Chiều thứ bảy
Phố chiều chiều Gió bồng tình bổng ngân nga Phố ngà tình ngả, chiều ngà tình em Phấn hương nhắc nhớ êm đềm Say say hôm ấy, lòng mềm hơn tơ Vì đâu hồn bướm ngẩn ngơ Thơm hoa dỗ lá ôm mơ mộng chiều Nắng choàng áo phố liêu xiêu Ngàn me bay, vỡ ra điều vấn vương Tìm bàn tay, góp yêu thương Kề bờ vai, âu yếm dường thăng hoa Phố chiều bối rối tình ca Giữa hoàng hôn bụi, khói pha tan tầm Phố chiều anh, phố âm thầm Nắng chiều em, nắng không nhầm nụ hôn Chiều nhau, uống rượu tâm hồn Mơ man rót những vui buồn tênh tao Vợi sầu khỏa đắng trời cao Chiều trên phố mãi ngọt ngào mắt say! Hô Bảo Nghĩa 19052009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2009 22:52:00 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Những đường thẳng Có một ngày có thật nhiều đường thẳng Như pháo hoa bay, xuyên tung bầu trời Như mắt ngước lên, chơi vơi lòng người Như mũi tủi buồn, găm vào chân đất Những đường thẳng băng, căng căng đạo đức Mưa rền vẫn khô, nắng nhiều vẫn ướt Ánh mắt trẻ con đăm đăm non nớt Mà bắc cầu vồng người lớn yêu thương Khi người đàn bà không khoe sắc hương Là buông ra không tranh giành gì nữa Mặt trời bé thơ bơ vơ cánh cửa Mặt trời ngày xưa trơ nguội thành than Là một ngày bỗng thấy sợ thời gian Những mầm non lắt lay rồi cũng lớn Từ nơi mắt bắn ra là đường đạn Hận đàn bà và càng giận đàn ông Người đàn bà ném mình đi lung tung Ôi bông hoa không muốn tàn trong rác Người đàn ông hít mây dài phờ phạc Tháp buồn bàng bạc chí nam nhi. Người đàn bà mang duyên phận đổ đi Người đàn ông gục đầu hôn mãi dấu Tinh và huyết vật vờ nơi ở đậu Ôi tiên rồng! Ôi trứng nước! Lạc hương! Có một ngày, một ngày ngỡ tha phương Những đường thẳng kẻ lòng câu hỏi nhỏ Còn cha mẹ cho những đời rơm cỏ Chưa mồ côi mà trưa sớm cút côi? Hô Bảo Nghĩa 01/06/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2009 00:36:52 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Vuốt mưa Vuốt mưa hay vuốt ngọc trần gian Từng cặp song đôi, vỡ nhọc nhằn Khi biết tình yêu không vĩnh cửu Liệu còn xứng đáng được ăn năn? Loa thành tầm tã chít mưa tang Lầm lỗi và yêu, lệ chảy tràn Hối hận muộn màng sao cứu vãn Nỏ thần bia miệng gắn danh gian Vuốt mưa, nỗi nhớ dịu dàng hơn Sống được em yêu, sống chẳng sờn Lông ngỗng rắc đường, đâu kiếp mới Kiếp nào không có những cô đơn Vuốt mưa, bạt gió, níu thời gian Anh phóng miên man đến điểm tàn Nơi ấy chắc là em vẫn đợi Òa vào mãi mãi cõi mênh mang Gió chém buồn đau, văng hạt mưa Tình ta bao mảnh đã găm thừa Tình ta ròng rã thuyền không bến Ngất ngưởng muôn trùng vẫn vuốt mưa Hô Bảo Nghĩa 05072009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2009 01:02:06 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Tháng bảy
Ngỡ rằng tình ấy chỉ trao tôi
Ngờ đâu em tặng cả cho người
Hắn thì dôn dốt như riu bưởi
Tôi lại ngu ngơ tựa sống đời
Thường cứ nửa đêm tôi lại mơ
Giữa gà gật sáng, đã làm thơ
Những đau, những rát em vờ vỉn
Nuốt đắng tình ơi, ực ực khờ
Nào trách vì sao em bặt hơi
Tút tút không không, tút giả lời
Buồn rầu tôi đợi lâu hò hẹn
Ngơ ngác ôm điêu, chẳng muốn rời
Cuội vô tâm sáo tơi bời nguyệt
Tôi điệp liên miên kiệt sáng mờ
Muỗi không còn bến hoa xoan tím
Lặng lẽ trăng hà, khuyết vẩn vơ
Cà phê mưa bỗ, bã lai rai
Tôi ngầm, ngấm đắng thuỗn ly dàì
Phin chìa nỗi ức ra đường cả
Mắt giã từ, ôi, lã chã gai
Mầm giáng hay là nắng tháng giêng
Trời say chếnh choáng ngẩn xuân nghiêng
Em ngời tuổi mới uyên ương má
Tôi lóa duyên xưa ảo ảnh xiềng
Thưa những gì còn trong chỗ nhớ
Hai hàng mi, một đời nhắc nhở
Người tôi mơ tỏa nắng xa mờ
Người yêu tôi theo nắng, theo thơ
Tháng ba chưa nhỉ, tôi choàng tỉnh
Một giấc hoài thương du mãi xuân
Ngỡ tiếng gọi khan ngoài cửa kính
Ngỡ trời mưa tím, ngỡ hoa xoan…
Tháng tư đâu nhỉ, còn hay mất?
Ai được, ai thua mảnh đất này
Ngào ngạt loa kèn xin được khất
Bầu trời thống nhất đáng cho vay
Tháng năm đo đỏ trên chòm phượng
Là lẻ loi nào vẫn cố giăng
Gắng làm chi nữa màu tím gượng
Mà bầm tim vỡ, hỡi bằng lăng
Tiếng sấu khoan bi sầu tháng sáu
Chạnh lòng tôi cảm nhận tình chua
Tôi nén ghen tuông đầy tháng bảy
Mơ hồ tháng tám lắm ngày mưa…
Hô Bảo Nghĩa
07072009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2010 19:44:12 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thì thầm với rượu Cốc rượu chứa đầy tuổi trẻ Trong trong trong ánh trăng xuân Ta uống kiệt cùng mới mẻ Yêu nhau, sao lại ngại ngần Về đây, về đây thanh tân Vui cùng vui tung tăng nhé Buồn ngồi cùng buồn nhỏ nhẻ Ngọt ngào hương quý tình thân Vang vang vô tận tiếng ngân Tội gì đi đâu xa thế Nơi đây, tình nào sứt mẻ Ta sẻ cho đầy mùa xuân Nụ cười có bao giờ chán Thì cười như vốn mê say Bóng tối không ngờ đơn giản Biến ngay sau cái búng tay Nỗi niềm đừng day dứt quá Buộc vào gió dễ chơi vơi Thà nhầm hình xanh của lá Để được thầm thì, thầm ơi! Hô Bảo Nghĩa 08072009
Nhân ái Này là gió đang mơn man đường lớn Đang thu mây hay cuốn bụi vào lòng Có giúp đời thêm được chút sạch trong Cho mắt biếc điệu đà dâng sóng biếc Này là nắng đang chang chang nóc Việt Đang êm trưa hay vấp nóng đỉnh Hùng Có thế nào thì anh vẫn tình chung Yêu Tổ quốc và nâng niu huyết thống Này là mưa đang so chuông, thử trống Hay hoan ca khúc nhạc đất triệu hồi Mỗi cuộc đời vinh dự một lần thôi Được chấp nhận, là ngân nga cao vút! Này cơn bão đang đâm lao vùn vụt Mong Hôm, Mai… lấp được lỗ hổng trời Này dòng sông đang tìm chỗ nghỉ ngơi Vẫn hy vọng vào tương lai đấy chứ, Này thiếu nữ đang ngất ngây tình tự Em giang tay cho anh thấy cuộc đời Anh đã hoàn, thành không khí thật tươi Quây lẽ sống ở trong vòng nhân ái. Hô Bảo Nghĩa 23072009
Liễu chiều Mơ tiên đắm đuối, mơ bông bổng Mộng bạn loanh quanh, mộng nghẹn ngào Quạnh vai nhớ nắng cồn cào Quạnh chiều quạnh cả lối vào ước mơ Lơ ngơ đọng giọt thơ dìu liễu Mộng hoá thành chum, rượu lại vào Hô Bảo Nghĩa 24072009
Bữa trưa Trưa tình yêu gặp bữa bình dân Em sắp cho anh nhé, một phần Cứ đủ những gì anh đã gọi Đừng thừa mấy thứ khói phân vân! Áp môi lên thấm môi êm ái Trân mắt sang hoa mắt tuyệt trần Rượu hỡi! Đừng hòng lừa được mãi! Em và con cá khác nhau chân! Hô Bảo Nghĩa 25072009
Bữa trưa Trưa tình yêu gặp bữa bình dân Em sắp cho anh nhé, một phần Cứ đủ những gì anh đã gọi Đừng thừa mấy thứ khói phân vân! Áp môi lên thấm môi êm ái Trân mắt sang hoa mắt tuyệt trần Rượu hỡi, sao hòng lừa được mãi Em và con cá khác nhau chân! Em và tiên cá khác nhau chân Biển cả và anh sõng ngực trần Đánh vật giữa ngàn cơn sóng gió Xoay vần trên vạn nẻo phù vân Nhưng không vượt được qua triền cát Cũng chẳng thoát đâu khỏi mộ phần Nên lại tìm em mà nhắm rượu Chẳng làm thần nữa, khoái làm dân! Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2010 19:48:43 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thơ Đường Thơ Đường nhỏ lệ hoen mờ giấy Ép xác hồn ta nhả tứ thơ Thơ Đường cắn xé như là chấy Trải một bài xong, tóc dựng mơ Hô Bảo Nghĩa 02082009
Không có gì Anh hận lòng vì thói vô tình của em Anh điên người vì vẻ hữu tình của em Anh tức mình vì kiểu vô hình của em Anh ghen quặn vì cảnh nguyên hình của em Anh ghét đắng vì nết nhập nhèm của em Anh buồn thảm vì sự ngang nhiên của em Anh sầu khô vì tính mập mờ của em Anh đau khổ vì cái rõ ràng của em Nhưng anh yêu em vì không gì cả của em Hô Bảo Nghĩa 03082009
Gọi Nắng, Mắt Nâu! Hoài thương như thuở ban đầu Ta về gọi nắng, mắt nâu! Tâm hồn ngước lên từ ấy Cô đơn đổ bóng, nhuốm sầu Ngập tràn nỗi nhớ trong veo Ngân reo lơ lửng lưng đèo Cảnh giới nhật huy rực chiếu Thiên đường trăng đoá ngời treo Êm ru thềm nhạc đồng xanh Ta men theo mơ hương lành Vu vơ nhớ về ngày cũ Những ngày quả bưởi, hoa chanh Những ngày bạn gió, bạn mây Trắng đen lưng chừng thành bại Sườn dốc bên này thoai thoải Là lên hay đang xuống đây Là em cùng nắng, mắt nâu! Tưới thẫm môi ta ngọt ngào Suốt cuộc đời buồn mãi gọi Cho dù đang đứng ở đâu Gọi nắng, gọi em, mắt nâu! Mong manh nghe vỡ vạn sầu Ta gục vào vai tiếng nấc Bây giờ đã hóa đêm thâu Hô Bảo Nghĩa 08082009
Mùa thu giãn Một mùa thu đến không vội vã Nhưng đã xao lòng bao lứa đôi Cũng thôi không ngóng em về nữa Chiều thẩn thơ sờ gió ngang môi Một mùa thu giống phong thư cũ Mãi giữ hồn rêu nắng nhạt nhòa Trong ngà mắt bạc kiêu kỳ nhũ Trong tím hoàng hôn hiu hắt hoa Một mùa thu vắng, bao quên lãng Qua quãng đường quen đắng nghẹn trào Rì rào lá ảo thào dĩ vãng Nỗi nhớ li ti lọt ánh sao Một mùa thu giãn nghiêng trời Á Thương đóa trang đài hẫng phấn mây Từ mây thu ấy, sầm đôi ngả Một cố neo hương, một cố bay Một mùa thu kín, xin em đấy Còn vẫy tan lòng nát sóng đêm Mà thêm xao xuyến, thêm run rẩy Mơ đã yên duyên lại yếu mềm Hô Bảo Nghĩa 02102009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2009 02:12:14 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Mối tình thơ Em kéo tay anh thăm chốn mộng mơ Nơi những vần thơ vẫn chờ tình tự Em sẽ cùng anh kết thành đôi chữ Ý hợp tâm đầu, xúng xính bên nhau Anh đón tay em ngất ngây hương cau Vai áo ngày xưa thắm màu quan họ Vầng trăng yêu thương dẫu mờ dẫu tỏ Lấp lánh đôi mình đẹp suốt bài thơ Khoe khắp muôn nơi đã hết bơ vơ Những muốn đề thơ lên từng lá nhỏ Trong nắng thu reo bầu trời rộng mở Rưng mắt em cười tóc gió mê say Ru mãi nghe em thơ xanh hôm nay Song bước cùng anh chân trời góc bể Ôm mối tình thơ ầu ơ lá kể Thuở ấy - bây giờ sáng láng yêu thương Anh nắm tay em ấm nóng quê hương Đi giữa đường thu vô vàn lá đổ Vàng thu xôn xao, vàng chao gió đó Em có tin rằng em giết tình anh!
Hô Bảo Nghĩa 08102009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2009 00:48:11 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Không, anh không muốn … Không, anh không muốn chia tay Anh muốn em quay quanh đời anh mãi Như trái đất luôn tươi xanh vời vợi Ánh sáng mặt trời mới ý nghĩa, em ơi! Không, anh không muốn buông lơi Nghe tiếng mưa rơi thâm chiều hôm ấy Em nép vai anh êm đềm biết mấy Hạnh phúc đời này, ngỡ đã hơn ai Không, anh không muốn k
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: