Chiều thứ bảy
Rất vui được Băng Nguyệt đến chơi, “Lại đi qua một nỗi buồn” đã thấu “tim đen” HBN. Cám ơn Băng Nguyệt! Cho HBN nợ thơ nghen [※]
Qùa thơ
Dốc nốt cho nhau dẫu chút quà
Gọi là hương sót buổi tàn hoa
Mong mùa xuân trỗi thêm duyên dáng
Muốn cảnh đông se vẫn điệu đà
Ta tiếp mạch đời ngân sóng nhạc
Bạn bồi sức sống dậy hồn ca
Tri âm hoan hỷ, chi hơn nhỉ
Dốc nốt cùng nhau, chỉ chút quà!
Qùa sen
Ngồi giữa Hồ Tây thưởng thức quà
Vô Thường giác ngộ tự tâm hoa
Cánh duyềnh sóng nước, màu sao chả...
Thân lún bùn rêu, nhụy thế mà...
Như viết vào tim lời nhã nhạc
Như điền tới dạ khúc hoan ca
Hồn sen tỏa ngát hương thanh khiết
Ngồi giữa Hồ Tây thưởng thức quà
Qùa trăng
Cứ đến rằm là được tặng quà
Số mình như thể số đào hoa
Trên thềm tràn ngập tình lai láng
Trước án lênh loang ý mượt mà
Thế sự trông chờ chương nghị luận
Diễn đàn mong ngóng áng thi ca
Tròn trăng mà ngỡ trăng đòi nợ
Lại đến rằm a, lại được quà!
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2012 00:51:40 bởi HoBaoNghia >
Tình lời
Tiếng ngọt lời êm giống rượu không
Mà cũng lâng lâng, cũng rực lòng
Uống quá dăm ly chưa loạng choạng
Say thừa một ngụm đã long đong
Đau thương vì lẫn tình trong đục
Luyến nhớ do tin ý mặn nồng
Rồi một ngày kia tinh tỉnh lại
Bàng hoàng chỉ thấy gió mênh mông
Tình nhạc
Rượu hồng duyên ước uống ngon không
Dám hỏi người dưng có thật lòng
Trọng nghĩa ca nương, thầm vợ nếm
Mến tình tài tử, lén chồng đong
Khô rơm bén lửa, cho là đượm
Ấm áo xông hương, cũng gọi nồng
Chả thế mà đời mê đắm mãi
Đàn bầu, trống chiếu, tiếng khèn Mông...
Hô Bảo Nghĩa
Chín
Chín quá thế này, đến nẫu thôi
Sao người chưa thấy, khổ thân tôi
Mỏi ngày giàn giụa, hương se thắt
Mệt buổi đong đưa, sắc tụt trồi
Ngập mộng dâng đời hồi đỏ ngọt
Tràn lòng hiến đạo thuở xanh hôi
Mà nay quạnh quẽ nơi vườn lạnh
Lúc lắc hoài chi, rụng chắc rồì!
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2011 22:45:02 bởi HoBaoNghia >
Thôi xin
Buồn buồn giở ví thời gian
Rút ra xâm xấp, tiêu hoang đàng
Đo mây, tóc tuổi ngỡ ngàng
Tàn xuân biếc mắt, tiếc nàng áo xanh
Dặt dìu nắng gió hương thanh
Đòng đành ảo vọng chòng chành thành đô
Thôi xin lệch cõi mơ hồ
Thôi xin hiu hắt hồn khô quắt này
Thôi xin vịn cớ mà say
Vui vô nghĩa, cợt tháng ngày
Thôi xin!
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 00:32:11 bởi HoBaoNghia >
YN
Yêu nhau ngỡ được trăm lần sống
Dẫu cả trăm lẩn tuột bóng bay
Hạnh phúc như say, hồn bổng bổng
Si tình giống ngốc, mắt ngây ngây
Yêu nhau sao tiếc câu ău yếm
Bến lặng hôn hoàng tím khổ đau
Hỡi ôi, nhung nhớ nhầu kỷ niệm
Một buổi xô nhau chệch chuyến tầu
Yêu nhau, đến được trăm năm hết?
Sao tiếc mong chờ, tiếc nhớ thương
Yêu nhau ngỡ ngập trăm lần chết
Vĩnh biệt, qua đời, chín suối nương
Yêu nhau ngỡ đã trăm lần chết
Khuất núi, quy tiên, thác, bỏ mình
Tắt thở, toi, tiêu, thăng, tắc tử
Từ trần, tạ thế, mất, hy sinh...
Từ giã cõi đời, đi Văn điển
Lìa mình, thiệt mạng, hoá ra ma
Nhăn răng, nhắm mắt, buông, nằm xuống
Ra mắt Diêm vương, đứt bóng a!
Gió, trăng ân ái cùng nhau mãi
Trời với thời gian chẳng mỏi ngày
Trái đất cô đơn, sầu đại hải
Người về cát bụi, dứt trăm say...
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2011 13:28:58 bởi HoBaoNghia >
Những ngày tươi đẹp
Yêu kiều liễu rủ gió buông lơi
Nắng nhẹ nhàng ru buổi đẹp trời
Đỏ phượng vĩ ngời, mong chẳng rụng
Tím bằng lăng ngát, ước không rơi
Sinh tình dào dạt niềm ham sống
Mến cảnh chênh chao nỗi tiếc đời
Cảm xúc tâm hồn như sóng dậy
Nhớ ngày người ấy hẹn sang chơi
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2011 12:22:36 bởi HoBaoNghia >
Vọng đất
Tôi bước lang bang dưới mặt trời
Cuộc đời thấm áo, rịn mồ hôi
Kéo lê câu héo, vêu đồng Chữ
Ôm lử từ khô, bệch ruộng Lời
Ngập thửa sáo mòn mưa với nắng
Đầy bờ rỗng tuếch chuột cùng dơi
Hỡi ôi, giá được cầm cày thật
Mảnh đất vàng mơ chẳng mất rồi!
Hô Bảo Nghĩa
Này góc tối
Này góc tối, xin đừng hờn dỗi
Gió chiều chưa xa lối quay về
Nâng giọt nắng cuối ngày bổi hổi
Níu cuộc đời đương buổi đê mê
Này góc tối tình xưa nghĩa cũ
Vấp cô đơn mà ngã muôn trùng
Này góc tối buồn vui một thuở
Ngẩn ngơ khờ, dang dở nhớ nhung
Này góc tối cùng bao thỏa hiệp
Kịch đường tàu, ga vét long đong
Tàn đêm trắng dài như một kiếp
Kịch tâm hồn, vẫn gió song song
Này góc tối chờ mong cũng đã
Âm thầm ôm giục giã đêm ngày
Khi chợt hiểu vì sao vội vã
Những nghẹn ngào trong gió đang bay
Thà buông thả khát khao rực lửa
Hơn kìm lòng chan chứa yêu thương
Thảo nguyên vắng, trăng buồn cổ ngựa
Lưng phương trời lời hứa treo sương
Hô Bảo Nghĩa
Suy luận
Với đàn ông,
Phụ nữ chưa tiến tới tình bạn
Họ còn mới ở mức tình yêu
Thế nên duyên dáng êm làn tóc
Bởi đó, si mê rực mắt chiều
Gặp gỡ luôn luôn thì xuân sắc
Hẹn hò mãi mãi tuổi đôi mươi
Hoa nào cũng nhuốm màu lãng mạn
Ta đứng chờ em, chợt mỉm cười
Với phụ nữ,
Đàn ông phải chăng là chỗ dựa,
Không bờ vai thì cũng trái tim
Để khi mưa gió nàng trông cậy
Hay lúc buồn đau, ả dõi tìm?
Tài giỏi rinh êm nơi đứng số
Hiền lành ẵm đẹp chốn neo thân
Cây càng thuận hướng, càng xanh tốt
Em ngãng rồi ư, mặt lại đần!
Hô Bảo Nghĩa
Nhại
Hôm nay trắng đêm mai hồng
Thơ làm cho mộng ai không vẽ vời
Nhạt mầu lơi, nhại màu chơi
Quết nhại, điền khơi tơi bời năm tháng
Nhại ánh hào, quang bóng loáng
Quá khứ soi trầm, thấp thoáng tương lai
Trớ trêu nhại cả hình hài
Rong rêu gắn tím hoa cài ngác ngơ
Riêng tình đầu ấy đơn sơ
Chịu, không nhại được, đành trơ
Trống đời!
Hô Bảo Nghĩa
Một mình
Một mình buồn ra phố
Một mình vui ở nhà
Đến cuối chiều mưa đổ
Bao bong bóng vỡ òa
Hết tháng năm rồi nhỉ
Trong mưa thấy đỏ trời
Tháng sáu và phượng vĩ
Nỗi niềm nào chia hai
Hô Bảo Nghĩa
Hoa kết
Chiều buông hoa bay
Đầy trời tiếng nở
Kết của bao ngày
Dồn thương nén nhớ
Kết ngỡ ngàng em
Bên thềm rực rỡ
Trinh mắt vô cùng dễ vỡ
Chuông gió hoang chiều vô cớ ngân lên
Tình ca không tên
Người quên buộc lại
Bao trái tim hồng rung mãi
Mơ ước vẫn chờ kết hái yêu thương
Gom những dư hương
Vấn vương cành ngọn
Xuân chọn hoa hường, nụ nõn
Kết khắp nẻo đường anh đón, em đưa
Kết nắng ào mưa
Kết mưa rào lộc
Thoáng chốc hoa đời cắm mốc
Đáy cốc bỗng thành đỉnh dốc chông chênh
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2012 23:55:01 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thà buông thả khát khao rực lửa
Hơn kìm lòng chan chứa yêu thương
Thảo nguyên vắng, trăng buồn cổ ngựa
Lưng phương trời lời hứa treo sương
Hô Bảo Nghĩa
Hihihi Nghĩa winh, lâu wa mới gặp nè... xin lỗi hôm trước hình như có hứa j mà làm ko xong

hôm nay thấy anh trong dd nên ghé vô xin lỗi thiệt tình á hihi
ĐỪNG CHO MƯỢN YÊU THƯƠNG
Tình cứ đem cho mượn
Dẫu anh chẳng thèm vay
Khát khao từ nơi khác
Mặc thôi, say cứ say.
Đi hết con đường vắn
Buồn đôi ta bỗng dày,
Thế..nên ..đừng chấp vá
Nếu không...cay càng cay.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2012 10:34:46 bởi BĂNG NGUYỆT >
Hihihi Băng Nguyệt, tin vào lời hứa của người đẹp thì tụi tui ngỏng già hét ráo trụi trơn ah
Một mình ôm mối tình đẹp đẽ
Không biết rẽ lối nào cho phải lẽ
Chúc Băng Nguyệt luôn vui và mạnh giỏi nha!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: