Chiều thứ bảy
Một nửa ơi !
Ai đã chọn đời ai làm một nửa,
Của đời ai là một nửa đời ai?
Cá một nửa, chậu là một nửa,
Một nửa: Lồng! Một nửa: Chim ơi !
Ai đã nhận người ta là một nửa?
Đã nhận rồi, một nửa nặng trên vai!
Tay thành chân, tim thành bụng, thành môi...
Cuộc sống số - Vẩn vơ cài đặt lại …
Lúc buồn vui xin hai nửa có đôi!
Sướng với khổ, cùng rung bần bật cả.
Thi thoảng nhé, đưa bàn tay sờ má,
Một lời thào, khe khẽ ủi an tôi …
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 21:15:11 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Em!
Bông hoa nhỏ tự nhiên và hoang dại,
Nắng mặt trời đùa giỡn gió đơn sơ
Em chưa biết nỗi đau từ ngọn cỏ,
Mọc mầm lên sau cơn mưa...
Em!
Mơ ước của tim anh ấp ủ,
Cuộc đời riêng trao gửi ngày ngày
Dáng hình quen, thân từng ngõ phố,
Em đi đâu anh không hay?
Em!
Xin hãy hẹn một lần như thế!
Nụ hoa xuân nở giữa lòng xuân
Đã dành riêng cho anh, hãy giữ!
Là Em!
Chung thủy tuyệt trần!
Khi vắng em, anh buồn thắt dạ,
Tê tái tim và lạnh lẽo môi.
Anh cầu nguyện Chúa Trời làm phép lạ,
Cho chúng mình hạnh phúc lứa đôi!
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 21:14:27 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Trên đường Hà nội
Dạo ấy tình yêu của buổi đầu
Say lòng, đỏ mặt vị trầu cau
Gió thu làm rớt bao nhiêu lá,
Tôi cũng như bao kẻ nhỡ tàu…
Dạo ấy, tôi yêu những buổi chiều
Có lần buồn quá, bóng cô liêu,
Vòng xe, vòng mãi, quanh thành phố,
Chẳng định đi đâu, chẳng mục tiêu…
Hà nội mùa đông, rét tím da,
Tôi xin vào học ở xa nhà,
Mắt nhòa ánh mắt sân trường lạ
Bạn mới như là những cánh hoa…
Tôi thấy mỗi em giữa mọi người
Bao người, nhớ nhất mỗi em thôi
Có lúc quên thầy còn đứng đó,
Ngỡ ngàng em chẳng dám nhìn tôi…
Những chiều tan học, lá rơi đầy
Dùng dằng, chẳng muốn vội về ngay
Ta ước được gần nhau mãi mãi
Thả tim về với tuổi thơ ngây
Ta đã cùng đi dạo hồ Tây,
Bách thảo xanh cây những tháng ngày
Mùa hạ, công viên tràn ánh nắng,
Thấp thoáng hình em trong men say
Ta rủ nhau đi viếng chùa Thầy
Em mệt, đường xa, bụi, gió bay…
Tôi thương em nhiều hơn trong nắng
Lửa cháy lòng hang, tay trong tay…
…Thế rồi phượng đỏ gọi mùa thi
Mỗi người mỗi ngả, cảnh chia ly
Lớp học tan rồi, tôi chỉ khóc,
Hồ Tây đây, sóng vẫn thầm thì...
Hà nội hừng đông nhuộm nắng vàng,
Mối tình luyến tiếc lúc sang ngang
Tôi đi theo mãi dòng lưu niệm,
Ngày xưa, đường ấy vắng thênh thang…
Hà nội hôm nay, đường dài thêm
Hai bên hàng quán, nhạc êm đềm
Tôi đi trên phố đèo thêm vợ,
Tưởng nhớ em, mà không nhớ em!...
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 21:13:52 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Em nhỉ!
…”Em nhỉ, đôi ta đẹp thế này,
Sao người lạ ấy lạc vào đây…” (*)
Hồ Tây vắng bóng chân người dạo,
Chùa Thầy từ buổi ấy chua cay!
Em nhỉ, làm sao em quên ngay?
Những lời em nói, gió bay bay…
Những câu em hẹn, cười rúc rích…
Những buổi chiều hôm, tay cầm tay…
Em nhỉ, làm sao em quên ngay?
Những chiều tan học không về ngay,
Đạp xe tìm mãi trong không khí,
Một cuộc tình duyên không gặp may!
…”Em nhỉ, đôi ta đẹp thế này,
Sao người lạ ấy lạc vào đây…”
Tình yêu có phải toàn vị đắng?
Đắng tím hoàng hôn, đắng trắng tay?
Hô Bảo Nghĩa
(*) - Thơ của ai đó, xin lỗi vì đã quên tên (
Ngô Quân Miện?)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 21:13:06 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Hoa ngỏ Tuổi ấy hình dung một bóng mờ, Giữa ngàn hoa thắm, cánh bâng quơ Vì đâu dáng dấp em dần rõ? Em đó! Bao lần anh đã mơ… Anh sẽ là hoa của em không? Hoa anh không sắc, chẳng hương nồng, Nên em không cắm vào lọ sứ, Chẳng giữ hoa bằng đinh bàn chông… Hoa nở đâu đây những buổi chiều, Nhị xòe e ấp biết bao nhiêu, Và hoa chờ mãi, hoa tìm mãi, Thả mãi hương thầm, trong thương yêu… Anh sẽ là hoa của em không? Hoa em thơm sắc, sắc thơm nồng! Mà em đem cắm vào lọ sứ, Em giữ hoa bằng đinh bàn chông! Ngỡ bàn chông ấy sẽ cong đinh Lọ sứ xinh kia nứt rạn mình Hoa em vùng vẫy trong tù túng Chắc chẳng ưng yêu chật chội tình Hoa nở trên bao la đất mơ Đất tim anh chẳng bạc bao giờ Yêu nhau rộng cửa tình yêu nhé Hoa ngỏ thành hương nhụy hé chờ… Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2008 12:29:50 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thanhthanhkhiết Đường Bà Triệu Đêm lang thang trên phố phường Hanội Dĩ vãng xa rồi , cảnh cũ còn đây Bên những hàng cây .,ven đường bà Triệu Tiếng ve kêu huyền diệu đến vô cùng Cả một đoạn đời ùa trong nhung nhớ Hanội ơi người đừng có quên tôi Cả Hồ tây,với Thuyền quang, Trúc bạch Những đêm hè vàng ánh ngấn sao sa Tôi xin gói tất cả kỷ niệm xưa Làm hành trang cho một đời lữ thứ. Xin chào bạn Tặng bạn bài thơ nói về Hanoi Thơ không hay nhưng co thể làm bạn có một chút nhớ Hanoi
Chia tay
Nàng ơi, có biết buổi chiều nay,
Có một người yêu uống rượu say.
Rượu chảy đầy tim làm máu nghẹn,
Âm thầm lạc lối ngả chia tay...
Đã chót yêu em, đã chót yêu,
Nhưng anh không thể mãi suông chiều
Nắng nhạt đung đưa cùng gió nhạt
Một mình nô lệ một tình yêu
Ai đã tưng bừng như cánh chim?
Chợt rơi xuống đất, chết im lìm
Em ơi! Ai đã không đi hết?
Một đoạn cầu duyên xuyên hai tim!
Xuân đã về trong phố nhỏ này,
Mưa buồn lã chã mấy ngày nay
Làm sao xóa được trong tim óc,
Bóng hình em quen thuộc hôm nay?
Anh sẽ không còn là anh nữa,
Một kẻ chung tình với khoảng không!
Em cũng không còn là em nữa,
Một kẻ vô tình, em biết không?…
Hô Bảo Nghĩa Cảm ơn TTK rất nhiều!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 21:11:53 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Nói sao cho em hiểu
Em hỏi anh có bạn gái nào chăng?
Anh băn khoăn, nói sao cho em hiểu,
Bởi lòng anh muốn thú thật rằng,
Anh có một người bạn gái…
…Anh có một người bạn gái,
Lòng ước mơ, mơ mộng thật nhiều
Như biển nhẹ thổi hoài gió mới
Như sao trời sáng lửa tình yêu
Nàng đã yêu người trong tiểu thuyết,
Để cứ trắng trong, trong cuộc đời thường
Bao con tàu tơi tả, bi thương,
Tròng trành mãi, chẳng có đường cập bến!
Và với anh, có bao giờ trìu mến,
Để mơ thầm đến một tình yêu
Anh rủ nàng đi dạo buổi chiều,
Chẳng phải một lần, nàng từ chối…
Dù trước anh, nàng cứ là bạn gái,
Nàng rủ anh vào cõi mộng mơ,
Nàng kéo anh đi trong vũ trụ vô bờ,
Anh ngất ngưởng với nàng men choáng ngợp
Chẳng phải vì cực kỳ xinh đẹp,
Thắm màu hoa rợp cánh chim bay
Vì với anh, trong cuộc đời này,
Nàng tiên ấy, là người bạn gái!
Em biết không, nàng cũng là em đấy!…
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2008 23:33:03 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Thanhthanhkhiết
Đường Bà Triệu
Đêm lang thang trên phố phường Hanội
Dĩ vãng xa rồi , cảnh cũ còn đây
Bên những hàng cây .,ven đường bà Triệu
Tiếng ve kêu huyền diệu đến vô cùng
Cả một đoạn đời ùa trong nhung nhớ
Hanội ơi người đừng có quên tôi
Cả Hồ tây,với Thuyền quang, Trúc bạch
Những đêm hè vàng ánh ngấn sao sa
Tôi xin gói tất cả kỷ niệm xưa
Làm hành trang cho một đời lữ thứ.
Xin chào bạn
Tặng bạn bài thơ nói về Hanoi
Thơ không hay nhưng co thể làm bạn có một chút nhớ Hanoi
Cảm Ơn TTK đã mang lại cho HBN niềm xúc cảm mãnh liệt! Cùng mến thương Hà nội, chúc TTK nhiều niềm vui! Hà nội tự bao giờ?
Em hỏi tôi, yêu Hà lội không anh?
Im lặng, tôi nhìn những cánh diều chao đảo
Hồ Gươm này, hồ Tây này, Bách thảo…
Tôi đã yêu Hà nội tự bao giờ…
Những buổi chiều tôi lang thang đi
Vùng ngoại ô thêm nhiều tên phố trẻ
Ba mươi sáu phố phường, mỗi phố là mỗi vẻ
Đường nào thơ bằng đường em qua?...
Phố cổ tươi màu sau những cơn mưa
Vòm trời tươi màu xanh của bàng, của sấu
Tôi yêu cả vòng quay của chiếc xe đạp ấy
Ngày lại ngày, nối phố lại gần nhau...
...Rồi đi xa, trước giờ phút lên tàu
Mới thấm thía cái điều em hỏi tới
Nếu không có em ở trong Hà nội
Thì tôi yêu Hà nội tự bao giờ? Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2008 12:22:16 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Đồng quê II Ban mai sương ướt ứa ra đầy Đồng lặng thinh - một cánh chim bay Xóm ấy vẩn vơ làn khói sớm Gà nào vỡ giọng mấy hôm nay? Hương cỏ bùi ngùi, quyến luyến quê Rơm vàng như nhả một lời thề Cho người thôn nữ nâu thêm áo Gió cũ đường khô, quẩn lối về… Nắng lên, cua cáy bò đâu cả? Em xắn tay bùn, nướng cháy khoai Bờ má đỏ hây tàn lửa rạ Làm tình như đã bỏ quên ngoài… Vàng những chiều đồng quê nổi gió Tóc em dài, rối rít chân không Chạy vui quá! Ngã nhào lên rạ Mang khói theo ai đuổi chuột đồng… Đom đóm đêm nào anh cũng đợi Xa làng, thương những tối đồng không Đèn mờ thấp thoáng như trăng nếp Sao nở như ngô bếp lửa hồng Ôi! Đồng quê! Đồng quê! Xa quê, ao ước được về Đêm thật, ngày thuần, không khí nội Bằng lòng tay lấm để vun quê… Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 21:11:16 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Ngày nào cũng có người được sinh ra. Mỗi ngày - Cũng là sinh nhật của ai đó. Chúng ta cùng chúc mừng VNTQ trong mùa sinh nhật! Mừng sinh nhật Sinh nhật bao giờ cũng vui Có nhiều bạn để cùng cười Sinh nhật mọi người nao nức Đón thêm hoa thắm tuổi đời Sinh nhật ngày này năm trước Du dương những lời hát ca Một năm trôi trong mơ ước Bình minh rạng rỡ mái nhà Tình thân thiết và thiết tha Cùng chung nhau ngày kỷ niệm Nến ước điều gì màu nhiệm Vừng ơi lửa nín thật đều! Mơ bay cao cùng cánh diều Mãi ngây thơ nhờ thương yêu Chúc mừng nha! Ngày sinh nhật! Tuổi hừng hồng hoa hoa thêu Sinh nhật mong chờ sinh nhật Niềm tin hay lòng chân thật Tình yêu hay tình ruột thịt Xin thành lời chúc hôm nay! Hô Bảo Nghĩa
Hình bóng yêu kiều Ta đã yêu một hình bóng Bằng con tim thật cảm động Vỗ về theo nhịp đập triền miên Một hôm ta gặp em Ta thấy mình còn yêu một thực tế Gió thổi ngược đời ta vì thế Hình bóng ai và bóng hình em Là bóng đêm, là sao đêm Là cuộc tình, là cuộc đời Ta thương cành cây khô Không lá xanh làm nguồn nhựa sống Cũng như với ta, Em là cảm hứng Nhưng hôm nay, ta là cành khô ấy Vì hôm kia ta không đúng Và hôm qua em cũng… Tiếc thay! Em ơi! Ngày mai, ngày mai Ta xin em tha thứ, tha thứ!... Hình bóng yêu kiều! Một thời ta yêu… Hô Bảo Nghĩa
Cát biển
Hiện giờ anh sống bên bờ biển
Một mặt trời soi sáng tận mơ
Thuyền buồm anh chỉ chuyên dành chuyến,
Chở những người không kẻ đợi chờ
Xóa dấu chân giày dẫm dở dang
Anh nằm trên cát biển mênh mang
Tình yêu gió cả vô vàn bến
Tim vỡ ra là cát đó chăng ?
Cuộn mình trong cát làm tim biển
Nặn dáng nhân tình tạ biển khơi
Dã tràng se cát công thành hiến
Và lúc thành công, thấy biển cười ...
Cát ngàn vạn triệu đôi dào dạt ...
Một hạt còn đơn_ Một trái tim !
Người trong cuộc sống hằng khao khát
Mắt bão nhìn anh sao lặng im ?
Sóng mơn man, cát trắng mòn thêm
Thương quá, màu xanh biển dịu mềm
Ai sẽ về nơi lâu đài cát?
Dắt một người ra, mắt đỏ hoen… Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 00:27:12 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Xin đừng hỏi nhiều! Khi em hỏi: bao giờ tới?
Nó mỉm cười: sẽ đến rồi đi!
Em lại hỏi: có cần gì?
Mắt mơ màng, nó bảo: chẳng cần chi!
Em đâu biết nó đang cần biết mấy
Một tổ ấm
Một vòng tay
Một trái tim nồng cháy
Để nhâm nhi
Một nỗi buồn chưa bao giờ chán ngấy
Của tình si!
Để uống cạn những nguồn vui
Ngông hết thảy
Của tình kiêu!
Khi nó đến chẳng cần hỏi nhiều
Bởi vì nó là tình yêu!
Tình yêu đến là điều
Có bao giờ biết trước?
Khi ấy nghe tim em hỏi thế
Tình yêu chỉ khẽ thầm thì
Xin đừng hỏi nhiều!
Rồi Tình yêu có lẽ
Giận em điều gì
Dụi xuống cỏ
Điếu thuốc lá
còn đang cháy đỏ
Tình yêu bỏ ra đi!...
Rồi em chờ
Cho đến tận bây giờ
Có thấy Tình yêu trở lại?
Hô Bảo Nghĩa
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/46664/8F335BF9DEEB479DB93AEC74B2DACA12.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2008 19:36:14 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Hãy chờ anh Hãy chờ anh! Hãy chờ anh! Em ơi! Anh đến ngay đây, chỉ trong giây phút Sẽ ôm riết vào vòng tay cuồng nhiệt Cuộc đời em, anh tìm kiếm bấy lâu Từ đỉnh núi cao, từ dưới vực sâu Vang vang tim anh, tiếng tình đập khẽ Ở đâu đó dưới vòm trời nhân thế Vẫn có em! Vẫn có em! Chờ anh!… Khi đời anh khóc tiếng khóc sơ sinh Là thổn thức của đời em vẫy gọi Và em ơi, rán chờ anh với! Anh đến đây! Đến đây! Đến đây!… Mắt như sao, lướt lướt giữa rừng cây Nguồn suối máu đổ đầy tim nượp nượp Bằng tốc độ ánh sáng trăng điệp điệp Gấp gấp anh bay hối hả tìm em … Rằng anh tin ở chốn trần gian Vẫn có em dịu dàng nao nức vẫy Để anh tìm, tìm hoài, anh sẽ thấy Hãy chờ anh! Chờ anh! Chờ anh!… Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 12:44:54 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: