Lục bát vu vơ… Vu vơ tình cũng vu vơ
Ta nghe trong gió ơ thờ tiếng xưa.
Bao ngày nắng _ Mấy ngày mưa?
Giọng Em tan loãng giữa trưa u buồn.
Tình yêu dẫu có cội nguồn
Cũng như ngọn cỏ cánh chuồn chao nghiêng.
Nhớ Em con mắt lung liêng
Trưa buồn Ta bỗng ngồi thiền nhớ Em.
Nhớ Em chỉ để buồn thêm
Ngu ngơ Ta hát “không tên” _ Hỡi Người!
Nhớ từng ánh mắt nụ cười
Nhớ đêm Ta ngắt nụ đời thương đau.
Đã vì nhau _ Thuộc về nhau
Loanh quanh chạy mãi tình sầu khôn nguôi.
Nhớ Em con mắt có đuôi
Nhớ Em ngọt mật đôi môi đã từng…
Vu vơ khi nhớ khi dừng
Tình mình Em hỡi xin đừng mau quên.
Một chuyện tình chẳng có tên
Mà sao hồn vẫn lênh đênh bến bờ?
Nhớ Em _ Em nhớ? _ Em chờ?
Vu vơ tình cũng thẫn thờ… vu vơ…
Tìm tình trong chốn mộng mơ
Giữa trưa một tiếng ơ hờ… gió đưa…
Balmé Tháng nhớ