VIẾT TÙY BÚT VẪN VƠ...TÙY BÚT SƯU TẦM .RIÊNG MÌNH ...
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 51 bài trong đề mục
CTT 28.01.2008 00:07:25 (permalink)
                                                SÁNG NAY VUI  THẬT LẠ....!

            Sáng nay Tôi tiển một người bạn ,hay đúng hơn là một Anh bạn "về quê" Tôi thấy lòng bổng vui lạ thật :
           Thỉnh thoảng bạn bè cùng hội ,cùng nhóm ,anh em chơi cùng ,gặp nhau tụ lại ,buông câu bông đùa :" chưa về quê sao?" hay "chưa buôn hoa quả sao nè?".Sao cứ phải để toàn mấy đứa tử tế " trèo lên nóc mà ngồi " còn bọn quậy phá " mất dạy" như tụi mình sống lâu quá.!
             Sáng nay tiển Anh bạn này "về quê ",anh bạn này rất đặc biệt ,hôm Noel vừa rồi (nói đúng hơn là 6gio30 tối ngày 25/12/2007)đã tìm đến Tôi "trình bày " ,kêu gọi :cùng đóng vai ông già Noel vào Bệnh viện ung bứu phát quà cho các em đang mắc phải những căn bệnh hiểm nghèo ,và gia đình thì nghèo khó. Không hiểu sao lúc ấy Tôi hương ứng liền dù Tôi đang làm kinh tế kiếm tiền.và kêu gọi thêm một vài người bạn của Tôi cùng gói những phần quà ,bánh kẹo...
              Khoảng hơn 8 giờ Tôi theo Anh cùng 2 người bạn nữa ,bận 4 bộ đồ ông già Noel ,đeo râu ,nón ,kính hẳn hoi (vì Tôi đang làm dịch vụ giao nhận phát quà noel nên có sẳn đồ).Chúng tôi 4 người mang những phần quà vào bệnh viện đến khoa các em nhỏ.Đêm ấy đôi mắt sung sướng ,kinh ngạc của những em thơ ,bị những căn bệnh hiểm nghèo ,được đánh thức để nhận quà từ những ông già noel xa lạ ,là giấc mơ chưa từng có trong đời của các em (lời các em ).
              Những đôi mắt ấy ,nhìn Tôi làm tôi nhớ mãi ,và khiến tôi chợt nghĩ vì sao không ở xa lắm - nó long lanh thật gần.
      Vậy mà ! Sáng nay anh ra đi - thêm một người tử tế "buôn hoa quả".
      Còn kẻ "quậy phá ,mất dạy " như Tôi còn ở lại.
              Có những người  còn sống làm Tôi mất lòng tin ,có những người đã "về quê" lại giúp Tôi có lại những lòng tin.Tôi sẽ nhớ đến họ ,và cảm ơn họ ,hiểu rằng sống hay chết chỉ là một cách nghĩ ,cách hiểu ,và sợ hay không sợ chết mà thôi.
              Nó chẳng phải là gì nếu Tôi nghĩ nó một cách bình thản.
              Người tốt thời nào cũng có ,chỉ gặp được hay không mà thôi?Như Anh bạn sáng nay mới "về quê",chỉ làm những điều thiện ,việc tốt một cách âm thầm ,không hô hào ,kể tên.

(Xin được giấu tên Anh bạn ,mới sáng nay "về quê" " )

Chân Trời Tím.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2008 15:07:44 bởi CTT >
#1
    CTT 28.01.2008 00:11:46 (permalink)
     NGƯỜI  > CON
     
    Mổi con người chúng ta ,ai cũng có số phần của mình cả , " Nếu trái đất này là hình vuông ,mổi người chúng ta đã có những góc cạnh để ẩn náu những khó khăn ,những đau thương ,những ...v..vv....Nhưng tiếc thay trái đất là hình tròn ,chúng ta đâu có những góc cạnh để ẩn náu .Vì thế chúng ta phải đối mặt với cuộc sống ,với chính những gì thuộc về số phận của chúng ta " Nhưng thượng đế lúc nào cũng công bằng  ? Không lấy không của ai những gì và không cho ai không cả ? Bị lấy đi những gì sẽ được trả lại dù sớm hay muộn mà thôi ,cũng như khi vay cái gì cũng phải trả dù trả sớm hay muộn .....
     Không có con đường bế tắc trong cuộc sống, chỉ có mình không tìm thấy đường khác mà thôi!
    Một cậu bé trai thi đỗ cả 3 trường Đại học, toàn điểm cao nhưng không có tiền đóng học phí, đành phải dừng lại đứng nhìn cổng trường Đại học khép kín đối với mình. Cuộc đời của cậu bé từ đó chuyển sang một hướng khác, một trang vở khác….

    Một em bé bại liệt nửa thân người vẫn cố gắng chiến thắng bản thân mình, ngày ngày lê bước đến trường và cuối mỗi năm đều đặn nhận tấm bằng học sinh giỏi; một giám đốc tin học của một tỉnh lớn là một anh chàng kỹ sư bị tật nguyền từ khi còn nhỏ dại.

    Ông giám đốc T đã tự sát khi công ty bị lâm vào cảnh thâm hụt khó khăn, Bà giám đốc O phải vào tù vì hối lộ… Song song đó, một anh giám đốc trẻ sẵn sàng rời bỏ vùng đất Sài Gòn, nơi có nhiều tiềm năng phát triển của anh ta, trở về vùng quê hương còn thiếu thốn trăm bề của mình để thực hiện hoài bão vực dậy một công ty thua lỗ ở quê nhà. Và rồi cuối cùng, anh ta đã thành công nhưng không chỉ dừng lại ở đó, anh ta đã tiếp tục học hỏi thêm để trở thành một tiến sĩ kinh tế học nổi tiếng với kỳ vọng vận dụng khối kiến thức đó giúp cho quê hương đất nước.

    Các bạn  thấy đó “Con người khi rơi vào cảnh khốn cùng thường hay nói những lời tuyệt vọng như “không còn con đường nào khác” hoặc “không còn cách nào khác”. Nhưng thật ra không phải vậy. Vì không tìm kiếm nên mới không thấy có đường khác mà thôi” ...phải không  ?

    Cũng là lương y như từ mẫu. Nhưng có “từ mẫu” trở nên giàu có từ những đồng tiền hoa hồng có được từ công việc chữa người bệnh nhân nghèo khổ của mình; ngược lại, có những “từ mẫu” có đồng lương ở mức xóa đói giảm nghèo, tình nguyện về phục vụ những miền quê xa xôi với đồng lương kém cỏi, tối đi dạy kèm thêm để duy trì cuộc sống và để mong thực hiện ước mơ của mình.

    Cũng là công an, nhưng có anh công an giao thông đứng nhận những đồng tiền “đen” ngoài đường và ngược lại có người công an chân chất, chấp nhận gạt bỏ bao đồng tiền trong phong bì để chiều về với mái ấm gia đình, bôn ba với nghề tay trái - chở từng chai nước lọc bỏ từng nhà - để duy trì cuộc sống gia đình.

    Còn nhiều đối nghịch trong cuộc sống nữa, chẳng hạn anh chàng taxi sang trọng lấy trộm đồ của khách còn bên kia bác xích lô nghèo nàn trả lại vài chục triệu đồng cho khách khi tình cờ nhặt được…

    CTT tạm xếp hai hình ảnh trái ngược đó thành hai vế của một bất phương trình. Vế thứ nhất là “con”, vế thứ hai là “người”, nếu phần “con” lớn hơn phần “người”(con > người) thì mình là “con”, nếu phần “người” lớn hơn phần “con” (người > con) thì mình là “người”. Mục đích sống của chúng ta luôn đúng theo bất phương trình này: người > con, nhưng có mấy ai thực hiện được trọn vẹn phải không các bạn ?..hihihi...

    Chân Trời Tím _30/09/2007
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 09:21:42 bởi Chân Trời Tím >
    #2
      CTT 28.01.2008 00:14:21 (permalink)
               MƯA.......MƯA......

      Chiều tháng mười, mưa rơi nhẹ. Gió mang hơi mưa như từ đâu thổi về… từng giọt mưa nhanh dần, nhanh dần làm cho dòng người vộ vã hơn.
      Tôi như muốn nhoà theo dòng mưa, dòng thời gian, mà với tôi, hình như trên trần gian này chỉ có mưa là đẹp nhất, thơ mộng nhất, đáng yêu nhất. Không hiểu cái tình yêu mưa này đã có trong tôi từ bao lâu? Chắc từ lâu lắm rồi, có thể là một thứ tình yêu di truyền từ tiền kiếp!
      Biết bao lần tôi lang thang trong mưa nơi thành phố biển của Tôi,  nơi thành phố xa hoa ánh đèn.,nơi thành phố cao nguyên lạnh gía  ....nhìn những cây thông và rồi cảm cái lạnh của đời mình, chỉ vì không tìm được bản thông điệp cuộc đời mình.
      Mưa Đà Lạt thường nhẹ nhàng gợi lên một cái gì bâng quơ, một nỗi buồn mơ màng với những kỷ niệm lãng mạn. Mưa Đà Lạt không giống mưa Sài Gòn - những cơn mưa xối xả làm bốc khói mặt đường. Những cơn mưa ào ạt như những lần xốc nỗi của đời người. Và hôm nay mưa sài gònTôi lại ngôi trong quán của  chiều  hôm nào cùng ngồi bên nhau, ngắm những dòng mưa chảy theo mặt kính, nghe hồn dâng lên khúc gì vu vơ…
      Có buổi chiều mưa thật lớn, nước ngập tràn mặt đường lênh láng, chợt thấy mình xa lạ giữa mông mênh.
      Mỗi cơn mưa đều có riêng một vẻ đẹp, không cơn mưa nào giống cơn mưa nào cả. Mưa trên biển cũng rất đẹp, một vẻ đẹp thật lạ lùng; những giọt mưa như làm cho cả đại dương nở hoa và ướt át như Tôi đang khóc cho tình mình đã xa...
      Có lẽ càng yêu mưa thì tôi càng sợ nắng! Tôi vốn sợ, rất sợ, và thường bực bội với những cơn nắng toé lửa.Và càng yêu mưa ,Tôi trở tàhnh người của u buồn....
      Chiều nay, đã rất lâu mới có một cơn mưa da diết đến như thế. Ngồi nghe mưa rơi và đếm những cơn mưa đi qua cuộc đời. Có thể không nhớ hết được những cơn mưa, như những kỷ niệm mà mấy ai nhớ hết. Nhưng nếu có không nhớ hết thì đã sao, vì cuối cùng những cơn mưa cũng tan biến vào hư vô!
      Tất cả những cơn mưa đều có nét gì đó thật buồn, thật thơ và thật mong manh như nỗi niềm của chính Tôi. Một cái gì đó không thực hay chỉ bình thường là những cơn mưa…?
      Đêm đã khuya, ngoài kia trời vẫn chưa thôi mưa! và mưa của riêng Tôi lại là CƠN MƯA TÍM lạ thuờng.

      Chân Trời Tím.

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 09:22:28 bởi Chân Trời Tím >
      #3
        CTT 28.01.2008 00:17:11 (permalink)
         GIẢ ĐÒ!
         
        Hôm nay một buổi chiều gần cuối năm ,chuẩn bị tết đến rồi ,lại thêm một tuổi ,lại thêm một năm ta không có nhau.
        Vì lý do gì nhỉ? Tôi ,đằng ấy ,hay cuộc đời? Tôi cũng chẳng biết lý do làm sao? có lẽ "....cho đến hôm nay đằng ấy không còn yêu tôi nữa "....
        Ngày xưa tôi thường hỏi đằng ấy sẽ yêu tôi đến bao giờ? lúc nào đằng ấy cũng trả lời :..." yêu tôi cho đến ngày tôi không còn yêu đằng ấy nữa...." vậy mà giờ đây.....
        Sao không trở về trò chơi trẻ con ngày xưa nữa nhỉ? Gỉa đò ta yêu nhau.....nếu thế...thì em sẽ...
        Gỉa đò đụng vào đằng ấy khe khẽ ,nhưng đằng ấy phải nắm tay mình lại nhé ,nắm cho thật chặt!
        Gỉa đò vô tình ngồi sát nhau ,để đằng ấy giả đò ôm mình thật chặt nhé !
        Gỉa đò cố tình im lặng ,để đằng ấy gặng hỏi hoài!
        Gỉa đò trời mưa đi trong mưa ,để đằng ấy thật lòng lo lắng ,sợ cảm mưa mà thôi !
        Gỉa đò mình yêu nhau nhé,để mình ghen tuông tí xíu khi đằng ấy vô tình lơ đểnh ngó bên đường !
        Gỉa đò đặt môi lên má,hơi thở đằng ấy khiến mình bối rối...
        Gỉa đò nói yêu nhau ,đâu ai đánh thuế câu nói đằng ấy đâu ,và mình cũng giả đò đang được yêu nhiều lắm !
        Tất cả chỉ là giả đò thôi ,Mình vờ không tin là thật.Nước mắt mình rơi cũng đâu là thật?
        Tại cơn gió vô tình thổi cát bay vào mắt !
        Và cuối cùng Mình đã giả đò đằng ấy là minh không yêu đằng ấy. Sự thật là mình yêu đằng ấy lắm đằng ấy có biết không?

        Chân Trời Tím
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 09:23:48 bởi Chân Trời Tím >
        #4
          CTT 28.01.2008 00:20:20 (permalink)
                                     HẠNH PHÚC !
           
           
          Tôi xin viết vào đây những hạnh phúc có, và những hạnh phúc đi của tôi.
          Đối với tôi đã lâu, và có lẻ là lâu lắm...

          Hạnh phúc đến với tôi khi tôi biết mình yêu, lần đầu tiên, người mà tôi đã trao tất cả những gì đẹp và quý nhất của một người con gái Tôi đã yêu người và thương cuộc tình nuôi nấn và trân trọng như những gì mình quý báo nhất...
          Nhưng thời gian không lâu, mang theo tất cả những hạnh phúc của tôi......Vật vã và oằn oại như một con thú bị thương, trong nỗi đớn đau của trái tim đang rướm máu.

          lần đầu tiên tôi hiểu chữ tình là thế, và tôi đã đánh đổi cuộc đời để có cái hạnh phúc ngắn ngủi đó nhưng vẩn không được trọn vẹn và khắc vào trái tim tôi một vết thẹo thật là sâu... Tôi không còn là tôi từ đó...!

          Nhưng cuộc đời còn tiếp tục, thì chữ tình còn tiếp nối, vì nếu không có tình thì cuộc đời không còn nữa!

          Trái tim tôi đang yên ngủ bổng thức dậy rộn ràng đó là khi tôi biết thêm một người! đó chỉ là một người quen như những người quen mà tôi gặp hằng ngày trong cuộc sống;

          Một ngày của tôi là gì?... Ăn, Ngủ, làm ,lao đầu vào làm việc cho thật nhiều ,không cho phép mình có giấy phút nghĩ đến ai...
          Tôi sợ vướng nữa chữ tình, tôi muốn trốn chạy cho thật xa để cuộc đời tôi yên tỉnh mặc dù sự cô độc đã làm tôi rã rời.
          Nhưng người đã đến cho tôi có những sự che chở bảo bộc và niềm tin rằng mình vẩn muốn được yêu.
          Bởi với người cuộc đời mới bắc đầu, còn tôi thì cuộc đời đã đi qua
          Tôi bảo tôi mệt mõi và yếu đuối, người nói rằng người sẻ có sự kiên nhẫn với lòng cam đãm cho tôi…

          Thêm lần nữa tôi chấp nhận chữ tình, trái tim tôi thức dậy để đón cái
          hạnh phúc mới cũa cuộc đời đem đến…

          … Khi cuộc đời đã trãi dài theo ý muốn, sự bình dị cũa từng ngày có lẽ làm cho con người ta nhàm chán …Mỗi ngày cứ như thế mà trôi qua làm cho người ta có cãm tưởng là bị đứng lại một chổ. Và vì thế tự nhiên bản năng của con người muốn thay đổi … Thay đổi một cái gì thì không biết nhưng họ muốn thay đổi lối sống của họ đã có trong hiện tại. Sự đòi hỏi của thay đổi làm thay đổi luôn cả những ước mơ, sư nhẫn nại không còn nữa thay vào đó tôi lại thấy sự nôn nóng và bồn chồn, so sánh và tính toán với đòi hỏi nhiều hơn chấp nhận. Tôi thấy sự nhàm chán đó và sợ phải thêm một lần nữa chịu đớn đau mà không biết rằng lần nầy tôi còn có thể chịu đựng sự hành xát đó hay không…

          và lần nầy tôi cãm nhận và gậm nhấm cái hạnh phúc của tôi nó từ từ mất đi và tôi không còn một điều mơ ước nào. Chỉ còn duy nhất là ước sao tôi được biến mất đi trước ngày cái hạnh phúc không còn nữa.

          Điều đó có làm cho tôi buồn hay không ???!
          CTT- H.A.C

          #5
            CTT 28.01.2008 00:24:02 (permalink)
                                Xin Đằng Ấy Giữ Lấy Nụ Cười


            Đằng Ấy !
            Mình lại bắt đầu thấy nhớ mỗi khi đi ngang con đường Sư Vạn Hạnh  , trong mơ hồ như  một thói quen,  nó cứ vang mãi hoài nổi nhớ về Đằng Âý bên tai mình . . Những lời thương yêu, lo lắng nồng nàn và sâu kín. Mình lại  lâng lâng trong tận cùng của những cảm giác xa vời Đằng Ấy ơi ! cứ tưởng tượng chừng như lúc này Đằng Âý đang ở bên mình...
            Như một thói quen ,khi nào mình quẹo xe chạy vào con đường ấy là lúc ấy mình lại tưởng nghĩ đến Đằng ấy, hạnh phúc cho mình chỉ vọn vẹn bao nhiêu đó thôi , nhưng nếu  thiếu vắng đi một ngày mình không đi con đường Sư Vạn Hạnh này thì  cứ như  bầu trời hôm đó sẽ toàn là những cụm mây xám và không nắng.. Muốn cho Đằng ấy giữ nụ cười mãi hoài trên môi  như mình vẫn thường nói, mình sẽ theo sự chọn lưa của đằng ấy,là rời xa nhau,nhưng lại rất khó đối với mình?
            Và rồi mình lại phải  xa đằng ấy mà thôi,xa cả con đường SVH và cả trong suy nghĩ ,nổi nhớ.
            Mình còn nhớ , có những đêm chúng mình bên nhau, chỉ để cùng bày tỏ những hiểu lầm mà do sự vô ý của nhau phút chốc đã tưởng chừng như mất nhau thật sự . .  Trong đằng ấy vẫn còn là sự buồn phiền chưa giải toả. Riêng mình, mình không  đòi hỏi gì nhiều cả, miễn sao là hãy cùng vui,cùng sống cho hiện tại , và có nhau để nhớ về nhau mà thôi...đơn giản chỉ là thế nhưng vẩn không giản đơn tí nào....

            Cánh cữa vẫn đóng lại bình thường trong cuộc đời của mình, và mình vẫn một mình ở lại với nụ cười còn gắng gượng trên môi ,không có ai để nhớ....

             
            Chân Trời Tím.



            #6
              CTT 28.01.2008 00:32:06 (permalink)
                                                KHOẢNG CÁCH TÌNH YÊU?
              Nói đến một chuyện tình, ai cũng phải trải qua những giai đoạn : biết - quen - hiểu nhau - yêu nhau. Nhưng chuyện tình của chúng tôi lại khác hoàn toàn. Chúng tôi đã yêu nhau say đắm ngay khi chúng tôi chưa biết khuôn mặt, chưa gặp nhau,chưa biết gì về nhau. Nghe thì có vẻ khó tin nhưng thực sự đó là sự thật .

              Chúng tôi quen nhau trên mạng. Đến bây giờ thực sự tôi cũng không hiểu là tại sao chúng tôi lại có thể yêu được nhau nữa. Tôi hay hỏi anh rằng, tại sao trên thế giới này có bao nhiêu cô gái, tại sao ông trời không mang đến cho anh một cô gái khác mà lại là em, và tại sao người quan trọng nhất của đời em lại là anh mà không phải là một người con trai nào khác, trong khi chúng ta cách xa nhau hàng  vạn ngàn cây số như thế này. Đúng là ông trời đã mang chúng tôi lại với nhau, đã để cho chúng tôi thể hiện một điều rằng : Tình yêu không kể khoảng cách xa xôi. Cảm ơn số phận đã mang đến cho tôi niềm hạnh phúc tuyêt vời này.

              Tôi vào viêtsingle cũng có ý ,muốn tìm 01 nửa của mình sau bao năm thu mình vào "óc đảo" do mình đặt ra vì sự dã dối của người đời .Và thật tình cờ không biết có phải sự sắp đặt của THƯỢNG ĐẾ không ? khi trong đầu tôi có ý nghĩ tôi sẽ chọn người nào đầu tiên tôi vô tình nick vào ? Và đó là Anh ...

              Lần đầu tiên nói chuyện, tôi đã thực sự không hài lòng với cách nói chuyện của anh,và cách sử dụng chưa thật thành thạo về intenet của Anh .Bực mình wá ,lần thứ 02 vẩn thế ,nhưng thế mà không hiểu sao chúng tôi vẩn nói chuyện với nhau .Và không hiểu sao lúc ấy trong tôi Anh có điều gì đó rất gần gũi ,rất gần gũi với tôi .Hôm đó ra về mà lòng tôi cảm thấy khác lạ vô cùng, có một cảm giác rất lạ lùng len lỏi trong tôi mà tôi không thể giải thích nổi nó là tình cảm gì nữa. Thế rồi mỗi buổi trưa bên tôi (tối bên anh), chúng tôi lại lên mạng gặp nhau, những lúc không gặp, thì thấy nhớ vô cùng.Anh đã 46 tuổi,anh là nguời Miền Bắc ,anh là dân buôn bán ,và sự từng trãi ,từng va chạm cuộc đời rất nhiều hơn tôi ,và cuộc đời của anh không được may mắn trong vấn đề tình duyên và anh cũng là người đa nghi tất cả mọi thứ ,đa nghi hơn tất cả những người đa nghi ...Tôi đã quen với việc tâm sự với anh những điều không thể nói với bất kì ai, đã quen với việc nghe những lời khuyên bảo của anh .Đối với mọi người tôi là người ít nói ,nhung đối với anh tôi lại là kẻ "lắm điều ".Hôm nào không gặp anh ,, tôi đã cảm thấy thật trống trải. Và tôi nhận ra rằng, tôi đã yêu anh.

              Nhiều người đã nói, tình bạn trên mạng không bao giờ bền lâu huống chi tình yêu. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy băn khoăn nhiều về chuyện này, nhưng anh và tôi đều nghĩ rằng, tất cả sẽ để thời gian trả lời, chỉ vậy thôi...

              Và rồi một ngày, trên mạng, anh đã nói rằng, anh rất nhớ tôi, anh rất cần tôi, anh muốn tôi sẽ là người cùng anh với quảng đời còn lại của anh , nhưng anh lại sợ ,lại hồ nghi tôi không chân thật ,tôi còn qúa trẻ so với anh ,và tôi cũng đã nói với anh rằng : tình yêu đâu phân biệt tuổi tác .Tôi đã thực sự hạnh phúc. Chúng tôi đã yêu nhau mà chưa từng được gặp mặt nhau. Anh đã cho tôi hiểu được nhiều điều về cuộc sống này, về con đường mà tôi đang bước tới. Cả gia đình tôi và bố mẹ tôi cũng đã biết rằng chúng tôi yêu nhau và đang tìm hiểu nhau nhưng họ cũng chưa bao giờ được gặp mặt anh ,vi tôi ở VN còn anh ở tận CANADA.

              Rồi thời gian cứ trôi đi như vậy, đã hơn 8 tháng trời từ khi yêu nhau, chúng tôi không được gặp mặt nhau,chỉ đựoc trò chuyện qua mạng mà thôi ,nhưng anh là ngừơi rất lười đánh tay chỉ chát voice với nhau mà thôi ....hiiiiiiiiiii..... Đã phải chịu bao nhiêu nỗi buồn cho sự xa cách này, nhưng anh và tôi vẫn biết rằng : khổ trước thì sẽ sướng sau thôi.

              Tôi mong lắm cái ngày chúng tôi sẽ gặp nhau.


              Và cuối cùng thì cái ngày hạnh phúc đó đã đến với tôi. Anh cố gắng và đã thu xếp được công việc để về VN với tôi. Ngày đầu chúng tôi gặp nhau cũng là ngày tôi đưa anh về ra mắt gia đình. Khi gặp nhau, không hề có cảm giác lần đầu gặp gỡ mà cảm giác của chúng tôi lúc ấy là hai người yêu nhau mà phải xa nhau, đền lúc gặp lại, cảm xúc vừa vui vừa tủi thân vừa hạnh phúc , tôi đã khóc uớt hết vai áo anh, anh ôm tôi thật chặt trong lòng, lúc đó có lẽ tôi đã là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Anh điềm đạm, hiểu biết và quyết đoán. Cả nhà, ai cũng quý anh hết, tôi rất tự hào vì có anh . Nhưng còn  việc anh là người rất ư là đa nghi thì chỉ mình tôi biết thôi ,...hihihi....thí dụ như tôi hết tiền mà chẳng dám xin anh vì anh là người rất ư là đa nghi mà ,nhưng anh có biết chỉ 1 vài đồng ít ỏi thôi của anh cũng là niềm tự hào hãnh diện của tôi đối với gia đình  tôi về anh ,vì đồng tiền tôi có thể có hôm nay và hết hôm sao ,nhưng niềm tự hào hãnh diện không phải  muốn có là có đuợc ,và tôi nghĩ đó cũng là 01 trong những khuyết điểm của anh .Nhưng tôi đã yêu anh tôi yêu cái tốt của anh rồi thì tôi phải yêu luôn cái không hòan hảo của anh luôn chứ ,bỏ ai vào yêu dùm cái xấu bây giờ.

              Chúng tôi yêu nhau và tình yêu của chúng tôi là như vậy đó, tôi có cảm giác như đó là một câu chuyện cổ tích vậy. Đến giờ, chúng tôi đã là hai nửa không thể thiếu của nhau, tôi cần có anh và anh cũng cần tôi bên cạnh. Chúng tôi cũng đã tính chuyện cho tương lai hai đứa. Tôi thực sự hạnh phúc.


              Vậy đó, đó là một câu chuyện thật của chính bản thân tôi, và cái khỏang cách giửa 02 đại dương không là xa đối với tôi ,mà tôi chỉ sợ khỏang cách lòng người mà thôi .

              Tôi chỉ muốn  rằng, hãy trân trọng tình yêu mà mình đang có, và khoảng cách về địa lý trong tình yêu là một điều không ai muốn nhưng nếu ai nghĩ rằng nó dễ thương thì đúng là khoảng cách dễ thương thật đó.
                                        (Viết cho người bạn gái của Tôi )

                                                                       Chân Trời Tím.



              #7
                CTT 28.01.2008 10:43:25 (permalink)
                                              CUỘC SỐNG !
                 
                Cuộc sống là tiếng vọng của mổi chúng ta , hãy thử đứng trước 01 vách núi và hét thật to 01 câu gì đó thì ta sẽ nghe tiếng vọng lại của vách núi ...Cuộc sống cũng thế ,nó là sự phản chiếu những hành động của chúng ta .Nếu tôi muốn được yêu thương thì trước hết tôi phải yêu thương người ,nếu muốn mình được sống hạnh phúc ,hãy làm cho người khác cảm thấy hạnh phúc trước đã .Cuộc sống sẽ cho lại những gì mình muốn cho nó ....
                Cuộc sống sẽ là 01 điều tuyệt diệu khi ta mở rộng trái tim,mở rộng tâm hồn với những người xung quanh .Hãy nên nhìn thấy vẻ đẹp của mổi người ,bất kể họ từ đâu đến và họ là ai ? Hãy sống nhân từ và khoan dung .Cũng đưng quên rằng cuộc sống này không bao giờ công bằng cả  ?Chúng ta hãy luôn can đảm để sẳn lòng vượt qua những khó khăn trong cuộc sống các bạn nhé ...Nếu các bạn và CTT làm được như thế thì có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn mệt moi.....hihihi...và sẽ cố gắng như thế nhé...
                Có hy vọng để mà hy vọng vẩn tốt hơn không có hy vọng đó chứ?


                Chân Trời Tím .


                #8
                  CTT 28.01.2008 10:47:10 (permalink)
                                  DẤU CHẤM CÂU CUỘC ĐỜI !
                  Cuộc đời mổi chúng ta là chuổi dài những  dấu chấm câu.Và chúng ta là những người QUANTRONG NHƯ NHAU.Đừng bao giờ đánh mất những dấu chấm câu trong cuộc đời để biến thành không QUAN TRỌNG CHO NHAU các bạn nhé....CTT kể  01 câu chuyện này ...
                  Có 01 Anh T chẳng may đánh mất một dấu chấm phẩy, Anh ta trở nên sợ những câu phức tạp và chỉ tìm những câu đơn giản. Đằng sau những câu đơn giản là những ý nghĩ đơn giản.
                  Sau đó, không may, anh ta lại làm mất dấu chấm than! Anh T bắt đầu nói khe khẽ, đều đều, không ngữ điệu. Anh  T không cảm thán, không xuýt xoa. Không gì có thể làm anh ta sung sướng mừng rỡ hay phẫn nộ nữa cả. Đằng sau đó là sự thờ ơ đối với mọi chuyện.
                  Kế đó, anh ta đánh mất dấu chấm hỏi? và chẳng bao giờ hỏi ai điều gì nữa. Mọi sự kiện xảy ra ở đâu, dù trong vũ trụ hay trên mặt đất, hay ngay trong nhà mình mà anh ta không
                  biết, anh ta đánh mất khả năng học hỏi. Đằng sau đó là sự thiếu quan tâm với
                  mọi điều. Một vài tháng sau, anh ta lại đánh
                  mất dấu hai chấm : Từ đó,anh ta không liệt kê được, không
                  còn giải thích được hành vi của mình nữa. Anh ta đổ
                  lỗi cho tất cả trừ chính mình.

                  Cứ mất dần các dấu, cuối cùng, anh T chỉ còn lại dấu ngoặc kép mà thôi. Anh ta không phát biểu được một ý kiến nào của riêng mình nữa, lúc nào cũng chỉ trích dẫn lời của người khác. Thế là anh ta hoàn toàn quên mất cách tư duy.
                  Cứ như vậy, anh ta đi đến dấu chấm hết.
                  Các bạn có đồng ý là thiếu những dấu chấm câu trong bài văn ,thì ta chỉ có bị điểm thấp vì bài văn của mình mất ý nghĩa,NHƯNG MẤT NHỮNG DẤU CHẤM CÂU TRONG CUỘC ĐỜI ,tuy không ai chấm điểm nhưng cuộcđời mình sẽ mất ý nghĩa và vô vị lắm phải hôn  ? hihihi...
                  Có những việc trên đời này không có phải không có trái ,không có đúng và không có sai .Nhưng đó chỉ 01 vài việc mà thôi .Cuộc đời không như chúng ta muốn ,Thế giới này không hoàn hảo.Mức độ hạnh phúc của chúng ta là khỏang cách giửa mọi việc vốn dĩ là quy luật của nó ...
                  Cuộc đời quá ngắn để mình sống trong khoảng khắch buồn,những việc mình ghét hay những người mình ghét ,nếu điều gì đó làm mình không vui thì mình hãy tránh xa và tìm những gì làm mình hạnh phúc .Vì có thể mình sẽ không có cơ hội làm điều đó .Sống cuộc sống của mình ngay ngày hôm nay ,hãy vui vẽ ngay ngày hôm nay các bạn  nhé ...
                  Chân Trời Tím.




                  #9
                    CTT 28.01.2008 10:50:39 (permalink)
                    CHIẾC ĐỒNG HỒ....
                    CTT có thể mua 01 chiếc đồng hồ thật đắt,nhưng không thể mua được thời gian,cho dù CTT có rất nhiều tiền.
                    Ai đó có thể tặng cho CTT 01 chiếc đồng hồ ,nhưng  họ không thể tặng CTT thời gian của họ.
                    CTT có thể chỉnh được kim đồng hồ ngược xuôi ,nhưng không thể lộn lại quá khứ ,hay đi trước tương lai để sữa đổi điều đã hoặc sắp xảy ra..Vì thế điều tốt nhất CTT có thể làm là tận dụng từng phút ,từng dây của thực tại ,hướng tới tương lai ,và đừng để phải hối tiếc.
                    CTT có thể đặt chuông báo thức đồng hồ.Nhưng thời gain cứ lặng lẽ trôi.CTT SẼ PHẢI TỰ ĐÁNH THỨC MÌNH THÔI.
                    Đôi lúc rất muốn liệng quách chiếc đồng hồ của mình đi cho khuất mắt vì cái tiếng tí tách đều đặn đến khó chịu.Nhưng CTT biết với thời gian mọi cuộc trốn chạy đều vô ích.
                    Có bao nhiêu kiểu dáng chiếc đồng hồ,đẹp -xấu ,rẽ - đắt....chịu nước hay không ,trày xướt hay không...Thời gain cũng thế.AI CŨNG CÓ KHOẢNG THỜI GAIN ĐẸP ,THẬT ĐÁNG NHỚ ,VÀ CŨNG CÓ NHỮNG KHẢONG THỜI GIAN TỒI TỆ.
                    CHÂN TRỜI TÍM.
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 14:45:19 bởi Chân Trời Tím >
                    #10
                      CTT 28.01.2008 10:56:38 (permalink)
                                                             NGÀY MAI TƯƠI ĐẸP !
                      Lá cây xanh rồi lại vàng ,hoa nở rồi lại tàn.Nhìn những chiếc lá khô ,hoa tàn đó lần lượt rời bỏ cành cây,thở dài 1 tiếng trở về cát bụi ,chắc ai cũng sẽ nghĩ :chúng đi rồi không bao giờ trở lại.

                      Nhưng xuân đi rồi xuân đến ,hoa tàn rồi hoa lai nở,cành cây trơ trụi lại mọc ra những lá xanh tươi.Con đường nhỏ vắng vẻ,trống trải lại tràn đầy những bông hoa rực rỡ.Cái mất đi ngày hôm qua lại hoàn toàn khôi phục trở lại ,nhìn thấy những điều này ,các bạn còn cảm thấy thế giới này thiếu gì???

                      Chính vì hoa tàn rụng mới khiến cho đất cát màu mỡ,ẩn chứa sức mạnh .Chính vì có sự mục nát điêu tàn của chúng thì mới có mùa xuân năm sao sáng lạn .Trong hàng triệu mần non tươi mới đó,trong những nụ hoa rực rỡ đó,trong những nụ cười trẻ thơ đó chẳng phải đang viết ra tên tuổi của những người đã khuất hay sao ?

                      Không có cái cũ ra đi thì làm sao có cái mới đến ????Sinh ra vốn là đi tới cái chết ,chết là để thúc đẩy sinh ra .

                      Trong cái vũ trụ muôn đời bất biến ,luân chuyển không ngừng ,thay nhau sinh diệt này ,chúng ta sẽ không sống mãi ,nhưng chúng ta có thể "tồn tại vĩnh hằng !"

                      Ngày mai .................

                      Bất luận ngày hôm nay đáng lưư luyến thế nào thì ngày mai cũng sẽ ko chần chừ đến để thay thế,bất luận chúng ta chống chọi hay bình thản ,sinh tồn hay tử vong thì ngaỳ mai cũng sẻ bước tới ko dừng chân .

                      Ngày mai bình thường mà vô hình ,nó mau chóng biến thành ngày hôm nay ,hóa thành ngày hôm qua ,trở thành những ngày đã qua .

                      Ngày mai là ko thể biết được ,là một chuổi những dấu chấm hỏi ,kéo chúng ta bước tới trước thêm 1 ngày ,lớn thêm 1 ngày tuổi nhưng vẩn ko biết sẽ tăng thêm được cái gì,giảm bớt đi cái gì?

                      Ngày mai là gian nan ,phải làm việc ,phải suy nghĩ,phải chiến đấu.

                      Ngày mai là mong manh ,giống như hạnh phúc của con người vậy ,có thể có bệnh tật và đau khổ.

                      Ngày mai giống như 1 tờ giấy trắng !Chúng ta có thể tiếp nhận rồi để nó trở thành 1 bài thi bỏ trống ,cũng có thể nguyệch ngoac vài nét lên nó,nhưng cũng có thể biến nó thành 1 kiệt tác có màu sắc tuyệt mỹ ,có tâm tư tình ý diệu vợi .

                      Vì vậy ngày mai phụ thuộc vào sự sáng tạo của chúng ta.Đối với những người yêu nhau ,ngay mai có thể là giai đoạn đẹp đẽ cua họ . Đối với người nông dân cực khổ,ngày mai có thể là 1 vụ thu hoạch lớn ....Cho dù có 1 vĩ nhân nào đó mất đi vào ngày mai thì hoàn toàn ko phải ngày mai chiến thắng người đó,mà là người đó làm cho ngày mai trở nên vĩ đại ,khiến ngày mai trở thành 1 ngày vĩnh viển được ghi nhớ.

                      Đừng đợi ngày mai bước đi tới chúng ta mà hãy bước tới ngày mai !Không chờ đợi mà là xây đắp ,chúng ta mới có thể có được 1 ngày mai thực sụ tươi đẹp của chính mình ....

                       
                      Chân Trời Tím.




                      #11
                        CTT 28.01.2008 11:00:53 (permalink)
                                                           LÒNG THAM !
                         
                        "Chị ơi ,về sớm nhé,đi ăn lẩu cá ,Em khao !"

                        Nghe tiếng Bé Tư (đứa Em bà con của Tôi )gọi trong điện thoại đầy mừng vui Tôi cũng thấy lòng phấn khởi không biết có chuyện gì mà hôm nay Bé Tư lại tự nguyện khao ?

                        Hay là muốn nhờ vã Tôi chuyện gì đây nên Bé Tư mới khao không ?Hẳn là có niềm vui lạ,giọng Bé Tư khác hẳn những lần gọi điện thoại cho tôi mà.

                         

                        Hết giờ làm Tôi hứng hở phóng xe về nhà,chẳng nấn ná như mọi lần.

                        Vừa thấy Tôi ,Em đã hớn hở "Hôm nay nhặt được tiền nhá ,của trời cho đó chị " Bé Tư chưa nói hết câu thì Chị Phương (đồng nghiệp)đã phân bua . "Chị cũng được mời đấy ,Bé Tư mua dứa đưa năm mươi ngàn mà con bé bán Dứa lại "TRẢ LẠI " cho chín mươi lăm ngàn.Không buôn bán gì mà lãi tận năm mươi ngàn lại được ăn Dứa!"

                         

                        Thì ra chiều nay Bé Tư mua Dứa ăn của cô bé đẩy xe bán hàng rong ngang công ty ,cô bé bán Dứa bận bán cho khách vội cứ nghĩ Bé Tư đưa một trăm ngàn nên trả lại nhầm .

                        Vậy mà Em vui mừng đến thế sao ?Em có biết người ta đã bán hàng rong cả ngày chưa chắc đã lãi được bằng số tiền trả nhầm cho Em hôm nay .

                         

                        Bé Tư ơi !Em "NHẶT ĐƯỢC " số tiền mồ hôi nước mắt của người lao động vất vả mới có được mà Em không thấy xót xa cho họ sao ?

                        Tôi chạnh nghĩ cuối buổi bán hàng hôm nay chắc cô bé bán hàng rong ấy sẽ buồn lắm .Trên vai của những người dân tứ xứ về thành phố biển nhỏ bé này buôn bán ,gánh nặng kinh tế của họ rất lớn ,phải trả tiền thuê chổ ở ,trả tiền ăn uống sinh hoạt, họ còn phải gởi tiền cho gia đình ở quê nhà nghèo khó..

                         

                        Tự nhiên Tôi muốn phóng xe đi để khỏi nhìn thấy đứa Em bà con của Tôi dẩu màn đêm đã giăng ngập lối ...

                         

                                                                               Chân Trời Tím_11/06/2005

                        #12
                          CTT 28.01.2008 11:10:06 (permalink)
                                                                           ƯỚC MƠ


                          Mỗi chúng ta ai cũng muốn phác họa cho bản thân một  cuộc sống hoàn mỹ. Đó là những ước mơ, nhiều khi đã gắn liền từ thời thơ ấu. Thật đáng tiếc vì đa số mọi người đều quyết định đi theo con đường đời không phải của riêng mình mà do người khác vạch ra. Mọi người thường quên rằng, dù có chọn con đường nào đi nữa thì cái giá của nó vẫn giống nhau: trong cả hai trường hợp đều có gian nan thử thách, những giây phút hạnh phúc, những giờ cô đơn và nhiều điều ngang trái khác. Chỉ khi nào ước mơ trở thành hiện thực, tất cả những khó khăn trắc trở đó mới trở nên có ý nghĩa.

                          Cũng có thể bạn đã từng nghe câu chuyện về ba người đàn ông đập đá. Ai cũng được hỏi họ đang làm gì. Người thứ nhất nói: "Anh không nhìn thấy sao? Tôi đang đập đá!". Người thứ hai nói: "Anh không nhìn thấy sao? Tôi đang kiếm tiền để sống". Chỉ có người cuối cùng trả lời với những phấn khởi trong ánh mắt: "Anh không nhìn thấy sao? Tôi đang xây dựng thánh đường!". Khi còn bé, mẹ tôi đã từng kể cho tôi nghe câu chuyện đầy ý nghĩa này. Nó khuyên bảo mỗi người rằng để biến ước mơ
                          thành hiện thực cần phải không ngừng phấn đấu, luôn trung thành và tin tưởng vào tầm nhìn xa trông rộng của mình, nhất là những lúc mọi người xung quanh không nhìn ra và hiểu thấu.

                          Số tiền mỗi người kiếm được mỗi ngày sau tám giờ làm việc mệt nhọc có thể tiêu theo nhiều cách. Một thứ duy nhất không ai có thể mua được đó là thời gian. Chính vì thế mà tôi tin rằng, trong những giây phút chúng ta được ban tặng tốt hơn hết là phấn đấu để biến những hoài bão của mình thành hiện thực, chứ đừng chỉ mơ không thôi. Ước mơ là sự khởi đầu của cái gì đó cao cả hơn, là cái gì đó cho ta những sự lựa chọn quan trọng hơn.

                          Cuộc sống sẽ rất mạo hiểm đối với những ai trung thành với ước mơ của đời mình. Nhưng sự mảo hiểm của những ai không có đủ can đảm để sống cho những gì mình mơ ước còn lớn hơn rất nhiều.


                           
                                                                                                 ChânTrờiTím 17/07/2004

                          #13
                            CTT 28.01.2008 11:16:13 (permalink)
                                                                      ĐỂ MÃI YÊU ANH???
                              
                            Anh ơi ,tình yêu chỉ đến với những ai còn niềm tin khi đã từng bị thất vọng .Nó chỉ đến với những người vẩn còn muốn yêu khi họ đã từng bị tổn thương .Chỉ cần thời gian 01 phút thì Anh có thể cảm thấy thích 01 người ,01 giờ để thương 01 người ,01 ngày để mà yêu 01 người .Nhưng mà anh sẽ mất cả đời để quên 01 người ...
                             
                            Chính vì thế em và anh sẽ không yêu 01 người chỉ vì bề ngoài diện mạo đẹp đẽ,vì cái đẹp đó rất dể phai tàn .Và đừng bao giờ yêu người ta chỉ vì tiền tài danh vọng ,tại vì những cái đó đều sẽ tan theo mây khói .Em sẽ chọn 01 người mang lại nụ cười trên môi của em ,tại vì chỉ có nụ cười mới có đủ quyền lực xua tan màn đêm u tối trong em ...
                             
                            Tình yêu bắt đầu từ 01 nụ cười và chớm nở bằng cái nhìn âu yếm và cảm nhận được từ ánh mắt .Một tình yêu thật sự không xây dựng từ những mâu thuẩn đổ vở của qúa khứ mà phải bằng những gì trong sáng ở tương lai .Em thành thật khuyên anh hãy nên hướng nhìn thẳng về phía trước chứ đừng bao giờ ngoái nhìn lại dĩ vãng .Anh sẽ không thể nào tiếp tục sống vui vẽ nếu như anh không chịu bỏ qua những đớn đau từng xảy đến trong đời của anh .Hãy mơ những gì anh muốn mơ ,đi tới những chổ nào anh muốn tới ,hãy làm những gì anh muốn làm ,TẠI VÌ ANH CHỈ CÓ 01 CUỘC ĐỜI VÀ 01 LẦN CƠ HỘI để làm những gì anh muốn ...
                             
                            Anh ơi ,hãy nhớ đặt bản thân mình vào vị trí của người khác anh nhé ,Nếu như những gì  làm hoặc lời nói đó sẽ làm tổn thương đến anh ,thì anh hãy biết cho rằng nó sẽ làm tổn thương đến người khác .Một lời nói tế nhị cũng có thể dẹp được 01 cuộc tranh cãi lớn ,01 lời nói tàn nhẩn có thể làm tan nát 01 đời người ,01 lời nói hợp thời có thể làm dịu những căng thẳng và 01 lời nói yêu thương có tác dụng chữa lành vết thương ...
                             
                            Anh  ơi !Em không biết ngày mai sẽ ra sao ???Nhưng không hiểu sao em vẩn 01 lòng tin anh ,tin tưởng ở anh ,chắc anh nghĩ em khờ và ngốc lắm ....Em cũng không hiểu tại sao em lại như thế......Có phải chăng đây là ....???
                            Anh nói với Em rằng Anh chẳng tin mấy vào thế giới thư 3 ,thế thì tại sao Em vẩn đọc ở Anh sự chán chường ,sự tin vào số mệnh là chúng ta sẽ không được ở bên nhau ,và giờ đây Anh lại đang tin vào mệnh trời ....
                             
                            Cho dù tuổi đời Em không bằng Anh ,sự va chạm đời và suy nghĩ không thấu đáu bằng Anh ...nhưng Em chỉ tin vào lẽ phải mà thôi .Lẽ phải ở chính trong lòng mổi con người chúng ta va Lẽ phải ở chính lòng TRỜI đó Anh ,...cứ sống thật chân thành và sống thật tốt ,thì Em với Anh sẽ được lẽ phải của mọi người và của chính ông TRỜI ban tặng ,không ai có quyền ban tặng "CÁI KHÔNG CÔNG BẰNG "cho mình cả Anh à ...
                             

                            Dẩu thế giới xung quanh anh sụp đổ ,khi anh cảm thấy thất bại ê chề,khi mọi thứ diển ra không như anh mong đợi....Em muốn Anh biết rằng ...
                             
                            Em vẩn tin ở Anh ...
                             

                            Em tin Anh có khả năng xoay chuyển mọi thứ, kể cả những tình huống bất lợi nhất. Em tin Anh vẫn luôn là chính mình, dẫu cho Anh có rơi xuống tận cùng của sự thất bại…
                             
                            Em luôn tin khả năng chịu đựng khó khăn của Anh. Để rồi sau tất cả, Anh vẫn biết sẻ chia và cảm thông; vẫn luôn tốt bụng và đáng yêu; luôn biết yêu thương và yêu Em nhiều hơn ...
                             
                            Em tin ở sự hiểu biết sâu rộng của Anh , rằng Anh vẫn nhận ra được những sắc màu của cuộc sống và sự việc Em đã làm dù gây cho Anh sự khó chịu ở trong lòng ...
                             
                            Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, với tất cả tấm lòng của mình, Em luôn tin Anh...Và tin rằng cuộc đời này có nhân quả.

                            Chân Trời Tím.
                              

                             
                            #14
                              CTT 28.01.2008 11:29:25 (permalink)
                                                             QUAY VÊ CÕI NHỚ!
                               
                              Tôi mới nghe câu chuyện 01 cô bạn trên net mà mấy hôm trước mới gặp lại  , ngày nào cũng nói chuyện phone , hôm rồi cổ kể Tôi nghe chuyện cô nàng tên Titi quen anh chàng nick Bibi trên net này nè , rồi hai người nói chuyện qua lại , rồi hẹn hò gặp gỡ và yêu nhau , để rồi kết thúc cho một chuyện tình trên phố ảo là một cái đám cưới thật , thật đàng hoàng ngoài đời , rất trang trọng và vui vẻ mà khách mời đến chung vui ngoài bà con cô bác hai họ là số đông bạn bè mà họ quen trên net , chỉ tiếc là Tôi không quen họ để đi tham dự và gặp gỡ những người " ảo " này...hihi.

                              Cô bạn còn kể Tôi nghe rất nhiều chuyện về những người cô gặp tại tiệc cưới , nào là con bé mới hăm mí mà ăn nói cứ như là má người ta , sai người này , bảo người kia , rồi ỏng à ỏng ẹo khiến mấy anh té ngữa hỡi ôi , người tình trong mộng sụp đỗ , rồi thì chuyện anh chàng nọ thấy cô bạn dể thương quá nên cứ quấn quít bận rộn luôn miệng và luôn cả tay chân làm cô sợ quá trốn mất tiêu từ dạo ấy ... hihi... còn nhiều và còn nhiều chuyện vui nữa , Tôi nghe mà còn cười đến mãi hôm sau.

                              Cuối cùng cô bạn kết luận , phải chi lúc đó Tôi có niềm tin nơi V thì biết đâu bây giờ Tôi và V

                              V đã có một kết cục khác , Tôi cười hì hì , tại tôi không có lòng tin nơi tôi chứ không phải là không tin V , nhưng tôi nghỉ duyên phận là do trời ban mà phải không V , thôi thì đành đổ lổi cho ông trời vậy , không phải tại tôi , cũng chẳng phải tại V...

                              Nãy giờ nói lung tung Tôi quên mất nói với V một điều quan trọng , Tôi vẫn chờ V , chờ v ở chổ cũ ,(V có nhớ chổ nào không) cái chổ náo nhiệt nhất mà tôi vẫn tìm đến mỗi khi trong lòng không vui. Thật ra tôi vào đó chỉ để tìm chút âm thanh , chút tiếng động , ai nói gì cũng được , hát gì cũng không sao , hay hay dở cũng không thành vấn đề vì hình như tôi chẳng quan tâm gì , vào để làm ồn ào cái lổ tai vì chung quanh tôi im ắng quá , cô tịch quá và biết đâu một ngày hữu duyên nào đó tôi lại gặp V , V hở.




                              Bây giờ Tôi mới thật sự viết cho V đây , Tôi không ngờ cũng có nhiều người quan tâm đến V  quá hả ,  V biết là Tôi đang viết về V không? , nhưng tôi biết V  hiểu tôi ,  , V thông minh lắm ,  nhưng V biết không , có những thứ tình cảm mà không thể nào nói dăm ba câu hay gõ gõ vài ba hàng là đủ , thứ tình cảm của mình không phải đem ra khoe khoang hay rao bán được , Tôi hiểu V , V hiểu tôi , vậy là đủ rồi phải không V , mà khi nói ra được , viết ra được thì cũng có thể cân ,đong ,đo ,đếm , ước lượng được , còn như không thể diển tả được , có nghĩa là vô bờ bến đó V.

                              Tình cảm của mình cao hơn tình bạn rất nhiều , nhưng lại chưa tới đích  là tình yêu , mà là tình thương , quá thân thương. Tôi dám khẳng định một điều , không ai có thể thay thế vị trí của V trong lòng Tôi ngay lúc này được, V đang  mãi là người đàn ông quan trọng trong cuộc đời tôi ngay hiện tại. 

                              V ít giận Tôi , mỗi khi vui , V hay quên Tôi , nhưng mỗi khi buồn V hãy tìm kiếm đến Tôi nhé  , Tôi lúc nào cũng sẵn sàng chia sẻ với V , đưa tay cho V nắm. Tôi   sẽ là thế đó đối với V nhé.

                              Cuộc sông hằng ngày ,với nhiều cái phải đối mặt  , có bao giờ mình có thể vất bỏ hết trách nhiệm và bổn phận để làm cái mình muốn được không hở V , Tôi nghỉ là chỉ có trong Ảo Giác thôi V nhỉ. Cuộc sống với những ràng buộc và lo toan , may còn có V làm bạn , Tôi thấy cuộc sống thật có giá trị.

                              Tôi đang nghỉ về V...
                              CHÂN TRỜI TÍM.



                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 51 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9