NẾU CÓ THỂ VƯỢT QUA …..
Bây giờ Tôi đã ngoài ba mươi tuổi ,cái tuổi chính chắn nhất của người phụ nữ .Anh nói với Tôi rằng :” CTT viết bài trong nhiều năm nay ,Anh cũng đã cùng CTT trãi qua mọi niềm vui cũng như nổi buồn ,kể từ lần đầu tiên CTT được đăng bài .và Anh cũng là độc giã trung thành của Em trong bao năm qua.Anh thấy nhiều bài viết bài thơ CTT nhắc đến rất nhiều người ,có nam ,có nữ ,có người quen biêt ,có người yêu thương,và có cả những người Em không quen biết ….Nhưng hình như chưa bao giờ CTT nhắc đến Anh ,Có phải vì tình bạn sâu đậm của chúng ta hơn 14 năm qua vẩn không đủ khơi gợi những cãm hứng sang tác cho Em .?Hay trong tim Em vốn dĩ chưa từng lưu những ký ức nào về Anh ?” Nói xong những câu ấy ,khuôn mặt Anh thoáng đăm chiêu và buồn bã .Tôi biết ý Anh không phải trách Tôi chưa từng viết về Anh ,mà có lẽ Anh nghĩ rằng Tôi không tin tưởng vào tình cảm của Anh và Tôi .Tôi đặt tay lên bờ vai của Anh ,muốn nói một điều gì đó ,nhưng trong thoáng chốc sự va chạm ấy khiến long Tôi trào lên một cảm xúc thật đặt biệt ,những kỷ niệm của những ngày đã qua lại tuôn trào ào ạt tràn về .Đột nhiên Tôi muốn được Anh ôm vào lòng ,nhưng lại không thể mở lời được .
Giữa Tôi và Anh có một khoảng cách vô hình không thể tiến gần với nhau được , cả hai đều đã có gia đình ,có cuộc sống riêng ,mặc dù giờ đây Tôi vẩn còn cô đơn .Tôi nhẹ nhàng rút tay lại và im lặng nhìn Anh .
Buổi tối hôm ấy về nhà ,những lời Anh nói và những rung động thoáng qua bất chợt làm xáo trộn suy nghĩ của Tôi .Đúng vậy ,giữa 2 người bọn Tôi có rất nhiều kỷ niệm mà chính Tôi cũng không thể quên.Nhưng làm sao Tôi có thể nói rõ đây ???Những điều ấy chỉ có thể mình Tôi cảm nhận chứ không thể biểu đạt ra ngoài .Tình cảm của bọn Tôi đã vươn xa vô hạn trong cái vòng vay của một tình bạn .
Hồi đó Tôi từ quê thi đổ Cao Đẳng Kinh Tế Đối Ngoại nổi tiếng ở SG .Có thể thi đổ ở ngôi trường này cũng là niềm hạnh phúc và hảnh diện của Tôi .nhưng cuộc sống thành phố không êm đềm lặng lẽ hiền hòa nơi thành phố biển quê Tôi .Tôi vào trường chọn nghành Kế Toán –Tài Chính để học ,học kế toán hằng ngày toàn đối mặt với con số ,thống kê ,nhưng Tôi lại lãng mạn thơ thẩn thích viết văn .Cho đến một ngày bài viết của Tôi được đăng lên báo tường .Đó là một khởi đầu tốt đẹp ,Và hết một học kỳ Tôi được bầu là bí thư Đoàn của lớp ,còn Anh là một cán bộ đoàn lão thành của trường ,tức là Tôi phải dưới quyền của Anh .Từ đó chúng Tôi dần có mối quan hệ than thiết .Cha của Anh là một đảng viên ,chức vụ thật cao ,còn mẹ của Anh của là một chánh án của một tòa án .Và Tôi luôn nhận thức được rằng ,Anh và Tôi không thuộc về cùng một thế giới ,bởi gia đình Tôi thuộc về chính quyền ngụy,và mẹ Tôi lại là người Hoa .
Anh là một người đàn ông rất đáng yêu ,lịch lãm và Anh sống rất chan hòa với mọi người ,đặc biệt Anh rất vui tính và có khiếu nói chuyện làm người khac phải bật cười .
Một hôm Anh chởTôi đi dạo chơi bất ngờ Anh tạt ngang ghé về nhà Anh .Cha mẹ Anh là những người rất dễ tính và thân thiện.Sau này Anh mới nói cho Tôi biết rằng ,mẹ Anh rất thích Tôi ,vì Tôi là một cô bé tiểu thơ con nhà tư sản nhưng không kiêu kì rất hòa đồng và đặt biệt rằng có một trái tim đầy ấm lòng nhân,Mẹ Anh âm thầm dò la về Tôi như thế .Nếu hồi đó Tôi không suy nghĩ 2 chúng Tôi thuộc thế giới khác nhau ,và một gia đình Đảng viên kỳ cựa như thế sẽ không chấp nhận một con bé của một gia đình ngụy quân ngụy quyền .Và thế là Tôi đã từ chối lời tỏ tình của Anh .Về sau nghe Anh nói lại như thế Tôi tin đó là sự thật ,nhưng ngoài sự cảm động và nuối tiếc Tôi cũng không thắng được bản thân về lối suy nghĩ như thế ,và 14 năm về trước xã hội làm cho con người phải suy nghĩ như thế ,không được thoáng như bây giờ .
Anh là người đàn ông tuyệt vời ,là một candyman ngọt ngào còn Tôi chỉ là một quá đổi bình thường ,sự tự ti ấy đã lớn hơn tình cảm Tôi dành cho Anh ,bởi vậy Tôi đã bỏ lở cô hội của mình ,Giong như số trời đã định bọn Tôi chỉ có thể là bạn bè .
Sau khi tốt nghiệp ra trường ,chúng Tôi chia tay Tôi về lại thành phố biển quê Tôi làm việc ,còn Anh ở lại thành phố ,lúc ấy thong tin liên lạc không hiện đại như bây giờ,và khoảng cách giữa 2 nơi đi lại không dễ dàng .Và chúng Tôi chỉ còn lien lạc qua những lá thư chan chứa mà thôi .rồi thời gian cứ trôi ,Tôi lại chờ đợi một câu tỏ tình lần thứ 2 của Anh ,nhưng Anh lại nghĩ Tôi đã từ chối Anh thì mãi mãi Tôi cũng chỉ coi Anh là bạn mà thôi .
Có một thời gian dài Anh không viết thư cho Tôi nữa ,Tôi lại nghĩ Anh đã có người yêu ,một người đàn ông thành đạt và lịch lãm như Anh rất là đối tượng chọn lựa của nhiều cô .Một hôm Tôi nhận được bức thư của Anh ,và đó là bức thư cuối cùng của Anh viết cho Tôi ,trong thư Anh có viết “Anh muốn quên Em ,muốn vứt bỏ hình ảnh Em ra khỏi trái tim Anh ,nhưng Anh lại không thể dối lòng ,Ưoc gì ta là của nhau ,những lúc sống đời yên lăng ,Anh bên Em dể chịu biết chừng nào.”Tôi thật sự vô cùng cảm động ,và cũng thừa nhận rằng bao năm qua Tôi cũng rất nhớ Anh ,rất muốn dịu êm bên Anh ,.Thời gian có thể xóa đi mọi ký ức ,con người rồi sẽ mạnh mẽ hơn ,Còn Tôi đã qua tự ti về mình ….
Vài năm nữa lại trôi qua ,mổi người chúng Tôi vào với mổi vài trò mới mà mình đã chọn lựa trong cuộc sống .Và thời gian sau vì công việc và gia đình nên Tôi chuyển vô sg sinh sống .Dù vẩn thường xuyên lien lạc với nhau ,nhưng khoảng cách về thời gian khiến 2 người chúng Tôi không thể thân thiết như xưa .giữa bọn Tôi có chút gì đó gượng gạo ,thiếu tự nhiên .Anh hỏi Tôi “Mấy năm qua Em sống tốt chứ ?Tôi trả lời Anh “Cuộc sống của Em vẩn tốt ,không có gì đặc biệt ,có một thời gian Em rât mong nhận được thư của Anh ,dù đọc xong Em lại rất buồn .”
Anh lại hỏi “ Vậy giờ Em có muốn còn nhận thư Anh nữa không ?Có lẽ thời gian sẽ xóa nhòa đi tất cả ký ức ,hơn nữa con người ta rồi sẽ mạnh mẽ hơn .Tôi đã không còn tự ti như xưa nữa và đã thật sự bản lảnh hơn với những gì đã xảy ra trong cuộc sống của Tôi .Chúng Tôi cùng bật cười vui vẽ ,và Anh lại chở Tôi dạo qua con đường ngày xưa chúng Tôi đã đi qua .Và tôi lại mời Anh bữa cơm để chúc mừng tình bạn trở lại giữa 2 người bọn Tôi .
Lúc chia tay ,Anh ngồi trên xe ,Tôi thấy lòng như trĩu nặng ,có chút nối tiếc và hối hận .hình bóng Anh cứ xa dần và mất hút trong trời đêm .Và giờ đây khi gặp Anh ,Tôi nhận thức một điều :Những tháng ngày Anh và Tôi đã cùng nhau bước qua ,sẽ trờ thành ký ức sâu sắc nhất cửa cuộc đời Tôi .Và cũng từ thời khắc ấy tình yêu đầy vị chat của thời sinh viên của bọn Tôi ,cuối cùng rồi cũng chuyển thành một tình bạn chân thành theo đúng nghĩa của nó ,một tình cảm mà suốt cuộc đời này Tôi sẽ mải gìn giữ .
CHÂN TRỜI TÍM.sg 27-11-2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 09:12:34 bởi Chân Trời Tím >