LÁ THƯ TÌNH CUỐI CÙNG
Nếu cô tin những gì "ấy" nói
Tôi thề cô sẽ chẵng biết tôi
Vì tên tôi đâu là như thế !
Họ Vũ, Tên Vân là ai rồi !
Tôi chỉ mới gặp được cô thôi
Chỉ vỏn vẹn được hai bữa rồi
Bữa đầu là lúc thi đòan ấy
Bữa sau gặp được vô tình thôi !
Mấy tiếng đồn ấy quá đủ rồi !
Đủ làm chết mệt cả lòng tôi
Có ai điên dại như tôi nhỉ
Tự bắt lòng đau để nhớ người!
Đêm đến tôi thầm oán trách tôi
LÀm sao tôi lại thích được người
Quanh người còn có bao kẻ khác
Đâu riêng chỉ có một mình tôi
Trời đã cho tôi gặp được nàng
Lòng nào dám tưởng chốn cao sang
Chỉ xin cho được phút gặp gỡ
Nhưng nàng chẳng đáp tình sang ngang
Để gặp làm chi một buổi đầu
Để rồi e ấp mãi về sau
Thì thôi người cứ yên tâm nhé !
Tôi chẳng bao giờ dám nữa đâu
Tôi sẽ đi đây tôi sẽ quên
Trọn đời làm một kẽ vô duyên
Trọn đời làm một thân cô lữ
Ở mọi đường xa, ở mọi miền !
Tôi biết tình tôi đã lở rồi
Tình tôi đành chỉ thế này thôi
Tình tôi sẽ chẳng ai hiểu hết
Mà chỉ có tôi mới hiểu thôi
Tôi là đứa trẻ ngủ trong nôi
Bừng tỉnh vì nghe mộng vẳng lời
Đất bỗng thêu hoa, tôi bỗng lớn
Mong tìm lứa bạn, sánh duyên đôi
Những tưởng mình tôi riêng góc trời
Riêng góc trời có em và tôi
Trong những trang thơ còn dang dở
Sẽ kết hai ta thành một lời
Thôi rồi ! Lời đã lỡ lời
Mấy bạn lớp em biết thơ tôi
Tôi chẳng dám mơ chốn ấy nữa
Mà chỉ có tôi trốn tình tôi
Tôi biết đâu chỉ có riêng tôi
Là có quyền yêu được thích người
Quanh người còn có bao kẻ khác
Những kẻ si tình giống như tôi
Nếu người chẳng thích tôi làm quen
Thì tôi sẽ cố ép lòng quên
Cái người mà tôi gặp hôm ấy
Chẳng biết khi nào mới dược quên !
Tôi buồn lắm cô có bết không
Biết bao nước mắt nhỏ trong lòng
Tùng giọt, từng giọt rơi âm ỉ
Rơi vào vực thẳm rộng mênh mông
Không ! Cô không bao giờ nghĩ đến
Tình tôi như con thuyền không bến
Tôi để tình chết muôn lần chết
Vì chăng tôi chẳng gặp vận hên
Tôi lắc đầu tôi ...khẽ chúc người
Sẽ tìm hạnh phúc ở muôn nơi
Bên người mà nàng yêu quý ấy
Chân tình tôi chỉ có thế thôi !
SHINNO (VƯƠNG THÁI AN) 5/3/2004