Mây lang thang gửi đời mình cho gió Mặc gió đưa và đẩy đến phương nào Mây chỉ biết góp cho đời nho nhỏ Áng mây hồng cùng những ước ao. Tôi chiều nay cũng gửi hồn cho gió Nhờ gió đưa về tận chốn quê nhà Nơi tôi có một người em gái nhỏ Vẫn chiều chiều trông ngóng một người xa. Tôi với em cùng tuổi thơ lam lũ Cùng chăn trâu cắt cỏ cánh đồng quê Và mong ước tôi em cùng ấp ủ Chốn quê nghèo hoa trái mãi xum xuê. Tôi ra đi bao nhọc nhằn gửi lại Một mình em đơn lẻ bước trên đồng Tôi chỉ mang tinh em!mang theo mãi! Nặng cánh cò...lặng lẽ cả dòng sông. Những lá thư đều đặn nối hai nơi Bao nhớ thương nối kết hai khoảng trời Hai phương xa cũng chừng như gần lại Những nỗi buồn theo dòng chữ dần vơi. Em mãi là cô bé của đời tôi Sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi Và tình yêu chính là cầu bắc nối Để hai miền xa...lại chẳng xa.
Tôi chiều nay cũng gửi hồn cho gió Nhờ gió đưa về tận chốn quê nhà Nơi tôi có một người em gái nhỏ Vẫn chiều chiều trông ngóng một người xa.
Tôi ra đi bao nhọc nhằn gửi lại Một mình em đơn lẻ bước trên đồng Tôi chỉ mang tinh em!mang theo mãi! Nặng cánh cò...lặng lẽ cả dòng sông.
Em mãi là cô bé của đời tôi Sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi Và tình yêu chính là cầu bắc nối Để hai miền xa...lại chẳng xa.