LÀM SAO ĐƯỢC TAN RA...
Trích đoạn: HÀNGUYÊN
EM ĐÙA THÔI ĐẤY
Em đùa thôi đấy,
đừng tin nhé
Anh về
gom góp hết thương vay
Em đem nhung nhớ
ra gửi gió
Còn mấy nụ cười
anh trả mây...
Em đùa thôi nhé,
đừng tin đấy
Tiếu ngạo trần ai
thế đủ rồi
Nửa câu thơ ướt / phơi gác bếp
Nửa nụ cười buồn / hong nắng mai...
Em đùa thôi đấy, đùa thôi đấy
Anh dõi theo em,
Nụ hoa sầu
Em đi để lại bàn tay vẫy
Ta làm thác đổ xuống đời nhau...*
EM ĐÙA THÔI ĐẤY
Thơ Nguyễn Cẩm Hà
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Mời nghe diễn tấu
Ca từ
EM ĐÙA THÔI ĐẤY
Em đùa thôi đấy, đừng tin nhé
Đừng về gom góp hết thương vay
Em đem nhung nhớ ra gửi gió
Còn mấy nụ cười anh trả mây...
Em đùa thôi nhé, đừng tin đấy
Tiếu ngạo trần ai thế đủ rồi
Nửa câu thơ ướt phơi gác bếp
Nửa nụ cười buồn hong nắng mai...
Em đùa thôi đấy, đùa thôi đấy
Anh dõi theo em, Nụ hoa sầu
Em đi để lại bàn tay vẫy
Ta làm thác đổ xuống đời nhau...
Gửi HanSiNguyen
Không còn một sự bất ngờ nào có thể lớn hơn thế này đâu. HanSiNguyen ơi, chưa biết HSN là ai, nhưng tấm chân tình này thì quý hơn tất cả. Xin nhận ở H một sự cảm kích... Cảm động không biết nói gì hơn. Chúc HSN vui, khoẻ, sáng tác nhiều và thành công nhiều nữa.
MƯA CHIỀU
Ô hay đang giữa nắng vàng
Bỗng nhiên rơi giọt mưa ngang lưng chiều
Giọt từ thương nhớ hoang liêu
Giọt từ ảo vọng chốn phiêu bồng về
Giọt này từ thuở tái tê
Chờ người nẫu cả cơn mê vô thường
Giọt này từ thuở vấn vương
Hận người buốt cả dặm đường thẳm xa
Nhạt nhòa mưa, nhạt nhòa ta
Rưng rưng thầm vọng
ngày xa đâu rồi?!..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2008 21:39:41 bởi HÀNGUYÊN >
Trích đoạn: HÀNGUYÊN
MƯA CHIỀU
Ô hay đang giữa nắng vàng
Bỗng nhiên rơi giọt mưa ngang lưng chiều
Giọt từ thương nhớ hoang liêu
Giọt từ ảo vọng chốn phiêu bồng về
Giọt này từ thuở tái tê
Chờ người nẫu cả cơn mê vô thường
Giọt này từ thuở vấn vương
Hận người buốt cả dặm đường thẳm xa
Nhạt nhòa mưa, nhạt nhòa ta
Rưng rưng thầm vọng ngày xa đâu rồi?!..
HÀ NGUYÊN
MƯA CHIỀU Thơ Nguyễn Cẩm Hà
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên Mời nghe diễn tấu Ca từ MƯA CHIỀU Ô hay đang giữa nắng vàng Bỗng mưa thánh thót rơi ngang lưng chiều Giọt à à từ thương nhớ hoang liêu Giọt từ hư ảo chợt phiêu bồng về .....................(Chợt phiêu bồng về) Giọt à à này từ thuở tái tê Chờ người chín đỏ cơn mê vô thường Giọt à à này từ thuở vấn vương Hận người buốt giá dặm đường thẳm xa ...............................(Dặm đường thẳm xa) Nhạt nhòa ta, nhạt nhòa mưa Rưng rưng tự hỏi ngày xưa đâu rồi?!.. (Trở lại từ đầu ... ) Hà Nguyên
HSN-32-956
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2008 11:13:26 bởi HanSiNguyen >
Chính tôi cũng phải cám ơn HN về những bài thơi hay của HN : Không có những bài thơ ấy thì đã không có những bài nhạc ấy, HN ạ
Chúc bạn mới luôn vui
Bài MƯA CHIỀU của HN khiến tôi bức xúc nhớ đến những bài thơ cùng tựa đề của tôi : Cũng là MƯA CHIỀU cả, nhưng chủ đề khác, hướng khác
Tôi góp vào đây nhé
MƯA CHIỀU Trời mưa ướt áo mẹ già Ướt khăn mỏ quạ, ướt tà áo nâu Run run bóng nhỏ qua cầu Hai vai nặng trĩu, dãi dầu cùng mưa Chắp tay tôi lạy trời mưa Mưa đâu cũng thế, xin chừa mẹ tôi Chiều hôm mưa đổ ngậm ngùi Phập phồng bong bóng, sụt sùi hạt mưa ! HÀN SĨ NGUYÊN oOo CHIỀU MƯA Trời mưa ướt áo mẹ già Ướt khăn mỏ quạ, ướt tà tứ thân Long đong chưa dứt phong trần Rưng rưng lệ nhỏ, lăn tăn giọt sầu Tuyết sương điểm bạc mái đầu Thân cò nghiêng ngả, phận bèo đong đưa Cắn môi tôi lạy trời mưa Mẹ không có nón, xin chừa mẹ ra ! Chẳng mưa mắt cũng nhạt nhòa Vực sâu hun hút xót xa chất chồng Chẳng mưa đời cũng lạnh lùng
Chẳng mưa đời cũng bềnh bồng Tôi van mưa đấy, hãy ngừng hạt mưa !
Chẳng mưa đời cũng xót xa Chẳng mưa đời cũng lệ nhòa Tôi van mưa đấy, xin mưa hãy ngừng ! HÀN SĨ NGUYÊN oOo MƯA ĐÊM Trời mưa cho nước ngập đồng
Mưa khơi kỷ niệm, đầy lòng nhớ ơi
Đêm nay mưa gió tơi bời Bên song thác đổ, nghẹn lời vì mưa Chắp tay tôi lạy trời mưa Mưa đâu cũng thế, CHỚ chừa mẹ tôi Để cho cây lá xanh chồi Để cho hoa cỏ xanh tươi nấm mồ HÀN SĨ NGUYÊN oOo
TRỜI MƯA ƯỚT ÁO MẸ GIÀ Thơ nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Hòa âm Lâm Đình Thuận
Audio Quang Đạt Ca sĩ Đăng Tuấn
Trích đoạn: HanSiNguyen
Chẳng mưa mắt cũng nhạt nhòa
Vực sâu hun hút xót xa chất chồng
Chẳng mưa đời cũng lạnh lùng
Chẳng mưa đời cũng bềnh bồng
Tôi van mưa đấy, hãy ngừng hạt mưa !
Chẳng mưa đời cũng xót xa
Chẳng mưa đời cũng lệ nhòa
Tôi van mưa đấy, xin mưa hãy ngừng !
HÀN SĨ NGUYÊN
Tâm hồn thơ-nhạc của HSN thật khiến người ta ngưỡng mộ. Nhạc tha thiết, thơ chứa chan. Những bài thơ về mưa của HSN đong đầy những cung bậc tình thương yêu, đầy những suy tư về cuộc đời... Những câu này cứ vang vọng mãi khi H đã đọc xong rồi, khiến H cứ phải quay lại đọc mãi đọc mãi...
Cảm ơn HSN nhiều lắm lắm. Tiếc là bản nhạc HSN mới viết cho thơ của H chưa nghe được, có lẽ do mạng yếu quá. H muốn tải về máy để nghe thì làm thế nào nhỉ?
Trích đoạn: HanSiNguyen
MƯA CHIỀU
Thơ Nguyễn Cẩm Hà
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Mời nghe diễn tấu
Ca từ
MƯA CHIỀU
Ô hay đang giữa nắng vàng
Bỗng mưa thánh thót rơi ngang lưng chiều
Giọt ... từ thương nhớ hoang liêu
Giọt từ hư ảo chợt phiêu bồng về
.....................(Chợt phiêu bồng về)
Giọt ... này từ thuở tái tê
Chờ người chín đỏ cơn mê vô thường
Giọt ... này từ thuở vấn vương
Hận người buốt giá dặm đường thẳm xa
...............................(Dặm đường thẳm xa)
Nhạt nhòa ta, nhạt nhòa mưa
Rưng rưng tự hỏi ngày xưa đâu rồi?!..
(Trở lại từ đầu ... )
Hà Nguyên
HSN-32-956
LINK to DOWNLOAD : http://www.hansinguyen.net/Nhac%20MP3/HSN_MuaChieu_Dtau1.wma Cám ơn Hà Nguyên....
:):):)
MƯA CHIỀU Ô hay đang giữa nắng vàng
Bỗng nhiên rơi giọt mưa ngang lưng chiều
Giọt từ thương nhớ hoang liêu
Giọt từ ảo vọng chốn phiêu bồng về
Giọt này từ thuở tái tê
Chờ người nẫu cả cơn mê vô thường
Giọt này từ thuở vấn vương
Hận người buốt cả dặm đường thẳm xa
Nhạt nhòa mưa, nhạt nhòa ta
Rưng rưng thầm vọng
ngày xa đâu rồi?!.. HANGUYÊN Đừng rơi nữa mưa ơi Giọt nào của tôi,giọt bên đời.? Mà khiến lòng tôi nhức nhối lạ Như tất cả nỗi sầu giăng xuống mình tôi... Hà Nguyên ui... chị qua đây thấy bài thơ này và bức ảnh thật động lòng,họa với HN vài câu,chúc HN luôn vui như mái nhà hiện đang có những tiếng nhạc vui Thái Anh
Chị Thái Anh yêu, chị đến thăm em đấy à, thế mà em lại không biết mà đón chị. Em vui lắm, chị yêu ạ.
VIẾT VỀ NỖI BUỒN VẨN VƠ...
Có phải là em đã mất anh không?
Nghe xót đắng trào dâng trong lồng ngực
Anh ngoảnh mặt đi
em thì sa đáy vực
bủa vây mình bốn phía những buồn đau.
Em chỉ muốn cười em ngu dại thế
Anh là anh
nào đã phải là gì
mà cứ đau
mà cứ đợi
mà si
Mà nắm chặt tay nghe đáy lòng rạn vỡ...
Để em khóc một lần cho cạn kiệt
Đau một lần cho đủ hết trăm năm
Ngu dại một lần cho đủ nỗi ăn năn
Trách ngọn gió từ phương nào bất chợt
Thổi qua một lần mà bùng cơn bão cát
Sa mạc lòng sỏi đá ngổn ngang đau...
MỘT GÓC MÙA ĐÔNG Tâm hồn như có một góc mùa đông
Dẫu nắng đỏ ngoài kia đang rực rỡ
Lối hoa vàng anh đi lòng héo úa
Một góc hồn tuyết phủ đã trăm năm...
người đã đi về nơi nào xa lắm
Nhánh thời gian bụi phủ chẳng đâm chồi
Anh dấn bước giữa đời vui vẫy gọi
Sau lưng mình một khoảng trống xa xôi.
Em hãy về cho tan hết giá băng
Lối hoa vàng vẫn chờ em chạm ngõ
Cho gió bay đi những ngàn xưa bụi phủ
Cho anh ngoái nhìn năm tháng đã tiêu tan...
Em hãy về cho anh được là anh
Em hãy cười cho lấp đầy vực thẳm
Một góc mùa đông giữa đời anh lạnh lắm
Em hãy về mang nắng rọi đêm đen...
(Viết vội tặng một người bạn mới)
NGÀY TÌNH BỎ TA ĐI... Bạn gửi tặng một bài thơ tình, bảo H dịch đi. H dịch tặng một người mới bỏ đi đây. ЕСЛИ ЛЮБОВЬ УХОДИТ!
Эдуард Аркадьевич Асадов -
Eсли любовь уходит, какое найти решенье?
Можно прибегнуть к доводам, спорить и убеждать,
Можно пойти на просьбы и даже на униженья,
Можно грозить расплатой, пробуя запугать.
Можно вспомнить былое, каждую светлую малость,
И, с дрожью твердя, как горько в разлуке пройдут года,
Поколебать на время, может быть, вызвать жалость
И удержать на время. На время - не навсегда.
А можно, страха и боли даже не выдав взглядом,
Сказать: - Я люблю. Подумай. Радости не ломай. -
И если ответит отказом, не дрогнув, принять как надо,
Окна и двери - настежь: - Я не держу. Прощай!
Конечно, ужасно трудно, мучась, держаться твердо.
И все-таки, чтоб себя же не презирать потом,
Если любовь уходит - хоть вой, но останься гордым.
Живи и будь человеком, а не ползи ужом! NẾU TÌNH BỎ TA ĐI...
Eduard Arkadjevich Asadov - Hà Nguyên dịch
Ta định làm gì ngày tình bỏ ta đi
Chạy đến bên người nỉ non, trách móc?
Hay nổi giận, hay van xin khóc lóc?
Hay hạ mình, hay thuyết phục, đôi co?
Chút kỷ niệm lung linh nhắc người trong hồi ức
Viễn cảnh chia ly đầy cay đắng ngậm ngùi
Gợi chút lòng trắc ẩn, đợi ngày trôi
Níu chút thời gian, chẳng thể là mãi mãi...
Cũng có thể nỗi sợ niềm đau chôn chặt sau đáy mắt
Hãy nói yêu người, xin người đừng lấy mất niềm vui
Và nếu người làm ngơ thì chấp nhận rút lui
Mở rộng cửa nhà,
"Chẳng giữ anh đâu! Xin vĩnh biệt..."
Ta biết chứ, sẽ vô cùng đắng cay khốn khổ
Nhưng dẫu có khóc than thì cũng phải ngẩng đầu
Tình yêu ra đi, chỉ còn lại khổ đau
Đừng lê lết van xin,
mà hãy sống làm con người kiêu hãnh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2008 00:33:08 bởi HÀNGUYÊN >
Hà Nguyên ơi.! 20/10/08 Chị chúc HN thật vui và hạnh phúc...chị đến muộn vì có lí do...Đừng trách chị nhé Thái Anh
Em cảm ơn chị, chị yêu quý.
Love's SecretWilliam Blake
Never seek to tell thy love,
Love that never told can be;
For the gentle wind doth move
Silently, invisibly.
I told my love, I told my love,
I told her all my heart,
Trembling, cold, in ghastly fears.
Ah! she did depart!
Soon after she was gone from me,
A traveller came by,
Silently, invisibly:
He took her with a sigh.
BÍ MẬT CỦA TÌNH YÊU
Đừng bao giờ cố bày tỏ tình yêu
Bởi tình yêu không thể nào nói được
Như ngọn gió êm đềm nhẹ lướt
Lặng lẽ trôi vô bóng vô hình.
Tôi đã nói lời yêu em, đã nói,
Đã dâng em trọn vẹn trái tim này,
Tôi run rẩy cóng người trong sợ hãi.
Thế mà em lại quay bước ra đi!
Nhưng chỉ một giây khi em vừa dời gót,
Một kẻ lãng du đã đến tự phương nào,
Cũng lặng lẽ vô hình như thế đó:
Đón em đi trong tiếng gió thì thào.
- Hà Nguyên dịch -
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2008 21:58:01 bởi HÀNGUYÊN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: