NHƯ TƠ VƯƠNG
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 53 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 781 bài trong đề mục
duonglam 09.09.2011 07:26:36 (permalink)
0
KẺ ĐỠ NGƯỜI NÂNG

Chín mươi bốn tuổi động hồn xuân
Chợt thấy ai kia đẹp quá chừng !
Tuổi chín mươi hai dù nhếch nhác
Đêm nghìn lẻ một vẫn bâng khuâng
Nhìn lên mức đến nào ai thoát
Ngó xuống người theo ít kẻ gần
Đã trót gặp nhau thời ở lại
Khi cần kẻ đỡ có người nâng.

Lá chờ rơi


NÂNG

Thuở đó tới giờ vẫn đắm xuân

Lên non đâu có chuyện lưng chừng

Kẻ mong được viếng bồng lai mộng

Người cố lên thăm tuyệt đỉnh thần.

Dốc núí, đèo cao càng thắm thiết.

Lối mòn, động hẹp rất thân gần.

Ngày xưa mê mải quên trời đất

Và tới giờ đây vẫn thích nâng

Trần Mạnh Hùng

Câu 4 xin được thoát vần






TÌNH XUÂN
 
 
Đầu cành hoa gợi sắc khoe xuân,
Bướm lã lơi yêu gió nửa …chừng.
Từ buổi quen nhau lòng rạo rực,
Đêm về thương nhớ dạ bâng khuâng.
Xuân qua tình bậu càng tha thiết,
Ngỏ đến nhà em  lại thật gần …
Còn nhớ hôm nào mưa xóm vắng,
Đường trơn em ngã...để anh nâng…
 
 
Tú lang thang

lá chờ rơi 09.09.2011 10:18:57 (permalink)
0

THU LẠI VỀ

Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
Trần Thảo Uyên 09.09.2011 20:19:23 (permalink)
0


Trích đoạn: Liên Hương



THU LẠI VỀ

Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11



THU CẢM

Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng


NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ

Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian

Liên Hương



NHỚ AI

Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân
Nhớ tiếc nay khi hết được gần
Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ
Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân
Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng
Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn
Nhớ giọng em cười trong nắng sớm
Nhớ này muôn dặm vượt thời gian.
Lá chờ rơi 09/09/11


NIỀM MONG


Mong đợi ai về lắng tiếng chân
Mong tin nhạn gửi nối duyên gần
Mong hồ sen nở ươm mưa hạ
Mong rặng liễu vờn tắm nắng xuân
Mong dứt binh đao tàn khói lửa
Mong thêm hạnh ngộ thoát cơ hàn
Mong tình mãi đẹp như hoa nở
Mong lời chân thật chẳng dối gian !

Liên Hương



GIỮA THẾ GIAN
Em chẳng bao giờ thấy mỏi chân.
Đường xa vời vợi giống như gần.
Sóng vai hóng gió trong mùa hạ.
Đếm bước ngắm hoa với gió xuân.
Hai đứa lang thang mùa lá rụng
Đôi mình dạo cảnh tiết băng hàn.
Một năm đủ bốn mùa mơ mộng.
Hạnh phúc tuyệt vời giữa thế gian.
Thảo Uyên
Song Cửu 2011
vancali96 10.09.2011 00:57:56 (permalink)
0
     

THU LẠI VỀ

Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11



THU CẢM

Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng


NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ

Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian

Liên Hương



NHỚ AI

Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân
Nhớ tiếc nay khi hết được gần
Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ
Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân
Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng
Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn
Nhớ giọng em cười trong nắng sớm
Nhớ này muôn dặm vượt thời gian.
Lá chờ rơi 09/09/11


NIỀM MONG

Mong đợi ai về lắng tiếng chân
Mong tin nhạn gửi nối duyên gần
Mong hồ sen nở ươm mưa hạ
Mong rặng liễu vờn tắm nắng xuân
Mong dứt binh đao tàn khói lửa
Mong thêm hạnh ngộ thoát cơ hàn
Mong tình mãi đẹp như hoa nở
Mong lời chân thật chẳng dối gian !

Liên Hương


GIỮA THẾ GIAN
Em chẳng bao giờ thấy mỏi chân.
Đường xa vời vợi giống như gần.
Sóng vai hóng gió trong mùa hạ.
Đếm bước ngắm hoa với gió xuân.
Hai đứa lang thang mùa lá rụng
Đôi mình dạo cảnh tiết băng hàn.
Một năm đủ bốn mùa mơ mộng.
Hạnh phúc tuyệt vời giữa thế gian.
Thảo Uyên
Song Cửu 2011


THU NHỚ

Thu về lá úa rụng quanh chân
Trời thấp mây che phủ mộng gần
Quê cũ em theo tình nắng hạ
Đất xa anh giữ dáng nàng xuân
Buồn chiều mưa rớt trong sân vắng
Thương bước ai đi giữa gió hàn
Yêu đã vào tim yêu dịu vợi
Nhớ người vẫn nhớ giữa trần gian

Thanh Huy


Thu huyền diệu

Sắc lá ươm vàng trải gót chân
Mùa thu huyền diệu đã kề gần
Cho đời lãng tử quên ngày tháng
Để khách giang hồ nhớ tuổi xuân
Gió thổi rì rào cơn giá lạnh
Đàn kêu réo rắt buổi đông hàn
Rừng cây nhuộm đỏ màu nhân ái
Dệt chữ ân tình đẹp thế gian

Vancali 9..9.11





Xin lập lại chữ thế gian hì hì.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2011 01:17:24 bởi vancali96 >
tuyen45 10.09.2011 01:16:08 (permalink)
0
 

SÓNG TRƯỜNG SA

Biển Đông đất Việt của quê hương
Một lũ Tàu Ô lẽ chẳng tường?
Bể máu Hoàng Sa chưa nhẹ nợ
Thác thù Bản Gốc hãy còn vương
Băm bầy giặc Hán gìn non nước
Dìm bọn cộng nòi giữ đại dương
Lãnh hãi nước nhà không để mất
Trường Sa cuộn mãi sóng yêu thương!

 
September 8/2011
Đuyên Hồng

 
 
XƯƠNG CAO LỘC MÁU TRƯỜNG SA
---*---

Nước Việt non sông đất tỏa hương
Giã tâm phương Bắc, thấu chân tường
Cô Lin máu đổ thù chưa trả
Cao lộc xương tan hận mãi vương
Chém nát bá quyền hưng tổ quốc
Đập tan bành trướng ổn trùng dương
Giang sơn hải phận thề gìn giữ
Biển đảo Trường Sa mãi mến thương
 
9/9/2011.
Tuyen45

_____________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2011 17:40:48 bởi tuyen45 >
tuyen45 10.09.2011 18:25:35 (permalink)
0

Trích đoạn: vancali96

     

THU LẠI VỀ

Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11



THU CẢM

Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng


NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ

Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian

Liên Hương



NHỚ AI

Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân
Nhớ tiếc nay khi hết được gần
Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ
Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân
Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng
Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn
Nhớ giọng em cười trong nắng sớm
Nhớ này muôn dặm vượt thời gian.
Lá chờ rơi 09/09/11


NIỀM MONG

Mong đợi ai về lắng tiếng chân
Mong tin nhạn gửi nối duyên gần
Mong hồ sen nở ươm mưa hạ
Mong rặng liễu vờn tắm nắng xuân
Mong dứt binh đao tàn khói lửa
Mong thêm hạnh ngộ thoát cơ hàn
Mong tình mãi đẹp như hoa nở
Mong lời chân thật chẳng dối gian !

Liên Hương


GIỮA THẾ GIAN
Em chẳng bao giờ thấy mỏi chân.
Đường xa vời vợi giống như gần.
Sóng vai hóng gió trong mùa hạ.
Đếm bước ngắm hoa với gió xuân.
Hai đứa lang thang mùa lá rụng
Đôi mình dạo cảnh tiết băng hàn.
Một năm đủ bốn mùa mơ mộng.
Hạnh phúc tuyệt vời giữa thế gian.
Thảo Uyên
Song Cửu 2011


THU NHỚ

Thu về lá úa rụng quanh chân
Trời thấp mây che phủ mộng gần
Quê cũ em theo tình nắng hạ
Đất xa anh giữ dáng nàng xuân
Buồn chiều mưa rớt trong sân vắng
Thương bước ai đi giữa gió hàn
Yêu đã vào tim yêu dịu vợi
Nhớ người vẫn nhớ giữa trần gian

Thanh Huy


Thu huyền diệu

Sắc lá ươm vàng trải gót chân
Mùa thu huyền diệu đã kề gần
Cho đời lãng tử quên ngày tháng
Để khách giang hồ nhớ tuổi xuân
Gió thổi rì rào cơn giá lạnh
Đàn kêu réo rắt buổi đông hàn
Rừng cây nhuộm đỏ màu nhân ái
Dệt chữ ân tình đẹp thế gian

Vancali 9..9.11





Xin lập lại chữ thế gian hì hì.....




HỒI TƯỞNG
---*---
Lá rụng bên hè quấn dưới chân
Đường về quê mẹ hóa ra gần
Chúng mình song bước quanh thành cổ
Hai đứa bá vai dạo ngắm xuân
Hồi tưởng ngày xưa manh áo vải
Nhớ về năm ấy cảnh cơ hàn
Một thời chiến loạn người sơ tán
Xã hội điêu linh những dối gian.
 
10/9/2011.
Tuyen45.

Nguyen Thi An Giang 10.09.2011 19:45:35 (permalink)
0

Trích đoạn: tuyen45
THU LẠI VỀ
Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11



THU CẢM

Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng


NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ

Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian

Liên Hương



NHỚ AI

Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân
Nhớ tiếc nay khi hết được gần
Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ
Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân
Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng
Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn
Nhớ giọng em cười trong nắng sớm
Nhớ này muôn dặm vượt thời gian.
Lá chờ rơi 09/09/11


NIỀM MONG


Mong đợi ai về lắng tiếng chân
Mong tin nhạn gửi nối duyên gần
Mong hồ sen nở ươm mưa hạ
Mong rặng liễu vờn tắm nắng xuân
Mong dứt binh đao tàn khói lửa
Mong thêm hạnh ngộ thoát cơ hàn
Mong tình mãi đẹp như hoa nở
Mong lời chân thật chẳng dối gian !

Liên Hương



GIỮA THẾ GIAN
Em chẳng bao giờ thấy mỏi chân.
Đường xa vời vợi giống như gần.
Sóng vai hóng gió trong mùa hạ.
Đếm bước ngắm hoa với gió xuân.
Hai đứa lang thang mùa lá rụng
Đôi mình dạo cảnh tiết băng hàn.
Một năm đủ bốn mùa mơ mộng.
Hạnh phúc tuyệt vời giữa thế gian.
Thảo Uyên
Song Cửu 2011

HỒI TƯỞNG
---*---
Lá rụng bên hè quấn dưới chân
Đường về quê mẹ hóa ra gần
Chúng mình song bước quanh thành cổ
Hai đứa bá vai dạo ngắm xuân
Hồi tưởng ngày xưa manh áo vải
Nhớ về năm ấy cảnh cơ hàn
Một thời chiến loạn người sơ tán
Xã hội điêu linh những dối gian.

10/9/2011.
Tuyen45.


GIỮA TUỔI XUÂN
Hoa bướm bên đường đón bước chân
Mùa xuân thuở trước thoảng xa gần...
Khó quên lời hứa cùng tâm hạ.
Trọn nhớ câu thề giữa tuổi xuân.
Giòng máu sôi trào đầy nhiệt huyết.
Nụ cười toả lạnh tựa băng hàn.
Toàn dân giết đuổi quân Tàu phỉ.
Bảo vệ non sông diệt Việt gian.
Nguyễn Thị An Giang
Ngày 10-9-2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2011 20:34:25 bởi Nguyen Thi An Giang >
Trần Mạnh Hùng 12.09.2011 13:00:12 (permalink)
0


VẪN CHƯA YÊU

Xế chiều nhưng tớ vẫn chưa yêu
Bởi lẽ không yêu sướng đủ điều
Lương tháng không cần trao “Két sắt”
Thời gian bát ngát sáng sang chiều
Bạn bè say khướt không ai trách
Không sợ về nhà vợ xuất chiêu
Đôi lúc mủi lòng trong ngõ vắng
Mắt nhìn cặp, cặp nó đang yêu

Thạch Hầu

Xin họa vui cùng Thi sỹ Thạch Hầu - Thơ không ngụ ý gì - Đừng trách phạt nhà em nhé.

NGỐC Ạ

Ngốc ạ giờ này vẫn chửa yêu
Làm sao biết sướng đẹp bao điều
Không mong chẳng nhớ bình minh sớm
Hết đợi thôi trông nắng buổi chiều
Chả biết men tình khi mới ngấm
Nào hay trà đượm lúc đang chiêu
Khư khư giữ mãi bao tiền ấy
Chẳng hiểu cho là được lúc yêu

Kim Giang



ĐỂ MÀ YÊU

Trời sinh Nam Nữ để mà yêu
Không dạy nhưng sao biết lắm điều
Ỏn ẻn nên coi chừng túi bạc
Ồn ào khi lỡ hẹn cơm chiều
Tình xuân thơm phức cho người trẻ
Tuổi hạc vẫn nồng nếu đổi chiêu
Nhân loại mất còn do đấy cả
Trời sinh Nam Nữ để mà yêu.
Lá chờ rơi 12/09/11


KHỔ VÌ YÊU THIỆT TÌNH
Thiệt tình! tự nguyện khổ vì yêu.
Hành hạ con tim mọi đủ điều.
Quy luỵ bờ môi hờn nũng nịu.
Ngất ngây ánh mắt lúc cưng chiều.
Ngẩn ngơ giọng nói bao trìu mến .
Say đắm nụ cười thắm rượu chiêu.
Thương nhớ dày vò trong nỗi nhớ.
Thiệt tình!!! chuốc khổ cũng vì yêu
Trần Mạnh Hùng
9-11-2011
tuyen45 12.09.2011 18:55:20 (permalink)
0
 
quote:

Trích đoạn: TTH

TỰ TRÀO

Ngũ thập niên tiền tam thập tam
Đau lưng mỏi gối phải hay nằm
Việc đời trải lắm hồi dâu bể
Việc nước từng quen nhịp bổng trầm
Trưa tối mỗi ngày dưa với muối
Bạn bè dăm kẻ viếng người thăm
An bần lạc đạo tùy duyên phận
Nào khác tiên ông giữa cõi trần.
Lá chờ rơi 07/09/11


TỰ TRÀO

Ngũ thập đến rồi bỏ được tam
Tham Sân Si xả trước khi nằm
Hơn thua thế sự luôn thanh thản
Được mất nhân tâm hết mặc trầm
Vợ tối vừa no cơm với rượu
Bạn ngày cũng đủ viếng rồi thăm
Vui chơi lên mạng tìm thơ họa
Ngất ngưởng cùng ai viết mấy vần
September 7, 2011
Đuyên Hồng



RA VÀO CHƯA KỂ.

Thôi nhé lần này đã quá tam.
Cho yên một chút xả hơi nằm.
Ban ngày gỡ vốn, còn vòi vĩnh.
Suốt tối kiếm ăn, bỗng uất trầm.
Thân ái gì bằng đêm bảy viếng.
Ân tình hơn nữa sáng ba thăm
Ra vào gặp mặt còn chưa kể.
Diù dắt nhau đi trọn kiếp trần.
Trần Mạnh Hùng
9-7-2011


NGỰA GIÀ

Xử thế trần ai “… bất quá tam,”
Sáng ăn trưa nghỉ tối đi nằm.
Việc đời kệ kẻ đen hay trắng.
Chuyện nước mặc ai bổng với trầm.
…Chiều nhớ bạn hiền dăm bảy lít,
Đêm thương bà nhỏ mấy lần thăm.
Ngựa già vó mõi bay trong gió,
Cũng ráng đường xa hết dặm trần…

Tú lang thang




Hỏng qua tam

Phì phò nhất nhị hỏng qua tam
Kiệt sức lăn quay chổng gọng nằm
Uổng phí bao ngày bơm rượu thuốc
Hoài xông mấy tháng tẩm hương trầm
Lưng khòm gậy chống không chào hỏi
Mắt mỏi đêm chờ chả đến thăm
Cứ bảo gừng kia già sẽ dẻo
Dè đâu xáp lại...đã lìa trần

Vancali 9.7.11

Chúc quí huynh tỷ ngày an vui hì hì...
.





TUYỆT TRẦN

Trà rượu đàn bà ấy bộ tam *
Lăng nhăng nó quấy cả đêm nằm
Cố chừa bỏ được khoanh trà rượu
Giữ lại bên tai tiếng bổng trầm
Khi dỗi cả ngày không một tiếng
Lúc cần đang bận cũng vào thăm
Càng nghe trù ẻo càng hưng phấn
Càng thấy đây công lực tuyệt trần.
Lá chờ rơi 08/09/11

GỪNG GIÀ

Gậy ông yếu chống chẳng tròn tam
Mỏi sức rung tim chỉ có nằm
Trán rớm mồ hôi thoa muối bột
Lưng cong đòn gánh xức dầu trầm
Ngày qua bệnh đỡ tìm bia nhậu
Tháng đến thân ngầu kiếm ghẹ thăm
Gá nghĩa gừng già cùng gái độc
Đâu thua trai tráng ở dương trần

Thanh Huy






LỠ HẸN CÙNG THU

Lỡ hẹn cùng Thu đã mấy tam
Vàng in thảm cỏ lá thu nằm
Nghe sông cõng sóng đi tìm bể
Ngắm núi choàng mây đứng lặng trầm
Nỗi nhớ ai như cà nhớ muối
Niềm mong bạn tưởng Bạn về thăm
Sen thương Cốm gửi trao duyên phận
Lận đận mà hương vẫn tuyệt trần.

Kim Giang



THANH THẢN
---*---
Hẹn hò đưa đón buổi tan tầm
Đằng đẵng bao ngày những tháng năm
Ghế đá công viên mòn điểm tựa
Bờ hồ gốc liễu nhớ thăng trầm
Vu quy lễ đón từ ngày đấy
Chung sống ta mình chẳng phải thăm
Hai đứa từ nay yên phận sự
Sớm chiều thanh thản giữa dương trần.
 
12/9/2011.
Tuyen45.
  

tuyen45 13.09.2011 10:19:17 (permalink)
0
[code]
[/code
PHÍ CỦA UỔNG CÔNG
---*---

Phều phào đích thị đã ba keo
Bỏ mứa lăn ra ngủ chỏng quèo
Sức kiệt cơ teo còn tiếc của
Lực cùng gân nhão vẫn ham trèo
Tiếc bình rượu Đế ngâm “dương” ngọc
Phí củ sâm Triều cất “cốt” mèo
Người bảo tre già thì cứng cật
Ai dè xung trận lại mềm nhèo

12/9/2011.
Tuyen45.
duonglam 13.09.2011 13:58:28 (permalink)
0

VẪN CHƯA YÊU

Xế chiều nhưng tớ vẫn chưa yêu
Bởi lẽ không yêu sướng đủ điều
Lương tháng không cần trao “Két sắt”
Thời gian bát ngát sáng sang chiều
Bạn bè say khướt không ai trách
Không sợ về nhà vợ xuất chiêu
Đôi lúc mủi lòng trong ngõ vắng
Mắt nhìn cặp, cặp nó đang yêu

Thạch Hầu

Xin họa vui cùng Thi sỹ Thạch Hầu - Thơ không ngụ ý gì - Đừng trách phạt nhà em nhé.

NGỐC Ạ

Ngốc ạ giờ này vẫn chửa yêu
Làm sao biết sướng đẹp bao điều
Không mong chẳng nhớ bình minh sớm
Hết đợi thôi trông nắng buổi chiều
Chả biết men tình khi mới ngấm
Nào hay trà đượm lúc đang chiêu
Khư khư giữ mãi bao tiền ấy
Chẳng hiểu cho là được lúc yêu
Kim Giang

ĐỂ MÀ YÊU

Trời sinh Nam Nữ để mà yêu
Không dạy nhưng sao biết lắm điều
Ỏn ẻn nên coi chừng túi bạc
Ồn ào khi lỡ hẹn cơm chiều
Tình xuân thơm phức cho người trẻ
Tuổi hạc vẫn nồng nếu đổi chiêu
Nhân loại mất còn do đấy cả
Trời sinh Nam Nữ để mà yêu.
Lá chờ rơi 12/09/11

YÊU


Dăm người nói sướng chửa từng yêu
Chắc trái tim trinh có bọc điều
Dạ biếng thắt co khi nắng sớm
Hồn lười rung động lúc mưa chiều
Không lo nữ sắc làm nghiêng nước
Chẳng sợ nụ cười xuất độc chiêu
Nam nữ đối đầu đâu cảm hứng
Đâu đời ý nghĩa bởi vì yêu


Thanh Huy


 

Tưởng Đã Yêu
 
Nghe tỷ huynh bàn cái sự Yêu
Em đây cũng muốn ké đôi điều
Kẹt vì hò hẹn dăm ba buổi
Khổ nỗi đón đưa chỉ mấy chiều
Em tính sinh thời luôn nhút nhát
Chàng làm biếng cốt chẳng  ra chiêu
Trên vai vắt cũng vài mươi mối

Vẫn cứ nhức đầu định nghĩa Yêu
 
C Pham



BẮT CHƯỚC


Em còn " bé " lắm ... biết gì yêu
Mà chị với anh ... cứ đặt điều
Kể chuyện mơ màng khi nắng sớm
Thở than nhung nhớ lúc mưa chiều
Chỉ vì dại dột theo vài món
Cũng bởi tò mò học mấy chiêu
Ngó lại... sơ sơ dăm bảy mối
Chửa hề có nổi một tình yêu

Liên Hương

A ! có đồng bọn " quậy " đây rồi. C ơi , hôm nay không đi " cày " hay sao mà lại thả trâu đi ăn lúa vô đây hóng chuyện " yêu " với các anh chị thế. LH im từ hôm qua giờ có C mới dám quậy nè.






TẦN CUNG OÁN [1]
 
 
Ngày xưa các bậc Đế vương yêu,
Làm khổ mỹ nhân thiệt qúa nhiều.
Cung nữ ba ngàn đêm thổn thức,
Vua già môt lão phải nưng chiều,
Ngày bỗ sâm nhung ... câu kỷ tử …[2]
Đêm nằm nào thấy gã ra chiêu. [3]
A phòng réo rắc Tần cung oán,
Thở vắn than dài chẳng được yêu…
 

Tú lang thang

 
[1] Tần cung oán tức tác phẩm " Tần cung nữ oán Bái công văn" - tác giả Đặng Trần Thường- một áng văn chương kiệt tác trong văn học nước ta,đến nay vẫn ít người thưởng thức...Tác giả ghi lại nổi lòng của môt người cung nữ nhà Tần trong 3000 cung nữ ở cung A  phòng,cầu mong ơn mưa móc của vua Hán,nhưng không được đoái hoài…


[2] sâm nhung…câu kỷ tử…các vị thuớc Bắc bỗ dương… 


[3] các vua ngày trước hoang dâm vô độ , chuyện ấy phần đông chẳng làm nên cơm cháo gì , bỏ bê các nàng cung tần mỹ nữ ở riêng phòng muôn năm sầu… muộn…  
 
SuongAnh 13.09.2011 21:23:14 (permalink)
0
THU LẠI VỀ
Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11



THU CẢM

Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng


NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ

Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian

Liên Hương



NHỚ AI

Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân
Nhớ tiếc nay khi hết được gần
Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ
Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân
Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng
Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn
Nhớ giọng em cười trong nắng sớm
Nhớ này muôn dặm vượt thời gian.
Lá chờ rơi 09/09/11


NIỀM MONG


Mong đợi ai về lắng tiếng chân
Mong tin nhạn gửi nối duyên gần
Mong hồ sen nở ươm mưa hạ
Mong rặng liễu vờn tắm nắng xuân
Mong dứt binh đao tàn khói lửa
Mong thêm hạnh ngộ thoát cơ hàn
Mong tình mãi đẹp như hoa nở
Mong lời chân thật chẳng dối gian !

Liên Hương



GIỮA THẾ GIAN
Em chẳng bao giờ thấy mỏi chân.
Đường xa vời vợi giống như gần.
Sóng vai hóng gió trong mùa hạ.
Đếm bước ngắm hoa với gió xuân.
Hai đứa lang thang mùa lá rụng
Đôi mình dạo cảnh tiết băng hàn.
Một năm đủ bốn mùa mơ mộng.
Hạnh phúc tuyệt vời giữa thế gian.
Thảo Uyên
Song Cửu 2011

HỒI TƯỞNG
---*---
Lá rụng bên hè quấn dưới chân
Đường về quê mẹ hóa ra gần
Chúng mình song bước quanh thành cổ
Hai đứa bá vai dạo ngắm xuân
Hồi tưởng ngày xưa manh áo vải
Nhớ về năm ấy cảnh cơ hàn
Một thời chiến loạn người sơ tán
Xã hội điêu linh những dối gian.

10/9/2011.
Tuyen45.


GIỮA TUỔI XUÂN
Hoa bướm bên đường đón bước chân
Mùa xuân thuở trước thoảng xa gần...
Khó quên lời hứa cùng tâm hạ.
Trọn nhớ câu thề giữa tuổi xuân.
Giòng máu sôi trào đầy nhiệt huyết.
Nụ cười toả lạnh tựa băng hàn.
Toàn dân giết đuổi quân Tàu phỉ.
Bảo vệ non sông diệt Việt gian.
Nguyễn Thị An Giang
Ngày 10-9-2011


Muà Thu Lại Đến

Khe khẽ ngoài hiên có tiếng chân
Cuả ai tiến bước tới bên gần
Trời đang gió chuyển không còn hạ
Ta ngỡ mưa về báo hiệu xuân
Chiếc lá bên thềm hồn lạnh lẽo
Tàng cây trước cổng dáng cơ hàn
Muà thu lại đến trên đường phố
Mây xám giăng đầy phủ thế gian

Sương Anh

Chào bác Lá và các bạn, SA mói về hôm qua, vào trang thơ nhận được nhiều quá, hong thể nào hoạ hết nổi. Thôi thì, húng bài nào thì hoạ bài đó nha, xin mọi người thông cảm cho SA ha!
tuyen45 14.09.2011 01:04:00 (permalink)
0

Trích đoạn: duonglam

VẪN CHƯA YÊU

Xế chiều nhưng tớ vẫn chưa yêu
Bởi lẽ không yêu sướng đủ điều
Lương tháng không cần trao “Két sắt”
Thời gian bát ngát sáng sang chiều
Bạn bè say khướt không ai trách
Không sợ về nhà vợ xuất chiêu
Đôi lúc mủi lòng trong ngõ vắng
Mắt nhìn cặp, cặp nó đang yêu

Thạch Hầu

Xin họa vui cùng Thi sỹ Thạch Hầu - Thơ không ngụ ý gì - Đừng trách phạt nhà em nhé.

NGỐC Ạ

Ngốc ạ giờ này vẫn chửa yêu
Làm sao biết sướng đẹp bao điều
Không mong chẳng nhớ bình minh sớm
Hết đợi thôi trông nắng buổi chiều
Chả biết men tình khi mới ngấm
Nào hay trà đượm lúc đang chiêu
Khư khư giữ mãi bao tiền ấy
Chẳng hiểu cho là được lúc yêu
Kim Giang

ĐỂ MÀ YÊU

Trời sinh Nam Nữ để mà yêu
Không dạy nhưng sao biết lắm điều
Ỏn ẻn nên coi chừng túi bạc
Ồn ào khi lỡ hẹn cơm chiều
Tình xuân thơm phức cho người trẻ
Tuổi hạc vẫn nồng nếu đổi chiêu
Nhân loại mất còn do đấy cả
Trời sinh Nam Nữ để mà yêu.
Lá chờ rơi 12/09/11

YÊU


Dăm người nói sướng chửa từng yêu
Chắc trái tim trinh có bọc điều
Dạ biếng thắt co khi nắng sớm
Hồn lười rung động lúc mưa chiều
Không lo nữ sắc làm nghiêng nước
Chẳng sợ nụ cười xuất độc chiêu
Nam nữ đối đầu đâu cảm hứng
Đâu đời ý nghĩa bởi vì yêu


Thanh Huy


 

Tưởng Đã Yêu
 
Nghe tỷ huynh bàn cái sự Yêu
Em đây cũng muốn ké đôi điều
Kẹt vì hò hẹn dăm ba buổi
Khổ nỗi đón đưa chỉ mấy chiều
Em tính sinh thời luôn nhút nhát
Chàng làm biếng cốt chẳng  ra chiêu
Trên vai vắt cũng vài mươi mối

Vẫn cứ nhức đầu định nghĩa Yêu
 
C Pham



BẮT CHƯỚC


Em còn " bé " lắm ... biết gì yêu
Mà chị với anh ... cứ đặt điều
Kể chuyện mơ màng khi nắng sớm
Thở than nhung nhớ lúc mưa chiều
Chỉ vì dại dột theo vài món
Cũng bởi tò mò học mấy chiêu
Ngó lại... sơ sơ dăm bảy mối
Chửa hề có nổi một tình yêu

Liên Hương

A ! có đồng bọn " quậy " đây rồi. C ơi , hôm nay không đi " cày " hay sao mà lại thả trâu đi ăn lúa vô đây hóng chuyện " yêu " với các anh chị thế. LH im từ hôm qua giờ có C mới dám quậy nè.






TẦN CUNG OÁN [1]
 
 
Ngày xưa các bậc Đế vương yêu,
Làm khổ mỹ nhân thiệt qúa nhiều.
Cung nữ ba ngàn đêm thổn thức,
Vua già môt lão phải nưng chiều,
Ngày bỗ sâm nhung ... câu kỷ tử …[2]
Đêm nằm nào thấy gã ra chiêu. [3]
A phòng réo rắc Tần cung oán,
Thở vắn than dài chẳng được yêu…
 

Tú lang thang

 
[1] Tần cung oán tức tác phẩm " Tần cung nữ oán Bái công văn" - tác giả Đặng Trần Thường- một áng văn chương kiệt tác trong văn học nước ta,đến nay vẫn ít người thưởng thức...Tác giả ghi lại nổi lòng của môt người cung nữ nhà Tần trong 3000 cung nữ ở cung A  phòng,cầu mong ơn mưa móc của vua Hán,nhưng không được đoái hoài…


[2] sâm nhung…câu kỷ tử…các vị thuớc Bắc bỗ dương… 


[3] các vua ngày trước hoang dâm vô độ , chuyện ấy phần đông chẳng làm nên cơm cháo gì , bỏ bê các nàng cung tần mỹ nữ ở riêng phòng muôn năm sầu… muộn…  
 




KHÔNG THÀY
---*---
Kim cổ ở trường học đủ điều
Chưa từng thấy dạy gái, trai yêu
Mẹ cha cũng vậy không ai bảo
Lũ trẻ xem ra phải có chiêu
Theo hướng trái tim mình mách bảo
Tìm phương khối óc chỉ ra chiều
Xưa nay kim cổ đều như thế
Chẳng học mà sao vẫn biết yêu.
 
13/9/2011.
Tuyen45.

lá chờ rơi 14.09.2011 09:05:24 (permalink)
0
Trích đoạn: tuyen45

VẪN CHƯA YÊU

Xế chiều nhưng tớ vẫn chưa yêu
Bởi lẽ không yêu sướng đủ điều
Lương tháng không cần trao “Két sắt”
Thời gian bát ngát sáng sang chiều
Bạn bè say khướt không ai trách
Không sợ về nhà vợ xuất chiêu
Đôi lúc mủi lòng trong ngõ vắng
Mắt nhìn cặp, cặp nó đang yêu

Thạch Hầu

Xin họa vui cùng Thi sỹ Thạch Hầu - Thơ không ngụ ý gì - Đừng trách phạt nhà em nhé.

NGỐC Ạ

Ngốc ạ giờ này vẫn chửa yêu
Làm sao biết sướng đẹp bao điều
Không mong chẳng nhớ bình minh sớm
Hết đợi thôi trông nắng buổi chiều
Chả biết men tình khi mới ngấm
Nào hay trà đượm lúc đang chiêu
Khư khư giữ mãi bao tiền ấy
Chẳng hiểu cho là được lúc yêu
Kim Giang



ĐỂ MÀ YÊU

Trời sinh Nam Nữ để mà yêu
Không dạy nhưng sao biết lắm điều
Ỏn ẻn nên coi chừng túi bạc
Ồn ào khi lỡ hẹn cơm chiều
Tình xuân thơm phức cho người trẻ
Tuổi hạc vẫn nồng nếu đổi chiêu
Nhân loại mất còn do đấy cả
Trời sinh Nam Nữ để mà yêu.
Lá chờ rơi 12/09/11


YÊU


Dăm người nói sướng chửa từng yêu
Chắc trái tim trinh có bọc điều
Dạ biếng thắt co khi nắng sớm
Hồn lười rung động lúc mưa chiều
Không lo nữ sắc làm nghiêng nước
Chẳng sợ nụ cười xuất độc chiêu
Nam nữ đối đầu đâu cảm hứng
Đâu đời ý nghĩa bởi vì yêu


Thanh Huy





Tưởng Đã Yêu

Nghe tỷ huynh bàn cái sự Yêu
Em đây cũng muốn ké đôi điều
Kẹt vì hò hẹn dăm ba buổi
Khổ nỗi đón đưa chỉ mấy chiều
Em tính sinh thời luôn nhút nhát
Chàng làm biếng cốt chẳng ra chiêu
Trên vai vắt cũng vài mươi mối

Vẫn cứ nhức đầu định nghĩa Yêu

C Pham




BẮT CHƯỚC

Em còn " bé " lắm ... biết gì yêu
Mà chị với anh ... cứ đặt điều
Kể chuyện mơ màng khi nắng sớm
Thở than nhung nhớ lúc mưa chiều
Chỉ vì dại dột theo vài món
Cũng bởi tò mò học mấy chiêu
Ngó lại... sơ sơ dăm bảy mối
Chửa hề có nổi một tình yêu

Liên Hương

A ! có đồng bọn " quậy " đây rồi. C ơi , hôm nay không đi " cày " hay sao mà lại thả trâu đi ăn lúa vô đây hóng chuyện " yêu " với các anh chị thế. LH im từ hôm qua giờ có C mới dám quậy nè.



TẦN CUNG OÁN [1]

Ngày xưa các bậc Đế vương yêu,
Làm khổ mỹ nhân thiệt qúa nhiều.
Cung nữ ba ngàn đêm thổn thức,
Vua già môt lão phải nưng chiều,
Ngày bỗ sâm nhung ... câu kỷ tử …[2]
Đêm nằm nào thấy gã ra chiêu. [3]
A phòng réo rắc Tần cung oán,
Thở vắn than dài chẳng được yêu…

Tú lang thang


[1] Tần cung oán tức tác phẩm " Tần cung nữ oán Bái công văn" - tác giả Đặng Trần Thường- một áng văn chương kiệt tác trong văn học nước ta,đến nay vẫn ít người thưởng thức...Tác giả ghi lại nổi lòng của môt người cung nữ nhà Tần trong 3000 cung nữ ở cung A phòng,cầu mong ơn mưa móc của vua Hán,nhưng không được đoái hoài…


[2] sâm nhung…câu kỷ tử…các vị thuớc Bắc bỗ dương…


[3] các vua ngày trước hoang dâm vô độ , chuyện ấy phần đông chẳng làm nên cơm cháo gì , bỏ bê các nàng cung tần mỹ nữ ở cung A phòng muôn năm sầu… muộn…



KHÔNG THÀY
---*---
Kim cổ ở trường học đủ điều
Chưa từng thấy dạy gái, trai yêu
Mẹ cha cũng vậy không ai bảo
Lũ trẻ xem ra phải có chiêu
Theo hướng trái tim mình mách bảo
Tìm phương khối óc chỉ ra chiều
Xưa nay kim cổ đều như thế
Chẳng học mà sao vẫn biết yêu.

13/9/2011.
Tuyen45.


ĐỐ AI …

Đố ai thoát khỏi được vòng yêu
Miệng thế dù thêu dệt lắm điều
Đêm ngẩn ngơ mong trời chóng sáng
Ngày vơ vẩn đợi nắng mau chiều
Thư hồng hữu ý sao không lại
Nhạn trắng vô tình khó dụ chiêu
Trải nhịp tim nồng trong quạnh quẽ
Đố ai thoát khỏi được vòng yêu.
Lá chờ rơi 14/09/11
Trần Thảo Uyên 14.09.2011 11:08:40 (permalink)
0
VẪN CHƯA YÊU

Xế chiều nhưng tớ vẫn chưa yêu
Bởi lẽ không yêu sướng đủ điều
Lương tháng không cần trao “Két sắt”
Thời gian bát ngát sáng sang chiều
Bạn bè say khướt không ai trách
Không sợ về nhà vợ xuất chiêu
Đôi lúc mủi lòng trong ngõ vắng
Mắt nhìn cặp, cặp nó đang yêu

Thạch Hầu

Xin họa vui cùng Thi sỹ Thạch Hầu - Thơ không ngụ ý gì - Đừng trách phạt nhà em nhé.

NGỐC Ạ

Ngốc ạ giờ này vẫn chửa yêu
Làm sao biết sướng đẹp bao điều
Không mong chẳng nhớ bình minh sớm
Hết đợi thôi trông nắng buổi chiều
Chả biết men tình khi mới ngấm
Nào hay trà đượm lúc đang chiêu
Khư khư giữ mãi bao tiền ấy
Chẳng hiểu cho là được lúc yêu

Kim Giang



ĐỂ MÀ YÊU

Trời sinh Nam Nữ để mà yêu
Không dạy nhưng sao biết lắm điều
Ỏn ẻn nên coi chừng túi bạc
Ồn ào khi lỡ hẹn cơm chiều
Tình xuân thơm phức cho người trẻ
Tuổi hạc vẫn nồng nếu đổi chiêu
Nhân loại mất còn do đấy cả
Trời sinh Nam Nữ để mà yêu.
Lá chờ rơi 12/09/11



KHỔ VÌ YÊU THIỆT TÌNH
Thiệt tình! tự nguyện khổ vì yêu.
Hành hạ con tim mọi đủ điều.
Quy luỵ bờ môi hờn nũng nịu.
Ngất ngây ánh mắt lúc cưng chiều.
Ngẩn ngơ giọng nói bao trìu mến .
Say đắm nụ cười thắm rượu chiêu.
Thương nhớ dày vò trong nỗi nhớ.
Thiệt tình!!! chuốc khổ cũng vì yêu
Trần Mạnh Hùng
9-11-2011


YÊU


Dăm người nói sướng chửa từng yêu
Chắc trái tim trinh có bọc điều
Dạ biếng thắt co khi nắng sớm
Hồn lười rung động lúc mưa chiều
Không lo nữ sắc làm nghiêng nước
Chẳng sợ nụ cười xuất độc chiêu
Nam nữ đối đầu đâu cảm hứng
Đâu đời ý nghĩa bởi vì yêu


Thanh Huy





Tưởng Đã Yêu

Nghe tỷ huynh bàn cái sự Yêu
Em đây cũng muốn ké đôi điều
Kẹt vì hò hẹn dăm ba buổi
Khổ nỗi đón đưa chỉ mấy chiều
Em tính sinh thời luôn nhút nhát
Chàng làm biếng cốt chẳng ra chiêu
Trên vai vắt cũng vài mươi mối

Vẫn cứ nhức đầu định nghĩa Yêu

C Pham




BẮT CHƯỚC

Em còn " bé " lắm ... biết gì yêu
Mà chị với anh ... cứ đặt điều
Kể chuyện mơ màng khi nắng sớm
Thở than nhung nhớ lúc mưa chiều
Chỉ vì dại dột theo vài món
Cũng bởi tò mò học mấy chiêu
Ngó lại... sơ sơ dăm bảy mối
Chửa hề có nổi một tình yêu

Liên Hương

A ! có đồng bọn " quậy " đây rồi. C ơi , hôm nay không đi " cày " hay sao mà lại thả trâu đi ăn lúa vô đây hóng chuyện " yêu " với các anh chị thế. LH im từ hôm qua giờ có C mới dám quậy nè.



TẦN CUNG OÁN [1]

Ngày xưa các bậc Đế vương yêu,
Làm khổ mỹ nhân thiệt qúa nhiều.
Cung nữ ba ngàn đêm thổn thức,
Vua già môt lão phải nưng chiều,
Ngày bỗ sâm nhung ... câu kỷ tử …[2]
Đêm nằm nào thấy gã ra chiêu. [3]
A phòng réo rắc Tần cung oán,
Thở vắn than dài chẳng được yêu…

Tú lang thang


[1] Tần cung oán tức tác phẩm " Tần cung nữ oán Bái công văn" - tác giả Đặng Trần Thường- một áng văn chương kiệt tác trong văn học nước ta,đến nay vẫn ít người thưởng thức...Tác giả ghi lại nổi lòng của môt người cung nữ nhà Tần trong 3000 cung nữ ở cung A phòng,cầu mong ơn mưa móc của vua Hán,nhưng không được đoái hoài…


[2] sâm nhung…câu kỷ tử…các vị thuớc Bắc bỗ dương…


[3] các vua ngày trước hoang dâm vô độ , chuyện ấy phần đông chẳng làm nên cơm cháo gì , bỏ bê các nàng cung tần mỹ nữ ở cung A phòng muôn năm sầu… muộn…



KHÔNG THÀY
---*---
Kim cổ ở trường học đủ điều
Chưa từng thấy dạy gái, trai yêu
Mẹ cha cũng vậy không ai bảo
Lũ trẻ xem ra phải có chiêu
Theo hướng trái tim mình mách bảo
Tìm phương khối óc chỉ ra chiều
Xưa nay kim cổ đều như thế
Chẳng học mà sao vẫn biết yêu.

13/9/2011.
Tuyen45.


ĐỐ AI …

Đố ai thoát khỏi được vòng yêu
Miệng thế dù thêu dệt lắm điều
Đêm ngẩn ngơ mong trời chóng sáng
Ngày vơ vẩn đợi nắng mau chiều
Thư hồng hữu ý sao không lại
Nhạn trắng vô tình khó dụ chiêu
Trải nhịp tim nồng trong quạnh quẽ
Đố ai thoát khỏi được vòng yêu.
Lá chờ rơi 14/09/11


MƠ MÀNG
Mơ màng anh khẻ gọi em yêu!!!
Lòng ngập niềm vui má ửng điều.
Xao xuyến thân thương trong hạnh phúc
Nồng nàn dịu ngọt lúc nuông chiều.
Tình yêu anh gởi bao nồng ấm
Nỗi nhớ anh trao những đắm chiêu.
Yêu thiết tha - tình yêu nguyện ý
Mơ màng anh khẽ gọi - em yêu!!!
Thảo Uyên
14-9-2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2011 11:44:27 bởi Trần Thảo Uyên >
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 53 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 781 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9