GIỌT NHỚ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 10 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 142 bài trong đề mục
Uyên Phương Minh Nguyệt 30.07.2008 13:23:26 (permalink)
0
Xa cách tình tan lối mộng sầu
(Riêng tặng Hương)
 
 
Tay nắm bàn tay chất ngất đau
Từ đây chôn dấu giấc mơ đầu
Mây ngang tràn phủ buồn chiều tím
Xa cách tình tan lối mộng sầu
 
 
Bên nhau lần cuối nhớ tình say
Rơi rụng cung sầu ngấn lệ đầy
Nơi ấy anh về hoa có thắm
Nơi đây em ở lá sầu cay
 
 
Cánh thiệp anh trao đất chuyển rơi
Hồn đau chới với tình xa rời
Biển tình sầu đắng cung đàn lỡ
Sợi nhớ tràn lan nhạt bến đời
 
 
Duyên mới anh xây nơi xứ xa
Mình em gom nhặt ánh trăng tà
Canh khuya lạnh lẽo tình hoài tưởng
Réo rắt giọt buồn anh  đã xa.
 
 
Uyên Phương Minh Nguyệt


<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2009 10:42:56 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
#76
    Uyên Phương Minh Nguyệt 17.08.2008 08:14:24 (permalink)
    0
    NỖI NIỀM ANH LÁNG GIỀNG
    (Riêng tặng anh láng giềng của cô giáo Ngô thị Vân trường LVD)

     
     
    Mười sáu tuổi ươm mơ
    Em có biết mong chờ
    Xinh tươi hồng má thắm
    Vì em anh dệt thơ

     
    Đêm nay buồn vu vơ
    Cỏ cây cũng thẫn thờ
    Mình anh ngoài hiên vắng
    Hỏi "Mây " mây  lặng ngơ
     
     
    Anh vờ ngắm sao đêm
    Dõi mắt liếc bên thềm
    Dáng em nơi khung cửa
    Tóc buông xõa thơm mềm

     
    Ngại ngùng anh lặng câm
    E ấp mối tình thầm
    Cô láng giềng bé nhỏ
    Anh mơ duyên sắc cầm

     
    Khắc khoải vẫn triền miên
    Sầu dâng bao nỗi niềm
    Thầm trách cung đàn lỡ
    Tơ Trời sao oan khiên

     
    Em giờ xa nghìn trùng
    Có mong chén tương phùng
    Bên này anh vẫn đợi
    Đón em trải thảm nhung.

     
    Uyên Phương Minh Nguyệt


     

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2008 12:33:39 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
    #77
      Uyên Phương Minh Nguyệt 31.08.2008 16:16:52 (permalink)
      0
      Trong một dịp tình cờ ở nhà của một người bạn, UPMN đã được đọc tập san Khải Định 48-55 số 9,năm 2004. Trong đó có bài viết "Chuyện cô láng giềng" của Hồ văn Mẫn,  UPMN cảm thấy câu chuyện rất hay và rất hợp với tâm trạng của nhiều người khác. Đúng lúc các bạn trong trường cũng đề cập tới những chuyện tình thật dễ thương của các ông láng giềng thời các bạn mới lớn, UPMN xin làm bài thơ "Cô láng giềng của
      Tôi " dưới đây để riêng tặng cho cô giáo Ngô thị Vân trường Lê Văn Duyệt. 

       
      CÔ LÁNG GIỀNG CỦA TÔI

       
       
      Cô bé nhà bên thuở ấu thơ
      Xinh tươi dáng ngọc nét duyên mơ
      Nỗi lòng vương vấn tôi thầm gởi
      Như biển nhớ sông dáng thẩn thờ
       
       
      Vạt nắng bên thềm vàng áo cô
      Yêu hoa từ đấy tôi ngây ngô
      Sắc hoa thắm đượm màu nhung nhớ
      Trống vắng chiều về tôi vẩn vơ
       
       
      Xào xạc lá vàng vướng  gót chân
      Ước ao làm lá lót đường trần
      Gần cô dù chỉ là cơn ảo
      Tôi vẫn trông mong chẳng ngại ngần
       
       
      Mây giận kéo mưa  phủ ngập đường
      Tôi buồn ngồi đếm giọt mưa tuôn
      Sợ thầm mưa ướt hàng mi đẹp
      Làm ngập hồn cô mắt lệ vương
       
       
      Cô có bao giờ dõi mắt sang
      Gởi lời cùng gió nỗi riêng mang
      Bên này tôi vẫn hoài trông đợi
      Được tỏ cùng "Mây " giấc mộng vàng
       
       
      Kỷ niệm cùng cô vẫn ngút ngàn
      Bao năm tôi vẫn đếm Xuân sang
      Chuỗi tình dài nhớ tôi luôn dệt
      Chữ nợ không thành mộng vỡ tan .
       
       
      Uyên Phương Minh Nguyệt
       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2008 22:41:54 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
      #78
        Uyên Phương Minh Nguyệt 01.09.2008 06:17:52 (permalink)
        0
        Các bạn mến ,

        Mời các bạn vào đây để nghe UPMN ngâm và xem những bài thơ thật hay tràn đầy tình cảm của một người Dì mà UPMN rất là thương mến .Dì Phan thị Vinh là thân mẫu của chị Ngô thị Vân , là giáo sư của trường Lê văn Duyệt .Mặc dầu Dì đã ngoài 90 tuổi , nhưng Dì nhớ rõ ràng từng lời từng chữ của những bài thơ Dì làm .Dì Phan thị Vinh cũng là ái nữ của Cố Thi sĩ Kỉnh Chỉ : một hội viên của Hương Bình Thi Xã và Tao Đàn Diêu Trì.

        Xin bấm vào những cái links dười đây để nghe ngâm thơ :


        - Mẹ Tôi, Một Nữ Sĩ
        - Giấc Mộng Con
        - Tâm Sự Của Người Xa Xứ
        - Thương Nhớ Khôn Nguôi
        - Ước Vọng Đơn Sơ
        - Kiếp Phù Vân
        - Ơn Biển Cả
        - Cảm Tác Xuân
        - Gửi Em
        - Họa Thơ Cậu Phan Văn Nghị
        - Kính Dâng Ba Nhân Nhân Ngày Sinh Nhật Thứ 100
        - Kính Dâng Me Nhân Húy Nhật Thứ Tư
        - Muốn Gởi Hồn Theo Mưa
        - Trời Mưa Nhớ Nhà


        Họa Thơ của Anh Phan Văn Nghị
         
        Năm chục năm qua vẩn nặng tình
        Mặn nồng chi khác thuở đầu xanh
        Ngọt bùi chia xẻ ngày vui sướng
        Gian khổ dìu nhau bước điêu linh
        Đường đường xuôi ngược Nam cùng Bắc
        Thế sự thăng trầm nhục với vinh
        Mái tóc từ xanh nay đổi trắng
        Anh Chị luôn như bóng với hình .
         
        Phan Thị Vinh






        Gởi Em
         
        Mười bảy năm rồi Chị ở đây
        Nhớ thương chồng chất biết bao ngày
        Đất khách lạnh lùng bao độ tuyết
        Quê nhà mờ mịt mấy từng mây
        Mái tóc hững hờ xanh đổi trắng
        Thân già bạn tác cỏ cùng cây
        Gởi em tuy ít hàng thơ thẩn
        Nhưng tấm lòng thương chứa chất đầy .
         
        Phan Thị Vinh



         



        Giấc Mộng Con
         
        Một giấc mộng con quá nửa đời
        Mối sầu vong quốc biết sao nguôi
        Trời Nam mù mịt nhà đâu tá
        Đất Mỹ mênh mông xứ của người
        Tâm sự vơi đầy theo nước chảy
        Mộng hồn lẩn khuất gởi mây trôi
        Bao giờ quê củ thanh bình lại ?
        Ra tay cứu nước hởi ai người .
         
        Phan Thị Vinh


         
          
         Muốn Gởi Hồn Theo Mưa
         
        Từ phương trời xa thẳm
        Vượt trùng dương muôn dặm
        Về thăm mái nhà xưa
        Thăm tất cả bà con
        Những ai mất ai còn
        Bao năm trời dâu bể
        Đời như giấc mộng con
         
        Phan Thị Vinh 


         
         
        Trời Mưa Nhớ Nhà
         
        Ngót mười sáu năm trời
        Xa lìa nơi cố quôc
        Nhìn màn mưa giăng mắc
        Nước mắt theo mưa rơi
        Thương nhớ biết bao người
        Đến nay cuối cuộc đời
        Tuổi già còn lưu lạc
        Đem thân gởi xứ người .
         
        Phan Thị Vinh
         



        Tâm Sự Của Người Xa Xứ
         
        Mười lăm năm ở chốn quê người
        Cố hương muôn vạn dặm xa xôi
        Thương con nhớ cháu lòng chua xót
        Trông về cố quốc lệ thầm rơi
         
        Quê người lưu lạc bấy lâu nay
        Tuổi hạc chồng thêm với tháng ngày
        Còn mong chi được về quê củ
        Gởi nắm xương tàn với cỏ cây
         
        Một thoáng mây bay ở cuối trời
        Cũng làm thương nhớ đến chơi vơi
        Mái nhà êm ấm ngày xưa ấy
        Bên giòng nước bạc lững lờ trôi
         
        Cố hương ơi hỡi, cố hương ơi
        Bao xuân cách biệt bốn phương trời
        Kỷ niệm chôn vùi theo dỉ vãng
        Thương nhớ còn trong ký ức thôi .
         
        Phan Thị Vinh


         
         
        Thương Nhớ Khôn Nguôi
         
        Thế sự vẫn xoay một ván cờ
        Mà thân lưu lạc đến bao giờ
        Quê hương thương nhớ sầu vô tận
        Đất khách nương thân dạ hững hờ
        Thân tằm đến chết tơ đành dứt (1)
        Ngọn nến thành teo lệ mới khô (2)
        Trông vời cố quận đường heo hút
        Trở lại xin nhờ một giấc mơ
         
        (1) và (2) tạm dịch từ hai câu thơ của Lý Thượng Ẩn
        Xuân tầm đào thử ty phương tận
        Lạp chúc thành hôi lệ thủy can
         
        Phan Thị Vinh




        Ước Vọng Đơn Sơ
         
        Ngắm áng mây trôi chạnh nhớ nhà
        Tang điền thương hử mấy lần qua
        Bao phen chìm nổi đầu pha tuyết
        Mấy độ phong trần mặt sạm da
        Danh lợi chẳng màng tuồng ảo mộng
        Áo cơm thanh đạm buổi can qua
        Chỉ mong luôn được gần con cháu
        Vui thú điền viên nốt tuổi già .
         
        Phan Thị Vinh 

         


        Cảm Tác Xuân
         
        Tám tư với lại bảy mươi tư
        Tươi trăm năm, năm chục tám còn dư
        Dâu hiền rể thảo Trời ban phước
        Cháu ngoan con hiếu Phật ân cho
        Phước Lộc song toàn thêm tuổi thọ
        Của tiền chẳng thiếu cũng không thừa
        Công đức Mẹ Cha cho hưởng lộc
        Phận con đền đáp mấy cho vừa
         
        Phan Thị Vinh


         


        Kiếp Phù Vân
         
        Thác về sống gửi kiếp phù vân
        Danh lợi ham chi mệt tấm thân
        Giất mộng kê vàng say với tỉnh
        Vai trò múa rối cựu rồi tân
        Bôn ba rốt cuộc hai tay trắng
        Nhắm mắt là xong hết nợ trần
        Mong sao đất nước thanh bình lại
        Để chốn quê nhà có chút xuân
         
        Phan Thị Vinh

         
          
        Kính Dâng Me Nhân Ngày Húy Nhật Thứ Tư
         
        Đã bốn năm nay Me mãn phần
        Bút nào tả được mối thâm ân
        Ba năm nhủ bộ công bằng biển
        Chín tháng cưu mang nghĩa tuyệt trần
        Quạt nồng ấp lạnh con chưa chút
        Cởi hạt chưa tiên Mẹ lánh trần
        Thắp nén hương lòng ngày húy nhật
        Tâm thành hoa quả kính quỳ dâng .
         
        Phan Thị Vinh, tháng 10 năm Canh Ngọ
         




        Kính Dâng Ba Nhân Ngày Sinh Thứ 100


        Nhớ ơn dưỡng dục suốt đời con
        Ba mất nhưng hình dáng vẫn còn
        Mười chín xuân rồi xa cỏi tục
        Một trăm năm chẳn tuổi vàng son
        Trên trời Ba Mạ, Me cùng Mệ
        Dưới trần chiu chắc cháu và con
        Họp mặt năm nay chung tiếc nhớ
        Quỳ dâng chén rượu đến hương hồn .

        Phan Thị Vinh 12/1980

         
         



        Ơn biển cả
         
        Hồn thiêng mãi mãi ngự trong con
        Thương nhớ bao năm cũng vẫn còn
        Chín chữ Cù Lao ơn dưỡng dục
        Bao lời răn dạy giá vàng son
        Phước đức muôn năm còn để lại
        Thọ hưởng bao đời cháu với con
        Gang tấc chưa đền ơn biển cả
        Xuân lai thành kính niệm hương hồn .
         
        Phan Thị Vinh


        #79
          Uyên Phương Minh Nguyệt 01.09.2008 06:21:24 (permalink)
          0
          NỖI LÒNG SẦU ĐẮNG CON DÂNG CHÚA
          (Tai nạn thảm khốc ngày hành hương ,làm tặng cho người bạn đã mất cả Cha và Mẹ trong lần đó) 
           
           
          Con quỳ đây lệ trào tuôn khoé mắt
          Ngoài kia bao tiếng khóc tận mây Trời
          Tâm hồn con chua xót đến chơi vơi
          Thánh giá này Chúa trao ôi nặng quá !
           
           
          Bước theo Chúa cùng đi con tuân dạ
          Mẹ Cha con Chúa gọi cất về rồi
          Buồn đơn côi con giá lạnh Chúa ơi !
          Cảnh trần thế mịt mờ màu u tối
           
           
          Chiều hôm ấy cỏ cây buồn dâng lối
          Hoa lá sầu như báo cảnh ly tan
          Bước lên xe Cha Mẹ tỏ ngỡ ngàng
          Lòng bối rối hồn vương bao quấn quyện
           
           
          Xe chuyển bánh mờ dần con khấn nguyện
          Chúa Trời cao xin ban phúc bình an
          Để Mẹ Cha cùng tất cả an toàn
          Tham dự lễ đại trào cung nghinh Mẹ
           
           
          Tin đưa đến lòng con dao cắt xé
          Đêm phủ buồn một màu tối tan hoang
          Cha Mẹ cùng các bạn thịt nát tan
          Xác người ngập tràn lan đầy lụy khổ
           
           
          Bao trẻ già sụt sùi dòng lệ đổ
          Chồng gãy tay vợ chân nát xót xa
          Càng về đêm tràn ngập tiếng rên la
          Chúa yêu hỡi con rối bời tâm trí
           
           
          Xin giang tay đưa về nơi hoan hỉ
          Mẹ Cha con cùng bao kẻ hành hương
          Trên Thiên đàng hưởng phúc ngập tình thương
          Chúa nhân ái Mẹ từ bi nâng đỡ
           
           
          Xa xa vọng chuông nhà thờ ngân đổ
          Nhắc nhở con ôi Thánh giá Chúa ban
          Nơi trần thế con tiếp tục gánh mang
          Chờ đoàn tụ Mẹ Cha  nơi đất thánh.
           
           
          Uyên Phương Minh Nguyệt

          #80
            Uyên Phương Minh Nguyệt 01.09.2008 06:32:58 (permalink)
            0
            Nhân dịp được đọc cuốn sách" Kỷ niệm về nhà văn Doãn Quốc sỹ,"  UPMN đã đọc bài "Câu chuyện  văn nghệ "do nhà văn Doãn quốc Sỹ viết. Trong đó nhà văn đã viết về chữ "AI" trong Việt ngữ , và nhận xét rằng chữ "ai "có một nét ngộ nghĩnh kỳ thú ,bởi vì cùng một chữ "ai" mà chỉ được cho cả ba ngôi : chính mình (ngôi thứ nhất ), người mình đang nói với (ngôi thứ hai ) và một người nào đó (ngôi thứ ba ). UPMN cũng thấy chữ " ai  " thật hay  và xin làm bài thơ chữ "AI " này đễ kính tặng cho nhà văn DQS.


            CHỮ "AI " TRONG TÌNH THƠ

             
            Nhớ ai khắc khoải đêm thâu
            Lá sầu rơi rụng mưa ngâu tìm về
            Ai ngồi đếm giọt ê chề
            Giọt thương ai gởi ai thề hôm nao

             
            Tóc ai theo gió lao xao
            Như cơn sóng vỗ tuôn trào về đây
            Khổ đau chồng chất tháng ngày
            Sao ai rũ áo để ai nghẹn ngào

             
            Lối xưa in dấu năm nào
            Khắc ghi sỏi đá thì thào lá hoa
            Bao Xuân ai đã rời xa
            Bến tình năm cũ ai đà quên nơi

             
            Đêm nay trăng khuất xa vời
            Sao khuya thôi tỏ thôi ngời mắt ai
            Tình tan suối lệ đẫm vai
            Xót xa một dạ ai hoài riêng mang

             
            Thôi thì đàn đứt dây ngang
            Duyên mơ thôi dệt lỡ làng giấc say
            Ai ơi thôi hết xum vầy
            Thuyền ai rời bến tình này ai đau .

             
            Uyên Phương Minh Nguyệt
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 13:28:44 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
            #81
              Uyên Phương Minh Nguyệt 01.09.2008 07:02:12 (permalink)
              0
              CŨNG BỞI VÌ CON
               
               
              Từng giọt lệ buồn con chảy rơi
              Vì con Chúa phải chết trên đời
              Vì con tràn ngập trăm ngàn tội
              Danh Chúa giờ đây ôi nát thôi
               
               
              Sầu đắng cõi lòng con nặng mang
              Ngập tràn trần thế cảnh lầm than
              "Xin vâng " Mẹ nặng mang con Chúa
              Tình Mẹ cao vời thật chứa chan

               
              Cũng tại vì con bởi tại con
              Bao điều Chúa dạy đã không tròn
              Thờ ơ lời Chúa không màng đến
              Để Chúa máu rơi Mẹ tủi hờn

               
              Từng lời xúc phạm danh cao Chúa
              Là cả rừng tên bắn nát con
              Là triệu giọt châu thương gởi Mẹ
              Là đau đớn ngập nát tan hồn .

               
              Uyên Phương Minh Nguyệt
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2008 07:04:20 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
              #82
                Uyên Phương Minh Nguyệt 01.09.2008 07:07:15 (permalink)
                0

                HOÀI ĐỢI TIN ANH
                 
                 
                Anh đi một sớm mùa Thu
                Gió se sắt lạnh sương mù tỏa lan
                Chị Hằng đã khuất trên ngàn
                Lá sầu trải lối ngỡ ngàng bước chân
                 
                 
                Bóng anh xa khuất mờ dần
                Quê nhà em dệt những vần nhớ thương
                Cỏ cây thổn thức đêm trường
                Tin anh biền biệt buồn vương phủ đời
                 
                 
                Anh giờ nơi cuối chân trời
                Em chăn gối lẻ bên đời quạnh hiu
                Nghiã tình em mãi chắt chiu
                Bên song tựa cửa liu riu ngọn đèn
                 
                 
                Cuộc đời đầy những đua chen
                Vì ai em phải lệ hoen uá giòng
                Thu tàn ngơ ngẩn gió Đông
                Hàng cây trơ trụi giòng sông lạnh lùng
                 
                 
                Quê người non núi chập chùng
                Nhánh sông hai ngã đàn trùng phím tơ
                Mong anh ray rứt từng giờ
                 Cung sầu rơi rụng thẫn thờ năm canh
                 
                 
                Bao năm hoài đợi tin anh
                Mơ ngày xum họp bên cành liễu thơ
                Rồi mình sẽ hết mong chờ
                Ngập tràn hạnh phúc bên bờ sông Thương.
                 
                 
                Uyên Phương Minh Nguyệt


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2009 05:52:14 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
                #83
                  Uyên Phương Minh Nguyệt 04.09.2008 07:24:06 (permalink)
                  0
                  MỘT MÌNH TRÊN BIỂN VẮNG


                  Ì ào tiếng sóng đập vào bờ
                  Nghiệt ngã cuốn đi cả bến mơ
                  Trôi nổi thây người vùng biển vắng
                  Tan hoang gãy đổ một Trời thơ


                  Bé nằm ngơ ngẩn hồn sầu lặng
                  Cha Mẹ đâu rồi bé thở than
                  Chốn lạ hoang vu tên mãi gọi
                  Một màu buồn thảm ngập tràn lan


                  Mây đen sầu phủ tối chân Trời
                  Mặc kệ nước trôi lá ngập rơi
                  Rừng thẩm núi đồi chim réo gọi
                  Không nhà bé khóc xót xa đời


                  Màn đêm hoang lạnh một màu tang
                  Buồn phủ trần gian cảnh ngỡ ngàng
                  Oan nghiệt gieo chi vai bé nhỏ
                  Chua cay trăng xót ánh sao ngang


                  Vẫn ngồi vẫn đợi một mình thôi
                  Hai ngã âm dương cách biệt rồi
                  Lạc lõng nơi này hồn khắc khoải
                  Mồ côi từ đấy lệ trào rơi .
                   
                   
                  Uyên Phương Minh Nguyệt



                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2009 15:25:16 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
                  #84
                    Uyên Phương Minh Nguyệt 05.09.2008 10:15:40 (permalink)
                    0
                    TÌNH ĐƠN PHƯƠNG 
                     
                     
                    Em nghĩ rằng em đã biết yêu
                    Ngắm gương chải tóc mộng mơ nhiều
                    Má hồng thêm thắm màu nhung nhớ
                    Hồn thả ngoài hiên giọt nắng chiều 

                     
                    Nhặt cánh hoa rơi dạ vấn vương
                    Ép vào trang sách chữ thơm hương
                    Đậm tô nét bút vần thơ dệt
                    Mộng ngập lối về e ấp thương 

                     
                    Hoa đẹp thắm tươi bướm vẫn ngơ
                    Cây mong lá đợi xót xa chờ
                    Mãi hoài anh vẫn không màng tưởng
                    Để áng mây sầu gió vẩn vơ 

                     
                    Hồi hộp từ xa tiếng bước chân
                    Tim yêu rạo rực dáng ai gần
                    Niềm riêng canh cánh bao sầu khúc
                    Một mối tương tư suối lệ ngân . 

                     
                    Uyên Phương Minh Nguyệt
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2008 10:34:55 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
                    #85
                      Uyên Phương Minh Nguyệt 07.09.2008 11:24:06 (permalink)
                      0
                      Thì thơ buồn em mãi dệt vần đau


                      Da em trắng cho tuyết hờn ẩn náu
                      Tóc em bay cho mây cuốn trôi mau
                      Mắt em sâu cho giòng nước âu sầu
                      Tim thổn thức cho gió chiều lay động


                      Em vẫn thế vẫn người em sầu mộng
                      Mang tình sầu vào giấc ngủ mong manh
                      Mang thở than cho hoa lá khô nhành
                      Mang nhung nhớ về lay miền dĩ vảng


                      Mưa vẫn rơi cho đêm dài trống vắng
                      Thu vẫn về cho cây nỗi điêu linh
                      Đời xót xa cho đá phải tự tình
                      Nhịp u uẩn cho cung đàn chùn phím


                      Nếu cuộc đời tràn lan muôn sắc tím
                      Thì thơ buồn em mãi dệt vần đau
                      Thì bến mơ em cột với nhánh sầu
                      Thì xa vắng có còn là hư ảo?


                      Uyên Phương Minh Nguyệt
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 13:42:29 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
                      #86
                        Uyên Phương Minh Nguyệt 07.09.2008 11:30:07 (permalink)
                        0

                        GIỌT BUỒN

                         
                         
                        Réo rắt vào ai những giọt buồnMình thôi cũng lẻ những canh buôngGió gầy vẫn thở khung trời đắngTrăng mảnh còn nương bóng liễu thươngHéo hắt đêm thâu cuồng giấc mộngTàn hơi ngàn dặm đoạn tơ vươngNhớ hoài điệu nhạc cung trầm ấmXa cách tình ơi những đoạn trường .  Uyên Phương minh Nguyệt

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2008 12:53:44 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
                        #87
                          Uyên Phương Minh Nguyệt 08.09.2008 07:11:00 (permalink)
                          0
                          THƠ TẶNG CHỊ VIỆT DƯƠNG NHÂN

                           
                          Mặn mà duyên dáng tuyệt vời
                          Quốc Hương nghệ sĩ người đời mến thương
                          Sắc tài sáng rực như gương
                          "Thúy Kiều" thời đại sầu vương phủ đầy
                           
                           
                          Tánh tình nhân hậu thẳng ngay
                          Dù đời vùi dập không lay lòng thành
                          Thơ văn ca hát lừng danh
                          Đoạn trường bao nỗi cũng đành vương mang
                           
                           
                          Cầu mong ngày mới sang trang
                          Điểm tô hồng thắm đời nàng từ đây
                          Việt Dương Nhân đã đắp xây
                          Giúp người hạnh phúc ngập đầy tình thương .
                           
                           
                          Uyên Phương Minh Nguyệt
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2008 12:41:20 bởi Uyên Phương Minh Nguyệt >
                          #88
                            Uyên Phương Minh Nguyệt 08.09.2008 07:25:25 (permalink)
                            0
                            THƠ ĐƯỜNG LUẬT MỪNG SINH NHẬT CHỊ VDN
                             
                             
                            Hôm nay sinh nhật Việt dương Nhân
                            Người chị tôi thương quá lục tuần
                            Nhân đức sáng ngời vang bốn bể
                            Sắc tài toàn vẹn tỏ hồng quần
                            Văn chương lưu giữ đầy thư viện
                            Thi phú tràn lan ngập cõi trần
                            Năm mới dù tăng thêm một tuổi
                            Hăng say không ngại vẫn ân cần.
                             
                             
                            Uyên Phương Minh Nguyệt
                            #89
                              Uyên Phương Minh Nguyệt 08.09.2008 07:31:44 (permalink)
                              0
                              THƠ ĐƯỜNG LUẬT VỊNH THẦY  LAI
                               
                               
                              Hiền lành vui tính đức như gương
                              Thầy dạy thơ văn dưới mái trường
                              Bình giảng văn chương đầy tuyệt hảo
                              Gieo vần đường luật thật tinh tường
                              Ngút ngàn tình nghĩa lòng ghi khắc
                              Cao ngất thanh danh tiếng tỏa hương
                              Tế nhị vị tha vang khắp chốn
                              Thầy Lai nguyễn Phước mọi người thương .
                               
                               
                              Uyên Phương Minh Nguyệt
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 10 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 142 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9