Đoạn trường ai có qua cầu mới hay...
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 42 bài trong đề mục
Trần Hồng Châu 16.02.2008 15:22:27 (permalink)
0
Đoạn cuối của một cuộc tình

Bật tiếng nấc như trẻ thơ lạc mẹ
Nhặt thơ buồn ôi đau thắt ruột gan
Từ giã giấc mơ đi lượm hoa vàng
Bên lề dại rải hoang mang thương nhớ

Ngoảnh mặt đi anh như lằn dao cắt
Một lần đau rồi chết cuộc trăm năm
Từ giã nợ ân, hoài bão về nằm
Nghe tơ nhện giăng đời bên song cửa

Hai mùa xuân đốt tàn rồi ngọn lửa
Cát bụi về như từ buổi sơ khai
Ta như nhau đi hết tháng cùng ngày
Thì tạm bợ nghĩa gì đâu giây lát

Níu làm chi một mảnh tình rách nát
Khờ khạo em khi đen tối nguồn căn
Không cửa nhà không mái ấm dừng chân
Đi hay ở góc đường nào cũng vậy

Dường như sợ bên đường người nhìn thấy
Bài thơ em chán ngắt tự hôm nao
Biết gởi về đâu thân ái ngọt ngào
Trong bóng tối từ đây về ở trọ

Anh ở lại ấm êm đời mưa gió
Có người thơ xách giỏ lượm ngọt bùi
Phố phường xưa lễ hội cuộc mua vui
Vui em đã bán rồi đâu còn nữa.

Trần Hồng Châu

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2008 07:11:56 bởi Viet duong nhan >
#1
    Trần Hồng Châu 16.02.2008 16:07:39 (permalink)
    0
    Em, người con gái

    Em, người con gái...
    giấu sầu len sợi tóc
    Phất phơ bay trong gió những buổi chiều
    Tím vườn mơ, thơ tím đẩm hoàng hôn
    Đêm gục xuống bên đường tìm cổ tích

    Em, người con gái...
    Bước qua cầu chiều tĩnh mịch
    Ru tiếng đêm dài chảy một dòng sông
    Sờ soạn lòng vẫn như còn nóng
    Đoạn trường nào... tim chảy máu thành dòng...

    Em, người con gái nhiệt nồng
    Hứng nước mắt rơi trên nắng mùa đông
    Nắng vàng say sao lòng em lạnh ngắt
    Siết nhớ thương se thắt
    Đoạn đường về ôm giọt nắng ủ tim hồng

    Em, người con gái...
    Bên kia sông trông về miền kỷ niệm
    Lượm mảnh tình tơi tả cuộc đi về
    Quỵ xuống đêm nghe đau nhức đam mê
    Bên bờ lở làm sao bồi tình đất

    Em, người con gái...
    Nước cuốn dòng chảy mất
    Chìm sâu dòng chôn xuống một mảnh đời
    Còn lại đây tất cả chơi vơi
    Chờ nước lớn sông trôi ra cửa biển

    Trần Hồng Châu
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2008 23:03:37 bởi Trần Hồng Châu >
    #2
      Trần Hồng Châu 04.03.2008 23:06:15 (permalink)
      0
      Hạt bụi

      Ta hạt bụi về từ tiền kiếp
      Gót hồng trần in đậm cơn mê
      Hoa uống sương, đêm đen ngủ thiếp
      Cuộc nhân gian bỏ mặc đi về

      Hất màn mây uống trăng tinh khiết
      Gió trăm năm lay lắc ngân hà
      Trên đỉnh cao phơi bày la liệt
      Thương trần gian bụi đóm xa hoa...

      Nghe hạt bụi bám vào thân xác
      Xót buồng tim con mắt rát thương
      Nghe hạt bụi khóc thân tan nát
      Nghe thiết tha về hát vần thơ

      Bụi tình anh lấp lên da thịt
      Mọc hạt mơ chim chóc nuôi đời
      Xuân ca hát bụi mù cung phím
      Hóa thành thơ đem nắng ra phơi

      Anh hạt bụi thương đời hạt bụi
      Dấu hồng trần tay nắm tay mơ
      Hạt bụi nào cũng hóa thành thơ
      Gieo mầm sống đất say hạt mọng

      Nắm tay nhau về bên cát bụi
      Hương thơ còn rải núi dài sông
      Giọt lệ hồng tan theo giòng nước
      Còn bài thơ ở lại nghìn năm

      Trần Hồng Châu


      CHỚI VỚI

      Đã hết đường đi hết lối về
      Xuôi tay nhắm mắt mặc khen chê
      Tội hai hạt bụi hồng lưu lạc
      Chới với tìm nhau kết hôn mê...

      Hứa mãi ôm nhau tay liền tay
      Môi liền môi đói chân liền vai
      Ngờ đâu mây bắt đền sương gió
      Thương đứng nhớ ngồi quên đầu thai !

      Còn rất nhiều điều chưa chạm môi
      Tiếng đau tê lưỡi tóc che lời
      Mực khô bút gãy thơ không chữ
      Tim nghẽn mạch tình ý bốc hơi !

      Gom gió gom mây gom trăng sao
      Lời ong mật nóng hôn chim sâu
      Ru người thơ điệu tình hoá bướm
      Khoe ngõ xuân hồng tắm mưa ngâu

      Tưởng tình hạt bụi một không hai
      Ngờ đâu áo ngắn che bóng dài
      Hai bờ dâu bể sầu không bến
      Xuôi ngược bên lề khóc leo cây

      Hết muối hết đường hết chao tương
      Hết dầu hết lửa hết văn chương
      Cửa trời khép giữa hai đường thẳng
      Thơ chết song song nhạc đoạn trường...

      MD.01/27/08
      LuânTâm
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2008 23:11:34 bởi Trần Hồng Châu >
      #3
        Trần Hồng Châu 04.03.2008 23:43:17 (permalink)
        0
        Người yêu của tôi
        Tôi có người yêu vùng Bắc cực
        Đong lạnh trái tim khóc mùa đông
        Tôi có người yêu đêm còn thức
        Dệt hoài giấc mộng cõi hư không

        Tôi có người yêu chờ mùa xuân
        Xuân như vừa tới đã xa dần
        Phút chốc chia ly mưa tầm tã
        Ngật ngầy thương nhớ thủy triều dâng
        #4
          Trần Hồng Châu 04.03.2008 23:54:18 (permalink)
          0
          Cõi ảo

          Nghe gió rít lời đêm thở khói
          Lạc loài rơi theo tiếng thơ tôi
          Nghe da rát hay là gió cắt ?
          Nghe trần gian ngồi khóc luân hồi

          Âm u cõi ảo đêm ma quái
          Chờ buột dây siết cọng thiên thai
          Tôi choáng váng mù lòa hư thật
          Như con dao đâm xuống hình hài

          Ai đốt tim ta chảy thành dòng
          Tàn tro bay tỏa một hư không
          Hồn ta thoát xác về bên ấy
          Hạt bụi trăm năm tẩm máu hồng
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 17:38:37 bởi Trần Hồng Châu >
          #5
            Trần Hồng Châu 05.03.2008 00:02:35 (permalink)
            0
            Chiêm bao
            Đêm qua mơ thấy tôi dừng chân
            Bên bờ biển xám gót chân trần
            Hôn mê biển khát tình năm cũ
            Trời tròng pho tượng đá phân vân

            Tất cả ùa về giữa bàn chân
            Bước tới vướng chân bước lui dần
            Ai trói giây oan lên thánh giá
            Buộc thắt thịt da đau xác thân!
            #6
              Trần Hồng Châu 05.03.2008 00:11:03 (permalink)
              0
              Sầu riêng
              Em về ru khúc thương sầu
              Đoạn trường ai có qua cầu mới hay
              Đêm như cứ mãi kéo dài
              Bình minh nắng úa vòng tay lạc loài
              Bài thơ tình mộng thương vay
              Nợ nhau mấy kiếp đọa đày tình chung
              Có không một giấc tương phùng?
              Cho mình gặp lại cạn cùn sầu riêng...
              #7
                Trần Hồng Châu 05.03.2008 00:34:16 (permalink)
                0
                Tìm
                Quảy hành trang đi tìm hạt ngọc
                Ngọc bảo hồng buộc tóc trăm năm
                Qua cầu trăng rớt bóng rằm
                Rớt duyên may rủi tình thăm mộ tình

                Mấy ngàn năm đăng trình dấu tích
                Để một chiều thương tích bàn chân
                Đêm treo mảnh nhớ tần ngần
                Tìm trong sương khói mộ phần ướt mưa

                Người ra đi người chưa từ giã
                Sợ vướng chân dây thả rối nùi
                Người đi bán hết cuộc vui
                Ai người ở lại ngậm ngùi đêm hoang

                Đưa nhau về hoang tàn buốt giá
                Khúc đoạn trường nghiệt ngã bài thơ
                Ngàn năm ai có đợi chờ ?
                Có qua sông nhớ lặng lờ gọi thương...
                #8
                  Trần Hồng Châu 05.03.2008 04:02:25 (permalink)
                  0
                  Giá mà say

                  Giá mà say nằm trơ cõi mộng
                  Mây thiên đàng có cũng như không
                  Giá mà say không còn trí nhớ
                  Ngủ thật mê quên hết chuyện đời

                  Rót chén say an nhiên uống cạn
                  Ta với người leo sợi thang mây
                  Ngu ngơ hát bằng hơi men rượu
                  Yêu không yêu cũng rót cho đầy

                  Người có rót cùng ta chén đắng ?
                  Chia nhau đều một nửa vầng trăng
                  Uống tình thơ nhạt nhòa dư lệ
                  Uống cho quên đêm có chị Hằng

                  Nghe gió reo bên thềm mời rượu
                  Nghe chiều mưa hội ngộ Chức Ngưu
                  Ta và người ngàn năm trông ngóng
                  Có bao giờ tay nắm mùa thu

                  Cởi áo trăng lõa lồ thơ hát
                  Rượu tìm vần chữ nghĩa nằm ngang
                  Quẳng bàn chân giọt say nghiêng ngửa
                  Mặc đêm nay có ánh trăng vàng
                  #9
                    Trần Hồng Châu 05.03.2008 14:40:53 (permalink)
                    0
                    Có một lần
                    Có một mùa yêu tràn sức sống
                    Một mùa xa chìm đáy trùng dương
                    Có một mùa xuân hương bay bỗng
                    Và muôn mùa biển khóc đoạn trường

                    Có một lần yêu nhau rất thật
                    Một lần xa muôn cánh sông trôi
                    Vùng đất lỡ phù sa tuôn chảy
                    Tình bó tay trói sợi luân hồi

                    Có một lần tay chạm bàn tay
                    Nghe đằm thắm mùa xuân dấu ái
                    Một lần thôi rồi xa nhau mãi
                    Biết bao giờ thương nhớ phôi phai

                    Một lần thôi một lần thôi nhé
                    Trèo đỉnh cao hái những vì sao
                    Một lần thôi một đời khe khẽ
                    Tinh tú chìm thung lũng mưa gào...

                     
                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 20:04:36 bởi Huyền Băng >
                    #10
                      Trần Hồng Châu 09.03.2008 17:43:08 (permalink)
                      0
                      Qua cầu đoạn trường
                      Hận đời ta bước qua cầu
                      Phá hàng rào sắt cho cầu sập chơi
                      Huênh hoang vỗ ngực ta cười
                      Móc trái tim máu thả lơi xuống cầu
                      Đoạn trường ta hỏi vì đâu?...
                      #11
                        huongtuyet274 09.03.2008 18:00:28 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: Trần Hồng Châu

                        Có một lần
                        Có một mùa yêu tràn sức sống
                        Một mùa xa chìm đáy trùng dương
                        Có một mùa xuân hương bay bỗng
                        Và muôn mùa biển khóc đoạn trường

                        Có một lần yêu nhau rất thật
                        Một lần xa muôn cánh sông trôi
                        Vùng đất lỡ phù sa tuôn chảy
                        Tình bó tay trói sợi luân hồi

                        Có một lần tay chạm bàn tay
                        Nghe đằm thắm mùa xuân dấu ái
                        Một lần thôi rồi xa nhau mãi
                        Biết bao giờ thương nhớ phôi phai

                        Một lần thôi một lần thôi nhé
                        Trèo đỉnh cao hái những vì sao
                        Một lần thôi một đời khe khẽ
                        Tinh tú chìm thung lũng mưa gào...


                         
                                 CÓ MỘT LẦN!(2)
                         
                        Có một lần ta chọn tình ta
                        Như dấu ái của bi hài mê sảng
                        Nó cứ theo cả một đời dai dẳng
                        Biết tìm đâu, ta lại có một lần
                         
                        Ta yêu nhau như núi tựa ngàn cân
                        Treo da diết trên đôi vai hờ hững
                        Bao sóng gió những cách ngăn đã dựng
                        Vậy mà sao, sao lại có một lần?
                         
                        Mùa yêu về trong nắng gió sương ngân
                        Trải lối tím bằng tình thu vụn ảo
                        Bàn tay với có thấy đâu phiền não
                        Lại một lần, ta nuốt đắng hồn ta
                         
                        Lặng im nghe, trong khúc hát xót xa
                        Bên sóng biển đêm bên đại dương hoang rộng
                        Ta cứ ước chỉ một lần....con sóng
                        Mạng hạnh phúc về trong ta đấy...yêu thương
                         
                        Có được không?Chỉ một chút nghê thường
                        Một chút tình thôi biết đâu lần ngây dại
                        Ấm áp tình hồn sẽ xanh trở lại
                        Cũng chỉ một lần, ta sẽ nhớ.....ban mai!
                         
                                                       HuongTuyet274
                         
                        Mạn phép họa lại nhé!Chúc một ngày cuối tuần vui vẻ và hạnh phúc!
                         
                         
                        #12
                          Trần Hồng Châu 09.03.2008 18:10:08 (permalink)
                          0
                          Xuất trận binh mã
                          Ta vốn là chim bay muôn phương
                          Ngồi yên chán ngấy cuộc đoạn trường
                          Khảy cao xuân khúc lơi trầm bỗng
                          Quẳng mấy giọt sầu thả vấn vương

                          Bày một cuộc chơi vui hí hửng
                          Trầm khúc bằng bằng cũng mỏi lưng
                          Khoái sao con ngựa dây cương cứng
                          cuộc đua nào cũng chạy đến cùng

                          Lôi đám tàn quân lâu ngày ngủ
                          Đem ra tập dợt vạch khôn ngu
                          Mở mang trí tuệ xây tường chấn
                          Dàn binh ra trận lướt mây mù
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 18:27:29 bởi Trần Hồng Châu >
                          #13
                            Trần Hồng Châu 09.03.2008 20:39:37 (permalink)
                            0
                            Ta đi...
                            Băng qua biển nhớ...
                            Nước mặn màu đen trườn lấp mặt
                            Vuốt tìm hơi thở vài khoảnh khắc
                            Ôm sóng tròn tay cơn bão giông

                            Băng qua cánh đồng...
                            thênh thang.. hoang mang.. gió cuốn..
                            Bụi tốc xoáy mù chiều cuồng cuộn
                            Mây thả mưa về ta chạy rong...

                            Ừ...thôi ta đi
                            Theo những cánh thiên di hút bóng
                            Từ giã địa đàng mang hết hành trang
                            Ta đi nhé tìm một góc hào quang
                            Căng vết nám chảy đen dòng mực nhớ

                            Ừ... ta đi, người ở
                            lặt lượm hôn mê chôn kín nấm mồ.

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 20:56:19 bởi Trần Hồng Châu >
                            #14
                              Trần Hồng Châu 09.03.2008 21:46:45 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: huongtuyet274


                              Trích đoạn: Trần Hồng Châu

                              Có một lần
                              Có một mùa yêu tràn sức sống
                              Một mùa xa chìm đáy trùng dương
                              Có một mùa xuân hương bay bỗng
                              Và muôn mùa biển khóc đoạn trường

                              Có một lần yêu nhau rất thật
                              Một lần xa muôn cánh sông trôi
                              Vùng đất lỡ phù sa tuôn chảy
                              Tình bó tay trói sợi luân hồi

                              Có một lần tay chạm bàn tay
                              Nghe đằm thắm mùa xuân dấu ái
                              Một lần thôi rồi xa nhau mãi
                              Biết bao giờ thương nhớ phôi phai

                              Một lần thôi một lần thôi nhé
                              Trèo đỉnh cao hái những vì sao
                              Một lần thôi một đời khe khẽ
                              Tinh tú chìm thung lũng mưa gào...



                              CÓ MỘT LẦN!(2)

                              Có một lần ta chọn tình ta
                              Như dấu ái của bi hài mê sảng
                              Nó cứ theo cả một đời dai dẳng
                              Biết tìm đâu, ta lại có một lần

                              Ta yêu nhau như núi tựa ngàn cân
                              Treo da diết trên đôi vai hờ hững
                              Bao sóng gió những cách ngăn đã dựng
                              Vậy mà sao, sao lại có một lần?

                              Mùa yêu về trong nắng gió sương ngân
                              Trải lối tím bằng tình thu vụn ảo
                              Bàn tay với có thấy đâu phiền não
                              Lại một lần, ta nuốt đắng hồn ta

                              Lặng im nghe, trong khúc hát xót xa
                              Bên sóng biển đêm bên đại dương hoang rộng
                              Ta cứ ước chỉ một lần....con sóng
                              Mạng hạnh phúc về trong ta đấy...yêu thương

                              Có được không?Chỉ một chút nghê thường
                              Một chút tình thôi biết đâu lần ngây dại
                              Ấm áp tình hồn sẽ xanh trở lại
                              Cũng chỉ một lần, ta sẽ nhớ.....ban mai!

                              HuongTuyet274

                              Mạn phép họa lại nhé!Chúc một ngày cuối tuần vui vẻ và hạnh phúc!


                              Một lần thôi nhé!
                              Một lần thôi nhé đời ngang dọc
                              Tháo gỡ gông cùm đập bể ngày hoang
                              Trã hết một lần không còn ân oán
                              Phủi sạch ngàn cân xóa dấu ăn năn

                              Ta yêu nhau một lần tình cao hơn núi
                              Hồn chạm mây trên muôn cõi thiên đàng
                              Ta yêu nhau đốt sạch gian nan
                              Băng rừng thẳm băng suối ngàn, nung lửa...

                              Ta yêu nhau cuồng điên nghiêng ngửa
                              Như thú hoang gầm đói chốn rừng xanh
                              Một lần thôi thắp trắng những tàn canh
                              Nghe mưa lệ dỗ dành đêm tìm giấc

                              Một lần thôi nhé hồn chất ngất
                              Trã cho nhau còn mất những nụ cười
                              Đêm Hồ ly vừa uống cạn máu tươi
                              Mang hệ lụy trói vào đời xiềng xích

                              Như khoác đầy lên nhau mùa thương tích
                              Sầu trăm năm biển cạn đá chưa mòn
                              Một lần thôi lở loét dấu môi son
                              Xin gởi hết mỏi mòn tuôn thác đổ...

                              Cám ơn bài họa của Hương Tuyết làm thơ của HC cuốn theo, chúc HT cũng vui ngày chúa nhật!
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 21:48:37 bởi Trần Hồng Châu >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 42 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9