Dư âm Nhặt chiếc lá vàng rơi Ép vào trong nỗi nhớ Giấu mình trong hơi thở Xót cuộc tình vừa xa. Kỷ niệm nào trôi qua Dư âm còn lắng đọng Niềm tin và hi vọng Như chiếc lá vàng rơi. Tình yêu mới ra khơi Đã chìm trong biển cả Tôi em chia hai ngả Hai con đường khác nhau. Tôi đi trong nỗi đau Hòa nỗi buồn của lá Em bước đi vội vã Tình vỡ dưới gót giày Bao ước hẹn giờ đây Theo chân em xa mãi Thời gian đâu trở lại Tình xa rồi...mãi xa Hạnh phúc đã trôi qua Chỉ còn là cay đắng Một khoảng trời trống vắng Một cõi lòng nát tan Một tình yêu úa tàn Theo thời gian dần chết. Dấu mùa thu hằn vết Để lại rõ trên cây Và tình yêu khi hết Xác xơ tấm thân gầy.
Dư âm