Tình Yêu... Thơ và Nhạc
Ai người tri kỷ...
Nếu tôi đã xem em như ... không khí
Thì tại sao tất cả những buồn vui
Những ước mơ hoài bảo ở trong tôi
Em còn hiểu hơn tôi ... người trong cuộc
Em nói đúng
Cuộc đời tôi yêu thiết tha thơ nhạc
Nhưng yêu thơ ... đời đâu chỉ toàn vui
Trước đám đông em thường thấy tôi cười
Vì có khóc dòng đời qua vẫn thế
Tôi cũng đã đứng lên từ cỏi chết
Từ tận trong cùng khổ một kiếp người
Từng nuốt vào dòng lệ đắng mặn môi
Trước đời đảo điên ...
Lòng người thay đổi
Và thơ đã đưa tôi về nguồn cội
Đưa tôi về sống thật với chính tôi
Thơ đã xóa đi gian trá tình người
Mở lòng tôi cùng trời cao đất rộng
Cho tôi thấy cuộc đời thật đáng sống
Vì buồn vui cũng chỉ ở mình thôi
Rồi từ bao giờ em đến bên tôi
Nếu không phải qua chiếc cầu thơ nhạc
Một dòng thơ ... tôi trao
Một lời ca ... tôi hát
Không có em ... còn ai để cảm thông
Không có em ... thơ lạc lỏng âm thầm
Không có em ... cung đàn buông lỡ nhịp
Vậy em nói đi ... ai người TRI KỶ

Lời trần tình của gió...
Biển thương ơi, thôi đừng hờn gió nhé
Thức dậy đi, trăng đã xế ngang đầu
Nhìn bờ cát nghiêng vai trần run khẻ
Tiếng thở dài chùn đôi bóng hải âu
Gió hiểu chứ, nơi tận cùng sâu thẳm
Nỗi u hờn chờ đợi cánh buồm nâu
Lời hẹn hứa của một thời mê đắm
Biển sắt son năm tháng chẳng phai màu
Nên gió đã tự chuyển mùa sang hạ
Gom nắng hồng buông thả nhịp thời gian
Thúc giục đoàn thuyền tranh nhau hối hả
Vượt trùng dương cùng Biển trải dặm ngàn
Và chắc chắn trong đoàn thuyền lướt sóng
Có cánh buồm Biển vẫn đợi vẫn mong
Sẽ cùng Biển hát tình ca vào mộng
Đầm ấm nhặt khoan hai chữ tâm đồng
Chỉ riêng gió ôm tủi sầu quay bước
Nuốt vào lòng dòng lệ mặn từ ly
Tự nguyện nối nhịp cầu duyên mai trúc
Để Biển xinh tròn ước vọng xuân thì

Bài đã đưa vào Thư viện
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 21:30:57 bởi BĂNG NGUYỆT >
Viết đi em...
Em,
Nếu đã muốn viết từ "yêu" thật đẹp
Thì tại sao gò ép nó một chiều
Bởi tự nó đâu duy nhứt chỉ yêu
Hạn hẹp, nhỏ nhoi... trong tình đôi lứa
Nhìn kìa,
em yêu không...?
Tiếng hoàng oanh hót đùa vui trước cửa
Đón bình minh lên rực nắng mai hồng
Vầng mây đang quần tụ giữa từng không
Ôm đôi cánh Hải Âu vờn tung gió
Em yêu không...?
Người phát thư đang đi vào đầu ngõ
Đem cho em niềm hy vọng mong chờ
Giọng ru hời dỗ ngọt giấc em thơ
Miên man...
Miên man qua hàng dừa in bóng nước
Tổ quốc
Đồng bào
Mẹ cha...
Những người đi phía trước
Thật, thật nhiều để em viết từ "yêu"
Viết đi em,
chắc chắn,
chữ "yêu" nầy, em viết sẽ đẹp biết bao nhiêu...

Chữ yêu, em viết...
Nếu em nghĩ chữ yêu không thể viết
Vì trong em vẫn còn tính thiệt hơn
Vẫn đếm đong, vẫn chấp nhứt ghen hờn
Vẫn ngại tiếng thị phi, lời mai mĩa
Em hãy thử một lần,
hỏi con tim thật khẻ
Bao giờ ..?
Ở đâu..?
Tim biết rưng rưng
Biết thấy buồn chiều nhìn áng phù vân
Sáng hụt hẫng trước rừng phong úa lá
Và một nỗi nhớ lâng lâng rất lạ
Giữa đêm khuya từng phút lớn lên dần
Nụ cười
Ánh mắt
Biết rỏ,
người dưng
Lại lắng sâu trong từng vuông cảm giác
Hôm qua
Hôm nay,
nghĩ rằng mờ nhạt
Nhưng ngày mai lại hiển hiện thật đầy
Chữ yêu,
em viết được lúc nầy đây...

Nếu như em là biển
Em biết đến đâu,
chuyện tình gió, biển
Để cảm thông hòa bóng nước đại dương
Hiểu được gió phải vì sao im tiếng
Cúi mặt quay lưng hiu hắt dặm trường
Ngồi xuống đi em,
vuốt làn tóc rối
Thả mắt nhìn biển tít trời xanh
Thật ngoan hiền khi không gió nổi
Đưa cánh buồm nâu ghé bến yên lành
Nhưng nếu gió cứ tháng ngày bên biển
Lòng ghen hờn chất chứa thuở xa xôi
Sẽ có lúc thành cuồng phong hiển hiện
Gào thét, thở than, vật vả, khóc cười
Cùng với nước dâng triều cao sóng cả
Biến biển xinh thành ác sát hung thần
Nhận chìm đắm từ người quen kẻ lạ
Cả cánh buồm từng làm biển bâng khuâng
Vậy nói đi,
nếu như em là biển
Bằng lòng không cùng gió bước song hành
Bỏ mặc cánh buồm lênh đênh tìm kiếm
Nốt nhạc tình của một thuở yến oanh
Hỏi vậy thôi,
chớ thâm tâm anh biết
Gió muôn đời chẳng bên biển được đâu
Thà xa nhau, mà nhớ nhau tha thiết
Hơn bên nhau, chỉ đong đếm hận sầu... ! 
Sợ em buồn...
Thì anh biết,
em muôn đời là biển
Bóng lộng gương soi hồ mắt long lanh
Kéo sợi mây kết tơ trời quyến luyến
Vụn vở tiếng cười trầm ngọc đan thanh
Thì anh biết,
em muôn đời là biển
Thật hồn nhiên chải tóc giữa trùng dương
Đàn Tiên cá tôn Nữ vương kiều diễm
Má phấn môi hồng... ơi thương quá thương
Thì anh biết,
em muôn đời là biển
Ngủ yên lành bên gió ngọt lời ru
Nét ngây thơ quyện hương đời xao xuyến
Từ bây giờ đến mãi mãi thiên thu
Và anh biết,
em muôn đời là biển
Giữa tim anh khơi vùng nhớ trải dài
Ảo ảnh chập chờn... thoắt đi vụt đến
Sợ em buồn... đan thật khẻ vòng tay

<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2008 11:24:03 bởi Thiên Hùng >
Nhận ... đền...
Anh nhận thay em,
bầu trời nắng hanh dần đi vào Hạ
Một ngày tháng tư quấn khăn tang vội vã
Trên quê hương mình xám ngắt thương đau
Nghe chung quanh... bao tiếng nấc nghẹn ngào
Của Mẹ
Của Cha
Của chúng ta... giữa Saigon ngơ ngác
Anh nhận thay em
Bầu trời tháng tư dày đặc
Nỗi ngậm ngùi dưới xích sắt xe tăng
Cả con đường dẫn đến phố Hàng Xanh
Gạt nước mắt nhìn Saigon thay chủ
Anh nhận thay em
Bầu trời tháng tư cúi đầu ũ rũ
Mím môi khô nuốt chửng tiếng tạ từ
Lê Lợi, Tự Do, Công Lý, Nguyễn Du...
Dần gục chết chữ công bằng bác ái
Anh nhận thay em
Bầu trời tháng tư giấc cuồng ngây dại
In dấu chân đan hụt hẫng vĩa hè
Nhặt xác phượng hồng lịm kín hồn ve
Buông tiếng trống tan trường vào quên lãng...
*** ***
Rồi một ngày
Bầu trời tháng tư chói chang ánh nắng
Xua đêm đen xóa lạc hậu đói nghèo
Từ Nam Quan đến chót mũi Cà Mau
Lộng gió tung bay ngọn cờ vàng ba sọc đỏ
Và anh sẽ kết tình mình trong đó
Thật chân thành đền tất cả cho em...

Trích đoạn: Thiên Hùng
Nhận ... đền...
Anh nhận thay em,
bầu trời nắng hanh dần đi vào Hạ
Một ngày tháng tư quấn khăn tang vội vã
Trên quê hương mình xám ngắt thương đau
Nghe chung quanh... bao tiếng nấc nghẹn ngào
Của Mẹ
Của Cha
Của chúng ta... giữa Saigon ngơ ngác
Anh nhận thay em
Bầu trời tháng tư dày đặc
Nỗi ngậm ngùi dưới xích sắt xe tăng
Cả con đường dẫn đến phố Hàng Xanh
Gạt nước mắt nhìn Saigon thay chủ
Anh nhận thay em
Bầu trời tháng tư cúi đầu ũ rũ
Mím môi khô nuốt chửng tiếng tạ từ
Lê Lợi, Tự Do, Công Lý, Nguyễn Du...
Dần gục chết chữ công bằng bác ái
Anh nhận thay em
Bầu trời tháng tư giấc cuồng ngây dại
In dấu chân đan hụt hẫng vĩa hè
Nhặt xác phượng hồng lịm kín hồn ve
Buông tiếng trống tan trường vào quên lãng...
*** ***
Rồi một ngày
Bầu trời tháng tư chói chang ánh nắng
Xua đêm đen xóa lạc hậu đói nghèo
Từ Nam Quan đến chót mũi Cà Mau
Lộng gió tung bay ngọn cờ vàng ba sọc đỏ
Và anh sẽ kết tình mình trong đó
Thật chân thành đền tất cả cho em...

hihihi bai này thấy wen wen

. DT thấy bài này Hoàng Thu Diệp họa với Mimosa bên Đặc Trưng mà hihhi.
DT hân hạnh làm wen vơi TH nhé hihihi
Chúc vui!
Dạ Thảo
Trích đoạn: dathaotrang
hihihi bai này thấy wen wen
. DT thấy bài này Hoàng Thu Diệp họa với Mimosa bên Đặc Trưng mà hihhi.
DT hân hạnh làm wen vơi TH nhé hihihi
Chúc vui!
Dạ Thảo
hihihiiii thì dúng như DT, chỉ là cái nick thui mờ

Hạt Nắng
Long lanh,
hạt nắng long lanh
Vuốt ve tà áo thiên thanh,
ngập ngừng
Rưng rưng,
hạt nắng rưng rưng
rơi. Trên mái tóc buông chừng,
bờ vai
Cây che,
hạt nắng nhỏ dài
Thơm lên đôi má hây hây,
mộng đời
Hạt nắng ơi,
hạt nắng ơi
Đừng hong khô nhé,
nụ cười môi em
Đưa tay xóa bức màn. Đêm
khẻ ru hạt nắng ngủ yên.
Dáng gầy
Mây bay bay...
Gió bay bay...
Đong đưa hạt nắng,
mắt nai mơ màng
Trời thênh thang,
đất mênh mang,
ấp yêu hạt nắng chín vàng.
Tuổi thơ...
Để không biết tự bao giờ
nở hoa. Hạt nắng nối bờ Tương giang
Thênh thang,
trời đất mênh mang...
Thiên Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2008 07:40:15 bởi Thiên Hùng >
Trích đoạn: Thiên Hùng
hihihiiii thì dúng như DT, chỉ là cái nick thui mờ 
Hạt Nắng
Long lanh,
hạt nắng long lanh
Vuốt ve tà áo thiên thanh,
ngập ngừng
Rưng rưng,
hạt nắng rưng rưng
rơi. Trên mái tóc buông chừng,
bờ vai
Cây che,
hạt nắng nhỏ dài
Thơm lên đôi má hây hây,
mộng đời
Hạt nắng ơi,
hạt nắng ơi
Đừng hong khô nhé,
nụ cười môi em
Đưa tay xóa bức màn. Đêm
khẻ ru hạt nắng ngủ yên.
Dáng gầy
Mây bay bay...
Gió bay bay...
Đong đưa hạt nắng,
mắt nai mơ màng
Trời thênh thang,
đất mênh mang,
ấp yêu hạt nắng chín vàng.
Tuổi thơ...
Để không biết tự bao giờ
nở hoa. Hạt nắng nối bờ Tương giang
Thênh thang,
trời đất mênh mang...
Thiên Hùng
hihihi hân hạnh đựoc làm wen huynh TH hihhi

. Cho phép DT họa mí huynh một bài nhé hihihi
Giot Nắng
Nắng!!
Đâu chỉ là giọt vàng
Có giọt loang
trải mộng
Giọt trắng
hòang hôn chìm lắng
bềnh bồng
Giọt hồng
chiều lồng lộng
mêng mông
Gịot đắng
như cuộc tình lận đận
của Em
của Anh
Buồn thân phận
lạc dấu địa đàng
hồn đi hoang
tan tành
bờ ảo ảnh
Như mùa Hạ cũ mong manh
trôi qua nhanh
rồi khuất xa...
Ta đứng nhìn trăm năm
nhạt nhòa 
DT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2008 21:44:37 bởi dathaotrang >
Nhớ em...
Anh đứng trên ghềnh đá
Nhìn con tàu ra khơi
Biển xanh tít tận chân trời
Chiều chậm xuống nắng rơi vàng nỗi nhớ
Anh nhớ em thương mỉm nụ cười
Dù rằng đôi nửa ở đôi nơi
Theo em một nửa về quê mẹ
Một nửa cùng anh trải dặm đời
Lăn tăn con sóng vỗ
Bọt tràn xoa gót chân
Hải Âu nghiêng cánh khuất dần
Trong giao cảm tràn dâng em diễm tuyệt
Thả hồn mơ lối nhỏ em qua
Hương tóc em thơm dịu nắng tà
Nối kết dòng tâm tư hiện hữu
Hòa chung nhịp điệu khúc tình ca

<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2008 12:56:31 bởi Thiên Hùng >
Bài thơ tặng MẸ...
Từ ngàn xưa
Những bậc hiền nhân đều là hiếu tử
Những trang hiền phụ đều là hiếu nhân
Nhưng trong đời ta có được bao lần
Nói lời tận đáy lòng
Mẹ ơi ... con thương Mẹ
Bên dòng thời gian âm thầm lặng lẽ
Nước mắt muôn đời vẫn mãi chảy xuôi
Đời Mẹ nụ cười sao quá xa xôi
Khi trên vai Mẹ nặng oằn bổn phận
Tần tảo nuôi con thân cò lận đận
Gian khổ nhọc nhằn há ngại đường xa
Thấy con vui lòng Mẹ như nở hoa
Khi con buồn Mẹ u sầu héo hắt
Ôi lòng Mẹ thương con
Ngôn từ nào diễn đạt
Cao cả hiền hoà thăm thẳm bao la
Mother's Day
Xin cho con được viết một bài ca
Hát lên đây đáp đền ... công ơn MẸ ...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: