Tình Yêu... Thơ và Nhạc
Anh gởi cho em... Anh gởi cho em vạt nắng Cali
Về hong khô khung trời Dallas
Nâng cánh chú hoàng oanh cất cao giọng hót
Giũ hạt sương mềm hồng nhung thắm môi em
Anh gởi cho em
Nốt nhạc trầm buổi sáng dịu êm
Từ chiếc phong linh rung mình đón gió
Gió Cali mang hương duyên đôi lứa
Sẽ thay anh thơm đôi má hây hồng
Anh gởi cho em nửa chữ chờ mong
Trên từng chiếc lá căng tràn nhựa sống
Để biết hôm nay dù mình chưa chung bóng
Nhưng lá hoa đời sẽ mãi bên nhau
Anh gởi cho em
Con đường ngã bóng điện câu
Qua năm tháng vẫn bền lòng son sắt
Giữ trong tim đường đôi gót son đài các
Quà thủy chung lúc đón bước em về
Anh gởi cho em
Chùm hoa biển Muir
Hằn vết khắc tên chúng mình trắng xoá
Đại dương xanh có tình anh trong đó
Đong thật đầy,
tất cả
gởi cho em...! 
Trích đoạn: Thiên Hùng
Quên và Nhớ...
Anh hiểu chứ,
lời người ta hay nói
Trong cảm tình,
con gái khó tha thứ lại dễ quên
Cho dù đó,
chỉ là một cái tên
Một chiếc lá cuối thu vàng úa
Cùng tất cả những gì đã hứa
Tan nhanh...
Tan nhanh,
sau giây phút đợi chờ
Ừ thì thôi
Quên cũng là duy nhứt lúc bơ vơ
Lúc hụt hẫng mong chờ tin nhạn cá
Lúc lệ ứa bên bếp hồng đông giá
Lúc buồn tênh đối bóng đếm canh trường
Và anh hiễu...
Em nói ghét là thương
Em nói quên, bởi em còn nhớ lắm
Bởi em vẫn là Nữ vương anh say đắm
Vẫn là dòng sông ngọt nước trong lành
Vẫn là cánh diều bay giữa trời xanh
Đón hương gió mang tình anh dàn trải
Một tấc cách ngăn bên dặm dài dấu ái
Càng nồng thêm men vị "giấc mơ hiền"
Thêm dòng cho thơ chảy thật tự nhiên
Thêm nắng ấm cho hoa tình nở rộ
Vì Quên, Nhớ...
Thật đơn thuần... giá trị, giống nhau thôi... !

iiihiihiii, anh Hai ơi, bài thơ này thật ấn tượng đối với em, hông có biết làm mà khăn gói ngon lành vào phá anh Hai
em không có save lại, nhưng em vẫn còn nhớ... vài đoạn
Em chép lại đây cho nhộn tí, chỗ nào thiếu thì... vá đại , mai mốt... tính sau.
Sẳn ghé thăm anh Hai vui.
Nhớ hãy quên...
Em vẫn nhớ
Những gì anh đã nói
Chữ ân tình
em xin cố tìm quên
Vì trong anh
chỉ còn lại một tên
một ánh mắt làm tim em héo úa
Anh quên vội lời xưa anh hứa
Qua nhanh...
qua nhanh,
để em mãi trông chờ
Cũng đành thôi
Biết làm sao trong những lúc vu vơ
Lúc đợi chờ lạc bóng chim tăm cá
Lúc tủi hờn trong cô đơn lạnh giá
Lúc một mình bó gối suốt đêm trường
Em đã hiểu...
Dù mãi mãi còn thương
Em muốn quên để tim không đau lắm
Còn đâu nữa những phút giây mê đắm
Vội vùi chôn tìm trái chín yên lành
Ôm khối tình dào dạt nước biển xanh
Đem ấp ủ lòng đại dương rộng trải
Sâu thẩm muôn trùng khắc hoài chữ ái
Nhẹ vỗ về ru giấc ngủ ngoan hiền
Rồi có khi như dòng suối thiên nhiên
Chảy vào sông cho sóng tràn dâng rộ...
...
Xin đừng nhớ
để tình mình... ngừng lại... chỉ thế thôi
th - Shiroi
Nồng độ thủy chung Anh cũng đang tự hỏi mình đã quên chưa...?
Rồi lại hỏi,
quên cái gì đây chứ...?
Quên em...?
Quên kiếp đời lữ thứ...?
Quên tháng năm đuổi bắt đến mệt nhoài...?
Hay quên chính mình với những vòng xoay
Phải đối diện bên dòng đời nghiệt ngã
Ừ,
sao đôi lúc thấy mình cũng lạ
Cứ thích ôm vào chuyện trời nắng, trời mưa
Cứ thích,
lấy thước đo dài ngắn, buổi sớm, buổi trưa
Để oán trách thế thời đen bạc
Cũng như em,
giữa đêm trở giấc
Đã nghĩ buồn vương từ những chiếc lá vàng
Đã nghĩ mình đang nghe tiếng thở than
Tiếng trách móc từ hạt mưa tí tách
Nhưng nếu nghĩ,
cách ngăn là thử thách
Chia ly là vị ngọt tương phùng
Sao không để
Nhớ
Quên
Làm nồng,
độ thủy chung... !!

Anh gởi cho em... (tt)
Anh gởi cho em nửa vầng trăng khuyết
Để em cài lên vương miện cô dâu
Như một nửa tình anh vừa lịm chết
Một nửa buồn hiu cúi mặt u sầu
Anh gởi cho em hàng cây trút lá
Chiều công viên hoang vắng nhuộm hắt hiu
Lời từ tạ vết hằn băng ghế đá
Như trong anh vùng kỷ niệm tiêu điều
Anh gởi cho em con đường dốc lặng
Dỏi dáng mây thu nhớ bước chân trần
Của ngày nào ngây thơ chườm hoa nắng
Nghe gió lay cành gọi mãi cố nhân
Anh gởi cho em dòng đời tất bật
Thật vô tình qua ký ức buồn tênh
Màng chi giữa đêm trường bao tiếng nấc
Gặm cô đơn mờ ảo một bóng hình
Anh gởi cho em dòng sông nước nổi
Tắm mát tư duy an nghỉ cuộc tình
Vần thơ hoạ đã xa tầm tay với
Mộng tương phùng cam rũ dấu lặng thinh... ! 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2009 20:43:02 bởi Thiên Hùng >
Chuyện tình yêu ... Từ ngàn năm trước chuyện tình yêu
Buổi sáng mơ bay tựa cánh diều
Buổi trưa thức giấc hồn lơ lững
Mặt lạnh nhìn nhau suốt buổi chiều
Nên,
Hoa tình nếu đã nở trong tôi
Tôi sẽ vì em giữ nụ cười
Cho dẫu đời tang thương biến đổi
Dẫu mình riêng lẻ bước đơn côi
Bởi tôi biết rỏ chữ tình yêu
Tạn mặt quay lưng, vắng nhớ nhiều
Tự ái luôn giành đi phía trước
Cảm thông, nhường nhịn chẳng bao nhiêu
Đó là lý giải tại vì sao
Tình chỉ đẹp khi lỡ nhịp cầu
Khi nói yêu, không bằng chót lưỡi
Khi hai người, mãi chẳng bên nhau ! 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2009 11:51:50 bởi Thiên Hùng >
Đóa hồng Valentine
Hương gió Tết ươm sắc hồng má phấn
Nắng ban mai hôn suối tóc buông dài
Hé làn môi nở hoa đời bất tận
Xuân nhẹ về đan thật ấm vòng tay
Đường Nguyễn Huệ ôm tròn đôi gót nhỏ
Đọng nồng nàn mùi vị ngọt quê hương
Cả hạt sương đẩm mình trên lá cỏ
Đón mừng em ngày hội khắp phố phường
Nhìn em đứng giữa Saigon gợi nhớ
Mĩm nụ mi chờ trẩy hẹn tình nhân
Áo tím xoay nghiêng cột cờ Thủ ngữ
Anh chợt thấy lòng xao xuyến bâng khuâng
Để thầm ước mình được như cánh gió
Vượt không gian ôm vóc dáng diễm kiều
Đóa hồng nhung Valentine thắm đỏ
Đỏ chữ tình dành tặng em dấu yêu 
Hương bưởi ... Nauy
Đã lâu lắm không về thăm xứ tuyết
Thăm nàng thơ ngồi chải tóc bên song
Từng sợi rối, rối nghẹn lời tha thiết
Từng sợi buông, buông thả dãy tâm đồng
Tôi biết trời Nauy không hương bưởi
Như quê tôi thơm ngát mỗi bình minh
Nhưng nơi đó có một vùng tóc rối
Vẫn trinh nguyên mùi hương bưởi diễm tình
Vùng tóc ấy cứ mỗi mùa đông đến
Thật ngoan hiền cài bông tuyết trắng tinh
Mượt dáng em xõa ngang vùng kỷ niệm
Rỏ dần theo ánh mắt ngẩn ngơ nhìn
Nên bông tuyết mà quyện thơm hương bưởi
Chỉ đơn thuần là cảm nghĩ riêng tôi
Để hoài niệm những ngày mình chung lối
Mình chung tay xây đắp mộng duyên đời
*** ***
Niềm thương nỗi nhớ đầy vơi
Tuyết thơm hương bưởi bên trời Nauy ... ! 
Từ Tiền Giang ... đến Nha Trang.
"Dẩu cho cách biệt ngàn trùng
Quê hương hoài niệm ... khôn cùng nhớ mong" (thơ SG)
Nên có phải trong lòng vẫn ước
Ước một ngày quay bước trở về
Đi thăm lại những vùng quê
Bạn ta ta bạn đề huề thơ túi
Lưng bầu rượu nhìn bao biến đỗi
Bao thâm tình rẽ lối mòn xưa
Và đâu tiếng nhịp vỏng đưa
Tiếng ru của mẹ những trưa vàng nắng
Dù một khoảng thời gian xa vắng
Vẫn mãi còn oằn nặng nghĩa ân
Từ ngôi trường tróc màu sơn
Đến hàng phượng vĩ đứng hờn rũ lá
Qua dòng kinh tươi màu lá mạ
Ngầu đục trong mưa Hạ phù sa
Thủy chung với cánh đồng xa
Với người thôn dả hiền hoà chất phát
Cắn một miếng bánh phồng Sa Đéc
Thử một khoanh bánh tét Mỹ Tho
Ăn thêm cớm dẹp Chợ Gò
Cũng vừa kịp chuyến xe đò Cao Lãnh
Thăm vườn xoài trái đang trỉu nhánh
Đong đưa mừng viễn khách vừa quen
Đêm buông đom đóm thay đèn
Từng đàn lũ lượt dơi Sen rời tổ
Bạn ơi
Bạn yêu con sóng vổ
Biển Nha Trang từ thuở nằm nôi
Vậy lòng bạn có bồi hồi
Khi Tiền Giang đã không lời tiễn biệt
Chỉ còn đây vần thơ tha thiết
Viết cho bạn hay viết cho ta
Mưa rơi hay lệ nhạt nhòa
Bước chân lữ thứ đường xa ngập ngừng 
Nàng Tiên thơ...
Như có phải từ ngàn xưa Lưu Nguyễn Lạc đến nơi gọi Nước Nhược Non Bồng Gặp Tiên nương cùng thề non hẹn biển Thơm môi hồng say khướt ngọn thu phong Để một hôm lang thang hoàng hôn muộn Tôi tình cờ nhặt được những dòng thơ Bên con suối lộng hình soi gương nước Từ Tiên nương ngồi xõa tóc bên bờ Chiếc tiêu ngọc trên môi nàng rung nhẹ Khúc "Phụng Cầu" nhòa nắng nhạt buông lơi Khơi nỗi nhớ vượt không gian vời vợi Đọng trong tôi mờ ảo giấc mơ đời Nhưng đâu chỉ có tích xưa thần thoại Và Tiên nương đâu chỉ ở Đào Nguyên Mà nơi đây từng vần thơ kết nối Với tôi, Tiên đã xuống thế gian rồi Theo con suối nước về nơi xa thẳm Giao cảm nầy tôi gởi đến cho em Em Nàng Tiên thơ mê đắm Của riêng tôi... một thuở mộng trăng đèn ! r

<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 21:49:16 bởi Huyền Băng >
Hoa xưa tình cũ
Cũng như em, mỗi khi hoàng hôn xuống
Nhuộm khung trời tím thẩm cánh đồng hoa
Hụt hẩng trong anh bước chân hồi tưởng
Kỷ niệm còn đây, tình đã nhạt nhòa
Anh biết chứ, hoa vẹn lòng chung thủy
Với lời thề rực nở lúc vào Xuân
Nhưng Đông giá lê thê đường thiên lý
Hoa e ngại mình nhạt phấn phai hương
Nên hoa đã tự chuyển mùa sang Hạ
Bỏ bơ vơ Xuân muộn những cánh đồng
Kể từ thuở em đi không từ giả
Mặc tháng ngày anh gặm nhấm chờ mong
Ôm nỗi nhớ hình thành bên song cửa
Lớn dần theo mỗi khắc lụn canh tàn
Nhân buồn thêm lở làng duyên đôi lứa
Để một đời tâm sự vẫn riêng mang
Nhưng nhờ vậy, mỗi năm mùa hoa nở
Anh sẽ còn đọc được những vần thơ
Nồng vị thiết tha từng lời từng chữ
Của em thương dù đã cách đôi bờ ... ! 
-Chào cháu TH... Bác Thiềng không có thì giờ để quậy như năm rồi bên vdt...
Bác vẫn nhớ TH giao lưu và wạ thơ bác nhiều và tốt lắm...
Bác mới trở lại chơi với vntq gần đây và chỉ post thơ cũ là chính.
-Cháu đã xem ảnh Sinh nhật vntq tại Saigon... Bác đã biết trước là có nhiều bạn trẻ, hiếm có các bạn cao niên... May quá có được cụ HD/ U80 cũng trẻ trung lắm và bác đở lạc lõng.
-Bác không về bên vdt nữa vì lý do kỹ thuật. Gửi lời thăm các bạn bên đó và TV.
-Cháu có thời gian thì ghé 2 quán của bác chơi thơ vui và thơ triết... Chúc cháu
khỏe vui và hồn thơ lai láng...
Trích đoạn: tietkimquyduc
-Chào cháu TH... Bác Thiềng không có thì giờ để quậy như năm rồi bên vdt...
Bác vẫn nhớ TH giao lưu và wạ thơ bác nhiều và tốt lắm...
Bác mới trở lại chơi với vntq gần đây và chỉ post thơ cũ là chính.
-Cháu đã xem ảnh Sinh nhật vntq tại Saigon... Bác đã biết trước là có nhiều bạn trẻ, hiếm có các bạn cao niên... May quá có được cụ HD/ U80 cũng trẻ trung lắm và bác đở lạc lõng.
-Bác không về bên vdt nữa vì lý do kỹ thuật. Gửi lời thăm các bạn bên đó và TV.
-Cháu có thời gian thì ghé 2 quán của bác chơi thơ vui và thơ triết... Chúc cháu
khỏe vui và hồn thơ lai láng...
... dạ, cháu kính chào Bác TĐ đã ghé thăm cháu... Cháu đã xem sinh họat của các Bác và các bạn bên VN nhân ngày Sinh Nhựt của VNTQ...vui quá... Biết Bác không về vdt nữa chắc các bạn ở đó sẽ buồn lắm... cháu sẽ chuyển lời thăm của Bác đến Bù muội TV và các bạn ở đó... Dạ, cháu sẽ ghé quán của Bác... Cháu cũng kính chúc Bác Thiềng Đức an khang, viết thật nhiều cho cháu và các bạn học hỏi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 10:38:41 bởi Thiên Hùng >
Em ở đâu khi mùa Xuân đến Em ở đâu, khi mùa Xuân đến
Để bơ vơ cánh én gọi bầy
Ôm thẫn thơ thuyền hoang xa bến
Và chúng mình giá lạnh bàn tay
Em ở đâu, có nghe Xuân nói
Chuyện tình yêu ly biệt tương phùng
Từ ngàn xưa vẫn là dấu hỏi
Là tủi hờn giấu tận tâm trung
Em ở đâu, có nghe tiếng khóc
Thương kiếp hoa rũ dưới Xuân hồng
Thương kiếp cây trơ cành khô mục
Thương kiếp người chìm nổi long đong
*** ***
Thì thôi nếu đã đến cùng Xuân
Em hãy cho anh được một lần
Gom nắng Xuân về hong suối tóc
Mượt mà kết lại sợi tình thân
San sẻ cùng em chuỗi muộn phiền
Vẽ nét son hồng thắm chữ duyên
Nương theo cánh gió Xuân vừa đến
Mộng tình chung vẹn sắc hương nguyền 
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: