Kinh Thánh Diễn thơ 
  Hồ Thượng Tuy chuyển sang thơ       
  CỰU ƯỚC: SÁNG THẾ KÝ. CHƯƠNG 1, 2, 3      
Tạo thành trời đất      I 
  1 Ban đầu Chúa Trời dựng nên trời đất. 
  2 Vả, đất là vô hình và trống không 
  Sự mờ tối bao trùm trên mặt vực 
  Thần Chúa Trời trên mặt nước vận hành.    
  3 Khi đó Đức Chúa Trời phán rằng: 
  Phải có sự sáng, thì có sự sáng. 
  4 Đức Chúa Trời thấy sáng là tốt lành 
  Bèn phân bóng tối ra cùng ánh sáng.    
  5 Chúa Trời đặt tên sự sáng là ngày 
  Và Ngài đặt là đêm cho sự tối 
  Và thế là có buổi chiều buổi mai 
  Và thế là ngày thứ nhất đã dậy.    
  6 Sau đó Đức Chúa Trời phán rằng: 
  Ở giữa nước phải có một khoảng không 
  Đặng phân rẽ nước cách với nước. 
  7 Và thế là Ngài làm nên khoảng không    
  Phân rẽ nước ở dưới khoảng không 
  Cách với nước ở trên khoảng không. 
  8 Khoảng không là trời - Đức Chúa gọi 
  Vậy là có buổi chiều và buổi mai 
  Và ấy là có thêm ngày thứ hai.    
  9 Khi đó Đức Chúa Trời lại phán rằng: 
  Nước dưới trời phải tụ vào một chỗ 
  Và chỗ khô cạn phải bày ra rõ.    
  10 Đức Chúa Trời gọi đất là khô cạn 
  Còn nơi nước tụ Ngài gọi là biển 
  Đức Chúa Trời thấy đó là tốt lành. 
  11 Rồi Đức Chúa Trời lại phán thêm rằng:    
  Mặt đất cần phải sinh ra cây cỏ 
  Cỏ kết hạt giống, cây trái kết quả 
  Tuỳ theo loại có hạt giống trong mình 
  Sinh ra trái trên đất, thì có nó.    
  12 Và mặt đất đã sinh ra cây cỏ 
  Cỏ kết hạt trong mình tùy theo loài 
  Cây kết quả trong mình tùy theo loài 
  Đức Chúa Trời thấy tốt lành điều đó.    
  13 Vậy là có buổi chiều và buổi mai 
  Và vậy là đã có được ba ngày.    
  14 Rồi khi đó Đức Chúa Trời phán rằng: 
  Trên trời phải có các vì tinh tú 
  Đặng để phân chia ra ngày với đêm 
  Và để định thì tiết, ngày và năm.    
  15 Lại dùng làm vì sáng trong khoảng không 
  Ở trên trời để mà soi xuống đất 
  Và tất cả, quả là có vậy thật.    
  16 Đức Chúa Trời làm hai vì sáng lớn 
  Vì lớn hơn để cai trị ban ngày 
  Còn vì nhỏ hơn ban đêm cai quản 
  Ngài cũng làm các vì sao xa xôi.    
  17 Đức Chúa Trời đặt chúng trong khoảng không 
  Ở trên trời để mà soi sáng đất. 
  18 Đặng cai trị ban ngày và ban đêm 
  Đặng phân ra sáng tỏ và tối mịt. 
  Đức Chúa Trời thấy điều đó tốt lành.    
  19 Vậy là có buổi chiều và buổi mai 
  Và vậy là đã có được bốn ngày.    
  20 Rồi Đức Chúa Trời lại đã phán rằng 
  Nước phải sinh ra cho nhiều vật sống 
  Các loài chim phải bay trong khoảng không. 
  21 Đức Chúa Trời tạo các loài cá lớn    
  Các vật sống khác nhờ nước mà sinh 
  Tùy theo loại, và có các loài chim 
  Các loài chim biết bay tùy theo loại 
  Đức Chúa Trời thấy điều đó tốt lành.    
  22 Ngài ban phước cho các loài và phán: 
  Hãy sinh sôi, nảy nở cho thật nhiều 
  Hãy sinh sôi, làm đầy trong nước biển 
  Các loài chim sinh trên đất cho nhiều.    
  23 Vậy là có buổi chiều và buổi mai 
  Và như vậy là đã có năm ngày.    
  24 Sau đó Đức Chúa Trời phán rằng: 
  Đất phải sinh các vật sống theo loại 
  Súc vật, côn trùng, thú rừng theo loại 
  Và tất cả trở thành như Ngài mong.    
  25 Đức Chúa Trời tạo nên loài thú rừng 
  Tùy theo loại, súc vật tùy theo loại 
  Và côn trùng trên đất tùy theo loại 
  Đức Chúa Trời thấy điều đó tốt lành.      
Dựng nên loài người      26 Và sau đó Đức Chúa Trời phán rằng: 
  Ta hãy tạo nên loài người theo hình 
  Của ta để quản cá, chim, súc vật 
  Và loài côn trùng khắp trên mặt đất.    
  27 Ngài tạo nên loài người theo hình Ngài 
  Tạo nên loài người giống như hình Chúa 
  Ngài tạo nên người nam và người nữ. 
  28 Đức Chúa Trời ban phước cho loài người    
  Và phán rằng: hãy nảy nở, sinh sôi 
  Cho thêm nhiều, làm cho đầy rẫy đất 
  Hãy cai quản cả cá, chim, súc vật 
  Và những côn trùng trên mặt đất này.    
  29 Và Đức Chúa Trời lại phán như vầy: 
  Ta cho các ngươi cỏ khắp mặt đất 
  Và các loài cây sinh quả có hạt 
  Đấy sẽ là đồ ăn cho các ngươi.    
  Còn thú ngoài đồng, chim trên trời xanh 
  Và động vật khác sống trên mặt đất 
  Phàm có sự sống thì ta ban tiếp 
  Mọi thứ cỏ xanh để làm đồ ăn. 
  31 Ngài thấy việc làm thật đã tốt lành.    
  Vậy là có buổi chiều và buổi mai 
  Và thế là đã có được sáu ngày.      
Thiết lập ngày thứ bảy nên ngày thánh      II 
  1 Trời đất muôn vật đã tạo xong rồi. 
  2 Ngày thứ bảy là ngày Ngài nghỉ việc. 
  3 Gọi là ngày thánh và Ngài ban phước 
  Vì ngày đó mọi việc đã xong rồi.    
  4 Ấy là gốc tích dựng nên đất trời 
  Khi Đức Chúa Trời dựng nên trời đất.    
  5 Vả, lúc đó chưa có cây nào mọc 
  Và ngoài ruộng chưa có ngọn cỏ nào 
  Vì Ngài chưa cho mưa rơi trên đất 
  Và cày cấy chưa có một người nào.    
  6 Nhưng hơi nước từ mặt đất dâng lên. 
  7 Ngài tạo nên con người từ đất bụi 
  Rồi Ngài thổi sinh khí vào lỗ mũi 
  Thì con người thành ra loài sinh linh.      
Cảnh vườn Ê-đen      8 Chúa lập vườn tại Ê-đen, hướng đông 
  Rồi ở đó con người Ngài đem đặt. 
  9 Có nhiều cây, trái ngon và giữa vườn 
  Cây sự sống, cây biết điều thiện ác.    
  10 Một con sông chảy ra để tưới vườn 
  Rồi từ đó chia ra làm bốn nhánh. 
  11 Nhánh thứ nhất có tên là Bi-sôn 
  Chảy quanh Ha-vi-la có vàng lấp lánh.    
  12 Vàng xứ này rất cao và có ngọc. 
  13 Ghi-hôn thứ nhì chảy quanh xứ Cu-sơ. 
  14 Tên sông thứ ba là Hi-đê-ke 
  Sông thứ tư tên là Ơ-phơ-rát.    
  15 Đức Chúa Trời đem người vào vườn đó 
  Để con người chăm sóc và giữ vườn. 
  16 Rồi Ngài phán dạy cho con người rằng: 
  Được tự do ăn các loài hoa quả.    
  17 Nhưng cây biết điều thiện và điều ác 
  Thì ngươi hãy nhớ rằng không được ăn 
  Vì ăn vào một mai ngươi sẽ chết.      
Thiết lập lễ hôn nhân      18 Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: 
  Loài người ở một mình thì không tốt 
  Ta tạo kẻ giống nó để giúp việc.    
  19 Ngài lấy đất nặn các loài thú đồng 
  Các loài chim rồi dẫn đến A-đam 
  Đặng xem con người đặt tên cho chúng 
  Sao cho mỗi loài đều có tên riêng.    
  20 A-đam đặt tên các loài súc vật 
  Các loài chim trời, các loài thú đồng 
  Nhưng về phần A-đam thì chẳng tìm 
  Được một ai giúp giống như mình hết.    
  21 Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ 
  Lấy một xương sườn rồi lấp thịt lên. 
  22 Đức Chúa Trời tạo nên một người nữ 
  Là người từ xương sườn của A-đam.    
  23 A-đam nói: người là xương của ta 
  Người là thịt từ thịt ta mà ra. 
  Người này sẽ được gọi là người nữ 
  Vì nó do nơi người nam mà ra.    
  24 Bởi vậy người nam sẽ lìa mẹ cha 
  Để mà ra dính líu cùng người vợ 
  Và cả hai nên một thịt giao hòa.    
  25 Cả A-đam và vợ đều trần truồng 
  Nhưng hai vợ chồng chẳng hề hổ thẹn.      
Loài người bị cám dỗ và sa vào tội lỗi      III 
  1 Trong các loài vật Chúa Trời tạo nên 
  Rắn là loài quỉ quyệt hơn hết thảy 
  Rắn đã nói cùng với người vợ rằng 
  “Sao Chúa không cho ngươi ăn trái vậy?”    
  2 Người vợ đáp rằng: chúng ta được ăn 
  Ở trong vườn đủ các loài cây trái. 
  3 Nhưng chỉ trái của cây mọc giữa vườn 
  Đức Chúa dạy không được ăn trái ấy 
  Có lẽ ăn vào sẽ bị chết chăng.    
  4 Khi đó rắn nói với người vợ rằng: 
  Ăn trái đó hai vợ chồng chẳng chết. 
  5 Nhưng ăn trái đó sẽ mở mắt mình 
  Như Đức Chúa biết điều thiện điều ác.    
  6 Người vợ thấy trái cây có vẻ ngon 
  Lại đẹp, quí vì để mở trí khôn 
  Bèn hái ăn rồi trao chồng đứng cạnh 
  Và cũng ăn trái đó cả A-đam.    
  7 Thế là con mắt hai người mở ra 
  Họ nhận biết rằng thân mình lõa lồ 
  Bèn đóng khố che thân bằng lá vả. 
  8 Đến chiều Đức Chúa mới đi ngang qua.    
  A-đam và vợ ẩn mình trong bụi 
  Để tránh mặt Đức Chúa Giê-hô-va.    
  9 Ngài kêu A-đam mà phán hỏi rằng 
  10 Ngươi ở đâu? Và A-đam thưa rằng 
  Tôi nghe tiếng Chúa trong vườn nên sợ 
  Tôi đang ẩn náu vì tôi trần truồng.    
  11 Chúa hỏi: ai cho ngươi biết mình trần truồng 
  Ngươi ăn trái cây ta đã dặn chăng? 
  12 Thưa: người vợ mà Chúa để gần tôi đó 
  Cho tôi trái cây và tôi đã ăn.    
  13 Đức Chúa Trời phán hỏi người nữ rằng 
  Ngươi đã làm gì? Người nữ thưa rằng 
  Tất cả là tại bởi vì con rắn 
  Dỗ dành tôi và tôi đã ăn.    
  14 Đức Chúa bèn phán cho con rắn rằng: 
  Mày làm vậy, mày sẽ bị rủa trong 
  Các loài thú đồng, các loài súc vật 
  Suốt đời bò lê và ăn bụi đất.    
  15 Ta làm cho mày và vợ bất hòa 
  Dòng dõi vợ, dòng dõi mày thù nghịch 
  Lên đầu mày bàn chân người sẽ đạp 
  Còn mày sẽ cắn gót chân người ta.    
  16 Và Ngài đã phán cùng người vợ rằng: 
  Ta thêm cực khổ trong khi thai nghén 
  Mỗi khi sinh con sẽ chịu đau đớn 
  Chồng cai trị, dục vọng hướng về chồng.    
  17 Rồi Ngài lại đã phán cùng A-đam: 
  Vì nghe lời vợ mà ăn trái cấm 
  Thì đất rủa sả vì ngươi, và trọn 
  Đời nhọc nhằn mới có vật mà ăn.    
  18 Đất chông gai, ngươi ăn rau ruộng đồng. 
  19 Đổ mồ hôi mới có vật mà ăn 
  Cho đến ngày với đất ngươi trở lại 
  Ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi.    
  20 A-đam gọi Ê-va* là vợ mình 
  Vì là mẹ loài người trên thế gian. 
  21 Đức Chúa Trời lấy da thú kết áo 
  Rồi mặc vào cho vợ chồng A-đam.    
  22 Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng 
  Về sự phân biệt điều thiện điều ác 
  Loài người đã như chúng ta – một bậc 
  Vậy bây giờ chúng ta phải coi chừng    
  Kẻo e loài người sẽ giơ tay lên 
  E sẽ hái ăn trái cây sự sống 
  Và loài người được sống muôn đời chăng.    
  23 Đức Chúa Trời bèn xua đuổi loài người 
  Khỏi vườn Ê-đen để cày cuốc đất 
  Là thứ Ngài dùng tạo ra con người.    
  24 Ngài đuổi loài người khỏi vườn Ê-đen 
  Và Ngài đặt các thần Chê-ru-bin 
  Cùng với giáo chói lòa, gươm tua tủa 
  Để đến cây sự sống bủa vây đường. 
  ________   
*Ê-va- nghĩa là sự sống.