Dòng sông thơ ấu Nắng mỏng manh trải ánh vàng dịu ngọt
Vương mắt nhìn bối rối lúc chia tay
Người đi nhé. Còn mình ta ở lại
Sưởi ấm lòng bằng làn nắng mỏng manh
Nhớ ngày nào thuở bé thơ nhỏ dại
Ta vẫn mơ chuyện cổ tích ngày xưa
Thả thuyền giấy trên dòng sông thơ mộng
Ước sau này hai đứa sẽ chung đôi...
Rồi thời gian trôi theo cùng năm tháng
Ta lớn khôn tung cánh bước vào đời
Để bỏ lại tuổi thơ xa cách mãi
Và quên đi mơ ước thuở hôm nào...
Bỗng hôm nay trên đường đời trải rộng
Ta gặp nhau. Thời thơ ấu hiện về
Làm trỗi dậy trái tim đang lẩn tránh
Toả hương thầm sưởi ấm chuyện ngày xưa
Nhưng ước mơ thời tuổi thơ xa quá
Ta với người không thể bước chung đôi
Người đi mãi, đến nơi xa vời vợi
Bỏ lại ta thơ thẩn giữa trời chiều...
Sao niềm vui không khi nào trọn vẹn
Mà nỗi đau day dứt mãi trong tim?
Ngày gặp lại cũng là ngày xa cách
Người đi rồi. Ta mơ ước cùng ai?
Dòng sông cũ, vẫn dòng sông ngày đó
Ta, một mình, thả thuyền giấy ngày xưa
Nhớ quay quắt những hoàng hôn tím biếc
Ta với người thuở nhỏ đã chung đôi...