KHOẢNG VẮNG HOANG VU...!
Rồi sẽ có một ngày!
Rồi sẽ có một ngày bão tố sẽ qua đi
Mưa sẽ tạnh và trời xanh trở lại
Nắng rải vàng nhuộm màu hoa với trái
Gió vi vu hát khúc nhạc giao hòa.
Em có tin điều ấy sẽ xảy ra?
Còn anh tin như là ta đã...
Thế gian này còn bao điều mới lạ
Chẳng thể nào hiểu hết được đâu em.
Rồi sẽ có một ngày anh minh chứng cho em xem
Con tim anh không hề thay đổi
Chẳng lạnh lùng hay giễu đùa giả dối
Có chăng là do hoàn cảnh mà thôi.
Đời anh nghèo nên chẳng ước xa xôi
Hay bỏ em chạy theo nơi quyền quý
Anh đến với em bằng trái tim chung thủy
Rất thật lòng và cũng rất đắm say.
Nhưng anh cũng hiểu một sự thật chua cay
Trong tình yêu!tình yêu chưa phải là tất cả
Nếu cuộc sống toàn bon chen vất vả
Anh sợ rằng chẳng còn chỗ đứng cho tình yêu.
Anh xa em!anh suy nghĩ rất nhiều
Nén đau xót tự dối mình quay bước
Để đường em đi thênh thang hơn phía trước
Mà đường anh sóng gió tròng trành.
Rồi sẽ có một ngày em gặp được người hơn anh
Lo cho em đủ đầy sung túc
Vun đắp cho em cuộc đời thêm hạnh phúc
Cái mà anh có lẽ chẳng lo được sau này.
Suốt cuộc đời anh là kẻ chẳng gặp may
Dù chỉ một lần thôi để biến em thành bà hoàng như trong mộng.
Ước mơ đó sẽ mãi là ảo vọng
Vậy quyến luyến làm gì để thêm khổ cho nhau
Xót xa trước còn hơn để thất vọng về sau
Mà anh thì ngàn lần không muốn em phải khổ
Nếu em nghe những điều anh thổ lộ
Có lẽ rằng em sẽ hiểu được lòng anh.
Theo thời gian mọi vết thương sẽ lại lành
Anh tin thế và anh ngày đêm mong thế
Dẫu biết rằng đối với em đó là điều chưa thể
Nhưng cuộc đời sẽ chỉ tiếp bước ta đi.
a.phủ
"Râu tôm nấu với ruột bầu " Câu ca dao xưa, bây giờ chẳng mấy ai còn nhớ
Râu tôm nấu với ruột bầu. Câu ca dao xưa mấy ai còn nhớ Thùy Vi ơi!em có nghe tiếng thở Của người chồng chán ngán món râu tôm.
Ruột bầu tuy mát nhưng ăn được mấy hôm?
Hai thứ nấu lẫn!đâu còn là tình cảm
Ăn thiếu chất sẽ lại càng thê thảm
Người gầy nhom đâu còn sức vì nhau.
Tôi nghĩ bao đêm!mới bước trên nỗi đau Rải nước mắt cho đường thêm phẳng lặng Mang nhung nhớ tôi mài mòn cay đắng Để dành em đường rộng bước ngọt bùi.
Tôi chấp nhận buồn chỉ mong em vui
Chi có hiểu cho lòng tôi là vậy
Đừng trách tôi!là cuộc đời đưa đẩy
Là thế gian bạc bẽo vô tình.
Chi trách tôi!tôi thêm hận thân mình Không ăn mãi được món ruột bầu râu tép Thì thôi nhé!vào một ngày nắng đẹp Tôi mang tim mình...cách thủy để mời Chi.
a.phủ
Nơi ấy... Nơi ấy có sao chiều sao sớm Có mái nhà tramh nương sắn vườn rau Nơi ấy chẳng có gì là châu báu " chỉ có hai người..hai người yêu nhau "
Trích đoạn: aphu
Rồi sẽ có một ngày!
Rồi sẽ có một ngày bão tố sẽ qua đi
Mưa sẽ tạnh và trời xanh trở lại
Nắng rải vàng nhuộm màu hoa với trái
Gió vi vu hát khúc nhạc giao hòa.
Em có tin điều ấy sẽ xảy ra?
Còn anh tin như là ta đã...
Thế gian này còn bao điều mới lạ
Chẳng thể nào hiểu hết được đâu em.
Rồi sẽ có một ngày anh minh chứng cho em xem
Con tim anh không hề thay đổi
Chẳng lạnh lùng hay giễu đùa giả dối
Có chăng là do hoàn cảnh mà thôi.
Đời anh nghèo nên chẳng ước xa xôi
Hay bỏ em chạy theo nơi quyền quý
Anh đến với em bằng trái tim chung thủy
Rất thật lòng và cũng rất đắm say.
Nhưng anh cũng hiểu một sự thật chua cay
Trong tình yêu!tình yêu chưa phải là tất cả
Nếu cuộc sống toàn bon chen vất vả
Anh sợ rằng chẳng còn chỗ đứng cho tình yêu.
Anh xa em!anh suy nghĩ rất nhiều
Nén đau xót tự dối mình quay bước
Để đường em đi thênh thang hơn phía trước
Mà đường anh sóng gió tròng trành.
Rồi sẽ có một ngày em gặp được người hơn anh
Lo cho em đủ đầy sung túc
Vun đắp cho em cuộc đời thêm hạnh phúc
Cái mà anh có lẽ chẳng lo được sau này.
Suốt cuộc đời anh là kẻ chẳng gặp may
Dù chỉ một lần thôi để biến em thành bà hoàng như trong mộng.
Ước mơ đó sẽ mãi là ảo vọng
Vậy quyến luyến làm gì để thêm khổ cho nhau
Xót xa trước còn hơn để thất vọng về sau
Mà anh thì ngàn lần không muốn em phải khổ
Nếu em nghe những điều anh thổ lộ
Có lẽ rằng em sẽ hiểu được lòng anh.
Theo thời gian mọi vết thương sẽ lại lành
Anh tin thế và anh ngày đêm mong thế
Dẫu biết rằng đối với em đó là điều chưa thể
Nhưng cuộc đời sẽ chỉ tiếp bước ta đi.
a.phủ
Đâu Đáng Đâu Anh hứa với tôi rằng :"sẽ có một ngày " anh mang đến tình yêu và hạnh phúc mà thế đó ! anh giả vờ cầu chúc cho tôi vui quà đưa đẩy sang người nói với tôi anh muốn thấy nụ cười trên môi thắm chứa tình yêu mãn nguyện bỏ rơi tôi !....vì anh nghèo?.... ngụy biện ! cao cả nào khi đánh mất niềm tin? tôi vui chăng ? chuyện ép uổng duyên tình, cười tươi chứ ? khi chẳng tròn duyên số, sống với nhau biết hai ta cùng khổ chia tay rồi cho tiện đổ thừa nhau ! đối với tôi có đáng một chút nào ? khi đánh đổi tình yêu vào sung túc anh chiến thắng khi đẩy ngã gục vào tay người chẳng một chút yêu đương !
Chia đôi...!
Mình chia nhau tất cả sau khi nói chia tay!
Em một nửa và phần tôi một nửa
Chia tất cả những gì từ khi hai đứa
Mới quen nhau vun đắp đến bây giờ.
Ngay cả nụ cười ánh mắt với ước mơ
Cũng xẻ làm đôi mỗi người một nửa
Và tình yêu từng đắm say một thủa
Cũng chia theo...hai hướng...của hai người.
Tôi mang đi xa!đến một phương trời
Một nửa được chia!một hành trang cay đắng
Giấu kín trong tim một thời xa vắng
Mượn xứ người cho quên hết chuyện ngày xưa.
Tôi cứ nghĩ rằng mình đã tránh được cơn mưa
Hay đi qua mà không hề bị ướt
Tôi đã lầm cho một lần lỡ bước
Tất cả còn nguyên!chẳng quên được chút nào.
Tôi vật lộn với đêm trong nỗi nhớ cồn cào
Nơi xa vắng!nửa mối tình rực cháy
Mãi ám ảnh tâm can người trốn chạy
Gỡ tình yêu...càng mắc sợi dây tình.
Tôi tìm em nơi sâu thẳm lòng mình
Nơi xa ấy có một người vẫn nhớ
Và đêm đến vẫn bận lòng trăn trở
Nhớ thương hoài một hình bóng đã xa.
a.phủ
EM CÓ BIẾT???
Em có biết có một người mải miết
Vẫn đêm đêm tìm kiếm những vần thơ
Để mang tặng mối tình đầu tha thiết
Mới hôm nao chợt đến bất ngờ.
Là anh đó!anh tìm trong đêm tối
Những lời yêu tỏa sáng không gian
Anh mang thắp lửa tình yêu trên gối
Trong giấc mơ...em đến...nồng nàn!
Ánh mắt em giữa muôn vàn đôi mắt
Nhưng lạ chưa lại đốt cháy lòng anh
Anh lúng túng trước những lần giáp mặt
Khuất sau lưng!lời muốn nói không thành.
Khi nào đấy em vô tình chợt thấy
Anh dõi theo ánh mắt chẳng dời
Thì em nhé!cứ để nguyên như vậy
Ánh mắt anh thay anh nói thành lời.
Lời anh viết là điều tim anh nói
Chẳng dối đâu anh cược cả chính mình
Tim anh nói là điều anh mong mỏi
Cho tình yêu tỏa sáng lung linh.
Quà anh tặng xin em đừng từ chối
Tuy đơn sơ nhưng tình cảm tràn đầy
Mỏng manh đấy!nhưng chẳng gì ngăn nổi
Sóng tình dâng! chạm đến chân mây.
a.phủ
Tôi muốn mang theo một mối tình Chôn vào dĩ vãng trước bình minh Để cho thời gian vùi vĩnh viễn Để chẳng một ai nhớ tới mình.
a.phủ
Không phải là thi si
Tôi không phải là thi sĩ!
Tôi chỉ là kẻ bất đắc dĩ...yêu thơ
Vì yêu thơ nên lắm lúc dại khờ
Khờ để thấy tâm hồn mình rung động.
Xa em! tôi mới hay
Xa em mới có ít ngày
Mà hồn tôi đã bị đày lao đao
Tôi tự hỏi!tại làm sao?
Mà không hiểu nổi thế nào em ơi.
Chiều nay ngồi đếm lá rơi
Nhớ em sao thấy đầy vơi trong lòng
Mới hay tôi đã nhớ mong
Mới hay tôi đã đem lòng yêu em.
a.phủ
Chúc sinh nhật!
Nâng chén rượu cay tự chúc ta
Trong đêm hoang vắng ở phương xa
Một mình ngồi uống mừng sinh nhật
Thức nhắm thì đây!nỗi nhớ nhà!
Rót chén đầu tiên kính mẹ cha
Công ơn sinh dưỡng thật bao la
Một đời vất vả vì con cái
Đến lúc thảnh thơi tuổi đã già.
Rót chén thứ hai uống cạn hơi
Chúc ta may mắn bước đường đời
Gian nan vất vả không lùi bước
Mạnh mẽ vươn vai với đất trời.
Cạn chén thứ ba lại chúc ta
Thêm một tuổi mới một tiến xa
Một năm sẽ có nhiều kỉ niệm
Đọng mãi trong ta chẳng phai nhòa.
Rót tiếp!chúc ta!ta đã say
Ta chao ta đảo bởi men cay
Ta như chìm vào trong vạn vật
Ta thấy hồn ta mãi vút bay.
Hôm sau tỉnh dậy sau cơn say
Ta hỏi tại sao lại thế này
Sinh nhật của ta!mình ta chúc
Và cũng mình ta!ta uống say!
a.phủ
Râu tôm nấu với ruột bầu.
Câu ca dao xưa mấy ai còn nhớ
Thùy Vi ơi!em có nghe tiếng thở
Của người chồng chán ngán món râu tôm.
không biết cô Thùy Vi là ai nhưng nghe mà thương xót cho thân phận một người con gái...cho hoanang họa lại nhé.
cô thùy vi ơi!...cô thật đáng thương
cho tôi cùng chung nỗi buồn cùng cô nhé
Nghèo khổ ấy...đâu phải là tội lỗi....
Tiếc làm chi người chán ngán món râu tôm...
Lòng em chẳng tiếc chi đâu Chỉ mong người ấy quay đầu về thôi Đời người được mấy cuộc chơi Ham vui một chốc chôn vùi tuổi xuân Rồi ra thân lại tiếc thân Ba sinh chắc đã một lần gặp nhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2008 20:49:36 bởi v_chi >
Em ơi đừng trách!anh đau! Ruột gan anh đã nhuốm màu ăn năn. Vì rằng núi cách sông ngăn Thẹn lòng nên ngại gói khăn quay về. Tình xa vì một cơn mê Ham vui giờ mới nhiêu khê cõi đời Quay về chốn cũ! xa vời! Thì thôi chết một chân trời nhớ em.
a.phủ
Hanội mùa thu Hanội mùa thu nắng vàng rực rỡ Lá bàng rơi rụng đỏ lối đi Thường tiễn nhau kẻ ở người về Chút bịn rịn đỏ hoe tròng mắt Hanôi mùa thu sắc trời xanh ngắt Đan dệt nên những giấc mơ hoa Chúng ta là hai kẻ dại khờ Trót yêu nhau cùng gió thu về Để hôm nay mỗi người một ngả Chết trong hồn tất cả những ươc mơ Để hôm nay hai kẻ dại khờ Sống loạng choạng vật vờ như đã chết ] T.T.K. Thân tặng Aphu Đẻ nhớ về H.N. Bài thơ buồn nhưng đừng buồn T.T.K nhé chúc bạn vui hạnh phúc
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: