KHOẢNG VẮNG HOANG VU...!
Chào bạn aphu từ yêu tới hận nó mong manh như trang giấy , Có yêu thì mới có hận mà có hận chứng tỏ vẫn yêu. Tôi xin góp vui một bài đề tài tình yêu trong thiư mục của bạn.
Em về Em về cho lá non xanh
Cho hoa thơm ngát trên cành đẹp xinh
Em về cho nắng lung linh
Cho vườn trái ngọt thanh bình tiếng chim
Em về cho biển dịu êm
Cho cát hôn dấu chân em mỗi chiều
Em về xóa hết cô liêu
Bờ anh ấm áp sóng yêu dạt dào
Trích đoạn: Dương Vũ
Chào bạn aphu từ yêu tới hận nó mong manh như trang giấy , Có yêu thì mới có hận mà có hận chứng tỏ vẫn yêu. Tôi xin góp vui một bài đề tài tình yêu trong thiư mục của bạn.
Em về
Em về cho lá non xanh
Cho hoa thơm ngát trên cành đẹp xinh
Em về cho nắng lung linh
Cho vườn trái ngọt thanh bình tiếng chim
Em về cho biển dịu êm
Cho cát hôn dấu chân em mỗi chiều
Em về xóa hết cô liêu
Bờ anh ấm áp sóng yêu dạt dào
Em về... ta kết ánh sao Đan thành chiếu mộng gửi vào ái ân. Em về... vớt ánh trăng ngần Dát lên kỷ niệm những lần bên nhau. Em về... xoa dịu nỗi đau Em đi để lại...tôi sầu tâm can. Em về...nối lại cung đàn Dạo lên khúc nhạc ngập tràn tình xuân. a.phủ
Mong! để mãi nhớ em!
Mong nắng cho hồn đỡ lạnh sương
Mong mây xanh thắm rọi soi đường
Mong mưa gột rửa niềm đau cũ
Mong gió thổi lòng dịu nhớ thương.
Để tôi hồi lại với thời gian
Để bớt thức thao đếm canh tàn
Để mơ em đến nồng hơi ấm
Để giấc mộng tròn trong chứa chan.
Mãi quặn thương đau trong nỗi đau
Mãi một nhành lan đã úa màu
Mãi một nấm mồ trên đồi vắng
Mãi mãi từ đây ta mất nhau.
Nhớ để rồi đau những ngày qua
Nhớ em nhiều lúc mắt ướt nhòa
Nhớ mối tình đầu bao kỷ niệm
Nhớ lúc này đây! ôi xót xa.
Em mãi xa rồi! em mãi xa
Em về với đất với bao la
Em yêu yên nghỉ ngàn thu nhé
Em mãi trong tôi! mãi thiết tha.
a.phủ
Mối tình câm! Gần nhau chẳng dám nói chi Xa rồi chẳng biết hẹn gì em ơi Rồi đây mỗi đứa mỗi nơi Tôi em cách biệt xa vời trùng dương Tôi đã xắp phải lên đường Còn em ở lại mái trường trung tâm Tôi đi mang mối tình câm Không dám bày tỏ lòng ngầm xót xa. Em ơi trái đất bao la Trùng dương cách trở khó mà gặp nhau.
Chuyện tớ và cậu Có lẽ rằng tớ với cậu quen nhau Là đều do một tay ông trời sắp Tớ với cậu hai miền quê xa tắp Không phải ông trời sao có thể gặp nhau. Cậu với tớ người sang trước sang sau Nhưng mục đích thì cả hai là một Kể nhau nghe chúng mình như cùng thốt Cậu giống mình ngay trong cả ước mơ. Rồi cậu yêu! điều ấy thật bất ngờ Khi một hôm mình nghe cậu nói Rồi bắt tớ làm gia sư cho cậu hỏi Rằng khi yêu ta sẽ phải làm gì? Về yêu đương tớ nào có biết chi Nếu có biết cũng chỉ là qua sách vở Quân sư cho cậu sẽ là điều rất dở Khi chính mình chưa có lấy một tình yêu. Cậu thiết tha nên tớ cũng đâm liều Nói với cậu những gì mà mình biết Và không quên một điều cần thiết Rằng tình yêu chẳng phải một màu hồng. Mà tình yêu như là một dòng sông Rất phẳng lặng khi trời yên gió thuận Rất hiền hòa khi vầng mây không quẩn Nhưng bão tố nổi lên rồi sông cũng dữ dội lắm cậu ơi! Nghe tớ nói xong vẻ mặt cậu rạng ngời Và nói tớ không có tình yêu sao biết nhiều đến vậy Thì tớ đã nói ngay từ đầu rồi đấy Tất cả là qua sách vở mà thôi. Cũng từ ngày ấy tớ biết cậu có đôi Còn mình tớ vẫn một mình đơn lẻ Nhiều lúc ngồi buồn trong căn phòng vắng vẻ Tớ lại ước mình được như cậu quá thôi. Tớ biết rằng điều ước ấy chẳng xa xôi Nhưng tình yêu do con tim mách bảo Mà tim tớ với tình yêu như là hai bán đảo Chẳng thể nào xích lại được gần nhau. Cậu thường bảo tớ tìm một nửa cho mau Đừng để tuổi xuân trôi qua lãng phí Như ông cụ non cứ suốt ngày chết dí Ở trong phòng chẳng chịu đi đâu. Cậu biết không? có nhiều hôm tớ thức suốt đêm thâu Viết thơ tình như là mình đang yêu vậy Từng câu thơ chải đầy trên trang giấy Viết xong rồi chẳng biết gửi tặng ai. Thôi! tớ hẹn cậu đến một ngày mai Tớ sẽ có cho mình một người để theo đuổi Biết đâu rằng khi ấy mình tiếc nuối Thú vị thế này yêu sớm có hơn không Còn bây giờ tớ vẫn mùa đông Hẹn cậu nhé!!!
Lại một lần! Lại một lần anh cầm bút viết gửi em Những dòng thơ thay cho lời tâm sự Thêm một lần gửi lòng mình qua con chữ Đối với anh thật chẳng dễ chút nào Anh cũng không hiểu được là tại sao Anh lại nghĩ đến em nhiều như vậy Dẫu biết rằng khi yêu là thế đấy Nhưng anh cũng không ngờ mạnh mẽ đến thế đâu. Lần thổ lộ đầu tiên anh tưởng đã chôn sâu Cùng tình yêu anh dành cho em cũng vùi theo năm tháng Dẫu chẳng thể nào quên nhưng cũng chẳng trở về nguyên dạng Nhưng giờ đây lại rực sáng trong anh. Anh muốn đến với em bằng tình cảm chân thành Không gian dối không chút gì toan tính Anh yêu em bằng tình yêu chân chính Tuy không nói ra lời nhưng anh gửi vào thơ. Anh không biết những lời em nói là thật hay vờ Em cũng có cảm tình với anh hay chỉ là nói cho vui dạ Anh thế nào? chắc rằng em đâu có lạ Không bao giờ anh đùa giỡn chuyện tình yêu Những ngày gần đây anh hy vọng rất nhiều Những lời em nói sẽ là sự thật Anh không muốn lại thêm lần ước mơ tan mất Lại thêm lần anh xấu hổ với em. a.phủ
dù một lần ta cũng muốn làm quen...
đừng xấu hổ với bao điều không thể nói...
đối với anh một lần thôi tự hỏi...
anh và em xa cách đến bao giờ...
để khoảng trống vô hình đậm ướt một lời thơ...
Trích đoạn: hoanang
dù một lần ta cũng muốn làm quen...
đừng xấu hổ với bao điều không thể nói...
đối với anh một lần thôi tự hỏi...
anh và em xa cách đến bao giờ...
để khoảng trống vô hình đậm ướt một lời thơ...
Đã bao lần chợp mắt là mơ
Em huyền diệu trong lòng anh thuở ấy
Chẳng xấu hổ anh yêu em rồi đấy
Bổng dật mình em đã mất từ lâu...
Để lòng tôi ướt đậm mãi thơ sầu...
Tôi muốn...! Tôi muốn em cầm lấy con dao Nhằm thẳng tim tôi mà đâm vào Còn hơn giáp mặt...như người lạ Chẳng nói với tôi một câu nào. Kỷ niệm ngày xưa! em nghĩ sao? Những lúc bên nhau những ngọt ngào Những lời thề hẹn bên nhau mãi Những nụ hôn nồng cháy khát khao. Này những khi xa gửi nhớ thương Vào thư ta viết sưởi đêm trường Xa nhau ta vẫn nồng hơi ấm Như thủa mới yêu đậm vấn vương... Chẳng nhẽ em quên... chẳng nhớ chi? Trong em tình cũ chẳng còn gì Để giờ gặp lại như người lạ Quên hết tình xưa...kẻ ra đi.
Em và Biển! Nếu mang em và biển Đem so sánh với nhau Sẽ thấy em và biển Đều lung linh sắc màu. Nếu giữa em và biển Anh tìm những điểm chung Sẽ thấy em và biển Giống nhau đến lạ lùng. Biển mênh mông vô tận Bờ cát trắng trải dài Sóng hiền hòa mải bận Vỗ về cát khoan thai. Nhưng khi mà biển giận Sóng hiền hóa bạc đầu Quên những gì kề cận Cuốn vào lòng biển sâu. Em vô tư như nắng Mắt trong như biển khơi Không ồn ào !bình lặng! Giản đơn giữa cuộc đời. Nhưng khi em giận dỗi Cũng như trời bão giông Cả những lời xin lỗi Nhiều lúc chẳng mủi lòng. Biển và em thế đấy Hay giận hờn vu vơ Nhưng nếu không có vậy Đời đâu còn ý thơ.
Giờ này người có... Ai thể cho tôi nửa nụ cười Nửa niềm mơ mộng tuổi đôi mươi Tôi về thắp lại ngày xưa cũ Để được chờ trông bóng một người. Người ấy giờ còn ngắm trăng không? Trăng sao đan sắc cảnh như lồng Người vẫn thách tôi đưa ánh nguyệt Nguyên vẹn mang lên... dưới lòng sông. Người có còn hay thả ước mơ? Mỗi một vì sao...một mong chờ Người vẫn nguyện cầu cho tình mãi Lung linh sáng mãi tựa ý thơ Giờ này người ấy có như tôi Bao năm nỗi nhớ chẳng phai phôi Vẫn đêm hiện hữu trong giấc ngủ Ôm chặt...giật mình...mộng mà thôi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2008 04:28:07 bởi aphu >
Không lẽ rằng tôi chẳng giầu sang Nên em khinh tôi không ngó ngàng Mà lỡ quay lưng theo người khác Em ơi tình yêu mới là vàng.
Trích đoạn cô bé yuri
Lưu Tình Quá Khứ Rất rõ mà anh !"mảnh tàn quá khứ !" kể từ lần chia biệt đấy thôi ! đến hôm nay , đã mất nhau rồi còn nhung nhớ , trách hờn chi nữa? sắc màu yêu ! tàn phai đen đúa dẫu đã từng chăm bón tốt tươi thì sao đây? cũng chỉ một thời nay sự thật để vào sự thật ! tuy nói thế , đâu cần quên mất ta hãy về lưu giữ anh ơi để mai sau sống giữa tình đời biết trách né không đau lần nữa ! __________________________ TÌNH QUÁ KHỨ
anh biết mà em...mảnh tàn quá khứ đã qua rồi chỉ còn lại niềm đau chẳng giống khi yêu rực rỡ sắc màu khi ly biệt chỉ màu đen ở lại. tim đang yêu hát bài ca hoan ái lỗi cung đàn lệ nhỏ buốt tâm can sắc màu yêu đen đúa phai tàn rễ đã chết cây làm sao sống nổi. sự thật đó ngàn năm không hề đổi giờ xa rồi cay đắng chẳng riêng ai những vấn vương mượn ngày ngắn đêm dài để hành hạ hai con tim lỗi nhịp. thì em nhé! những gì thời xưa cũ hãy để trôi về dĩ vãng xa xưa mảnh tàn nào rồi cũng nhạt trong mưa theo thời gian mọi vết thương lành lại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2008 04:59:53 bởi aphu >
Trích đoạn: aphu
Tôi muốn...!
Tôi muốn em cầm lấy con dao
Nhằm thẳng tim tôi mà đâm vào
Còn hơn giáp mặt...như người lạ
Chẳng nói với tôi một câu nào.
Kỷ niệm ngày xưa! em nghĩ sao?
Những lúc bên nhau những ngọt ngào
Những lời thề hẹn bên nhau mãi
Những nụ hôn nồng cháy khát khao.
Này những khi xa gửi nhớ thương
Vào thư ta viết sưởi đêm trường
Xa nhau ta vẫn nồng hơi ấm
Như thủa mới yêu đậm vấn vương...
Chẳng nhẽ em quên... chẳng nhớ chi?
Trong em tình cũ chẳng còn gì
Để giờ gặp lại như người lạ
Quên hết tình xưa...kẻ ra đi.
Còn Gì Để Nhớ
có gì để nhớ nữa đâu anh?
khi chẳng còn chung một cuộc tình
cứ mãi luyến lưu đau lòng lắm
thôi thà lơ đãng bước qua nhanh
có là kỷ niệm cũng đã qua
em đã vùi chôn dưới thu già
tình yêu của thuở thời thơ dại
bây giờ là giấc mộng phôi pha
ta hãy xem nhau như giấc mơ
kẻ lạ người xa đến hửng hờ
nếu ai còn hiểu mình vẫn nhớ
thì chỉ tâm hồn nghĩ vu vơ.
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Còn Gì Để Nhớ
có gì để nhớ nữa đâu anh?
khi chẳng còn chung một cuộc tình
cứ mãi luyến lưu đau lòng lắm
thôi thà lơ đãng bước qua nhanh
có là kỷ niệm cũng đã qua
em đã vùi chôn dưới thu già
tình yêu của thuở thời thơ dại
bây giờ là giấc mộng phôi pha
ta hãy xem nhau như giấc mơ
kẻ lạ người xa đến hửng hờ
nếu ai còn hiểu mình vẫn nhớ
thì chỉ tâm hồn nghĩ vu vơ.
Chưa thể quên ngay!
Không thể nào quên dễ thế đâu...
Khi em trong tôi chẳng phai mầu...
Nụ cười theo gió vương nỗi nhớ...
Ánh mắt hoang mê cháy đêm thâu.
Ngay cả muốn quên trong giấc mơ
Cũng vẫn nhớ em đến thẫn thờ
Tôi gọi tên em vang bến mộng
Giật mình tỉnh giấc lại ngẩn ngơ.
Biết là kỷ niệm đã chia ly
Em có xót xa một chút gì?
Có nhớ vòng tay trao hơi ấm...
Có giọt lệ nào ướt hoen mi...?
Hay chỉ mình tôi ôm nỗi đau
Ve vuốt tình yêu đã úa màu
Gặm nhấm nỗi buồn khi chiều xuống
Cô độc chốn này...trong đêm thâu.
Tôi sẽ cố xem...như giấc mơ
Có thể hôm sau...chẳng thể giờ!
Hôm nay tôi khóc vơi dĩ vãng
Có lẽ ngày mai sẽ là mơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2008 05:35:02 bởi aphu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: