CamSanh
-
Số bài
:
9
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 20.02.2008
|
Lòng chiến sĩ
-
22.02.2008 00:32:10
Bài thơ kể về một người chiến sĩ từ biệt mẹ già, lên đường giết giặc. Người mẹ ở nhà mòn mỏi chờ con, mắt trở nên lòa và đã qua đời trong một đêm trời trở gió. Vị tướng kia giữa ba quân thỉnh thoảng vẫn nghĩ đến người mẹ hiền ờ quê nhà. Ngày chiến thắng, ông phóng ngựa như bay theo lối cũ về thăm mẹ mới biết rằng người mẹ hiền đã cưỡi hạc quy tiên. Tất cả chức tước, bổng lộc, ... ông đang có không làm sao đổi được tấm lòng yêu thương sâu nặng của người mẹ. Lòng chiến sĩ (Kính dâng Phạm Ngũ Lão) Bao lâu xông xáo rừng binh lửa Vó ngựa đêm nay cuốn bụi về Trong gió thanh bình lừng điệu nhạc Rung lòng chiến sĩ động hồn quê Thuở ấy ra quân lớp lớp dài Mẹ già phẩy áo hẹn tương lai Lòng con nắng giục mầm hoa nở Gió bốn phương lùa lộng chí trai. Đốc gươm cương ngựa gọn trong tay Từ đấy đưa giông bão tháng ngày Từ đấy căm hờn say mắt tía Khoa đao máu giặc đỏ râu mày Nhưng khi đền đáp cõi lòng son Đáp nước non thì một nước non Lóng ngóng tay già đan giỏ ấy Lòng già líu ríu mãi tình con Bữa chẳng no lòng giấc chẳng yên Một mình lẫm cẫm ngó trong đêm Đêm nào, đêm nảo, đêm nao nữa Bóng mặt trời đâu chẳng thấy lên Để đến đêm qua trời nổi gió Lá vàng khôn níu lấy cành xanh Người đàn bà ấy trong mong nhớ Bước vội qua đời một bước nhanh Mặt trận đêm nay mừng đắc thắng Rượu nồng sôi máu đỏ, ô hay Men buồn nhẹ bốc trong lòng vắng Thoáng bóng ai trong cốc rượu đầy Trong trướng bâng khuâng cũng có lần Thở dài bên giấc ngủ ba quân Binh thư ngừng giở, bào quên cởi Đèn nhớ thương ai bấc lụi dần Đâu đây cây cỏ chuyện xôn xao Chim rúc ru con tận xóm nào Xao xuyến cả trong lòng chiến mã Đuôi mừng phủi sạch bụi binh đao. Buồn bực nâng râu đứng ngóng trời Ngây nhìn thoi thóp vệt sao rơi Chạnh lòng chiến sĩ vùng lên ngựa Trong gió rên dài “hỡi mẹ ơi!” Áo bào quạt ngựa bay phân phất Lối cũ băng qua dạt lúa đồng Má ướt sương đầm hay nước mắt Mà lòng sao cuộn tựa dòng sông. Kìa bóng cau già đứng xác xơ Ở đây dấu vết thuở ngày xưa Nằm ôm gốc gạo lều nghiêng mái Cánh liếp che sương lúc đợi chờ Lòng sầu tráng sĩ rối như mây Vội vội gò cương đổ bóng gầy Vội vội xô phên kêu vội vội Mẹ ơi! Con đã trở về đây! Nhưng lời kêu gọi để ai nghe Mây xế trời chênh gió nặng nề Trăng lạnh dòm song màn rủ lạnh Lều hoang thôi chẳng đáp ai về. Bà mẹ già kia cũng thế thôi Lời mong nhớ lắm đã câm lời Lòng mong nhớ lắm tơ lòng đứt Mắt lóa chờ con khép chặt rồi Này khôi, này giáp, này đao mã Này hốt, đai, hia, mảnh ấn hầu Tất cả mẹ ơi! Đây tất cả Làm sao đổi được tấm tình sâu Làm sao đổi được một lần thôi Manh áo ngàn xưa ủ ấp hơi Khi uống say trong bầu vú mẹ Cả nguồn sống ấy mẹ hiền ơi! Chao ôi binh lửa! Ôi binh lửa Đây một hồn thiêng chết nữa đây Chao ơi binh lửa! Ôi binh lửa Ai dẹp lòng ta trận giặc này! Trần Huyền Trân Ô Chợ Dừa,1939 :: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2008 15:13:42 bởi CamSanh >
|
|