Biển Pha Lê
-
Số bài
:
58
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.12.2006
- Nơi: Những linh hồn của thinh lặng
|
Khúc Nhạc Thời Gian
-
28.02.2008 21:17:07
Tạ Từ Gió mang niềm đau lấp dần năm tháng Ngoảnh lại mùa xưa rụng dưới chân người Tình ra đi rồi , mang bao yêu dấu Đem vùi chôn ... cô đơn đã lên ngôi ! Sương khói nào cuốn mờ đi hoài niệm ? Nhặt lá khô .... rơi rớt lại lối mòn Dòng nước buồn ngàn năm hằng cuộn sóng Có rửa trôi vết đau ở tâm hồn ? Biết đã xa , ngoảnh mặt đi ! Anh hỡi Chớ thốt câu gì ... đau nhói lòng nhau ! Đâu biết đâu .... ngày trái tim mở lối Là từ đây ôm riêng .... trọn nỗi buồn Ngày tháng trôi qua , mình ta úp mặt Ôi thời gian .... là khúc nhạc chia li Ru ngàn năm mộng vùi trong đất cát Biết người đi ... ....bình yên .. có quay về ???
Quên đi tình yêu thế nhân Trở về thân cỏ cây ......................
|
|
Biển Pha Lê
-
Số bài
:
58
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.12.2006
- Nơi: Những linh hồn của thinh lặng
|
RE: Khúc Nhạc Thời Gian
-
28.02.2008 21:21:56
Tình Hờ Tôi như chiếc bóng vô hình Lướt qua đời ,hỡi người tình phải chăng ? Ừ thì tôi cũng biết rằng Hoa trong gương với vầng trăng dưới hồ Mãi người như một giấc mơ Mãi tôi vẫn chỉ vần thơ đoạn trường Đến đi trong cõi vô thường Còn chăng là những vấn vương bên lòng Bóng hình vỡ giữa thinh không Rớt rơi muôn mảnh rải tung ngang đời Mảnh nào rạch nát tim tôi Mảnh nào trầy trụa đời tôi thế này Tự mình chuốc lấy đắng cay Nên bây giờ mới đọa đày xót xa Một ngày vừa mới đi qua Nghe yêu thương đã rời xa , thêm buồn Nát tan một chuỗi vàng son Sống bằng mặt nạ vô hồn thế thôi Nước thời gian đã rửa trôi Chân tình ngày ấy giữa tôi với người Bước chân chìm giữa mộng mê Tình tôi quán trọ , người về nơi đâu ? Một ngày tóc hết xanh màu Có về lối cũ tìm nhau chăng người ? Chiều nao mây phủ lưng đồi Tơ trời hờ hững nắng rơi âm thầm Đem đời rủ hết trăm năm Tôi về vô ảnh u trầm lãng quên
Quên đi tình yêu thế nhân Trở về thân cỏ cây ......................
|
|