Tan rồi
Tan rồi mộng ước hỡi Ngông ơi !
Thơ tứ niềm vui đã một thời
Mình Khiết về nhà lo gánh vác
Đàn em Đến lớp chỉ rong chơi
Mẹ cha vất vả trông không đẹp
Con hiếu an nhàn nhìn khó coi
không thể từ nay đi được nữa
Khi nào rảnh rỗi Khiết về chơi
Tạm biệt chúc vui hỡi Ngông ơi!
T.T.K.14.4.2009
NỐI LẠI NHỊP CẦU DUYÊN
Tan rồi nối lại bạn tình ơi!
Tri kỉ trước sau đẹp vạn thời
Ngông bới ngàn non tìm dấu vết
Khiết chui góc nhỏ trốn rong chơi
Cuộc đời có Khiết trông tươi lắm
Kiếp sống không Ngông ngắm khó coi
Nhớ nhé lập trường chung chí hướng
Vun bồi hạnh phúc chẳng mê chơi!
Trùng phùng vui lắm hỡi Khiết ơi!
Phải học
Lông ngông ai chẳng thích Ngông ơi !
Con gái tuổi xuân có một thời
Ngôn hạnh chưa rèn sao biết được
Công dung phải dạy chứ đâu chơi
Quyền huynh anh trưởng thường chăm sóc
Thế phụ thay cha đã luôn coi
Nghĩa mẹ công cha to lớn lắm
Biết suy nên chẳng dám rong chơi
Buồn quá đi thôi hỡi Ngông ơi !
T.T.K.15.4.2009
BẤT CẦN
Hoa hồng hé nhụy đắm say ơi!
Xuân sắc xinh tươi đẹp nhất thời
Xuất giá niềm mơ về xứ lạ
Tùng phu mộng ước chớ rong chơi
Thế gia muôn nơi đều như thế
Vọng tộc trăm phương chấp nhận coi
Số phận an bài nên nắm bắt
Mai sau vuột mất tiếc như chơi!!!
Vui lắm theo về hỡi Khiết ơi!