Trích đoạn: nghinhnguyen
[
Quạ đâu chẳng đến bắc cầu
Cho mình đến tháng mưa ngâu trùng phùng
Đêm đêm rơi lệ nhớ nhung
Buồn pha đông giá mịt mùng gió sương
Tơ tằm đến thác còn vương
Huống người đã nặng nhớ thương bao ngày
T.T.K.5.6.2009
Dòng đời kỷ niệm còn đây
Người xưa còn ở phương này nhớ mong
Ai đem một cánh nhạn hồng
Vút vào trong gió đêm Đông lạnh lùng
Giọt ngâu mơ nỗi tương phùng
Biết người phương ấy hiểu cùng cho chăng?
thuỵ du
Phiêu du mõi cánh chim bằng
Bến bờ còn có gió trăng hẹn thề
Ước mong có một ngày về
Để người sương phụ bớt tê tái lòng
Sông Ngân khúc đục khúc trong
Nhịp cấu Ô Thước mấy vầng sắc mây
Đây ngày thất tịch sum vầy
Bên trời lất phất lá cây ngô đồng
Rồi mai trời lại sang đông
cuộc từ ly lại nối vòng từ ly...
Nghinh Nguyên
Người đi
Người đi về nẻo xa xôi
Để buốn ở lại hồn tôi dại khờ
Bao nhiêu vườn mộng bến mơ
Người mang theo hết bây giờ tính sao
Lòng tôi sóng động thét gào
Bến bờ đâu để đi vào bình yên
Bao giờ cho nắng vàng lên
Cho hồn tôi lại trở lên ngọt ngào ?
T.T.K.9.6.2009
Nhớ Chân Mây
Em đi về cuối chân mây
tôi buồn trông bóng trăng gầy non xa
hạ huyền nửa mảnh nguyệt tà
hương yêu chợt thoảng như là cơn mơ
tình thơ như giấc mộng hờ
hồn tô đâu phải bến bờ dừng chân
Em đi về cuối chân mây
tương tư một thoáng hao gầy tình ơi
đường trần nghìn dặm xa xôi
đường tình đi hết cuộc đời chưa qua
giờ chân mây có suông sa
bên song gợi nhớ bài ca tự tình...
Nghinh Nguyên