THƠ THANH THANH KHIẾT
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              quote: 
   
  sao hôm  
   
  Nhỏ nhoi một ánh sao hôm  
  Soi đường lữ khách tha hương đêm dài  
  Ấm tình mỗi bước chân ai  
  Tâm hồn lạnh giá, tình đời nát tan  
  Giục lòng những gã cô đơn  
  Lang thang nặng trĩu nỗi buồn nhân gian  
  Trong đêm đen tối mênh mang  
  Loé lên hi vọng lật sang trang đời  
   
  Muốn làm bạn của muôn người  
  Sao hôm tỏa sáng muôn nơi, sá gì  
  SH  
  
   quote: 
   
  Trích đoạn: Saohom42  
   
                        
  Sao hôm và sao mai  
    
  Trời đông trong ánh sao mai  
  Em mang bóng  dáng hình hài về tây  
   
  Đường xa mờ cánh chim bay  
  Hoàng hôn xiên bóng gió lay tím bầm  
   
  Ngước trông về phía trời đông  
  Lung linh trong ánh mây hồng gửi vui  
   
  Trong anh em có nụ cười  
  Trong em anh giữ bao lời yêu thương  
   
  Cách nhau thăm thẳm  đường trường  
  Mà trong ánh mắt - vẫn thường gặp nhau  
   
  ***  
   
  Em  đem giấc ngủ gối đầu  
  Cho say đến sáng hôm sau …anh về… T.T.K.14.2009    
 
   
  _____________________________ 
   
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chúc mừng Kim một tuổi
 
Lỗ hay lời
 
Diễn đàn ở được năm tròn
Kim đi rao bán nỗi buồn khắp nơi
Tính đi ! là lỗ hay lời
 Dành tiền mà cưới lấy người ...tài  hoa


 Trước tiên để ấm cửa nhà
Rồi khi hứng khởi thơ ca hoạ vần
Dù cho trong cảnh thanh bần
 Cũng hơn tiên cảnh mấy lần Kim ơi !...
  
T.T.K.14.7.2009
 
CÁM ƠN THANH THANH KHIẾT
 
 
Chả biết là lỗ hay lời 
 Bán rong buồn chẳng có thời gian đâu
Chỉ biết càng chán càng sầu
Muốn đi đâu đó , đi đâu bây giờ
Chợt nhớ các bạn làm thơ
Khiết có trang trại bây giờ còn không
Lều dã quỳ có còn trồng
Mình xin đến đó cho lòng thảnh thơi
Biết đâu được hít khí trời
Chả lo nghĩ sẽ thấy đời vui hơn...
  
kimrbl
 
   
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: kimrbl 
   
  CÁM ƠN THANH THANH KHIẾT
 
 
Chả biết là lỗ hay lời 
 Bán rong buồn chẳng có thời gian đâu
Chỉ biết càng chán càng sầu
Muốn đi đâu đó , đi đâu bây giờ
Chợt nhớ các bạn làm thơ
Khiết có trang trại bây giờ còn không
Lều dã quỳ có còn trồng
Mình xin đến đó cho lòng thảnh thơi
Biết đâu được hít khí trời
Chả lo nghĩ sẽ thấy đời vui hơn...
  
kimrbl
 
  
 
  
           Sao là trang trại Kim ơi !   Nơi đây một chốn cho người thả thơ   Nếu Kim hồn mãi mộng mơ   Thì lên thành phố sương mờ rong chơi   Nỗi buồn Kim bán hết rồi   Từ nay chắc sẽ đến thời mộng mơ   Dã quỳ rộng cửa đón chờ   ĐỂ cho thi khách bình thơ mỗi ngày   Kim ơi hãy cứ lên đây   Niềm vui sẽ đến dâng đầy lòng thôi…       T.T.K.15.7.2009            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: nguyễn thế duyên 
   
  
Hanội của em 
   Hanội của em  
     
  Người ta tìm đất hứa  
  Riêng mình em thì không  
  Tính em đâu phải thế  
  Nói ra thấy nghẹn lòng  
     
  Hà nội ở trong em  
  Thân quen như hơi thở  
  Hằn sâu nơi trái tim  
  Từ dáng cây ngọn cỏ  
     
  Hình bóng của Hà Nội  
  Có cả người không quen  
  Vừa đi còn nghĩ ngợi  
  Giữa muôn lời không tên  
     
  Đường Bà Triệu vào đêm  
  Ve sầu kêu rả rich  
  Sấu xanh vừa mở mắt  
  Cũng cựa mình lớn lên  
     
  Lò đúc chim tụ hội  
  Sau một ngày rong chơi  
  Như người xa Hà nội  
  Mong về đây nghỉ ngơi  
     
  Tiếng rao vào khuya lắc  
  Nghe như ru từng đêm  
  Khi xa lòng quay quắt  
  Nỗi nhớ đè nặng thêm  
     
  Những đêm vương hoa sữa  
  Đi trên đường Nguyễn Du  
  Trên tay cầm ngô nướng  
  Nồng ấm trong gió thu  
     
  Đêm Rủ nhau ra ngõ  
  Trà nóng ủ hương bay  
  Cả bọn cười khúc khích  
  Khói hôn ùa trên tay  
     
  Niềm vui những đêm này  
  Đâu ngờ ngày mai đây  
  Mỗi người đi một ngả  
  Nỗi nhớ mãi rắc đầy  
     
  Hà nội nhiều đổi thay  
  Cứ rộng dài ra mãi  
  Sao lòng em nhỏ lại  
  Chỉ nhớ Hà nội xưa  
     
  T.T.K.11.7.2009  
   
   
   
  Cô bạn ơi đọc bài thơ này xong tôi lại thích nhận vơ như đông thanh trúc.  (Mà không nhận vơ cũng thiệt) Để tôi nhận vơ một chút cho đỡ cô đơn nhé 
   
    Em nhớ Hà nội hay em nhớ anh? 
    Em kín đáo không nói lên điều đó 
    Phố nguyễn Du em nhớ hương hoa sữa 
    Hay nhớ nơi ta trao nụ hôn đầu? 
   
    Hà nội ơi nỗi nhớ ngọt ngào 
    Đường bà triệu nơi lần đầu gặp mặt 
    Bẻ đôi bắp ngô vừa quạt 
    anh đưa em và bắt gặp nụ cười 
   
    Hãy thú nhận với anh một lời 
    Rằng em nhớ anh hơn nhớ về Hà nội 
    Hàng sấu già đêm đông nào gió thổi 
    Em nép vào anh tránh cái lạnh đầu mùa 
   
    Hà nội là thơ 
    Hà nội là mộng mơ 
    Hà nội là tình yêu ta  đó 
  Xa Hà nội chắc là em sẽ nhớ 
    Vì có anh trong Hà nội của em 
   
  Anh ! 
       Chàng trai Hà nội 
  Em! 
       Cô gái sài gòn 
  Mảnh đất thiêng đã cho ta gặp gỡ 
  Đã thắp lên trong hồn ta ngọn lửa 
  Hà nội ơi 
             Em nhớ 
                    Bởi vì anh 
   
  Đã nhận vơ thì nhận vơ nhiều vào. Đã liều thì liều cả thể cô bạn ạ.  
    
   
 
 
  Thuốc liều uống quá sẽ công  
  Nhà xa bệnh viện chẳng mong cứu mà 
  Bông nhài thoang thoáng hương hoa 
  Thơm lâu nên sẽ  cho ta ngọt ngào 
  … 
    
  T.T.K.15.7.2009 
    
  
 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lòng mẹ       Có một lần mẹ đánh   Hờn dỗi em bỏ đi   Lang thang trên đường vắng   Dại dột chẳng biết gì       Cho đến khi khuya lắm   Dùng trước tiệm bánh mỳ   Cô chủ cười đằm thắm    Cho em này …ăn đi !       Em cám ơn cô chủ    Cảm động chẳng thành lời   Nghĩ mẹ nuôi cả đời   Sao vô tình đến thế       Lo để mẹ còn giận   Về xin lỗi mẹ thôi   Nhưng người đợi đầu ngõ   Con của mẹ đây rồi       Mẹ khóc cùng nụ cười    -Ôi ! con ơi dại quá   Con tôi chắc đói rồi    Vào ăn cơm đi đã…       T.T.K.15.7.2009            
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              quote: 
   
  Trích đoạn: vithong       
    Gặp Người Trong Mơ         Nhớ người giờ đã xa xôi    Quên câu ước hẹn chung đôi một thời    Tình ơi ! duyên lỡ tan rồi    Thì xin níu lại nụ cười trên môi         Chỉ còn riêng nỗi buồn tôi    Thả trôi theo gió về nơi cuối trời    Hàng cây ngả bóng bên đời    Buồn ru xào xạc những lời xa xăm         Sao người chẳng ghé về thăm    Bỏ tôi lối hẹn ngàn năm đứng chờ    Từng đêm gối mộng ơ thờ    Vẳng nghe tiếng sóng vỗ bờ lao xao         Một lần gặp giữa chiêm bao    Mừng vui muốn nói mà sao nghẹn ngào    Run run thôi vẫy tay chào    Từ đây chả biết khi nào gặp nhau         Bẽ bàng câu hẹn kiếp sau    Vội vàng người lại bước mau qua cầu    Vầng trăng thấp thoáng trên đầu    Nhìn ai bỡ ngỡ bóng sầu trong mơ         Vi Thông         TTK ghé thăm VT nè.Chúc vui và an hoà nhé         Chia xa       Từ ngày trở bước ra đi    Lòng còn đau buổi chia ly những ngày    Cuộc tình như áng mây bay    Sẫm trời gió đuổi rắc đầy mưa giông         Còn đây rơi chút hương nồng    Sao không nhóm được lửa hồng trong tim    Bây giờ ngày tháng lặng chìm    Thời gian như chết nỗi niềm xót đau         Dù lời ta hẹn kiếp sau    Càng làm rối ruột nát nhàu nhớ thương    Ta như sao lạc muôn phương    Trong vòng luân kiếp có dường về không         Chia xa thôi chẳng ước mong    Xin gìn giữ lấy đôi dòng lời thơ    Để  về ru lấy giấc mơ    Rồi ôm gối chiếc mộng hờ đêm...đêm         T.T.K.16.7.2009              
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  ThanhThanhKhiet 
   
  Lòng mẹ 
    
  Có một lần mẹ đánh 
  Hờn dỗi em bỏ đi 
  Lang thang trên đường vắng 
  Dại dột chẳng biết gì 
    
  Cho đến khi khuya lắm 
  Dùng trước tiệm bánh mỳ 
  Cô chủ cười đằm thắm 
   Cho em này …ăn đi ! 
    
  Em cám ơn cô chủ  
  Cảm động chẳng thành lời 
  Nghĩ mẹ nuôi cả đời 
  Sao vô tình đến thế 
    
  Lo để mẹ còn giận 
  Về xin lỗi mẹ thôi 
  Nhưng người đợi đầu ngõ 
  Con của mẹ đây rồi 
    
  Mẹ khóc cùng nụ cười  
  -Ôi ! con ơi dại quá 
  Con tôi chắc đói rồi  
  Vào ăn cơm đi đã… 
    
  T.T.K.15.7.2009  
   
   
  THƯƠNG MẸ THÂN CÒ 
   
  Thương mẹ lặng  lội thân cò 
  Tháng năm vất vả âu lo một mình 
  Nặng lòng nhân hậu nghĩa tình 
  Cha đi để mẹ một mình chiếc đơn 
  Trên vai nặng gánh vai sờn 
  Tảo tần nuôi dạy đàn con dại khờ 
  Hết rồi vóc dáng tiểu thơ 
  Một thời vang bóng bây giờ héo hon 
  Một đời vì một đàn con 
  Thân cò lặng lội bên dòng sông quê. 
      
                        Nghinh Nguyên 
    
    
    
 
  
  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: nghinhnguyen 
   
  Lòng mẹ 
    
  Có một lần mẹ đánh 
  Hờn dỗi em bỏ đi 
  Lang thang trên đường vắng 
  Dại dột chẳng biết gì 
    
  Cho đến khi khuya lắm 
  Dùng trước tiệm bánh mỳ 
  Cô chủ cười đằm thắm 
   Cho em này …ăn đi ! 
    
  Em cám ơn cô chủ  
  Cảm động chẳng thành lời 
  Nghĩ mẹ nuôi cả đời 
  Sao vô tình đến thế 
    
  Lo để mẹ còn giận 
  Về xin lỗi mẹ thôi 
  Nhưng người đợi đầu ngõ 
  Con của mẹ đây rồi 
    
  Mẹ khóc cùng nụ cười  
  -Ôi ! con ơi dại quá 
  Con tôi chắc đói rồi  
  Vào ăn cơm đi đã… 
    
  T.T.K.15.7.2009  
   
   
  THƯƠNG MẸ THÂN CÒ 
   
  Thương mẹ lặng lội thân cò 
  Tháng năm vất vả âu lo một mình 
  Nặng lòng nhân hậu nghĩa tình 
  Cha đi để mẹ một mình chiếc đơn 
  Trên vai nặng gánh vai sờn 
  Tảo tần nuôi dạy đàn con dại khờ 
  Hết rồi vóc dáng tiểu thơ 
  Một thời vang bóng bây giờ héo hon 
  Một đời vì một đàn con 
  Thân cò lặng lội bên dòng sông quê. 
     
                       Nghinh Nguyên 
    
   
        Lâu rồi mới lại thấy NN ghé thăm TTK. Chúc bạn vui và an hoà nhé        Mẹ
 
Mẹ cho nên vóc nên người
Mẹ cho con cả một đời ấm no
Con đau héo ruột mẹ lo
Bao đêm thức trắng mong cho con cười
Thơ ngây con mải rong chơi
Thương con mẹ dậy bao lời nghĩa nhân
Mẹ hy sinh cả tấm thân 
Chỉ mong con được muôn phần chăm ngoan
Trời cao biển rộng mênh mang
Cũng không so được công ơn sinh thành 
 
T.T.K.16.7.2009
 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Người Hanoi  
     
  Âm vang sóng sông hồng  
  Giữa đất trời mênh mông  
  Thấm trong người Hà nội  
  Cho ai cũng rộng lòng  
     
  Nước hồ Tây xanh trong  
  Hương sen ngát tầng không  
  Cho lòng người hồn hậu  
  Nhân ái luôn mênh mông  
     
  Kinh thành xưa dấu tích  
  Cho con người đài trang  
  Giữ nụ cười thanh lịch  
  Của một thời Tràng an  
     
  Đi qua dòng lịch sử  
  Trải dài bao thế thời  
  Phong cách người Hà nội  
  Giữ nguyên mãi bao đời  
     
  T.T.K.17.7.2009  
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  ThanhThanhKhiet 
   
  
Trích đoạn: nghinhnguyen 
   
  Lòng mẹ 
    
  Có một lần mẹ đánh 
  Hờn dỗi em bỏ đi 
  Lang thang trên đường vắng 
  Dại dột chẳng biết gì 
    
  Cho đến khi khuya lắm 
  Dùng trước tiệm bánh mỳ 
  Cô chủ cười đằm thắm 
   Cho em này …ăn đi ! 
    
  Em cám ơn cô chủ  
  Cảm động chẳng thành lời 
  Nghĩ mẹ nuôi cả đời 
  Sao vô tình đến thế 
    
  Lo để mẹ còn giận 
  Về xin lỗi mẹ thôi 
  Nhưng người đợi đầu ngõ 
  Con của mẹ đây rồi 
    
  Mẹ khóc cùng nụ cười  
  -Ôi ! con ơi dại quá 
  Con tôi chắc đói rồi  
  Vào ăn cơm đi đã… 
    
  T.T.K.15.7.2009  
   
   
  THƯƠNG MẸ THÂN CÒ 
   
  Thương mẹ lặng lội thân cò 
  Tháng năm vất vả âu lo một mình 
  Nặng lòng nhân hậu nghĩa tình 
  Cha đi để mẹ một mình chiếc đơn 
  Trên vai nặng gánh vai sờn 
  Tảo tần nuôi dạy đàn con dại khờ 
  Hết rồi vóc dáng tiểu thơ 
  Một thời vang bóng bây giờ héo hon 
  Một đời vì một đàn con 
  Thân cò lặng lội bên dòng sông quê. 
    
                      Nghinh Nguyên 
    
   
  
    
  Lâu rồi mới lại thấy NN ghé thăm TTK. Chúc bạn vui và an hoà nhé  
    
  Mẹ
 
Mẹ cho nên vóc nên người
Mẹ cho con cả một đời ấm no
Con đau héo ruột mẹ lo
Bao đêm thức trắng mong cho con cười
Thơ ngây con mải rong chơi
Thương con mẹ dậy bao lời nghĩa nhân
Mẹ hy sinh cả tấm thân 
Chỉ mong con được muôn phần chăm ngoan
Trời cao biển rộng mênh mang
Cũng không so được công ơn sinh thành 
 
T.T.K.16.7.2009 
   
  T.T.K mến. NN thấy bạn đưa chủ đề Mẹ nên 
  cũng góp một bài. bài này NN viết cũng đã lâu 
  từ cuộc chiến tây nam Tổ quốc. 
   
  Chiều Nhớ Mẹ 
   
  Nắng chiều dần khuất sau đồi 
  Thân con từ bước vào đời gió sương 
  Điệp trùng rừng núi biên cương 
  Thâm tình mẫu tử dặm trường cách xa 
  Thời gian mấy độ đi qua 
  Con nhìn ngày tháng xót xa mong chờ 
  Mẹ ơi con mãi ước mơ 
  Ngày thanh bình đến xóa mờ chiến tranh 
  Quê hương nắng đẹp yên lành 
  Cho người người sống trong tình yêu thương 
  Để con rủ áo sa trường 
  Về bên gối mẹ - khoảng đường ấu thơ 
  Mẹ ơi biết đến bao giờ ! 
  Cho con một chút đơn sơ báo đền 
  Giờ con phiêu bạt lênh đênh 
  Bước chân lữ thứ đầu ghềnh cuối sông 
  Lắng đau theo chuyện nước non 
  Chiều thương nhớ mẹ lòng con thấm buồn. 
   
  Nghinh Nguyên 
   
  
 
   
  
    
                              
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Chiều Nhớ Mẹ  
   
  Nắng chiều dần khuất sau đồi  
  Thân con từ bước vào đời gió sương  
  Điệp trùng rừng núi biên cương  
  Thâm tình mẫu tử dặm trường cách xa  
  Thời gian mấy độ đi qua  
  Con nhìn ngày tháng xót xa mong chờ  
  Mẹ ơi con mãi ước mơ  
  Ngày thanh bình đến xóa mờ chiến tranh  
  Quê hương nắng đẹp yên lành  
  Cho người người sống trong tình yêu thương  
  Để con rủ áo sa trường  
  Về bên gối mẹ - khoảng đường ấu thơ  
  Mẹ ơi biết đến bao giờ !  
  Cho con một chút đơn sơ báo đền  
  Giờ con phiêu bạt lênh đênh  
  Bước chân lữ thứ đầu ghềnh cuối sông  
  Lắng đau theo chuyện nước non  
  Chiều thương nhớ mẹ lòng con thấm buồn.  
   
  Nghinh Nguyên 
       Lời mẹ       Lời mẹ như ca dao   Ru từng đêm con ngủ   Cho giấc mơ ngọt ngào    Đưa con vào tương lai       Con lớn bằng dòng sữa    Giọt tình yêu chứa chan   Ấm êm trong lòng mẹ   Lòng con luôn bình an       Con lớn theo ngày tháng   Như chim bay muôn phương   Mẹ buồn nhớ con lắm   Vẫn cười trong yêu thương       Đời mẹ bao vất vả    Đời con lắm chông gai   Mỗi lần bên gối mẹ   Lòng con lại thảnh thơi       Con mãi gọi mẹ ơi!   Sao không giữ tuổi trời   Cho con về trú ngụ   Khi bão táp cuộc đời       T.T.K.17.7.2009            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                          Sắc màu Hà Nội                              Tặng TTK                     Hà Nội, bằng lăng tím thủy chung                 Góc đường hoa sữa quyện hương nồng                 Tưng bừng hoa phượng màu rực đỏ                 Đào rộn hương xuân tỏa cánh hồng                      Hà Nội vào thu đượm sắc vàng                  Gió rủ lá vàng bay lang thang                  Hoa cúc đắm mình trong sắc nắng                  Rực lên vàng rộm cả không gian                                                                  SH                          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Saohom42 
   
              Sắc màu Hà Nội 
                             Tặng TTK 
                    Hà Nội, bằng lăng tím thủy chung 
                Góc đường hoa sữa quyện hương nồng 
                Tưng bừng hoa phượng màu rực đỏ 
                Đào rộn hương xuân tỏa cánh hồng 
    
                 Hà Nội vào thu đượm sắc vàng 
                 Gió rủ lá vàng bay lang thang 
                 Hoa cúc đắm mình trong sắc nắng 
                 Rực lên vàng rộm cả không gian 
                                                                 SH 
                  
  
  
 
Thư em  
   
  Thân tặng : Saohôm
 
Em viết lá thư trong mưa rơi  
  Gửi về ngoài ấy tới…một người  
  Nghe heo may thổi , trời trở lạnh  
  Trong này  mây nặng, gió tả tơi  
   
  Em viết lá thư trong mưa rơi  
  Mực nhoè,trang giấy rách làm đôi  
  Mỗi lời mỗi nét như còn thắm  
  Tiếc lắm thư ơi….nát mất rồi  
   
  Thời gian trôi mãi -  mãi cứ trôi  
  Đường về khuất nẻo - nẻo xa xôi  
  Em đan áo ấm bằng sợi nhớ  
  Nhờ mây cùng gió chở tới rồi  
   
  Khăn quàng vương ít dấu môi son  
  Thời gian rơi mãi - vết vẫn còn  
  Em trao thương nhớ vào khăn đó  
  Cho” ai’ thương nhớ cũng dâng tràn  
   
  Em mơ - em đợi - một xuân sang  
  Ngàn hoa đua sắc với nắng vàng  
  Em về Hanoi đầu năm ấy  
  Mừng xuân – trong náo nức - rộn ràng…  
   
  Liệu rồi  
  Pháo đỏ...có... ngập đường...? 
 
T.T.K.18.7.2009
 
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Có bình yên       Hồn anh có bình yên    Không vương lòng trăn trở   Khi con tim liên miên    Réo gọi về nỗi nhớ       Anh đừng bỏ nàng thơ   Tâm hồn thêm cằn cỗi   Anh đừng bỏ nàng thơ   Cho tình em hờn dỗi       Anh không vào bến mơ   Ngủ vùi trong nơi đấy   Tìm lại chút dại khờ   Sẽ ngọt ngào biết mấy       Ngoài trời đầy giông gió   Sao không náu vào thơ   Tìm niềm vui trong đó   Cho hồn đỡ bơ vơ       Nàng thơ đâu có tội   Một chút hồn chơi vơi   Luôn đưa đường dẫn lối   Cho lòng bình yên thôi       Thơ luôn là cầu nối    Hồn ta với cuộc đời   Dù mưa sa nắng gội   Cuộc sống sẽ mỉm cười       Thì anh ơi ! em gọi   Trong nỗi nhớ khôn nguôi…   …   T.T.K.18.7.2009            
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 14:07:33 bởi ThanhThanhKhiet >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  ThanhThanhKhiet 
   
  Có bình yên 
    
  Hồn anh có bình yên 
   Không vương lòng trăn trở 
  Khi con tim liên miên  
  Réo gọi về nỗi nhớ 
    
  Anh đừng bỏ nàng thơ 
  Tâm hồn thêm cằn cỗi 
  Anh đừng bỏ nàng thơ 
  Cho tình em hờn dỗi 
    
  Anh không vào bến mơ 
  Ngủ vùi trong nơi đấy 
  Tìm lại chút dại khờ 
  Sẽ ngọt ngào biết mấy 
    
  Ngoài trời đầy giông gió 
  Sao không náu vào thơ 
  Tìm niềm vui trong đó 
  Cho hồn đỡ bơ vơ 
    
  Nàng thơ đâu có tội 
  Một chút hồn chơi vơi 
  Luôn đưa đường dẫn lối 
  Cho lòng bình yên thôi 
    
  Thơ luôn là cầu nối  
  Hồn ta với cuộc đời 
  Dù mưa sa nắng gội 
  Cuộc sống sẽ mỉm cười 
    
  Thì anh ơi ! em gọi 
  Trong nỗi nhớ khôn nguôi… 
  … 
  T.T.K.18.7.2009 
    
    
   
 
  
       
  Nỗi Nhớ 
   
  Buồn dâng nỗi nhớ xót xa 
  Phố xưa anh đến biết là không em 
  Quán chiều khách vắng buồn tênh 
  Còn đây đôi ghế xưa em-tôi ngồi 
  Nàng thơ nay đã đi rôi 
  Hồn anh trống vắng bên đời cô liêu. 
   
                       N N 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  19 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: