Gửi một người
Mấy hôm rồi lướt phím
Tên anh về trên sông
Nhìn anh đang đứng đấy
Nhưng đôi mắt lạnh lùng
Anh hờn gì không nói
Bài thơ chưa trả lời
Làm ra người xa lạ
Cho thơ buồn chơi vơi
Mỗi lần em lướt phím
Tìm tên anh trên sông
Không thấy còn nơi ấy
Hồn rơi vào mênh mông
Lời thơ như cánh bướm
Chao bên bóng hoa mềm
Dịu êm trong làn gió
Cho nỗi nhớ đầy thêm
Tình thơ cũng biết nói
Những lời từ trong tim
Làm lòng người xao động
Cho ta luôn kiếm tìm
Tình thơ không bon chen
Chẳng tính điều hơn thiệt
Chỉ là hương dâng lên
Cho đời thêm ý nghĩa
…………….
Đừng giận hờn anh nhé
T.T.K.1.7.2009
Chà bài này hay quá. Tình cảm rất chân thực.Người ấy là ai thế hả cô bạn?
Lạy giời cho người đó là tôi.(Chao ơi tính nhận vơ của tôi lại trỗi dậy rồi. Muôn năm thế giớ ảo) Tôi là chuyên gia về tình ảo mà cũng phải chịu là kém cô bạn một bâc đấy. Tôi thử viết một bài chia sẻ với cô bạn nhé
Sợ Thấy tên em trên sông
Nhìn em, em không biết
Vào trang thơ của em
Thấy bao nhiêu người viết
Ngậm ngùi anh thoát ra
Thơ người ta hay thế
Xướng họa toàn đại gia
Bỗng thấy mình nhỏ bé
Thoát ra rồi lại vào
Tình yêu
Tình yêu
Ảo thôi mà sao câu thơ run rẩy?
Trên sông em đứng đấy
Em đang tìm tên ai?
Mơ màng một chút thôi
Vơ vào mình một chút
Thơ muốn viết chẳng bao giờ hết
Nhưng viết trong mơ nên thơ sắp cạn vần
Tình yêu
Ái ân
Tình chốn ảo lại mong về đời thực
Mà bỗng sợ đến khi gặp mặt
Hồn thơ em cạn mất bởi vì tôi
Lo sợ em ơi
Sợ chốn thực lại quay về chốn ảo
Ờ! nơi ấy sẽ không còn dông bão
Nhưng thơ thì nhòa nhạt tựa khói sương
Thơ tôi vẫn viết yêu em
Nhưng thơ không lắng xuống
Khi thiếu đi vị làn môi nồng ấm
Thơ làm sao có hồn?
Hà nội chiều nay mưa tuôn
Hồn tôi chiều nay bão nổi
Muốn gặp em để nghe em nói
"Em yêu anh"
Nhưng lại sợ em ơi
Mưa cứ rơi
Rơi vào tình ảo
Dâng đầy nỗi sợ trong tôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2009 21:14:25 bởi nguyễn thế duyên >