Ghét xuân Thôi hãy đi đi hạ đông xuân
Giữ lại thu thôi để mỗi lần
Nhìn thấy dã quỳ mong manh nở
Mơ hồ nỗi nhớ
Lành lạnh sương thu
Ai thở than bên hồ Than Thở
Chiều!
Tiếng vó ngựa
gieo vào lòng
Một chút mênh mông
Sắc hoa vàng và tiếng reo của thông
Tĩnh lặng!
Mặt hồ gợn sóng
Thấp thoáng gương mặt ai xao động
Lặn xuống đáy hồ sâu
Đừng đến đây mùa xuân!
Hãy để cho mùa thu thổn thức
Mùa thu em nép vào bên ngực
Nước mắt rơi xuống hồ Thở Than
Lặng lẽ thời gian
Lặng lẽ không gian
Lặng lẽ thu vàng
Tôi ôm em lặng lẽ
Hà nội 12--2-2010
Mơ chăng?