Trích đoạn: Liên Thơ 
   
  Nhớ Mẹ
Đã khá lâu rồi không về quê
Bâng khuâng day dứt những chiều hè
Chờ mong được lúc về thăm mẹ
Ôn lại ngày xưa mẹ chở che
Đứa con nhỏ dại hay khóc nhè.
 
Nhớ mẹ nao lòng tiết mùa đông
Gió lạnh run người mẹ ngóng trông
Con về thăm mẹ mang chùm nắng
Một chút động viên mẹ ấm lòng.
 
Mẹ đã cho con trời bao la
Từng tiếng ru hời thật thiết tha
Nồng nàn những lúc khi chiều vắng
Vững bước trên đường tháng ngày qua.
 
Xao xuyến biết bao tiếng mẹ ơi
Nhiều khi thổn thức đến nghẹn lời
Thương con mẹ vẫn hay lo lắng
Thằng bé nay mai bước vào đời.
 
Tóc mẹ một màu trắng sương rơi
Lưng chẳng còn ngay đã còng rồi
Tần tảo sớm khuya người vất vả
Chăm sóc con nhiều mẹ rất vui.
 
Con cứ gọi thầm mãi mẹ ơi
Sống mũi cay cay lệ muốn rơi
Thương người dưỡng dục khi thơ dại
Công đức sinh thành lớn biển khơi
Nhớ mãi nhớ nhiều mẹ yêu ơi.
             TrungDũng
 
  Trung Dũng thân mến ' thanhthanhkhiet ké một bài về mẹ nhé  
  Cô bé trong thơ TTK thật bất hạnh  
  Hãy biết giữ và trân trọng những gì mình đang có , Bạn thật hạnh phúc đấy  
  Chúc bạn khoẻ vui và có nhiều thơ hay nhé  
     
  NHỚ  MẸ  
  Tôi thức trọn một đêm  
  Tết làn tóc đen đã duỗi  
  Mẹ ơi con mồ côi từ bé  
  Làn tóc đen  
   
  Mẹ để cho con  
  Di sản nhỏ mong manh  
  Mệt thiếp ,  
  Con mơ thấy mẹ  
  Vuốt nhẹ mái tóc con  
  Rồi ôm vào...  
  Ôi...sung sướng  
   
  Đã bao lâu  
  Thiếu tình mẫu tử  
  Biển cuộc đời  
  Khổ  
  Đắng  
  Cay  
  Hận Tủi  
  Vùi con  
   
  Gặp mẹ đây  
  Con được khóc  
  Bắt mẹ đền  
  Những tháng ngày cơ cực  
  Bắt mẹ bù bao sáng thiếu quà  
   
  Bắt mẹ dỗ  
  Những lần  
  Theo người lạ đi đò  
  Qua sông ra chợ  
   
  Bắt mẹ đền cả những lần tựa cửa  
  Mong mẹ đến  
  Mắt đỏ  
  Cụ nhà bên  
  Ái ngại đứa mồ côi  
   
  Bắt mẹ đền  
  Cả lúc được người lạ  
  Thương tình cho mẩu bánh khô  
  Con vô tư  
  Cười vui quên mẹ  
   
  Mẹ ơi ,  
  Con muốn nhỏ lại  
  Nằm nôi  
  Mẹ nựng con  
  Từng hồi  
  Tưởng như  
  Con chưa phải đẩy  
  Xuống biển cuộc đời  
   
  Mẹ ơi  
  Con thèm  
  Từng bài ru  
  Bên tai con  
  Ngày hè nóng  
  Tiếng võng đưa  
  Đêm khuya làm nhịp  
  cho con ngủ  
   
  Mẹ ơi  
  Mảnh đất nhỏ  
  Ven sông Phù xa đỏ  
  Và những trái cây , quả  
  Những mảnh lúa  
  Ấp ủ  
  Nuôi con  
   
  Rồi ngày tháng  
  Con lớn  
  Mang thêm tên một người  
  Sau ba năm  
  Cháu nhỏ ra đời  
  Không bao giờ  
  Biết gọi bà ngoại ơi  
   
  Mẹ ơi  
  Mỗi ngày con nựng cháư  
  Ôm nó vào lòng  
  Nước mắt con lưng tròng  
  Thương mẹ  
  Thương con  
  Cháu sẽ không bao giờ  
  Thiếu mẹ như con...  
     
  [Tự sự của cô bé mồ côi]   
      
    T.T.K.2.8.2008
 
Mẹ ơi...  
  Mẹ ơi con khổ  
  Mẹ ơi con buồn  
  Mẹ ơi con tức  
  Mẹ ơi con mệt  
  Mẹ ơi con đói  
  Mẹ ơi con nhớ mẹ...  
  Mẹ ơi, mẹ yêu ơi...  
     
  Khi đau đớn lúc vui mừng  
  Trong vô thức hay thực tại  
  Ta thường gọi “mẹ ơi”  
  Tiếng gọi mẹ trên đời  
  Không bao giờ tạm ngớt  
  Bởi vì những đứa con luôn cần có mẹ  
  Kể cả lúc sắp lìa đời  
  Vẫn gọi mẹ , mẹ ơi...  
            Lê Minh Liên Thanh Thơ  
            Đêm đầu tuần,4/8/2008  
      
    
   Mẹ "  Mẹ ơi" 
  Tiếng gọi ngọt ngào 
  Tiếng gọi thân thương 
  Người mẹ nào 
  Không đau khi con mình vấp ngã 
  Người mẹ nào không vui 
  Khi con đã trưởng thành 
  Hiếu thảo _công danh đủ đầy 
  T.T.K.4.8.2008 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2008 01:53:26 bởi ThanhThanhKhiet >