Thanhthanhkhiet Xin lưu lại những dòng thơ đã giao lưu cùng các bạn thơ. Chân thành cảm ơn các bạn.... quote:
Trích đoạn: lyenson
Dã quì khoe sắc
Đường trần chui tọt chốn thiên thơ
Có phải nơi này cõi mộng mơ?
Dã Quì khoe sắc trên đồi vắng
Xa thoáng chân mây gốc cội mờ!
LS
Đường trần lắm bụi nghẹn ý thơ
Chạy lên lều vắng chốn mộng mơ
Mong sao quên được bao cay đắng
Cho những vần thơ luôn trắng trong
***
Dã Quỳ khiêm nhượng cùng với đất
Dẫn đường du khách chốn hoang sơ
T.T.K..7/7/2008
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
VIẾNG THĂM Lều cỏ xây cất nơi đâu
Có suối róc rách
có cầu tre không
Hay là cất trên đồi thông
Vi vu gió hát
ru lòng thi nhân
Lều cỏ nằm ở cạnh gần
Lâm Viên đỉnh núi
phù vân che mờ
Lữ khách ngây ngất hồn thơ
Chủ nhân lều cỏ
đón chờ khách không
Nắng chiều tô má thắm hồng
Cô chủ xinh đẹp
bao lòng ngẩn ngơ
Rượu cần chưa cạn lơ mơ
Dập dìu khách đến
tình thơ kín lều...
-NS-
Lều cỏ gần thác Cam Ly Rẽ về tay phải cứ đi thẳng đường Dã Quỳ rẽ lối dẫn đường Vòng quanh leo tít đá nhường cho đi Bao giờ gặp dậu Tường Vi Cổng chào đón khách chính là lều thơ Sương mù lất phấp như mơ Quanh năm suốt tháng che mờ lều tranh Tiểu nữ là một chủ nhân Giống Chung Vô Diệm mưòi phần đó nhe Chỉ vì duyên nợ văn thơ Dựng lều trên núi bình thơ quên đời Rộng lòng chiếu cố kính mời Rượu cần luôn sẵn đón người khách du T.T.K..9/7/2008
quote:
Dã Quỳ
Dã Quỳ có từ hồng hoang
Đất cho em cánh mỏng tang mầu vàng
Tinh em quá đỗi khiêm nhường
Ngàn đời vẫn đứng gội sương giữa trời
T.T.K.6/7/2008
Chào bạn Thanh Thanh Khiết thân mến ! cho phép Thành Dũng được nối tiếp cảm xúc bài này cùng đồng hương nhé!
HOA DÃ QUỲ
"Dã Quỳ có từ hồng hoang
Đất cho em cánh mỏng tang mầu vàng
Tình em quá đỗi khiêm nhường
Ngàn đời vẫn đứng gội sương giữa trời" (*)
Yêu em lắm - Dã Quỳ ơi!
Cánh hoa buồn đến ngậm ngùi tiết đông
Hoa gieo vào nỗi nhớ mong
Níu chân nhau chẳng nỡ lòng bước đi...
Chia tay Đà Lạt ta về
Còn thương mãi cánh Dã Quỳ bơ vơ...
(*). Bài thơ: "Dã Quỳ" của Thanh Thanh Khiết
< Sửa đổi bởi: bietaiaibiet -- 9.7.2008 13:39:33 > _____________________________
Nguyễn Thành Dũng
quote:
Gửi Thanh thanh Khiết
Chưa lên Đà Lạt bao giờ
Chỉ biết Đà Lạt qua thơ của người
Mà sao yêu thế hoa ơi
Dã quỳ em thắp một trời mộng mơ
Liêu siêu dựng một quán thơ
Vài vò rượu, một túi thơ đa tình
Đừng lên Đà Lạt một mình
Ai lên nhớ dắt người tình theo lên
Rượu ngon phải có bạn hiền
Thơ hay phải có một miền thả thơ
Đà Lạt ơi giữa sương mờ
Túi thơ ai thả bên bờ thông reo
Liêu siêu chiếc quán liêu siêu
Mà bao trăng gió mà nhiều mộng mơ
Biết bao giờ! Biết bao giờ!
Ngồi trong quán ấy ngâm thơ cùng người?
Hà nội 8- 7 -2008
Cảm nghĩ khi đọc lều bên hoa dã quỳ của TTk
Cả đời nặng nỗi ưu phiền
Nên em phải trốn đến miền mộng mơ
Cả đời duyên nợ với thơ
Nên em đến chốn mộng mơ dựng lều
Mộng mơ thành phố em yêu
Gió đưa dào dạt thông reo tối ngày
Sương mù lãng đãng mây bay
Cho hồn cất cánh lên mây một mình
Đời em nặng nợ với tình
Tim luôn chạy trốn để mình bơ vơ
Bây giờ chào đón khách thơ
Vui cùng thi hữu thả thơ quên buồn
T.T.K.9/7/2008
Thanhthanhkhiet xin chân thành cảm ơn sự đồng cảm của bạn.
Đà-Lạt ngập chìm trong sắc hương Hoa tươi mãn tiếu, mộng xuân thường Quán thơ có lối qua vườn ấy? Nhờ vuốt giùm ai sợi nhớ thương... _____________________________
Nhà riêng Trang thơ thập cẩm
Hoa tươi mãn tiếu còn phong nhuỵ
Vẫn ngát muôn lần trong sắc hương
Quán thơ không lối sang vườn đó
Buồng xuân kín khoá , cổng tường cao
T.T.K.10/7/2008
< Sửa đổi bởi:
Trích đoạn: bietaiaibiet
Chào bạn Thanh Thanh Khiết! bài thơ: "HOA DÃ QUỲ" lần giao lưu với bạn tuy đã qua nhưng mình vẫn thấy có một cái gì đó còn trăn trở... nên mình đã viết lại bài thơ này để tặng bạn và những ai yêu mến hoa Dã Quỳ.
HOA DÃ QUỲ (*)
(Tặng những người yêu hoa Dã Quỳ)
Ai lên Đà Lạt mộng mơ
Đừng quên hoa dại ngây thơ sắc vàng...
Hồn ta lạc giữa mênh mang
Một vùng đồi núi ngập vàng sắc hoa
Hoa Dã Quỳ chẳng kiêu sa
Nét thơ dại khiến lòng ta bồi hồi...
Yêu em lắm Dã Quỳ ơi!
Cánh hoa mỏng đến ngậm ngùi tiết đông
Hoa gieo vào nỗi nhớ mong
Níu chân nhau chẳng đành lòng bước đi
Chia tay Đà Lạt ta về
Còn thương mãi cánh Dã Quỳ bơ vơ...
Ai lên Đà Lạt mộng mơ
Đừng quên hoa dại ngây thơ sắc vàng...
(*) Hoa Dã Quỳ còn có tên gọi khác là hoa Cúc Quỳ
Dã Quỳ cùng với Ba gian {dất đỏ ba gian]
Ngàn năm vẫn đứng bên ngàn thông xanh
Dã Quỳ với cánh mỏng manh
Gió bay thành bướm quẩn quanh chân người
Giã Quỳ ơn đất ,ơn trời
Cho hoang sơ mãi...đời đời hoang sơ...
T.T.K..11/7/2008
Dã Quỳ gió nhẹ đung đưa
Nắng hanh rơi rớt lưa thưa ánh vàng
Hoa cười nhìn gió mơ màng
Hình như ta đã yêu...chàng thi nhân '
T.T.K.15.7.2008
Nắng vàng lan tỏa bên đàng
Dã Quỳ lay cánh trông càng thướt tha!
Càng nhìn càng thấy hoan ca
Hay là Ta đã yêu nàng chủ nhân!
SD 16/07/08
Hình như là hoa nhớ ong Hình như là ong nhớ cả mùa hương say Hình như nàng ấy nhắc chàng Khi chàng chưa đến nàng ta tựa cột lều Hình như chàng nhớ quán thơ Nhớ người thi hoạ ...lơ mơ nàng nào?
Lê Minh Liên Thanh Thơ Sáng, 16/7/2008 (Sĩ Đoan phải trả lời cho chị biết là anhtrangthu hay ThanhThanhKhiết nhé!
Nói "nhỏ" với Sĩ Đoan này, lần sau có hoạ thơ với em tôi thì chịu khó đem thơ tặng về đúng "lều thơ" chứ để ở nhà bạn lỡ em tôi hờn thì làm sao, tôi không chiều nổi đâu
) Chúc các em khoẻ, vui, mãi là bạn thơ thân thiết của nhau.Tình cảm bao giờ cũng có sự lây lan.Ai làm cho bạn thơ của Liên Thơ hạnh phúc thì dĩ nhiên là Liên Thơ quý rồi.Thế nên đừng ngạc nhiên vì sao Liên Thơ lại gọi thân thiết thế. Liên thơ vẫn thường theo dõi những đoản khúc tình thơ rất đáng yêu của các bạn đấy chứ! Thân thương...
< Sửa đổi bởi: Liên Thơ -- 16.7.2008 9:40:55 >
Nếu
Gửi Thanh thanh Khiết
Nếu tôi lên Đà lạt
Sẽ ghé quán thơ em
Để ngắm cô chủ quán
rót rượu mời khách quen
Rượu em tôi chưa nhấp
Sao hồn lâng lâng say
Thơ tình không dám viết
Sợ lay động lòng ai
Trái tim em chạy trốn
Sao tôi lại tìm đến
Em hay bông Dã quỳ
Đã làm tôi lưu luyến?
Giữa Đà lạt mộng mơ
Em đừng làm cuồng sĩ
Là cô Tấm dịu hiền
Dựa vai tôi thủ thỉ
Nếu được là liều thuốc
Xoa dịu nỗi đau em
Thì thơ tình tôi viết
Chỉ dành cho em xem
nguyễn thế duyen

quote:
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Đêm thu
Đêm thu trăng sáng nhạt nhoà
Dã quỳ say ngủ lều hoa lặng thầm
Sương sa lướt nhẹ bên thềm
Gió xua hơi lạnh tăng thêm buốt lòng
Hồn như treo giữa mênh mông
Cứ rơi rơi mãi mà không thấy bờ...
T.T.K..18.7.2008
Đêm thu dạ luống hững hờ
Lạnh lùng gối hạc bơ vơ bạn tình
Ngắm trăng ngồi chỉ một mình...
Đầu non mây phủ, trăng xinh toả mờ
Đâu rồi bầu rượu túi thơ
Đâu rồi nỗi nhớ niềm chờ người xưa!
LS
_____________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2008 20:57:00 bởi ThanhThanhKhiet >