THƠ THANH THANH KHIẾT
quote: Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Gió ơi !
Gió ơi ! luôn mãi thả lạnh lùng
Sao không giữ lại mối tình chung
Cùng ai đứng đợi chờ ươm nắng
Lệ nhoà nước mắt biến thành sông
Người đi trông tựa cánh chim bay
Còn nhớ hay không những đắm say
Đợi mong thương nhớ ngày xưa ấy
Một thời hoa mộng đẹp lắm thay…
T.T.K.4.5.2009
NHẮN GIÓ
Vẫn giữ cho ai mối tình này
Dù cho năm tháng chẳng đổi thay
Mắt lệ trông theo phương trời ấy
Một cánh chim bằng mỏi cánh bay
Gió ơi nhờ nhắn gửi cho ai
Chút tình mong đợi ở ngày mai
Dẫu cho năm tháng nhoà mắt lệ
Vẫn không phai nhạt mảnh tình này
thuỵ du
Trích đoạn: vithong
Khiết nói, Vịt nghe…xạo quá trời !
Cái gì mà có… chuyện săn voi ?
À ! xạo… đâu có bị đóng thuế
Đã thế ! a vào tán dóc chơi !
Từ lâu Khiết chiếm... một đỉnh đồi
Lều HOA cái cớ… ngụy trang thôi
Cái chính ở đây…buôn bán thú
Cọp, voi đủ thứ…cứ lại coi
Thợ săn thì Khiết sẽ mượn người
Công lao dám tính đâu ? trời ơi !
Cùng lắm ban cho…một vò rượu
Như thế là…rộng rãi lắm rồi !
Làm ăn vốn cần phải…thiên thời
Địa lợi, thế là …”phất” lên thôi !
Từ đây …thoải mái thơ với thẩn
Hạnh phúc,thảnh thơi nhất trên đời
Chẳng qua là Vịt…nói khơi khơi
“Ăn ốc” từ lâu đã quen rồi
“Nói mò” hôm nay bắt đầu thử
Chả may mà trúng…nhe răng cười
Có đúng vậy không ? Thanh Khiết ơi !
(Hì hì…hôm nay qua ghẹo TK nè !)
vịt hồng
Sợ ma Đỉnh đồi người ta dựng lều hoa Suốt tháng suốt năm thơ với phú Nói buôn nói bán thật oan gia Lỗ lãi làm sao biết được mà ! Khiết không có xạo lắm đâu nha! Tình ngon như cái bánh bóc ra Mỗi tội lá nhiều nhân bé tý Cũng như lòng vả*… rất “ thật thà” Trong rừng Khiết chỉ có sợ ma Voi - gấu - hổ - heo rất hiền hoà Thương nó - nó yêu mình thành thật Không vờn tráo trở giống như ma Bao giờ nếu Vịt đến lều hoa Khiết sẽ cho xem voi chín ngà Con gà chín cựa hung hăng dữ Nó đá đâu người chỉ diệt ma Bao giờ nếu vịt đến lều hoa Bạch nhật thanh thiên sẽ rõ mà Mới biết là Khiết không nói xạo Vô tư thăm thú dạ an hoà T.T.K.4.5.2009 Lòng vả cũng như lòng sung *
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2009 22:35:38 bởi ThanhThanhKhiet >
Trích đoạn: vithong
Trích đoạn: vithong
Khiết nói, Vịt nghe…xạo quá trời !
Cái gì mà có… chuyện săn voi ?
À ! xạo… đâu có bị đóng thuế
Đã thế ! a vào tán dóc chơi !
Từ lâu Khiết chiếm... một đỉnh đồi
Lều HOA cái cớ… ngụy trang thôi
Cái chính ở đây…buôn bán thú
Cọp, voi đủ thứ…cứ lại coi
Thợ săn thì Khiết sẽ mượn người
Công lao dám tính đâu ? trời ơi !
Cùng lắm ban cho…một vò rượu
Như thế là…rộng rãi lắm rồi !
Làm ăn vốn cần phải…thiên thời
Địa lợi, thế là …”phất” lên thôi !
Từ đây …thoải mái thơ với thẩn
Hạnh phúc,thảnh thơi nhất trên đời
Chẳng qua là Vịt…nói khơi khơi
“Ăn ốc” từ lâu đã quen rồi
“Nói mò” hôm nay bắt đầu thử
Chả may mà trúng…nhe răng cười
Có đúng vậy không ? Thanh Khiết ơi !
(Hì hì…hôm nay qua ghẹo TK nè !)
vịt hồng
Sợ ma
Đỉnh đồi người ta dựng lều hoa
Suốt tháng suốt năm thơ với phú
Nói buôn nói bán thật oan gia
Lỗ lãi làm sao biết được mà !
Khiết không có xạo lắm đâu nha!
Tình ngon như cái bánh bóc ra
Mỗi tội lá nhiều nhân bé tý
Cũng như lòng vả*… rất “ thật thà”
Trong rừng Khiết chỉ có sợ ma
Voi - gấu - hổ - heo rất hiền hoà
Thương nó - nó yêu mình thành thật
Không vờn tráo trở giống như ma
Bao giờ nếu Vịt đến lều hoa
Khiết sẽ cho xem voi chín ngà
Con gà chín cựa hung hăng dữ
Nó đá đâu người chỉ diệt ma
Bao giờ nếu vịt đến lều hoa
Bạch nhật thanh thiên sẽ rõ mà
Mới biết là Khiết không nói xạo
Vô tư thăm thú dạ an hoà
T.T.K.4.5.2009
Lòng vả cũng như lòng sung *
MÓC NGOẶC Thật thà nên Khiết đã khai ra Cái bánh thật to…nhân "tí " hà ! Thôi thì... đã thành khẩn khai báo "Cán bộ" thương tình cũng bỏ qua ! Từ nay Khiết cứ việc tà tà Cưỡi voi,dạy cọp giữ lều hoa Lâu lâu Thám tử VỊT ghé đến Lúc về nhớ…móc nối…tí quà…(khà khà !) Thám tử vịt Móc ngoặc
Người ta đang chống tham nhũng a !
Cán bộ thanh liêm lại đòi quà
Phen này Khiết ra phường tố giác
Vịt sao tránh khỏi vặt lông à
Mang Vịt lên giàn thiêu cho cháy
Vô tư uống rượu dưới trăng ngà
Khiết cười tít mắt nhìn Vịt khóc
Nghĩ tình bè bạn Khiết tha ra
Lần sau Vịt có dám đến lều hoa!
T.T.K.4.5.2009
Trích đoạn: Thuỵ Du
quote:
NHẮN GIÓ
Vẫn giữ cho ai mối tình này
Dù cho năm tháng chẳng đổi thay
Mắt lệ trông theo phương trời ấy
Một cánh chim bằng mỏi cánh bay
Gió ơi nhờ nhắn gửi cho ai
Chút tình mong đợi ở ngày mai
Dẫu cho năm tháng nhoà mắt lệ
Vẫn không phai nhạt mảnh tình này
thuỵ du
Nhắn gió
Gió ơi ! xin gửi một lời thôi
Nói rằng thương nhớ vẫn đầy vơi
Bến vắng trăm năm luôn ngóng đợi
Dù cho mỗi đứa một phương trời
Gió ơi ! xin nhắn một lời thôi
Nụ hôn in dấu đậm bờ môi
Khúc nhạc ru tình còn êm ái
Nuôi dưỡng hồn ai mãi chơi vơi
T.T.K.4.5.2009
Đầu mùa
Bình minh chim hót trên cành
Lá non uống vội nắng hanh đầu mùa
Tung tăng cánh bướm vui đùa
Hoa nghiêng dạt lối gió lùa đưa hương
Đất trời nắng trải bốn phương
Bâng khuâng khúc hát miên trường từ đây
T.T.K.5.5.2009
Đầu mùa
Bình minh chim hót trên cành
Lá non uống vội nắng hanh đầu mùa
Tung tăng cánh bướm vui đùa
Hoa nghiêng dạt lối gió lùa đưa hương
Đất trời nắng trải bốn phương
Bâng khuâng khúc hát miên trường từ đây
T.T.K.5.5.2009
Đầu mùa trời đất giao duyên
Em bâng khuâng với nỗi niềm chợt qua
Rượu không uống vẫn ngà ngà
Má hồng ửng đỏ như là bên ai
Gió đùa mấy sợi tóc mai
Nhìn trời em nở nụ cười vu vơ...
kimrbl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2009 16:09:51 bởi kimrbl >
Mưa và nỗi nhớ
***
Mưa ơi !rơi rơi rơi
Hạt mưa rơi chơi vơi
Gói trong lòng nối nhớ
Nhẹ lời ru ơ hời
Trong chiều mưa anh ơi !
Nước loang trắng đầy trời
Kiếm tìm trong xa vắng
Bóng anh nơi xa xôi
Giơ tay hứng mưa rơi
Mưa mưa bắn vào môi
Như nụ hôn nhè nhẹ
Theo gió gửi chơi vơi!
Ở nơi ấy xa xôi
Không có giọt mưa rơi
Gửi vào trong nỗi nhớ
Chắc anh mãi buồn thôi
Niềm tin hoà thương nhớ
Cây tình yêu đâm chồi
Duyên tươi cho quả chín
Xanh ngập cả bầu trời
Mượn dòng thơ mấy lời
Gieo cùng hạt mưa rơi
Ươm mầm cây hạnh phúc
Trong nỗi nhớ đầy vơi
T.T.K.5.4.2009
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Trích đoạn: vithong
Trích đoạn: vithong
Khiết nói, Vịt nghe…xạo quá trời !
Cái gì mà có… chuyện săn voi ?
À ! xạo… đâu có bị đóng thuế
Đã thế ! a vào tán dóc chơi !
Từ lâu Khiết chiếm... một đỉnh đồi
Lều HOA cái cớ… ngụy trang thôi
Cái chính ở đây…buôn bán thú
Cọp, voi đủ thứ…cứ lại coi
Thợ săn thì Khiết sẽ mượn người
Công lao dám tính đâu ? trời ơi !
Cùng lắm ban cho…một vò rượu
Như thế là…rộng rãi lắm rồi !
Làm ăn vốn cần phải…thiên thời
Địa lợi, thế là …”phất” lên thôi !
Từ đây …thoải mái thơ với thẩn
Hạnh phúc,thảnh thơi nhất trên đời
Chẳng qua là Vịt…nói khơi khơi
“Ăn ốc” từ lâu đã quen rồi
“Nói mò” hôm nay bắt đầu thử
Chả may mà trúng…nhe răng cười
Có đúng vậy không ? Thanh Khiết ơi !
(Hì hì…hôm nay qua ghẹo TK nè !)
vịt hồng
Sợ ma
Đỉnh đồi người ta dựng lều hoa
Suốt tháng suốt năm thơ với phú
Nói buôn nói bán thật oan gia
Lỗ lãi làm sao biết được mà !
Khiết không có xạo lắm đâu nha!
Tình ngon như cái bánh bóc ra
Mỗi tội lá nhiều nhân bé tý
Cũng như lòng vả*… rất “ thật thà”
Trong rừng Khiết chỉ có sợ ma
Voi - gấu - hổ - heo rất hiền hoà
Thương nó - nó yêu mình thành thật
Không vờn tráo trở giống như ma
Bao giờ nếu Vịt đến lều hoa
Khiết sẽ cho xem voi chín ngà
Con gà chín cựa hung hăng dữ
Nó đá đâu người chỉ diệt ma
Bao giờ nếu vịt đến lều hoa
Bạch nhật thanh thiên sẽ rõ mà
Mới biết là Khiết không nói xạo
Vô tư thăm thú dạ an hoà
T.T.K.4.5.2009
Lòng vả cũng như lòng sung *
MÓC NGOẶC Thật thà nên Khiết đã khai ra Cái bánh thật to…nhân "tí " hà ! Thôi thì... đã thành khẩn khai báo "Cán bộ" thương tình cũng bỏ qua ! Từ nay Khiết cứ việc tà tà Cưỡi voi,dạy cọp giữ lều hoa Lâu lâu Thám tử VỊT ghé đến Lúc về nhớ…móc nối…tí quà…(khà khà !) Thám tử vịt Móc ngoặc
Người ta đang chống tham nhũng a !
Cán bộ thanh liêm lại đòi quà
Phen này Khiết ra phường tố giác
Vịt sao tránh khỏi vặt lông à
Mang Vịt lên giàn thiêu cho cháy
Vô tư uống rượu dưới trăng ngà
Khiết cười tít mắt nhìn Vịt khóc
Nghĩ tình bè bạn Khiết tha ra
Lần sau Vịt có dám đến lều hoa!
T.T.K.4.5.2009
Tố cáo ? nghe mới lạ à nha !
Khiết nuôi Voi, Báo, Cọp đầy nhà
Ở đây chứa động vật quý hiếm
Người ta…ngó lơ…không kiểm tra
Nói vậy, chứ nào dám khai ra
Hai bên cùng có lợi cơ mà !
Coi chừng thám tử cơn tự ái
Lập xong biên bản là tiêu a !
Lều gì ? toàn chim chóc bướm hoa
Gà thì 9 móng, voi 9 ngà
Ôi chao ! quá nhiều vật quý hiếm
Thảo dân Thanh Khiết ! còn oan à ?
Các vàng Khiết chẳng dám kêu ca
Lều HOA chứ sở thú đâu bà ?
Bởi thế mới kêu gọi “ móc ngoặc”
Sang hơn thì dùng tiếng “ buộc boa”
Thế là nàng Khiết hết lu loa
Mời mai, Vịt ơi ! tới…khiêng quà
Xứ ta, phải biết theo thời thế
Dại chi phải lặn lội hầu tòa (khà khà !)
Thám tử MÓC NGOẶC
Nhắn gió
Gió ơi ! xin gửi một lời thôi
Nói rằng thương nhớ vẫn đầy vơi
Bến vắng trăm năm luôn ngóng đợi
Dù cho mỗi đứa một phương trời
Gió ơi ! xin nhắn một lời thôi
Nụ hôn in dấu đậm bờ môi
Khúc nhạc ru tình còn êm ái
Nuôi dưỡng hồn ai mãi chơi vơi
T.T.K.4.5.2009
NHẮN GIÓ
Gió ơi tôi cũng nhắn một lời
Phương này chân trời tím đơn côi
Gió mang thương nhớ giùm cho gửi
Một cánh hoa yêu chẳng đổi dời
Gió hỡi dù tim tôi vẫn yêu
Nhưng quá đau thương một trời chiều
Cho gửi đến người niềm cô đọng
Nhiều năm nhiều tháng nỗi cô liêu
thuỵ du
Hốc đá Hốc đá ngày xưa Khiết chán rồi Bởi Mgông cứ thích đi săn voi Để Khiết một mình trong đêm tối Nước mắt trào mi ướt mặn môi Dù Khiết chưa quên cũng thế thôi Ngông nói mà sao thấy xa xôi Như thu héo úa vàng sắc lá Cây xanh vẫn chẳng có đâm chồi Ngông hứa từ nay không săn voi Đã nói thì xin giữ lấy lời Khiết về chuẩn bị mang khăn gói Theo Ngông đi khắp đất cùng trời Nhưng chẳng biết Ngông có giữ lời… T.T.K.4.5.2009 "Khiết về chuẩn bị mang khăn gói" Theo Ngông về chốn khói lam chiều Hoàng hôn ta nhuộm tình yêu Nồng nàn hơi thở quên điều suy tư. Nhớ nha em lời ru Ngông hát Dỗ giấc nồng tưới mát hồn em Rì rào gió thỏang bên thềm Đưa Khiết vào mộng ta tìm hương say. Từ dạo ấy bàn tay Ngông nắm Xiết vòng lưng Khiết thắm má hồng Rộn ràng đôi lứa phải lòng Trao nhau mật ngọt tránh vòng đua chen. Khiết ơi ! Nàng có nếm quen chưa nào?
Móc ngoặc
Người ta đang chống tham nhũng a !
Cán bộ thanh liêm lại đòi quà
Phen này Khiết ra phường tố giác
Vịt sao tránh khỏi vặt lông à
Mang Vịt lên giàn thiêu cho cháy
Vô tư uống rượu dưới trăng ngà
Khiết cười tít mắt nhìn Vịt khóc
Nghĩ tình bè bạn Khiết tha ra
Lần sau Vịt có dám đến lều hoa!
T.T.K.4.5.2009
Tố cáo ? nghe mới lạ à nha !
Khiết nuôi Voi, Báo, Cọp đầy nhà
Ở đây chứa động vật quý hiếm
Người ta…ngó lơ…không kiểm tra
Nói vậy, chứ nào dám khai ra
Hai bên cùng có lợi cơ mà !
Coi chừng thám tử cơn tự ái
Lập xong biên bản là tiêu a !
Lều gì ? toàn chim chóc bướm hoa
Gà thì 9 móng, voi 9 ngà
Ôi chao ! quá nhiều vật quý hiếm
Thảo dân Thanh Khiết ! còn oan à ?
Các vàng Khiết chẳng dám kêu ca
Lều HOA chứ sở thú đâu bà ?
Bởi thế mới kêu gọi “ móc ngoặc”
Sang hơn thì dùng tiếng “ buộc boa”
Thế là nàng Khiết hết lu loa
Mời mai, Vịt ơi ! tới…khiêng quà
Xứ ta, phải biết theo thời thế
Dại chi phải lặn lội hầu tòa (khà khà !)
Thám tử MÓC NGOẶC
Thám tử Vịt Thám tử Vịt ơi !quá thật thà Thời nay đâu chỉ có biếu quà Hổ voi chim ngựa nuôi như thế Muốn yên thì chỉ có đô la Người ta làm ăn lớn đây mà Móc ngoặc hay là chữ buộc boa Nó đã xa xưa như trái đất Thám tử thế mà cũng gọi là… Hay bỏ nghề đi hãy ở nhà Tìm mua nuôi lấy mấy con gà Bây giờ thực phẩm đang cao giá Niềm vui chắc sẽ nở như hoa Lâu lâu Vịt trở lại lều nha Uông rượu ngâm thơ dạ an hoà Không còn lo đến phận sự nữa Ra về Khiết tặng cả gánh quà Chẳng mang tiếng là phải… buộc boa T.T.K.5.4.2009
Trích đoạn: Thuỵ Du
Nhắn gió
Gió ơi ! xin gửi một lời thôi
Nói rằng thương nhớ vẫn đầy vơi
Bến vắng trăm năm luôn ngóng đợi
Dù cho mỗi đứa một phương trời
Gió ơi ! xin nhắn một lời thôi
Nụ hôn in dấu đậm bờ môi
Khúc nhạc ru tình còn êm ái
Nuôi dưỡng hồn ai mãi chơi vơi
T.T.K.4.5.2009
NHẮN GIÓ
Gió ơi tôi cũng nhắn một lời
Phương này chân trời tím đơn côi
Gió mang thương nhớ giùm cho gửi
Một cánh hoa yêu chẳng đổi dời
Gió hỡi dù tim tôi vẫn yêu
Nhưng quá đau thương một trời chiều
Cho gửi đến người niềm cô đọng
Nhiều năm nhiều tháng nỗi cô liêu
thuỵ du
Lời của gió
Gió đã mang đi cả bao lời
Vừa bay vừa khóc lệ thầm rơi
Thương cho đôi lứa yêu nhau thế
Mà sao mãi chụi cảnh đơn côi
Gió đã mang đi cả bao lời
Niềm thương nỗi nhớ nặng chực rơi
Gió phải trằn mình thu giữ lại
Tình thương của gió thật đầy vơi!
Cám ơn gió lắm hỡi gió ơi !
T.T.K.5.4.2009
Trích đoạn: Kẻ Ngông
Hốc đá Hốc đá ngày xưa Khiết chán rồi Bởi Mgông cứ thích đi săn voi Để Khiết một mình trong đêm tối Nước mắt trào mi ướt mặn môi Dù Khiết chưa quên cũng thế thôi Ngông nói mà sao thấy xa xôi Như thu héo úa vàng sắc lá Cây xanh vẫn chẳng có đâm chồi Ngông hứa từ nay không săn voi Đã nói thì xin giữ lấy lời Khiết về chuẩn bị mang khăn gói Theo Ngông đi khắp đất cùng trời Nhưng chẳng biết Ngông có giữ lời… T.T.K.4.5.2009 "Khiết về chuẩn bị mang khăn gói" Theo Ngông về chốn khói lam chiều Hoàng hôn ta nhuộm tình yêu Nồng nàn hơi thở quên điều suy tư. Nhớ nha em lời ru Ngông hát Dỗ giấc nồng tưới mát hồn em Rì rào gió thỏang bên thềm Đưa Khiết vào mộng ta tìm hương say. Từ dạo ấy bàn tay Ngông nắm Xiết vòng lưng Khiết thắm má hồng Rộn ràng đôi lứa phải lòng Trao nhau mật ngọt tránh vòng đua chen. Khiết ơi ! Nàng có nếm quen chưa nào?
Ngông chưa thực hiện lời Khiết nói
Mà sao đã muốn gọi đi nào?
Dù cho đón nhận tình trao
Thời gian Ngông chán thế nào chẳng bay
Khiết về tạm ở đây một dạo
Chờ Ngông hứa chắc bảo sẽ hay
Thời gian nhanh tựa ngựa bay
Thoáng qua sẽ đến những ngày đoàn viên
Ta sẽ bước bao miền mơ mộng
Đường xa đi ngày rộng tháng chầy
Lang thang dạo khắp đó đây
Nghêu ngao tiếng hát tràn đầy ước mơ
Ngông ơi ! lời hứa bao giờ có đây !
T.T.K.6.4.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2009 09:32:29 bởi ThanhThanhKhiet >
quote: Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Lời của gió
Gió đã mang đi cả bao lời
Vừa bay vừa khóc lệ thầm rơi
Thương cho đôi lứa yêu nhau thế
Mà sao mãi chịu cảnh đơn côi
Gió đã mang đi cả bao lời
Niềm thương nỗi nhớ nặng chực rơi
Gió phải trằn mình thu giữ lại
Tình thương của gió thật đầy vơi!
Cám ơn gió lắm hỡi gió ơi !
T.T.K.5.4.2009
CẢM ƠN GIÓ
Gió hỡi này là lời cảm ơn
Gió đã mang xa những tủi hờn
Những buồn se sắt mà vụng trộm
Ai dấu trong lòng chẳng dám tuôn
Gửi người phương ấy nỗi nhớ nhung
Dẫu ước mơ chi chuyện tương phùng
Nặng lòng gió hỡi vì mang giúp
Xin nhận cho lòng, tiếng "cảm ơn"
thuỵ du
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: