999 + 2 Cho Em Đó
Thiên Sứ
Em có phải là sứ thần thiên quốc
Đến cùng anh trong giấc mộng đêm qua
Cho hồn anh rung cảm phút giao hòa
Trong ánh sáng của vạn vì tinh tú
Anh cảm thấy cuồng quay trong vũ trụ
Hạt tinh vân trong trời đất mênh mông
Hạt bụi bay trong cõi thế trần hồng
Sao phân biệt thực mơ huyền ảo mộng
Em ngồi đó đôi cánh dài sinh động
Tỏa những luồng ánh sáng đẹp muôn sao
Cho hồn anh cất tiếng hát dạt dào
Và tâm trí sửng sờ trong ngây ngất
Em lại gần tay cầm tay rất chặt
Hỏi, "Lâu rồi, anh còn nhớ em không?"
"Sao lại không? Người bạn của tâm lòng
Không nhớ em, anh nhớ người nào nữa?"
"Anh nhớ đấy, phải giữ lời đã hứa
Mãi chờ em, không lần lựa đi rông
Anh mà chi... em nhất định khóc ròng
Cho ngập cả suối nguồn thơ thác đổ!
Em mà khóc cả ngày anh lo dỗ
Cũng không xong, phải nhớ đó nghe chưa
Anh lang thang, thả ong bướm bay bừa
Em phạt đấy, sẽ ghìm anh xuống nước!
Cô thiên sứ duyên trời muôn kiếp trước
Doạ làm chi, anh chỉ một trái tim
Chỉ một em cũng đã nặng muốn chìm
Thêm ai nữa chắc chắn chìm lỉm thật
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2008 03:52:17 bởi Nguyên Đỗ >
Mở Đường
Em cứ bảo anh mở đường mới nhé
Cho đường thơ vào rừng rậm hoang vu
Cho nắng mai chiếu rọi giữa sương mù
Cho ngày tháng đậm thương yêu thi vị
Mình cứ để thơ tự nhiên đi nhỉ
Thơ đi đầu, mình lủi thủi theo sau
Biết đâu chừng hai đứa sẽ gặp nhau
Ở ngã quẹo hay ngã tư ngã bảy
Thơ chạm thơ, mình yêu mình từ đấy
Em cười cười anh khéo nói lạ chưa
Chẳng yêu đâu, đừng nhận bậy, bông đùa
Rồi khổ đấy, tự mình mang họa đến
Thơ dẫn lối đưa mình đến điểm hẹn
Mình nhìn nhau âu yếm tự tình nhân
Ừ trước xa, ngày mỗi lúc một gần
Thú đau thương, em nhỉ, mê say quá!
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2008 06:50:40 bởi Nguyên Đỗ >
Theo Sau
Đường tình yêu có trăm nghìn ngõ ngách
Cỏ hoang đầy không biết cách nào đi
Rừng âm u cây chằng chịt rậm rì
Có ai chịu giúp mở đường không nhỉ?!
Ô kià...xa xa có bóng chàng thi sĩ
Cây bút thần chăm chỉ vẽ bức tranh
Một vườn hoa, cây cối được tiả cành
Thảm cỏ mượt dẫn lối vào tiên cảnh
Gặp ngươì rồi tim như bừng sức mạnh
Lối mời vào, mạnh dạn bước theo sau
Từng bài thơ cút bắt đuổi theo nhau
Em choáng ngộp từng vần câu lời lẽ
Anh cứ mở đường em theo sau nhé!
Làn gió thơ nhè nhẹ thổi vào tim
Những câu vần dẫn lối mình đi tìm
Thơ gặp thơ hữu duyên tình hạnh ngộ
Sương Anh
Thức Trắng Vì Thơ
Vì thơ thức trắng qua đêm
Từng vần từng chữ ngọt mềm bài thơ
Mượn từ thả nhớ vu vơ
Suốt đêm chẳng ngủ ngồi mơ mộng hoài
Ngoài kia ló dạng sao mai
Có người vẫn cứ miệt mài ngồi ghi
Từng vần nối tiếp nhau đi
Anh tung em hứng hoạ thi đôi mình
Này anh, kià ánh bình minh
Từ từ ló dạng thôi mình nghỉ nha
Ngày mai tiếp tục thơ ca
Ai mà thua phải pha trà tay nâng
Hồn thơ cứ mãi tràn dâng
Làm anh thức trắng lâng lâng say tình
Sương Anh
Anh NĐ ơi...hổng phải SA thua đâu à nha...anh còn nợ một bài đó...SA vưà mới thức dậy hồn thơ lai láng lắm đó...chỉ tụi nghịp cho anh phải...Vì Thơ mà Thức Trắng hihihihihihi...thấy tốt bụng hôn
. Chúc anh ngủ ngon, mai đấu thơ típ ha....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 16:34:47 bởi SuongAnh >
Đáo Để Thật
Đáo để thật, đợi người ta đi ngủ
Mình làm thơ thức trắng suốt thâu đêm
Suối Nguồn Thơ ngập sóng mất êm đềm
Thơ chẳng đấu, chỉ nghiêng chào đáp lễ
Chào em nhé, em tinh ranh đáo để
Phá người ta, người ta ghẹo đừng la
Đừng mè nheo, nhõng nhẽo, vội xin tha
Ý vần chữ, trả ngàn lời, vốn lãi
Chuyện xướng họa câu vần đâu có ngại
Sợ người ta vương lưới nhện thi thơ
Rạng ngày ra, sức đã kiệt, bơ phờ
Chẳng còn sức pha cà phê, cơm nước
Sợ người ta cất bước đi chẳng được
Bỏ việc nhà, quên đến sở vì thơ
Để khắp nơi thiên hạ bảo rằng khờ
Nghịch cho đã, chẳng thấy lời, chỉ lỗ
Nguyên Đỗ
Ghê Chưa... Sao lại bảo rằng ngươì ta đáo để
Biết mình chạy hổng kịp theo người ta
Đổ thưà mê thơ là khờ dại nha
Chê chưa...người đâu mà hay lớn tiếng Người xưa bảo: ăn miếng thì trả miếng
Pháp câu: le compte est bon, c'est bon ami!*
Vậy hai đưá mình sòng phẳng mà thi
Tiếc em thương tình hồi khuya nhân nhượng Thấy anh thức trắng mắt nhìn lệch hướng
Sợ câu vần đâm trúng lưới nhện thơ
Màn lưới giăng bi đứt rối tơ vò
Em vướng bẫy... nên tha cho đi ngủ Mới thức dậy đem thơ đi công thủ
Sao có người hăng dữ dzị...ghê chưa!
Nhưng nè...đã đáo để thì hổng chưà
Anh cứ tiếp em theo sau phá nưã... Sương Anh * có nghiã : sòng phẳng rõ ràng là người bạn tốt
Biển Nghiêng
Em đi biển, buổi chiều nghiêng ngắm mãi
Sóng biển tình tung toé ướt ngực em
Và cát tình đắm đuối dưới chân mềm
Hôn khe khẽ bàn chân trần đi lại
Cánh tay trần, mái tóc dài con gái
Em đơn sơ trong áo trắng ngắn xinh
Nhìn nghiêng nghiêng trông duyên lạ thắm tình
Anh thợ ảnh xôn xao run tay bấm
Em dạo biển, buổi chiều rơi chầm chậm
Em với anh cùng đạp sóng biển xanh
Kể nhau nghe những ước mộng hiền lành
Thời niên thiếu giữa quê hương đất nước
Em còn nhớ những buổi chiều Bãi Trước
Hay buổi mai đi dạo ở Bãi Dâu
Những ngày xưa thân ái đã qua mau
Nay chung bước buổi chiều bờ biển Úc
Cùng với biển, nhìn đêm về hạnh phúc
Bầy chim trời từng lúc gọi cho nhau
Ta bên nhau, đêm xuống, cũng đậm màu
Hạnh phúc giữa sao trời đang lấp lánh
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2008 12:20:51 bởi Nguyên Đỗ >
Em Bận Học
Em bận học, anh chờ hoài chẳng thấy
Nhớ người ta bước tới bước lui mong
Dạo quanh sân, đi cả trọn mấy vòng
Cũng vắng bóng, muốn gọi mà lại ngại
Sợ phiền toái, sợ mất giờ em gái
Còn năm tuần phải cắm cúi gạo thi
Kỳ học xong mệt mỏi ngủ li bì
Mấy ai biết đời sinh viên cũng khổ
Dù sao nữa, chúng mình cũng phải cố
Có nhớ nhau cũng phải học trước tiên
Không học bài, ôm hai trứng về chiên
Hay lãnh F văn thơ cũng phải dẹp
Lâu lâu đọc vài câu em vội chép
Người ta ơi, nhớ anh quá chừng luôn
Tựa như giông, tựa như gió đuổi buồn
Bình minh mới khoe tươi muôn sắc thắm
Nguyên Đỗ
Nhịp Nhàng Điệu Múa
Em cứ mãi nhịp nhàng trong điệu múa
Đêm sao trăng, đêm cuồng nhiệt, đam mê
Đêm ngọc ngà, đêm dấu ái, nguyện thề
Đêm giao ước, đêm tình yêu diệu vợi
Em cứ mãi tuyệt vời, anh chới với
Hồn sông dài, hồn biển rộng, mây bay
Hồn hương trầm, hồn mộc dược, đêm say
Trong vũ khúc tình ca đầy xao xuyến
Em cứ thế đi vào trong ước nguyện
Trong trái tim, trong trí óc, hồn anh
Trong lời thơ, trong tích truyện, mơ lành
Cho giấc ngủ chập chờn đôi cánh trắng
Em cứ thế xoay vòng xua dĩ vãng
Chỉ còn đây là giây phút nồng say
Chỉ còn đây là hiện tại ngất ngây
Của hạnh phúc tình yêu không vết bợn
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2008 06:44:55 bởi Nguyên Đỗ >
Là Chết Trong Nhau
Là chết vì nhau chết đấy thôi
Nửa mơ nửa mộng cánh hoa trôi
Nước xanh hoa tím chiều êm ả
Những nụ hôn nồng, nhớ suốt đời
Là chết trong nhau buổi hạ vàng
Bên bờ biển cát nắng phơi hoang
Sóng xanh gờn gợn rì rầm mãi
Tung toé từng cơn bọt nước tràn
Là chết cùng nhau buổi cuối thu
Màn đêm phủ xuống áng sương mù
Lá vàng nằm ngủ quên làn gió
Mai giã biệt rồi lặng tiếng ru
Là chết với nhau buổi sáng đông
Hôn nhau cho ấm nụ hôn nồng
Bên ngoài giá buốt làm sao cản
Sưởi ấm tình yêu tự ở trong
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2008 13:58:41 bởi Nguyên Đỗ >
Đi Về Trong Tình Yêu
Em đi đến với tình yêu diệu vợi
Trái tim luôn mở rộng đón yêu thương
Chung quanh em là thế giới thiên đường
Niềm hạnh phúc dịu dàng sao lấp lánh
Em ở lại tình yêu như rượu mạnh
Suối thơ tràn lóng lánh ánh trăng đêm
Bên tai anh nhộn nhịp tiếng hát em
Mỗi tiếng nói là lời ca lãng mạn
Em nối lại những mảnh đời sơ tán
Thưở xa xưa, thời hiện tại, tương lai
Dáng thanh thanh, từng bước nhỏ trang đài
Hương trầm ngát đêm thơ hồng hạnh phúc
Em đi về trong tình yêu mọi lúc
Giọng nói em còn phảng phất đâu đây
Suối tình thơ hình Yêu Dấu tràn đầy
Hạnh phúc nhé giữa trời cao đất rộng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2008 22:15:55 bởi Nguyên Đỗ >
Đôi Bướm Tình Nhân
Nhơ nhởn chiều xuân ngay trước sân
Có đôi bươm bướm mộng tình nhân
Nhịp nhàng đôi cánh bên hoa trắng
Tình thắm ngày xuân đẹp vạn phần
Cánh cửa tình yêu khẽ mở rồi
Mời em vào nhé, Dấu Yêu ơi!
Vườn tình muôn sắc hương mời mọc
Em bước vào tim ngự trị thôi!
Đôi bướm tình nhân, tựa chúng mình
Cận kề ngày tháng nắng lung linh
Hạt mưa bụi nhỏ rơi vào mắt
Chớp chớp thẹn thùng trông rất xinh
Công chúa của anh, dáng nữ hoàng
Cởi đôi hài trắng, gót chân sang
Áo em trắng mịn trông như lụa
Cho mộng tháng ngày thêm nấc thang
Nguyên Đỗ
Cánh cửa tình yêu khẽ mở rồi
Mời em vào nhé, Dấu Yêu ơi!
Vườn tình muôn sắc hương mời mọc
Em bước vào tim ngự trị thôi!
Em bước vào trong đã thấy rồi... Tim anh bỏng rát chẻ làm đôi... Nữa thương tình cũ bao lưu luyến Nữa đến bên tôi đã rụng rời...
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Đôi Bướm Tình Nhân
Nhơ nhởn chiều xuân ngay trước sân
Có đôi bươm bướm mộng tình nhân
Nhịp nhàng đôi cánh bên hoa trắng
Tình thắm ngày xuân đẹp vạn phần
Cánh cửa tình yêu khẽ mở rồi
Mời em vào nhé, Dấu Yêu ơi!
Vườn tình muôn sắc hương mời mọc
Em bước vào tim ngự trị thôi!
Đôi bướm tình nhân, tựa chúng mình
Cận kề ngày tháng nắng lung linh
Hạt mưa bụi nhỏ rơi vào mắt
Chớp chớp thẹn thùng trông rất xinh
Công chúa của anh, dáng nữ hoàng
Cởi đôi hài trắng, gót chân sang
Áo em trắng mịn trông như lụa
Cho mộng tháng ngày thêm nấc thang
Nguyên Đỗ
Đôi Bướm Xinh Xinh
Nhà ai có đôi bướm xinh xinh
Quấn quít bên nhau trông rất tình
Buổi sớm muà xuân tung cánh cưả
Thấy đôi bướm đẹp đón bình minh
Hoa lá vươn mình chào nắng mai
Bầu trời thềm trãi bóng mây bay
Tình xuân chưá chan hồn thi khách
Lòng dậy đam mê chất ngất đầy
Tình em gói ghém vào khung thêu
Múi chỉ đường kim thật diễm kiều
Bức hoạ em thêu đôi bướm trắng
Vườn hoa thơ mộng, mái tranh yêu
Mong tình ấp áp như muà xuân
Đông lạnh đi qua, nắng hạ gần
Đôi bướm dìu nhau vào cõi mộng
Đêm mơ tiên đến ban hồng ân
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2008 13:52:48 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: giotnangmuathu2007
Cánh cửa tình yêu khẽ mở rồi
Mời em vào nhé, Dấu Yêu ơi!
Vườn tình muôn sắc hương mời mọc
Em bước vào tim ngự trị thôi!
Em bước vào trong đã thấy rồi...
Tim anh bỏng rát chẻ làm đôi...
Nữa thương tình cũ bao lưu luyến
Nữa đến bên tôi đã rụng rời...
Ngày ấy em ơi đã nặng lời...
Nên tình rát bỏng chẻ làm đôi
Tình đầu giay giứt bao đau đớn.
Để trái tim tim tôi muốn rụng rời...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2008 19:08:57 bởi nutamxuan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: