Tình Nghèo Treo Ở Non Cao
Em hỏi tình nghèo có lấy không
Thoáng chưa kịp nói nhân thư hồng
Bởi anh lơ đãng nên không kịp
Giá đợi vài năm có được không !
Một mối tình thân một trái tim
Gió sương chẳng quản, cố công tìm
Ván thuyền nếu đóng không ai gỡ
Thuyền đã ra khơi mong ấm êm
Ánh mắt làn môi với nụ cười
Em đi, buồn lắm, chẳng còn tươi
Mùa Xuân vừa mất, mai phai sắc
Nắng hạ chiều nay nóng đốt người
Anh gởi tình xưa theo áng mây
Buồn thương tiếc nuối đã đong đầy
Tương tư mái tóc, bờ môi cũ
Nhung nhớ vì ai trọn kiếp này !
Nguyên Đỗ