Me và con
ThanhThanhKhiet 06.03.2008 07:59:01 (permalink)
0
Mẹ
Mẹ mong mỏi từng giây
Bao giờ con biết lẫy
Chợt nhìn con hôm nay
Vừa nhấc nổi cánh tay
Lật mình rất hăng say
Mẹ mong con sau này
Việc tốt cũng thật say
như bưổi đầu tập lẫy
Nhưng vừa được mấy giây
Con tôi đã khóc ngay
Sức con còn yếu quá
Mới sinh đủ trăm
Mẹ tới nâng con dậy
Môi đã lại cười ngay
Vì biét rằng tay mẹ 
Đã ãm chặt lấy con 
 
#1
    ThanhThanhKhiet 06.03.2008 08:24:58 (permalink)
    0
    CON  HOANG
     
    Chín tháng khai hoa
    Bé ngơ ngác
    Nhìn đời
    Cưòi không định
    Như mẹ sinh em
     
    Bé tìm sữa
    Môi đỏ tròn xoe
    Ngơ ngác
    Mẹ đã bỏ em rồi
     
    Em chào đời
    Thiếu hơi sữa me
    Rồi vào đời
    Em lớn ra sao
     
    Em chào đời
    Cưòi không định
    Nhu mẹ sinh em
    Em vào đời
    Không định
    Như mẹ sinh em...    
    #2
      ThanhThanhKhiet 06.03.2008 15:58:03 (permalink)
      0
      ĐỜI  TÔI
       
      Mùa đông như số phận
      Quay vòng định hướng đi
      Tám năm đàn lạc điệu
      Tàn ta. trong gió mưa
       
      Ai bảo mỗi mùa thu
      Đẹp những đêm trăng lu
      Tình say bên hoa lá
      Cây cỏ ru trong mơ
       
      Tôi sợ mỗi mùa thu
      Nhìn lá bàng rụng đỏ
      Như đọng mầu máu nhỏ
      Những mối tình dở dang
       
      Đời tôi khôn lớn lên
      Như chén men ruou đắng
      Ủ trong ngày đông lạnh
      Tôi không tin số phận
      Nhưng ai định cho tôi
      Một cuộc đời vô nghĩa
      Tôi thương em bé nhỏ
      Phải ra đời vô cớ
      Không bởi một tình yêu
      Nhưng điều không cho phép
      Tôi rót ly ruou đắng
      Của đời mình đơn bạc
      Nuôi đứa trẻ lớn khôn
       
      Con ơi mỡi mùa đông
      Ủ cho men ruou ngấm
      Thắp dăm nén nhang thơm
      Sưởi linh hồn phiêu lãng... 
       
      #3
        ThanhThanhKhiet 06.03.2008 18:17:32 (permalink)
        0
        NHỚ  MẸ
         
        Tôi thức trọn một đêm
        Tết làn tóc đen đã duỗi
        Mẹ ơi con mồ côi từ bé
        Làn tóc
         
        đen mẹ dể cho con
        Di sản nhỏ mong manh
        Mệt thiếp ,
        Con mơ thấy mẹ
        Vuốt nhẹ mái tóc con
        Rồi ôm vào...
        Ôi...sung sướng
         
        Đã bao lâu
        Thiếu tình mẫu tử
        Biển cuộc đời
        Khổ
        Đắng
        Cay
        Hận Tủi
        Vùi con
         
        Gặp mẹ đây
        Con được khóc
        Bắt mẹ đền
        Những tháng ngày cơ cực
        Bắt mẹ bù bao sáng thiếu quà
         
        Bắt mẹ dỗ
        Những lần
        Theo người lạ đi đò
        Qua sông ra chợ
         
        Bắt mẹ đền cả những lần tựa cửa
        Mong mẹ đến
        Mắt đỏ
        Cụ nhà bên
        Ái ngại đứa mồ côi
         
        Bắt mẹ đền
        Cả lúc được người lạ
        Thương tình cho mẩu bánh khô
        Con vô tư
        Cười vui quên mẹ
         
        Mẹ ơi ,
        Con muốn nhỏ lại
        Nằm nôi
        Mẹ nựng con
        Từng hồi
        Tưởng như
        Con chưa phải đẩy
        Xuống biển cuộc đời
         
        Mẹ ơi
        Con thèm
        Từng bài ru
        Bên tai con
        Ngày hè nóng
        Tiếng võng đưa
        Đêm khuya làm nhịp
        cho con ngủ
         
        Mẹ ơi
        Mảnh đất nhỏ
        Ven sông Phù xa đỏ
        Và những trái cây , quả
        Những mảnh lúa
        Ấp ủ
        Nuôi con
         
        Rồi ngày tháng
        Con lớn
        Mang thêm tên một người
        Sau ba năm
        Cháu nhỏ ra đời
        Không bao giờ
        Biết gọi bà ngoại ơi
         
        Mẹ ơi
        Mỗi ngày con nựng cháư
        Ôm nó vào lòng
        Nước mắt con lưng tròng
        Thương mẹ
        Thương con
        Cháu sẽ không bao giờ
        Thiếu mẹ như con...
         
        #4
          ThanhThanhKhiet 09.03.2008 20:20:24 (permalink)
          0
          NHỚ CON

          Hôm qua mẹ nằm mơ
          Con bệnh mệt bơ phờ
          Hơi thở trên cánh mũi
          Căng phồng tím xung quanh

          Con ở đó một mình
          Ngày tháng cứ vô tình
          Trôi đi giờ tạm biệt
          Ruột mẹ rối tơ vò

          Con ơi con có biết
          Mẹ thương con khôn siết
          Nhưng biết làm sao được
          Khi mẹ con xa cách

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2010 18:44:19 bởi ThanhThanhKhiet >
          #5
            Hô Bảo Nghĩa 09.03.2008 21:21:14 (permalink)
            0

            Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

            NHỚ  MẸ

            Tôi thức trọn một đêm
            Tết làn tóc đen đã duỗi
            Mẹ ơi con mồ côi từ bé
            Làn tóc

            đen mẹ dể cho con
            Di sản nhỏ mong manh
            Mệt thiếp ,
            Con mơ thấy mẹ
            Vuốt nhẹ mái tóc con
            Rồi ôm vào...
            Ôi...sung sướng

            Đã bao lâu
            Thiếu tình mẫu tử
            Biển cuộc đời
            Khổ
            Đắng
            Cay
            Hận Tủi
            Vùi con

            Gặp mẹ đây
            Con được khóc
            Bắt mẹ đền
            Những tháng ngày cơ cực
            Bắt mẹ bù bao sáng thiếu quà

            Bắt mẹ dỗ
            Những lần
            Theo người lạ đi đò
            Qua sông ra chợ

            Bắt mẹ đền cả những lần tựa cửa
            Mong mẹ đến
            Mắt đỏ
            Cụ nhà bên
            Ái ngại đứa mồ côi

            Bắt mẹ đền
            Cả lúc được người lạ
            Thương tình cho mẩu bánh khô
            Con vô tư
            Cười vui quên mẹ

            Mẹ ơi ,
            Con muốn nhỏ lại
            Nằm nôi
            Mẹ nựng con
            Từng hồi
            Tưởng như
            Con chưa phải đẩy
            Xuống biển cuộc đời

            Mẹ ơi
            Con thèm
            Từng bài ru
            Bên tai con
            Ngày hè nóng
            Tiếng võng đưa
            Đêm khuya làm nhịp
            cho con ngủ

            Mẹ ơi
            Mảnh đất nhỏ
            Ven sông Phù xa đỏ
            Và những trái cây , quả
            Những mảnh lúa
            Ấp ủ
            Nuôi con

            Rồi ngày tháng
            Con lớn
            Mang thêm tên một người
            Sau ba năm
            Cháu nhỏ ra đời
            Không bao giờ
            Biết gọi bà ngoại ơi

            Mẹ ơi
            Mỗi ngày con nựng cháư
            Ôm nó vào lòng
            Nước mắt con lưng tròng
            Thương mẹ
            Thương con
            Cháu sẽ không bao giờ
            Thiếu mẹ như con...


             
            Sinh thành
             
            Ta hôn lên vết sẹo cô đơn
            Nơi đầu gối của một lần vấp ngã
            Nơi in vết bàn tay con bé nhỏ
            Tuổi ấu thơ chưa hiểu nỗi đau lòng
             
            Ta hình dung dáng dấp gia phong
            Thương thắt dạ tìm về nơi trông đợi
            Con lớn khôn ngày ngày trên thế giới
            Của riêng con và của riêng ta
             
            Nơi  vẫn còn xa xôi ấy con ơi
            Con vẫn thiếu cái điều ta đã thiếu
            Khi bó gối hận vô cùng ta hiểu
            Trắng tay con quyền lực kẻ sinh thành
             
                                           Hô Bảo Nghĩa

             

            #6
              ThanhThanhKhiet 10.03.2008 23:00:41 (permalink)
              0
              Cám ơn H.B.N. ghé chơi
               
              Một mùa đào nở đón xuân sang
              Như trăm cô gái , ngàn cô gái
              Cũng đón xuân về trong phấn hương
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9