Tiễn đưa
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 27 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 396 bài trong đề mục
Lữ Hành 26.03.2012 19:29:07 (permalink)
0
Mất Còn…Hỡi Quê Hương !



Những chuyến xe về phố
Thấy đời đầy hoang vu
Mắt nhìn theo dòng lũ
Ta thấy ta ngục tù.



Em cuộc đời khốn khó
Sao vượt ngàn giông tố
Màu áo tang trong gió
Lau từng hàng lệ khô.


Quê hương
Bao đêm trường...
Tương lai đâu con đường ?
Mây mù giăng đỉnh núi
Mất còn ?
Hỡi quê hương…

Ta đi vào lòng đời
Xót xa tình chơi vơi
Ta nghe từng tiếng người
Ước mơ cuộc thảnh thơi.


Quê hương
Bao đêm trường
Tương lai đâu con đường !
Mây mù giăng đỉnh núi
Mất còn ?
Hỡi quê hương…

Mất còn…Hỡi quê hương…




Nguyên Thạch

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2012 14:41:58 bởi Huyền Băng >
nghinhnguyen 27.03.2012 19:16:39 (permalink)
0
NƯỚC NON BUỒN...

nước non non nước ngàn xưa
buồn ơi ! non nước xa đưa nỗi buồn
bây giờ xen những tấn tuồng
có ai còn nhớ cội nguồn Rồng Tiên

núi sông chao đão ngã nghiêng
biên cương biển đảo tổ tiên dựng gầy
khóc cha Nguyễn Trải nơi đây
Nam Quan biên ải nơi này còn không ?

Hoàng Trường chia cách biển đông
Tây nguyên đổi chủ giờ không vẹn toàn
nỗi buồn thương thấu tâm can
..............................................

Nghinh Nguyên





lệ hận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2012 08:45:01 bởi nghinhnguyen >
Lữ Hành 29.03.2012 19:13:08 (permalink)
0
Bao giờ trở lại-2



Nặng mối u hoài thương nhớ ai
Cuộn theo biển rộng, dạt sông dài
Biệt cánh chim trời nơi mù thẳm
Một khối tang bồng, một chí trai...

Em ở bên nhà thương nhớ tôi
Chiều trông mây tím ủ lưng đồi
Xa xa vang vọng lời ngựa hí
Thao thức năm canh dạ bồi hồi.

Đời tôi khuất nẻo dài năm tháng
Đâu những đêm thơ dưới áng vàng
Tay trong tay ấm lời âu yếm
Hương nhớ tình xa dặm bước ngàn.

Quê hương đã đến thời mạt vận
Phận trai há mãi nhận cúi đầu ?
Nước đục thân trai vai nặng gánh
Chia sẻ thương đau cuộc bể dâu.

Em ở quê nhà chăm đồng lúa
Nhẹ gánh bưng biền kẻ sơn khê
Chừng nào đất mẹ không còn giặc
Tôi về ấm lại nghĩa phu thê.

Đêm nay trăng trĩu ngoài biên ải
Soi dáng người xưa dưới ánh mơ
Luyến nhớ con đò dòng sông cũ
Tôi vẫn còn mơ một lối về.



Nguyên Thạch

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2012 14:44:07 bởi Huyền Băng >
nghinhnguyen 02.04.2012 19:34:29 (permalink)
0


                                            Nghinh Nguyên

<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2012 12:18:15 bởi nghinhnguyen >
Nguyên Thạch 18.04.2012 14:39:29 (permalink)
0
Bao giờ trở lại - 3


Nhớ quá quê xưa, mùa phượng đỏ
Tiếng ve nức nỡ khóc chiều tàn
Từ dạo biệt ly tà áo trắng
Nhập cuộc viễn du dặm bước ngàn.

Lâu lắm không về thăm trường cũ
Từ tháng Tư đời phủ áo đen
Từ ngày phố thị giăng cờ máu
Chưa về thăm lại những cột đèn

Chúng chẳng có chân, thân chôn chặt
Bị đày ở lại chẳng được đi
Đành làm những chứng nhân thời đại
Không biết giờ đây, chúng nghĩ gì ?.

Ai về xứ Việt cho xin gởi
Lời thăm trụ điện có biết buồn ?.
Hỏi người dân Việt thân nô lệ
Chim lồng, trâu ngựa nhốt chung chuồng.

Hỏi đảng là người hay dã thú
Quang vinh siêu việt hay cúi lòn ?.
Có phải chúng là phường phản bội
Qui Tàu…Ô nhục cả nước non.



Nguyên Thạch

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/F3B1778445BE47A2AD2712A0280B9751.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2012 01:01:09 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
Nguyên Thạch 21.04.2012 12:23:33 (permalink)
0
Giấc mơ tội tình

( Chia sẻ nỗi đau với cha anh đã vùi thây trên Trường Sơn cho một chủ nghĩa hung tàn )



Trường đảng dạy thể nào tôi khôn nổi !
Tầm nhìn ra không qua khỏi cửa lồng
Muốn cất tiếng nhưng sợ họa cùm gông
Nên cúi nhặt chút ngô đồng bố thí


Lòng tự trách sao ươn hèn ủy mị ?.
Khi đêm đen đầy ma quỉ lộng hành
Có những bình minh ló dạng mây xanh
Bao mơ ước được tung hoành bốn bể

Giá nhân gian mọi đường đều dễ
Hẳn cuộc đời không là bể thương đau
Nhìn tương lai, nỗi uất ức nghẹn ngào
Tôi muốn khóc, muốn gào cho sóng dậy...

Đảng dắt tôi, quang vinh đâu chẳng thấy ?
Toàn trường đời đầy rẫy những bất công
Chủ nghĩa hoang mơ... mờ cả chí lòng
Quê hương còm cõi, núi sông thu hẹp !

Đường Tổ Quốc cha ông mòn chân dép
Đã vùi thân trong trùng điệp Trường Sơn
Giờ hồn chưa siêu, hồn vẫn hiện oán hờn
Đêm vất vưởng cô đơn hận tủi

Người sinh tôi ra, nỡ dạy tôi mê muội ?
Thiên đường đâu sao lầm lủi ngập đầy ?
Hạnh phúc nào hay toàn những đắng cay
Đẩy thế hệ mai này thành nô lệ

Giá được vươn vai ra cùng châu bể
Sẽ tuốt gươm thiêng chém bọn đồ tể lộng hành
Mơ Quê Hương mai đồng thắm tươi xanh
Tương lai rạng rỡ tiếng quân hành cất nhịp

Tôi phải đi
Tôi phải đứng dậy
Kẻo muộn rồi chẳng kịp.


Nguyên Thạch




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/BCE9672325834136A31FAA11A00BC6CB.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2012 12:41:08 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
Nguyên Thạch 22.04.2012 17:47:37 (permalink)
0
Niềm đau cuối trời



Gởi blogger Paulus Lê Văn Sơn để thay lời phúng điếu ngày Mẹ của anh qua đời.



Miền quê trông ngóng âm thầm
Thương con không biết giam cầm nơi nao
Đêm nay tiếng nấc nghẹn ngào
Mẹ tuy khuất núi vẫn đau cuối trời…


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/C8698AB5DAA54EA3A4D2C9F049F60416.jpg[/image]



Mẹ cùng nhịp võng đong đưa
Thằng con chúng bắt, vẫn chưa thấy về
Vọng xa lòng mẹ tái tê
Ngã nghiêng đất nước... sơn khê một bầu.

Thằng con nay ở nơi đâu
Lầm bầm tự hỏi " ngục sâu chắc buồn "…
Đôi dòng lăn đắng lệ tuôn
Như mưa tí tách, giọt buồn hạt sa

Con đi, trống vắng căn nhà
Con đi theo bước ông cha diệt thù
Mẹ vai nặng gánh khối u
Mẹ bươi rác vụn kiếm xu kiếm đồng
Gù gù lưng mẹ cong cong
Gánh đi xiêu vẹo lạc trong nắng chiều.

Mẹ lo cho đứa con yêu
Nuôi con đi học phải liều xác thân
Thằng con hiếu nghĩa vô ngần
Nó không quản ngại trường gần trường xa

Nguyện mong sớm cứu quê nhà
Cưu mang một nỗi sơn hà ngã nghiêng.
Mẹ không trách cứ muộn phiền
Khi nghe con xếp bút nghiên giúp đời

Quê Hương thống khổ con ơi
Mau đem chí dũng đáp lời núi sông
Con đi, mẹ chín cả lòng
Nhưng mẹ vẫn biết non sông đang chờ...
Con đi mong đạt ước mơ
Sớm chiều cơm nắm, mẹ chờ tin vui.

Năm qua tin dữ bùi ngùi
Công an chúng bắt con tui bỏ tù
Đắng cay như ngậm mù u
Bóng câu ngã xế mịt mù xa xăm

Nẻo quê trông đợi âm thầm
Thương con không biết giam cầm nơi nao
Đêm nay tiếng nấc nghẹn ngào
Mẹ tuy khuất núi vẫn đau cuối trời…




Nguyên Thạch
http://danlambaovn.blogspot.com/
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 18:40:55 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
Nguyên Thạch 24.04.2012 09:48:14 (permalink)
0


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/3C46B97B412B4C948969E1D4AE92E8A9.jpg[/image]



Dãi nắng đi hoang


Bây giờ là tháng Tư
Ơi vạt trắng thiên thư
Sao em còn xa mãi
Để ta nhớ thương người ?.

Tháng Tư trong dãi nắng
Sao ta còn cay đắng
Em cõi vắng nơi nào
Ta mòn mỏi hư hao

Xưa lạc nhau tháng Tư
Không nói câu tạ từ
Dòng đời trôi biền biệt
Em nơi đâu bây chừ ?

Nhiều đêm trong mộng thắm
Ta nhớ em say đắm
Em nơi cõi hư vô
Hay yên nghỉ nấm mồ ?.

Từ khi em xa vắng
Ngàn nhớ nhung cay đắng
Ơi người tình trăm năm
Với ta trong mộng thầm

Tháng Tư em nơi đâu
Dòng thời gian trôi mau
Ta xế ngã bóng câu
Như nước trôi qua cầu

Bây giờ là tháng Tư
Ơi vạt trắng thiên thư
Sao em còn xa mãi
Tim thắt niềm tương tư…



Nguyên Thạch

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2012 09:49:35 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
Nguyên Thạch 30.04.2012 13:50:29 (permalink)
0
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/7E270B54BD394090B08B20C01D77F459.jpg[/image]


Tiễn anh người lính năm xưa


Anh nằm đó
Trong căn gác nhỏ
Chết cô đơn, nơi xó góc nhà
Hồn ra đi hơn một tuần qua
Xác cô lạnh, người ta nào biết !

Anh nằm đó
Người trai gốc Việt
Lìa thế gian, tha thiết gì không ?
Chẳng có ai chia sẻ nỗi lòng
Trong phút cuối thong dong miên viễn.

Phút anh đi
Ai người đưa tiễn ?
Ai vẫy tay biền biệt ngàn thu ?
Nhớ ngày xưa chiến trận diệt thù
Cờ phủ ấm, lời ru đồng đội.

Ghé thăm anh, nén nhang tạ lỗi
Quá khứ ơi, dậy nỗi ngậm ngùi
Chiến trường xưa cho dẫu ngược xuôi
Trận xung kích buồn vui bầu bạn

Chốn lưu vong...
Buồn theo năm tháng
Nỗi nhớ nhung, khuất dạng Quê Hương
Đời nơi đây, xa vắng người thương
Bởi bận bịu… con đường sự nghiệp.

Chiến chinh tàn, nhưng anh vẫn tiếp
Cuộc đấu tranh, chấp nhận nghiệp nghèo
Mong vần thơ nhiệt huyết anh gieo
Cho thế hệ tiếp theo lĩnh hội...

Giờ tiễn anh, tôi nguyền tiếp nối
Sẽ thay anh tạ tội nước non
Anh yên tâm, mai quê mẹ khải hoàn
Ta không thẹn là con đất Việt.


Bài thơ gởi anh thay nén hương thương tiếc.


Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2012 13:56:36 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
Nguyên Thạch 02.05.2012 03:17:50 (permalink)
0
Nỗi buồn còn mãi đong đưa



Tháng Tư “ giải phóng “ quê nhà
Tôi đi lao động, như ra chiến trường
Cuốc từng nhát đất Quê Hương
Bật lên những khối đau thương ngút ngàn...

Tháng Tư đất mẹ lầm than
Người đi “ cải tạo “, kẻ sang xứ người
Niềm mơ đất nước " xinh tươi " ?
Nên tôi ở lại làm người yêu quê
Tháng năm oán ngập tràn trề
Món canh toàn nước, đời lê ngục tù.

Quê tôi từ dạo mùa Thu
Dưới màu cờ đỏ mịt mù tràn lan
Còn đâu một giấc mộng vàng
Cả nước như một đám tang u buồn !

Ra đồng nước mắt bật tuôn
Toàn những nhát đắng đau buồn xót xa
Nhớ ngày vào dịp tháng Ba
Biển êm lướt sóng, vượt ra xứ người.

Giã từ vùng đất “ xinh tươi “
Giã từ quê mẹ làm người lưu vong
Bao năm hận vẫn nằm lòng
Thương về cố quốc... bất công hung tàn !

Quê Hương...vẫn dãi khăn tang
Ba bảy năm vẫn chứa chan hận thù
Xưa dân tôi bị dụ ngu
Tháng năm chìm ngập mịt mù đong đưa

Ba bảy năm...sáng mắt chưa ?
Hay còn cúi mặt đong đưa nỗi buồn ???



Nguyên Thạch



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/57AB4953DBE6476EAB54AFB3C96431B1.jpg[/image]

Nguyên Thạch

Nguồn:ledinh.ca
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2012 10:12:29 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
Nguyên Thạch 02.05.2012 06:00:31 (permalink)
0
Điệu hò giữ nước


Quê Hương một dãi ngả nghiêng
Đáp lời sông núi hồn thiêng ngóng chờ
Toàn dân vùng dậy dựng cờ
Chung vai gìn giữ vẹn bờ nước non

Thân trai vững chí lòng son
Rồng Tiên khí phách, ta còn hùng anh
Đồng xa hương mạ xanh xanh
Lúa ơi mau trổ, nuôi anh diệt thù.

Từ ngày… ( cái ngày ) xưa ấy mùa thu
Dìm cả đất nước hận thù thương đau
Dân ta oan ức nghẹn trào
Núi sương lệ tủi anh hào thuở xưa

Chí trai tiếp nối ngàn xưa
Gian nan chảng ngại, nắng mưa không màn
Chí hùng vùng dậy thi gan
Cứu dân thoát cảnh vô vàn khổ đau

Anh ơi hãy cất bước mau
Đem bầu nhiệt huyết dâng cao ngọn cờ
Tự Do Dân Chủ ngàn thơ
Câu hò cho thoả niềm mơ đang chờ

Hò là hò lơ… hò lơ….hò lờ

Ngày mai đất tổ vẹn bờ
Hoàng Trường biển hát giấc mơ khải hoàn
Gái trai rực chí hồng son
Quê Hương khốn khổ ta còn đấu tranh

Anh đi chung bước quân hành
Anh ơi non nước ngàn xanh đang chờ
Hò là hò lơ…hò lơ…hò lờ
Hò là hò lơ…hò lơ…hò lờ

ĐK : Quê Hương đang đợi đang chờ
Anh đi gìn giữ cõi bờ nước non
Anh ơi lớp tuổi còn son
Mẹ mừng lệ thắm đàn con anh hùng

Chí tài nào ngại kiếm cung
Mai ngày đất nước trùng phùng hoan ca
Anh đi giữ nước dựng nhà
Tự do no ấm dân ta mong chờ

Hò lơ...Hò là hò lơ...hò lơ...hò lờ.




Nguyên Thạch

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/49D170F11E4B456787921C13AC51D60E.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2012 09:52:13 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
Nguyên Thạch 09.05.2012 14:47:08 (permalink)
0


Niềm đau ngút trời

( Xin chia sẻ cùng Văn Giang Vụ Bản )




Đọc tin tức, lòng dâng thổn thức
Vành khăn tang khơi uất ức nghẹn lời...

Quê hương tôi ơi
Dân Việt tôi ơi
Bao thống khổ
Đất trời nào hiểu !

Bao nhọc nhằn oan khiên…
Dân tôi gánh chịu
Còn bao lâu thôi nặng trĩu bờ vai ?
Những bà mẹ hoang man, những cụ già lê lết hình hài
Trên mảnh đất vùng tương lai duy nhất.

Đau không mẹ ?
Đau không em ?
Thân gầy chân đất
Muối xát lòng chất ngất nỗi đau

Mẹ hỏi tại sao ?
Chị hỏi tại sao ?
Rồi tất cả nghẹn ngào trên nòng súng

Đảng là đây
Ưu việt là đây
Uy nghi hùng dũng
Chuyên chế thẳng tay, kẻ thù là dân chúng, là đồng bào
Nhưng sẵn sàng cúi đầu quì dâng cho Tổ quốc bên kia thêm nữa một sao
Thành năm cánh dạt dào che chở.

Mất đất rồi, chị tôi, em tôi, mẹ tôi sẽ ra thân ở đợ
Sẽ lang thang trong cơ nhỡ ngút ngàn
Nam Định rồi cũng sẽ như Tiên Lãng, như Văn Giang
Nhập với sáu mươi bốn tỉnh thành cơ hàn cùng cực

Da bọc xương, giờ dân tôi kiệt sức
Kiếp ngựa trâu…mặc quan chức tung hoành

Quê tôi nghèo
Mái lá chòi tranh
Trong khi quan đỏ muôn lầu xanh gác lộng…

Khi đảng về là tan tành hy vọng
Đảng đến đây gieo cảnh sống điêu tàn
Đồ tể dùi cui tiến dọc tiến ngang
Uy nghi lắm… đoàn quân hung tàn bạo ngược…

Đường dân tộc, mắt hướng trông phía trước
Đêm giá về lũ lượt bóng ma trơi
Của dân tôi tàn héo cuộc đời
Lê căm hận lất lơi thống khổ

Đảng vinh quang bởi nhiều lầu nhiều phố
Mặc dân tôi lố nhố đám bần hàn
Sá gì đâu dân nước lang thang
Miễn đảng giàu có, túi đầy tiền vàng là được

Nam Định ơi
Văn Giang ơi
Đau cùng cả nước
Bắc chí Nam suôi ngược khối mảnh đời

Việt nam ơi
Quê hương ơi
Tổ quốc tã tơi
Ai có thấu cho dòng đời bất hạnh…





Nguyên Thạch

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/7752215D75454763AD9BC8AC1075D4DE.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2012 01:17:28 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
Nguyên Thạch 14.05.2012 05:32:28 (permalink)
0
Con nước lạc nguồn


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/868E09B193E544AB835E677B0C7A98DD.jpg[/image]





Con nước buồn...
Lạc nguồn xa mãi
Dòng sông ơi
Trôi mãi về đâu ?
Cuốn theo bao khối bể sầu
Chìm sâu dòng chảy… triệu câu oán hờn

Dải giang sơn chập chờn tử sĩ
Đêm hiện tìm tri bỉ thở than
Quê hương
Sao mãi điêu tàn
Hồn ma vất vưởng, lang thang cõi trần.

Dòng lệ đẫm, con dân thống khổ
Bạt trùng dương sóng bỗ ba đào
Bọt bèo trôi dạt thương đau
Hoàng Trường con nước nghiêng chao…
Mẹ buồn…

Đau cuộc đời lạc theo dòng cuốn
Có máu tanh đỏ cuộn một màu
Trầm mình nước đục nhuộm đau
Đắm chung dòng chảy
Tìm nhau lạc loài.

Thà sinh ra làm viên đá cuội
Để ngàn năm trơ trụi hư vô
Thờ ơ trước mảnh tiền đồ
Thà như ghềnh đá…sóng xô bạc đầu

Lũ về đây, dòng sâu con lũ
Bóng đêm đen dã thú lộng hành
Máu dân… trưng tiệc tiết canh
Vô tâm đùa cợt… lầu xanh ngai vàng !

Việt Nam ơi
Tàn chưa giấc mộng ?
Niềm vinh quang lẽ sống mong chờ !
Đảng về là một giấc mơ ?
Hay là thác lũ đục nhơ xoáy đời.


Đường Tổ quốc tương lai tầm với
Lời mẹ khuyên ơi hỡi đàn con
Xót xa lòng mẹ mỏi mòn
Cùng nhau về cội…
Nước non sử hùng

Giống Lạc Hồng
Há cùng nỗi nhục ?
Há đan tâm cúi gục mãi sao ?
Việt Nam dân tộc anh hào ?
Hay là chấp nhận niềm đau kiếp hèn ?



Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2012 05:35:31 bởi Nguyên Thạch >
Attached Image(s)
nghinhnguyen 14.05.2012 09:17:32 (permalink)
0
                             Bình tâm  


Hãy bình tâm !  Hãy bình tâm !
Để nghe tiếng gọi thì thầm lương tri
Cuộc đời được mất những gì ?
Thương yêu là lối đường đi an lành
 
Đời nay vô cảm thịnh hành
Con người ích kỷ ghét ganh dẫy đầy
Vì mình sống chết mặc bay
Chạy theo lợi nhuận cho đầy túi tham
 
Từ  lời nói đến việc làm
Thiếu lòng nhân ái lương tâm chai lì
Hãy bình tâm – hãy gẩm suy
Mà nghe tiếng gọi lương tri thì thầm
 
Xã hội đánh mất lương tâm
Có bao cuộc sống dập bầm khổ đau !*


                        Nghinh Nguyên

  r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2012 14:49:36 bởi Huyền Băng >
Nguyên Thạch 23.05.2012 13:57:38 (permalink)
0
Hoa xương rồng vẫn trổ



Quê tôi vùng nắng cháy
Miền cát trắng thùy dương
Dẫu muôn trùng xa cách
Tôi vẫn gọi Quê Hương.

Nơi đây bao mảnh đời
Đầy nghiệt ngã tã tơi
Dãi cằn trơ cát bụi
Thương lắm đất mẹ ơi.

Trong khốn đốn nhọc nhằn
Đường vạn nẻo khó khăn
Hoa xương rồng vẫn trổ
Tươi với đất khô cằn.

Bao giam cầm áp bức...
Bao oan khiên bạo lực !
Dưới tà quyền khắc nghiệt
Hoa vẫn nở Tự Do.

Cuộc đời đầy chông ải
Với gian dối lọc lừa
Điêu ngoa cùng mụ mị
Hoa vẫn nở trong mưa.

Nắng thiêu như lửa đỏ
Hoa xương rồng vẫn trổ
Trong tận cùng gian khổ
Xương rồng vẫn đơm bông

Cố vươn trong cằn cỗi
Rễ bám đất Lạc Hồng
Thân xương rồng xấu xí
Nhưng đầy nhựa hương nồng

Cố giữ thân gai nhọn
Nguyện dưỡng nụ thắm hồng
Dẫu đọa đầy sắt máu.
Xương Rồng vẫn đơm bông.



Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2012 14:05:18 bởi Nguyên Thạch >
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 27 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 396 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9