Tiễn đưa
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Thu điếu thời sản         Thu điếu    Tác giả: Nguyễn Khuyến         Ao thu lạnh lẽo nước trong veo    Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo    Sóng biếc theo làn hơi gợn tí    Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo    Tầng mây lơ lững, trời xanh ngắt    Ngõ trúc quanh co, khách vắng teo    Tựa gối ôm cần lâu chẳng được    Cá đâu đớp động dưới chân bèo.    *    Thu Điếu Thời Sản    Tác giả: Nguyên Thạch      
      Biển Đông lạnh lẽo, nước đục keo    Ngư phủ hôm nay lại đói meo    Cá mắm giờ đây phơi xác chết    Vốn sống lất lay, giờ thêm nghèo    Đảng ơi, sao cứ thờ Trung Quốc?    Thải đầy chất độc cá chết queo     Ra sông câu cá, câu chẳng được    Vì cá ở sông cũng chết theo.      
      (1)    Ngư phủ Việt Nam giờ đói meo    Thuyền của Việt Nam bé tẻo teo    Biển của quê mình, mình đánh cá    Mà sao "tàu lạ" chúng rượt theo?    Trời mây bàng bạc, bờ xa lắc    Biển Đông đêm ngủ, thuyền thả neo    "Tàu lạ" cố đâm thuyền bể nát    Nghèo rớt mồng tơi, nghèo lại nghèo.         (2)    Biển đảo của mình chúng lấn qua    Bắn giết ngư phủ, chơi giọng cha    Cá mắm ngư cụ...tịch thâu hết    Điện về kêu cứu nhà nước ta    Nhà nước trả lời: Đường xa lắm    Sợ gặp "tàu lạ" lẫn sợ ma    Thôi thì ngư phủ cứ bám biển    Làm dân phải bảo vệ nước ta.         (3)    Biển Đông của mình Tàu đánh qua    Vẽ đường chín đoạn giở giọng cha    Ngàn năm vốn có trong lịch sử    Biển Đông sở hữu thuộc Trung Hoa    Đảng cộng cúi đầu ngầm dâng hiến    Biển đảo Thiên triều qua cứ qua    Tây Nguyên rừng núi cần cứ lấy    Việt Trung hữu nghị...đẹp tình ta.         (4)    Đ(ỗ)M(ười) thằng Tàu láu cá ghê!    Hứa với Việt cộng sẽ bảo kê    Đám nào chống đối mày cứ bắt    Hành hạ mười năm mới cho về    Quân nào phản nghịch, mày nhốt hết    Không ai hó hé, sẽ yên bề    Toàn trị, muốn làm gì chả được    Yên tâm, mọi việc tao bảo kê.         (5)    Dạ dạ chúng con bẩm quan thầy    Chiếu chỉ của vua...ngẫm quá hay    Có chỗ dựa lưng, con làm tới    Con hứa là con sẽ thẳng tay    Đứa nào rục rịch, con sẽ bắt    Bắt cả những tên có tâm ngay    Con quyết "giết lầm hơn bỏ sót"    Muôn tâu Hoàng Thượng, thực hiện ngay.      
      Nguyên Thạch                  
                    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2016 08:22:46 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hẹn em ngày Quê Hương không còn cộng sản       
                Xin hẹn lại ngày Quê Hương không cộng sản    Tôi sẽ viết thơ tình nồng ấm tặng cho nhau    Em ơi, giờ đây dân không có Dân Chủ, mất Tự Do, đói khổ kêu gào...    Tình riêng đôi lứa, làm sao tôi gieo vần cho được?.       Mong em thông cảm vì cuộc đời còn có bao mảnh đời xuôi ngược    Vất vả từng ngày, bữa kiếm ăn được, bữa không    Nước mặn, đồng chua, nắng hạn khô đồng    Cá chết hàng loạt trên biển sông đầy dẫy.       Tôi không thể nào làm ngơ và cố tình không thấy    Nên sầu dâng tận đáy con tim    Tôi vẫn yêu em nhưng trước cảnh tình dân khổ...tôi không thể lặng im    Tình riêng lẻ...tôi cố dìm trong thầm lặng.       Em yêu ơi, Dân Tộc mình phải chịu quá nhiều cay đắng    Họa vong nô bởi bọn phản bội đã "cõng rắn cắn gà nhà"    Đảng đã đan tâm bán đất, bán biển, dâng hiến Hoàng Trường Sa    Và dâng cả sơn hà cho Tàu cộng.       Chúng ta muốn sống, dân ta muốn sống    Nhưng Quê Hương giờ như một đống tro tàn    Mẹ già, em bé...cả dân tộc lầm than    Tương lai tăm tối...bước dặm ngàn mù thẳm.       Tôi yêu em và yêu Quê Hương mình nhiều lắm    Trằn trọc thâu canh, mắt thắm lệ tràn    Đau đáu, ưu tư, trăn trở miên man    Luôn mong ước tiếng gọi đàn cứu quốc.        Mong gởi cho em dòng tâm tư rất thật.       Nguyên Thạch   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2016 13:10:02 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thi Sĩ Ơi    
       Nếu phải viết hằng ngàn bài thơ tình cho em!     Thì tôi chỉ có thể dành tình cảm riêng cho một người     Dẫu biết rằng tình yêu lứa đôi là muôn thuở     Nhưng ta phải biết đặt tình yêu ấy đúng chỗ, đúng nơi.        Thi sĩ ơi     Hôm nay Quê Hương tả tơi!     Lòng dân đang rối bời...     Giá những lời thơ được ưu ái để viết về cuộc đời     Về những oan trái... những dòng lệ rơi...     Thì hay biết mấy.        Nhà thơ ơi     Đành lòng sao?     Mãi rong chơi     Bằng những lời vu vơ tình ái!     Vui vẹn không, khi chung quanh ta đầy dẫy những mảnh đời oan trái?     Hãy ví thử những cô đứng đường bán dâm để kiếm sống là những em gái của ta     Hoặc những đứa bé thơ, những bà cụ không nhà     Lang thang rách rưới kiếm cơm qua cơn đói     Thì nhà thơ cũng đớn đau và cần gióng lời kêu gọi.        Thi sĩ ơi     Lớp người ấy, họ rất cần tiếng nói     Họ là những con người thấp cổ bé họng thì nào vói đâu xa!     Tiếng vang vọng của nhà thơ là những tiếng trân quí, có thể làm quà     Đâu thua sút tiếng yêu thương?     Bởi thiết tha vô hạn.        Chúng ta sẽ ca ngợi tình yêu lứa đôi khi đất nước có sự công bằng, có nền nhân bản…     Lời con tim sẽ trút cạn cho nhau     Tiếng yêu đương mới thật sự ngọt ngào     Bởi khi ấy, không còn nhiều nỗi đau đồng loại.        Lời tâm sự này cho em, tôi muốn nói     Thay tình tôi, thay tiếng gọi lương tâm...     Hẹn em ngày mai khi Quê Hương thoát khỏi ách cộng sản giam cầm     Tôi trở lại... tình thơ... trăm năm ca ngợi.           Nguyên Thạch         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nỗi buồn ngư phủ   
   Ảnh mang tính minh họa              Chiều xứ Quảng đượm buồn trong tia mắt    Thuyền neo bờ, đánh bắt được nữa đâu!    Biển tang thương...cá chết trắng một mầu    Ngư dân xứ Quảng hận sầu lên màu mắt.      
      Hận đảng cộng đã tiếp tay cho giặc    Biến ngư dân vào bế tắc đói nghèo    Biển chết rồi, dân tộc cũng tàn theo    Dân cả nước?    Phận bọt bèo nô lệ!.      
      Bờ cát trắng mắt trông xa, anh kể    Hết cá rồi, vợ con anh không còn gì nữa để mà ăn    Ngư dân nghèo vốn khó khăn, nay lại chồng chất thêm vạn khó khăn    Lệ lăn chảy...đời nhọc nhằn khốn khó...      
      Biển Đông hôm nay hiện màu máu đỏ    Môi sinh hôm nay vàng võ điêu tàn    Biển nhuốm sầu vì nước mất nhà tan    Đảng phản bội...đã qui hàng bọn giặc.      
      Biển của ta mà chúng cấm không được đánh bắt    Chín đoạn đường cong, thắt gọng lưỡi bò    Trong khi lãnh đạo nhà nước thì toàn những thứ mặt mo    Điều hành đất nước mà phải xin cho từ "nước lạ".      
      Giặc thải chất độc, giết môi sinh, giết cá    Hủy diệt những thứ này, còn có nghĩa là giết cả Việt Nam    Trong khi cả đảng toàn là một lũ quan tham    Sẵn sàng dâng hiến cả nước Nam cho triều Bắc.      
      Biển quê cha hôm nay đầy bóng giặc    Tương lai ơi, hiu hắt...nhiễu nhương...    Việt Nam ơi, đâu lẽ sống...con đường?    Cả dân tộc đau thương...uất hận.      
      Lớp ngư phủ sẽ hòa cùng toàn dân xông vào chiến trận.      
      Nguyên Thạch                                  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2016 14:15:56 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Obama leaving Vietnam with sympathies            It sad to say good bye   Obama, ever you question in your heart what and why   The Vietnamese people have to live with the political party that always atrocious and lies   Viet Nam under Red China control, so we have no rights.          Seeing is beliving, in true mind, I would like to ask what would you think?   The comunist Viet Nam, are they please the people or scattering sin?.   Although we are poor but always fullfil our thought with all the defination means   Toward you and the United State of America as like "LinkedIn" (*)         We always pray...   Democracy and Fredom come to us and stay   But to fight comunist dictatorship, it seems to be a  very hard way   Because they are typycal astheistic decay...         Courtesy The Whitehouse image      Barak Obama venerable, the people in this country considring you are our saviour friend   Unlike Xi Jingping and group of China's ambitious political silly and exreavagant!.   The welcome now but never end   Eventhough no flags, no proper ceremonies implement.         We welcome you with all the sympathies   Hand to hand and we all agree   But this events aren't for Xi Jingping who dictate his decrees   Our banners stated that: Xi Jingping must " Cút đi" (Xi Jingping goes home).      
         Leaving Viet Nam, your heart seems to be broke and sorrow because you know that we are waiting   Together, we trust that God shall win   And save Vietnamese people soon get out of numerous sufferings      Obama, can you let us know when in Viet Nam the birds will sing?.      Nguyen Thach   ---------------      Remark: (*) LinkedIn: World's Largest Professional Network      *      Obama cùng nỗi niềm lưu luyến            Rời một nước với cả lòng lưu luyến   Đi xa rồi, ông có thương nước Việt, dân tôi?   Khối người cùng khốn ở lại đây với một lũ nô bồi   Cho bọn Tàu Cộng tanh hôi cướp phá.            Đến nơi đây, ông có thấy Việt Nam nghiêng ngã?   Có thấy người dân tơi tã khốn cùng!   Dân tôi tuy nghèo nhưng với tấm lòng quảng đại bao dung   Nên xem Tổng thống Obama và nước Mỹ là một quốc gia có cùng chiến tuyến.         
            Ông có biết chăng, chúng tôi luôn ước nguyện...   Dân Chủ, Tự Do, trời biển hòa bình   Nhưng bọn cộng sản đã xuất hiện trên hành tinh này và gây hấn chiến chinh   Họ là đám vô đạo, vô tình, vô nhân bản.         Ông Obama ơi, khi ông đến đây, dân chúng tôi coi ông là bạn   Không như Tập Cận Bình và bọn Hán cuồng ngông   Người dân Việt Nam đón ông với tất cả tấm lòng   Tuy không cờ quạt, không diễn văn sáo không bôi đãi         
   Courtesy image      Chúng tôi chào đón ông bằng những nét nhìn ưu ái   Những cái bắt tay thoải mái chân thành   Không như Tập Cận Bình và bè lũ gian manh   Chúng tôi phẫn nộ với những biểu ngữ: Tàu khựa cút nhanh ra nước Việt.      
      
         Rời Việt Nam, trong mắt ông đầy luyến lưu thương tiếc   Tựa như là chào biệt những người thân   Ông Obama ơi, có thấy dân tôi niềm nở ân cần?   Mòn mỏi chờ đợi cho mai dân tộc tôi được sống.         Ông có thấy trong những đôi mắt dân Việt chứa chan niềm hy vọng...         Nguyên Thạch      
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TÔI HỎI EM        - Bài thơ cho những lần xuống đường biểu tình phản đối Việt Cộng và Tàu Cộng.         Tôi hỏi em có buồn không khi đất nước mình nghiêng ngã    Luống ngậm ngùi...sỏi đá cũng cảm nhận nỗi đau    Tôi hỏi em, đất nước ta có còn là Việt Nam, hay đã thuộc Tàu?    Em cúi mặt...nghe tim đau quặn thắt         Tôi nói với em, mai quê mình đầy bóng giặc    Giặc Tàu ô cùng giặc Bắc tham tàn    Đảng cộng sản sẽ cấu kết với ngoại bang    Bán đứng nước Việt để đổi lấy tiền vàng quyền chức...         Tôi hỏi em và xin hãy có những câu trả lời rất thực    Là có phải dân Việt Nam sẽ càng trở nên cơ cực bần hàn    Ở tù ngay trên Quê Hương mình hay sống vất vưởng lang thang    Bị đọa đày nô lệ như xưa, một ngàn năm Bắc thuộc.       Tôi hỏi em, có bao giờ em có ý niệm là phải tự thắp lên ánh đuốc    Soi đường cho chính em và cho cả bạn bè    Trả lời tôi đi em vì tôi rất muốn nghe    Hãy nói lên những ý nguyện...chớ e dè sợ hãi.         Tôi siết tay em, mai lên đường quan tái    Có ngại ngùng không?    Hỡi lớp gái trai    Ta dấn thân cho dân tộc, cho tương lai    Để thật xứng là những hình hài của giòng giống Tiên Rồng nước Việt.    Trước cơn quốc biến, xin hãy trả lời tôi, vì tôi rất mong được biết.              Nguyên Thạch   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2016 13:21:34 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bài thơ tháng Tám       
          Tháng Tám đến chi mùa Thu hỡi    Đất nước tang thương luống ngậm ngùi.       Bảy mươi năm sống đầy ảo tưởng    Mải mê se mãi một tương lai    Dã tràng ôm mộng xây trên cát    Trăm năm rồi cũng chỉ miệt mài.       Chủ nghĩa xa vời hoang đường quá    Tháng Tám mùa thu lá trở vàng    Còn bao lâu nữa mùa Xuân đến?    Hay chuỗi lạnh lùng những Đông sang?.       Này ai mơ tưởng Thu dệt mộng    Tháng Tám Quê Hương ngập vũng lầy    Tháng Tám bùn nhơ dày khắp nẻo    Có biết oán than… lệ khốn cùng?.       Tháng Tám mây đen giăng khắp nẻo    Chập chùng ngõ tối, khuất tương lai    Tháng Tám bây giờ đường lạc lối    Mò mẫm trong đêm, khóc canh dài.       Giá xưa đừng có mưa tháng Tám    Có lẽ lối đi chẳng đẫm lầy    Tóc người đâu vướng màu tang trắng    Thì đâu tan nát một Quê Hương!       Tháng Tư người vội đi biền biệt    Dáng xưa ngày cũ, nhớ thương thầm    Ơi thùy dương ngát bờ cát trắng    Dã Tràng se mãi mộng trăm năm!       Nguyên Thạch               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Gọi đàn cứu quốc             Mời bạn ghé thăm quê hương tôi Cà Ná    Vùng khô cằn sỏi đá hoang vu    Cà Ná bao năm khắc khoải dưới thiên đường mù    Quanh năm thiếu nước, hè thu nắng hạn.      
      Đảng đến đây, đem quê tôi dâng bán    Sắt thép Hoa Sen của giặc Hán tung hoành    Biển Cà Ná, vùng biển mặn trong xanh    Mai biển đục, biến thành biển chết.      
           Dân quê tôi vốn nghèo nàn lê lết    Mai biển độc, cá chết lấy gì ăn?    Đời sống quê tôi vốn dĩ nhọc nhằn    Lại phải đối mặt với vạn khó khăn nối tiếp.      
      Dân Cà Ná thấp cổ bé họng lấy gì đây để chống chọi với bọn chuyên đại bịp?    Phận hẩm hiu làm kiếp dân đen    Bởi đảng cộng kia luôn ác với dân, nhưng với giặc thì rất hèn    Một lũ phản quốc, bon chen bán nước.      
      Mai biển chết, dân tôi lại lê đời xuôi ngược    Như Formosa cùng bao mộng ước tiêu tan    Nhìn Cà Ná là Vũng Áng thứ hai, dân tôi dài dòng lệ đôi hàng    Ôi Tổ Quốc, đường trái ngang bão lộng.      
      Mai có ghé nhìn dân tôi và cuộc sống    Cà Ná tang thương như đống tro tàn    Như cả quê hương chìm ngập trong chuỗi lầm than    Cả nước hỡi, mau gọi đàn cứu quốc.      
         Nguyên Thạch                               
  
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2016 09:18:52 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thu quê hương và tình yêu              Anh vẫn miệt mài đi đấu tranh    Đời anh chẳng phút được yên lành    Yêu em thầm kín không dám ngỏ    Cứ như sương đọng hạt long lanh.         Thu đến rồi em, thu rũ buồn    Mắt ai dịu vợi chiều thu buông    Thông reo vi vút ngàn thương nhớ    Như gởi đến ai khối niềm thương.         Thu rũ miên man chuỗi u sầu    Cách mạng mùa Thu hỏi về đâu?    Tan tác thu vương màu lá úa    Để nay đất nước ngập thu sầu         Dân còn thống khổ, anh vẫn đi    Mai về cát bụi có sá chi    Một lần được chết cho dân tộc    Ngàn sau sử sách luôn khắc ghi.         Nguyên Thạch             R       
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2016 12:14:15 bởi Nguyệt Hạ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bỏ…    
    - Nhân vụ tòa án Hà Nội bỏ tù nữ nông dân anh hùng Cấn Thị Thêu, xin có vài "định nghĩa" về chữ Bỏ dưới trào sản để chị Thêu cùng các bạn đọc cho vơi phần nào nỗi nhọc nhằn dưới chế độ tàn bạo mục nát này.    
    Hồ Chí Minh "Thà giết lầm hơn bỏ sót"  Hồi xưa, chống đảng thì bị bỏ bao (bố)  Dưới chế độ cộng sản thì người dân phải bỏ nước    Dân kêu oan thì quan bỏ tù   Dân phản đối thì côn an, dân phòng quánh bỏ mẹ   Dân bị bắt vào đồn côn an thì bỏ xác  Giáo dân xuống đường thì an ninh khu phố ép bỏ đạo  Cán bộ muốn cướp đất thì dân phải bỏ nhà   Người đấu tranh thì an ninh vâng lịnh Tàu phù đập cho bỏ ghét  Khi Tàu cộng cướp biển đảo thì nhà nước kêu dân đừng bỏ biển vì cành sát biển không muốn bỏ bờ  Giặc Tàu cướp biển thì quân đội bỏ chạy  Đảng CSVN không dám chống Tàu cộng vì sợ bị đánh bỏ bu   Tham nhũng cướp tiền thì tòa án bỏ qua  Học sinh đu dây qua sông thì nhà nước bỏ lơ  Quan tham thì thẩm phán bỏ tội  CSGT thì chỉ biết lấy tiền bỏ túi  Cán bộ vòi vĩnh bị chửi nhưng cũng không bỏ tật  Cán cộng ra nước ngoài thì hay ăn cắp đồ bỏ bóp  Giao thông VN khi ra đường thì bỏ mạng  Việt kiều về nước làm ăn thì chạy bỏ của  Quan cộng chạy trốn ra nước ngoài thì tuyên bố bỏ đảng   Băng đảng bao che tội ác cho nhau, khi bị tố giác thì bảo là bỏ quên   Dân nghèo đói thì bị đảng và nhà nước bỏ mặc  Tàn tật, bệnh hoạn thì nhà thương bỏ bê  Tàu đánh rắm một cái thì VC sợ bỏ bố...  Ngoài ra các cụ có nói: “Giàu bỏ bạn, sang bỏ vợ”.  Còn gì nữa thì quí còm sĩ đừng bỏ qua.    
    Nguyên Thạch                     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2016 03:17:24 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Sỏi Đá Cũng Buồn  
   
     
    
   
    
  Giọt lệ héo ru buồn trên phiến đá  
  Mai về đâu?  
  Ơi mộng ước xa xăm  
  Quê hương hỡi tương lai đâu bờ bến?  
  Con nước buồn cùng sỏi đá âm thầm.  
   
  *  
   
  Sớm lặng lẻ bước thầm về quê cũ  
  Nhặt vài viên sỏi nhỏ ở bên đường  
  Là nhân chứng trên quê hương nghiệt ngã  
  Viên sỏi ơi dài năm tháng có buồn?  
   
  Sỏi thấm ướt giọt sương qua đêm tối  
  Vẫn còn trơ hạt đọng thấm long lanh  
  Lòng cứ ngỡ sỏi chứa chan ngấn lệ  
  Nằm lại quê hương nên thấu rõ ngọn ngành.  
   
  Bên bờ đá, lũy tre xưa trở héo  
  Vì nguồn xa mạch nước đã khô cằn  
  Dòng kỷ niệm ngày qua đang chợt hiện  
  Dòng sông xanh thơ mộng dưới ánh trăng.  
   
   
   
   
  Đá hỡi đá, có nhọc nhằn không đá?  
  Cuộc bể dâu qua bao nỗi thăng trầm  
  Chôn chân đứng, chứng nhân bao nhật nguyệt  
  Nơi quê hương mọi thứ bị giam cầm.  
   
  Giọt lệ héo ru buồn trên phiến đá  
  Mai về đâu?  
  Ơi mộng ước xa xăm  
  Quê hương hỡi tương lai đâu bờ bến?  
  Con nước buồn cùng sỏi đá hận căm.  
   
    
  Nguyên Thạch
        
 
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2017 06:00:38 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lời Biển Khóc     
          Tôi vẫn biết bên kia bờ mù thẳm    Bạc trùng khơi, con nước sóng vẫn gào    Từng triệu cơn sóng bủa, triệu nỗi đau    Ôi non nước!    Một màu tang trắng.       Bờ bên nay, gió hờ biển lặng    Lấp lánh muôn hoa nắng, tựa ngàn sao    Biển xứ người sao êm ả dạt dào    Em nơi đó niềm đau sóng dậy.       Quê Hương ơi, lối mờ không thấy    Ôm thương đau vùi tận đáy…biển hờn    Cuồng cuộn trào dâng…nghẹn tiếng nấc từng cơn    Biển đau đớn trong căm hờn vong quốc.       Dòng thênh thang, hôm nay bỗng chật    Trôi lưu vong vờ vật chân trời    Xa cội nguồn…dậy nỗi nhớ không vơi    Biển Đông hỡi…    Thương một đời biển khóc.           Nguyên Thạch         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tiêu Tương Khúc              Mỗi độ tháng Tư lá lắt lay    dòng tương giang rũ, hồn ngất ngây    lầm bầm gã với trời, mây, nước    người cũ đâu rồi?    Ta ở đây!    - Em yêu ơi, bao giờ trở lại? Tự Do Nhân Bản...sao còn xa vắng mãi, biết chăng em tôi khắc khoải mong chờ.       *       Tôi trở về đây giữa quê hương    ngân nga điệp khúc nhớ người thương (*)    một bầu, một nỗi u buồn ấy    tóc phủ gầy vai nhuốm bụi đường.       Trăng vẫn là trăng của dạo nào    cảnh cũ, người xưa biết phương nao!    có tiếng dế mèm đêm rũ khúc    ru hồn lữ khách nét hư hao.         Lá ủ tình xa kỷ niệm vùi    em xa vắng mãi có chi vui?    Ơi người yêu cũ xa bến cũ    Có biết quê hương luống ngậm ngùi.       Mỗi độ tháng Tư lá lắt lay    dòng tương giang rũ, hồn ngất ngây    lầm bầm gã với trời, mây, nước    người cũ đâu rồi?    Ta ở đây!       Bến sông hoang vắng đầy khí ám    trùng điệp âm sâu rợn núi rừng    gã lùng bùng bước, xiêu nhịp bước    nhìn khối nhân gian, gã say đời.       Hồn tên lữ khách buốt đêm nay    bến tiêu tương rũ, đôi mắt cay    ngân nga gởi gió tiêu tương khúc         xa xa...Hoàng Hạc tiếng gọi bầy.        ----------------    (*)Chế độ Nhân Bản VNCH       
          Nguyên Thạch       
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 13:22:25 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thiên Thu Mẹ Buồn!       Trăng Đông soi dáng bóng dài   Nửa in đất mẹ, nửa cài song thưa   Nhớ ai, nhớ mấy cho vừa...  Bao Đông cách biệt vẫn chưa thấy về  Người đi biền biệt mải mê  Buồn lên màu mắt, mẹ quê vẫn chờ.      Quê nhà mẹ vẫn ước mơ  Đàn con trở lại dựng cờ giữ quê  Con đi, khắc một lời thề  Con đi chí nguyện vẹn bề nước non      Tuổi trai, ngày ấy còn son  40 năm vắng mỏi mòn mẹ trông  Sông Hồng hòa nhịp Cửu Long  Dậy nên ngàn sóng Lạc Hồng hùng anh.      Tiễn con, mắt mẹ còn xanh  Vẫn in tiếng nhạc quân hành hôm nao  Con đi xây lũy dựng hào  Cho ngày đất mẹ xuân tao trùng phùng.      Dáng con, ngày ấy kiêu hùng  Giờ đây còn có vẫy vùng như xưa?  Mẹ già như chuối đong đưa  Gió lay chuối rụng...con chưa thấy về.    Nổi trôi một dải sơn khê  Giặc Tàu tràn ngập, tứ bề bủa vây  Quê hương một dải đọa đày  Đất nước giờ lọt vào tay quân thù!.    Dân mình ngậm đắng mù u  Xót xa dòng lệ...thiên thu mẹ buồn.    Nguyên Thạch       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lệ Tủi            
                  Mẹ đã sinh ra một đàn con   
  Đứa nơi Hà Nội   
  Đứa Sài Gòn   
  Thằng ở Ca Li   
  Thằng Pháp quốc   
  Con gái phương xa vẫn miệt mài.     
  
  Canh thâu, mẹ dõi mắt u buồn   
  Nghĩ đến tương lai!   
  Lệ sầu tuôn   
  Tin thằng Hà Nội vào ngục thất   
  Chó săn canh mãi đứa Sài Gòn!   
   
  Thằng ở Ca Li sang giàu lắm   
  Không biết nhớ không?   
  Tiếng Quê Hương.   
  Đứa ở Paris luôn nhộn nhịp   
  Có lẽ nhạt phai những tình thương.   
   
  Đất mẹ bụi mù…   
  Thê lương quá   
  Lố nhô nghênh ngang những thằng Tàu   
  Quan Việt, bây giờ toàn Thái thú   
  Lẻ tẻ anh thư, bậc anh hào!   
   
  Đất nước ngả nghiêng theo vận nước   
  Con mẹ lang thang…chuỗi vô tình   
  Biển Đông thay chủ, lời lạc giọng   
  Tây nguyên mẹ đứng khóc phận mình…   
   
  Bước chân qua đồi non   
  Ta hỏi ta   
  Nước mất còn?!.   
  Hôn mấy đọt chè xanh   
  Giã biệt ư!   
  Hỏi sao đành?   
   
  Chiều nhìn xa biển Đông   
  Cờ đỏ năm sao   
  Muối xát lòng…   
          Bóng mẹ hiện nguyên vành tang trắng   
  Có đôi dòng ấm…mắt lưng tròng.         
  Nguyên Thạch            
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2017 09:35:35 bởi Nguyên Thạch >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: