RẢ TAN Rả tan cái Đảng dở hơi Tự mình giải tán như thời Liên Xô Để dân còn thấy tự do Để dân có được ấm no trong đời Để dân hạnh phúc mà cười Để dân tìm thấy muôn lời thật ngay Để dân khỏi thấy trái tai Những điều phi nghĩa mà ai từng làm Tránh điều máu đổ xương tan Tránh điều ngu xuẩn điêu tàn cho dân Tránh dẫm đạp những lối mòn Tránh đưa dân đến con đường diệt vong Đảng cộng đừng có mà mong Ngồi mát được hưởng bát vàng thế gian Vật chất vốn chỉ phù vân Nếu vay thì trả hợp tan lẽ thường Cuộc đời vốn dĩ vô thường Dể đâu tính toán mưu toan hại người Hôm nay no đủ nhất thời Đừng quên cảnh khó của người mai sau. GIANG NAM
TA CÓ NÊN Tổ quốc lâm nguy ta có nên ?! Cất cao tiếng nói của trung hiền Nước nhà lâm nạn lẽ đâu ngại Dũng trí kiêu hùng vững mạnh lên. Gấm vóc giang sơn của tổ tiên Xương tan máu chảy đã bao phen Cố công gìn giữ cho con cháu Nay chút lợi quyền há đã quên. Sự thật phơi bày đã hiển nhiên Cớ sao đổi trắng để thay đen Dân tình căm phẩn vì yêu nước Kiếm cớ bắt giam tội phạt đền. Đảng cộng xem ra quá lộng quyền Lắm khi ảo tưởng cứ liên miên Tinh thần “ hữu nghị ” giữa hai nước Hổ thẹn thương thay kiếp mọn hèn. Lịch sử ngàn năm không dể quên Lẽ đâu bưng bít chuyện không nên Chuyên quyền độc đoán hại dân tộc Nước mất nhà tan liệu có bền !?! GIANG NAM
THAN ÔI…! Than ôi bạo ngược quá thôi Tàu Ô gian hiểm giết người dân ta Xua quân cướp đảo biển xa Lại mưu toan cướp sơn hà quê hương Nước nhà loạn lạc nhiễu nhương Tham ô hối lộ một phường Đảng viên Mua quan bán chức lộng hành Rõ ràng như thế mà còn đành hanh Trong ngoài lắm chuyện ô danh Lòng dân bất ổn lòng canh cánh buồn Nay người trí thức sớm hôm Nặng lòng đất nước xót thầm trong tâm Ngõ hầu góp tiếng canh tân Nước nhà tươi đẹp mười phần là hơn!!! Ngờ đâu Đảng lại loạn ngôn Lộng quyền ghép tội phản dân hại nhà Hỡi người yêu nước gần xa Hãy trông nghịch cảnh nước ta mà lần. GIANG NAM _Thân tặng những nhà trí thức trẻ yêu nước. Vì một lần truy cập khó khăn. Nên tôi post bài một lần tùy diễn đàn phân bố.
Gởi: Giang Nam Anh Giang Nam tác giả những bài thơ trên đây kính mến. Thật cảm ơn sự kiên nhẫn của Anh đã cố gắng gởi những bài thơ đầy ý nghĩa.Trong một bối cảnh xã hội dầy đặc những con kênh kênh chực hờ cào cấu thì quả thật những bài thơ trên là vòng liên lụy. Thật đáng thương cho những bông hoa trong vòng rào kẽm gai bưng bít khép kín. Chúc vạn điều lành. Nguyên Thạch
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/BDB2BFAF4E254B83A9876FBC60736A7A.jpg[/image]
Tiếng giục con tim
( Xin được chia sẻ với ngày về của anh thư Lê Thị Công Nhân )
Người trở về từ ngục tù tăm tối.
Tỏa rực ngời như nắng mới trổ thêm bông.
Là ánh dương là rạng rỡ đóa hồng.
Là chí khí hồn núi sông tộc Việt.
Chốn lao tù người giữ nguyên khí tiết.
Cõi đọa đày người mài miệt đấu tranh.
Gióng tiếng chuông như nhạc khúc quân hành.
Chẳng ngần ngại.
Tuổi xanh cho Tổ quốc.
Người trở về giục triệu người bừng giấc.
Giấc ngủ vùi khi đất nước điêu linh.
Người nhắc đời.
Suy gẫm chữ nhục vinh.
Chín mươi triệu ai tình riêng cúi mặt ?!.
Thân nhỏ bé nhưng con tim ngời son sắc.
Trước bạo quyền nét mặt hiên ngang.
Thà hy sinh chứ chẳng chịu đầu hàng.
Bước đầy ải gian nan chấp nhận.
Liễu yếu đào tơ người xông ra chiến trận.
Mang nỗi niềm uất hận mất Giang sơn.
Hỡi muôn dân sao cúi mặt nuốt hờn?.
Khi giặc Bắc từng cơn xua quân chiếm.
Đường người đi bao gian nan nguy hiểm.
Ngàn đời sau son điểm sử xanh ghi.
Là con cháu Triệu Trưng .
Người gát lại tuổi xuân thì.
Vui sao vẹn trong khi dân nô lệ.
Người trở về.
Gieo niềm tin bốn bể.
Giương cao cờ .
Vì Quốc thể đứng lên.
Đường ta đi dẫu chớp bể thác ghềnh.
Dẫu có phải xác thân đền nợ Nước.
Cảm ơn anh thư.
Bước oai hùng đi trước. Nguyên Thạch R
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/F1BF6EBF61B94AB7BBE326808411F035.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2010 10:37:44 bởi Nguyên Thạch >
Chí tang bồng Nước non ngàn dặm khối tang bồng.
Đi không chẳng lẽ lại về không.
Mang chí nam nhi rời cố quốc.
Một mối hờn căm nỗi hận lòng.
Ba mấy xuân qua đầu nhuốm bạc.
Quê hương dịu vợi vẫn ngóng trông.
Đâu hỡi sĩ phu tâm Phù đổng.
Đời vẫn thênh thang lạc giữa dòng. -------------------------------------
Đời vẫn thênh thang lạc giữa dòng.
Đi không nay lại cũng về không.
Đâu chí nam nhi ngày tháng cũ.
Quên mối hận xưa lạc quần hồng.
Xuân đến xuân qua đầu càng bạc.
Lối cũ đường mơ nát cả lòng.
Quê hương mòn mỏi chiều sương khói.
Người xưa khất cả nợ tang bồng. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2010 02:16:15 bởi Nguyên Thạch >