MẸ
con đi sa nơi phương trời lạ
nhớ mẹ hiền giấc ngủ gọi tên
đêm con mơ mẹ ở kề bên
chăm chút con trong từng giấc ngủ
bao năm giài mẹ hiền ấp ủ
nuôi nấng con khôn lớn thành người
bát cơm sẻ nửa san đôi
nửa dành con trẻ nửa thời phần cha
nử đời cứ mãi buôn ba
bây giờ tóc mẹ đã pha tuyết nhiều
nửa đời mẹ mãi chắt chiu
nuôi con trẻ nên hình thành vóc
con của mẹ hôm nay đã lớn
thì mẹ ơi tóc mẹ bạc quá rồi
mầu thời gian phủ mãi không thôi
sờn áo bạc đôi quang dài gánh nặng
đời mẹ như thân vạc, lần lũi cảnh đêm đông
sương mờ phủ giăng giăng che áo bạc
thương mẹ nhiều bao năm mưa nắng
áo bạc mầu sứt chỉ cũng vì con
mẹ biết không con nay đã lớn khôn
đã vững bước trên đường đời tấp nập
mầu áo xanh luôn đi cùng năm tháng
giữ mùa xuân giữ giấc ngủ trẻ thơ
vững niềm tin giữ vững ước mơ
giữ biên giớ nơi xa hải đảo
gửi niềm tin gom vào manh áo
nỗi lòng con theo cánh sóng chiều nay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2010 16:48:28 bởi hoàng hoài nam >