Thơ hay dành tặng bạn của THƠ!
Các bạn đọc thân mến! Tôi yêu thơ, tôi xem những bài thơ hay mà tôi đọc đựơc chính là món quà quý, xem những tập thơ tôi có được là tài sản của mình.Tôi luôn tự hào về chúng và tôi luôn biết ơn các nhà thơ đã dành cho tôi những sáng tác hay.Tôi có thói quen chép lại những bài thơ hay từ ngày tôi còn đi học.Nay tôi trân trọng đánh máy lại để các bạn cùng đọc! Chắc chắn sẽ có nhiều bạn cùng yêu thích những bài thơ này!
************************* ĐÀ NẴNG một thời dấu yêu! Thơ: Luân Hoán Nhạc: Nhật Ngân
Người tôi yêu ở Lầu Đèn
Cây cao lá rậm ánh trăng khó vào
Trèo rào tôi lén sang chơi
Mảnh tình dẫn những đường thơ đi về.
Người tôi yêu ở Thanh Khê
Quanh năm cát nóng mây che hải triều
Buộc thơ tôi thả theo diều
Diều tung gió đứt tôi buồn về không.
Người tôi yêu ở bên sông
Những hôm trở gió đò không sang bờ
Chờ em tôi thả thơ trôi
Thơ theo sóng nước bập bềnh lô nhô.
Người tôi yêu ở Thanh Bồ
Ngân nga thánh nhạc vút cao nhà thờ
Ngày ngày tôi lén đến nghe
Trở về lòng thấy muôn ngàn nhớ nhung.
Người tôi yêu ở tứ tung
Phước Ninh,Thạch Gián,Khuê Trung,Tam Toà
Hải Châu, An Hải, Xuân Hoà
Vườn ươm mấy cõi thơ tình trong tôi.
Người tôi yêu ở tứ tung
Nhưng sao chẳng thấy một người yêu tôi?
12/2007
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/F77DFF9BC6854B689BDAE9076D093603.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2008 01:04:26 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Tháng ba Ồ nhanh thế, đến kia rồi Tháng ba đứng ở bên trời cười tươi Lúa xanh xanh quá đi thôi Gió tha thiết quá như mời gọi nhau Mùa xuân còn đậm sắc màu Nắng hè đã trải nhịp cầu xốn xang Rủ nhau bầy én chăng hàng Theo mây bay, với ngỡ ngàng mây bay Ai đi đó, ai về đây Để cho xao xuyến hàng cây ven đường Vườn hồng xiêm thoảng đưa hương Đơm từ bao giọt nắng sương của trời Như là trái tim của tôi Hồng lên là bởi những lời anh yêu Bao nhiêu sớm,bấy nhiêu chiều Bao nhiêu giông bão, bấy nhiêu ấm nồng. Cuộc đời gạn mãi đục, trong Và ngày tháng mãi nối dòng, tháng ba... Thanh Nguyễn 3/1986
Người ấy bây giờ...? Người ấy bây giờ đang ở đâu? Để hồn hoang vắng, trắng bông cau Ngàn lau phủ xám đường ra bến Bờ sông lay lắt mấy chân cầu! Người ấy bây giờ đang ở đâu? Được mấy vầng trăng sáng trên đầu Nghe con chim hót, lòng dịu lại Hay chuốc thêm sầu, nặng nỗi đau? Người ấy bây giờ đang ở đâu? Nắng còn hong tóc lúc qua cầu Mây vẫn đi về trên mắt biếc Gió còn hoà điệu “lí thương nhau”? Người ấy bây giờ đang ở đâu? Ví bằng hoá đá để bên nhau Trái tim muốn xẻ làm muôn mảnh Nối bến bờ xa, mấy nhịp cầu. Hoài Vũ
VƯƠNG TÌNH Tác giả: Nguyễn Đình Thư Nguồn: nt Xinh đẹp ngây thơ nhiều thiếu nữ Lòng nghe sao lạ mặt quen thân Tuồng như độ trước - khi nào ấy Có gặp nhau đâu đã một lần. Có lẽ khi là khách viễn phương Nhân cơ rẽ một ngã ba đường Hay chừng dặm gió sang mưa chướng Cùng lánh hiên người đôi phút hương Hay buổi trưa nào trở bến sang Tình cờ chung mạn chuyến đò ngang Tới nơi người dõi vùng mây trắng Kẻ trải lăm xăm hướng bụi vàng... Rồi đó không hề tưởng nhớ nhau Phương trời ai biết có ai đâu! Đời cầm như nước đôi dòng lạ Mây khói mênh mang sầu lạc sầu... Nay gặp không ngờ chẳng ước mong Mới e dáng nỡ gọi tao phùng Không vồn vã lắm nhưng may để Gây chút tươi êm bớt ngượng ngùng Lặng lẽ nhìn nhau chẳng thoáng tình Người ơi tôi thấy quá buồn tênh! Và đây chia cách không đưa tiễn Mắt với trông theo nghĩ chẳng đành. (Hương màu) LỜI XIN LỖI: không hiểu "trời xui đất khiến" thế nào mà Thành Dũng lại "đi lạc" vào trang của chị LEMINHLIENTHANHTHO! TD thành thực xin lỗi chị và mong chị lượng thứ cho sự nhầm lẫn này!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 17:50:45 bởi bietaiaibiet >
Nguyễn Thành Dũng thân mến!
Nếu thỉnh thoảng lại đi "lạc" sang trang thơ sưu tầm của chị, em sẽ gặp được những bài thơ tình trứ danh.
Ô hay sao lại ngại đi lạc sang trang thơ này?"Thơ hay dành cho bạn của Thơ"mà!Chị luôn ghi nhớ chính em là ngươì bạn đầu tiên ở vườn thơ vn thư quán đã thân ái mỉm cười với những ngỡ ngàng, sơ xuất khi chị mới là thành viên.
Chị sẽ thừờng xuyên đọc thơ sưu tầm và mừng đón các sáng tác mới của em.Thơ em vừa ngọt mềm êm ái vừa tình tứ!Chị rất quý!
Thân mến!
************** Đường chân trời Mênh mông quá em làm sao hiểu được
Đôi mắt anh muốn nói điều chi
Anh như đường chân trời làm sao em tới
Nên vội vàng em khép hàng mi.
Anh vẫn là anh…sao không hôn em đi?
Hãy tha thiết và hãy yêu mãnh liệt…
Em chỉ muốn tan thành bọt nước
Khi anh là con sóng của đời em.
Anh chẳng thể là con sóng của đời em
Dù hạnh phúc em ước ao …nhỏ nhoi đến thế
Anh không thể hi sinh cả điều có thể
Đường chân trời em không tới được đâu.
Lê Thị Nam Bình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 14:08:01 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Vượt ngã ba sông Mắt em đi suốt vòng thân phận Chỉ được quay về lúc lệ rơi Hồn em thả hết nghìn thi tứ Chỉ được bừng lên lúc miệng cười Thì ngã ba sông ba hướng thuyền Hướng nào khôn dại, hướng nào điên Liệu còn một hướng ta bơi đứng Vớt cánh mai vàng sập sóng đen. Vừa khi vuốt tóc nhìn chênh bến Chợt thấy dài xanh ngất nước mây Hoa khô xây bậc trăm thềm ngọc Một phím đàn đôi bốn cánh bay Ngự đỉnh đài ánh nguyệt xuyên xanh Đón chào Nữ Chúa khóc vô thanh Hỏi thăm – Ai nấc trong hoàn vũ Ba ngả sông cùng đáp: - Chính anh! Hoàng Cầm TP Hồ Chí Minh, 1991
Em chờ
Chắc gì anh đến hôm nay
Mà em cứ đợi tàn ngày, trắng đêm
Hết đi ra cửa ngóng lên
Vào nhà ngồi xuống, đứng lên thẫn thờ.
Chắc gì anh đến bây giờ
Trà pha để nguội, nhạt mờ vị hương
Chắc gì? Mà dạ cứ thương
Cứ day dứt nỗi vấn vương trong lòng
Đã yêu, yêu đến tận cùng
Đã thương, thương đến nát lòng vì nhau.
Chắc gì? Đã chắc gì đâu?
Hôm nay, cả những ngày sau ..em chờ.
Vũ Thị Khương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 14:10:28 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Hồi ức “Hồi ức làm ta muốn khóc” … Bây giờ một mình em đi giữa cuộc đời bao công việc, nghĩ suy không chia sẻ cùng anh dù chỉ trong tưởng niệm anh đã trở nên xa lạ trong em xa lạ với chính anh ngày ấy Vậy mà mỗi khi đôi mi em vừa khép anh lại hiện ra không hiểu vì sao... Đặng Thị Vân Khanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 13:11:25 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Người dưng Em tập nhìn anh như một người dưng
Đôi mắt đầy thêm cái nhắm
Em tập quên anh, tập làm kiêu hãnh
Qua đường gió bụi đẩy đưa.
Cuộc đời cuốn em ra khỏi xa xưa
Sao nỗi nhớ giậm chân vào vùng cấm
Ôi sợi tóc cứ lén tìm nơi rụng
Câu thơ nào thở phía không người.
Em tập nhìn anh như mảnh trăng thôi
Trăng khuyết, rạng - triều lên là hết chuyện
Dòng sông trôi chứa sâu lời vĩnh biệt
Chỉ đôi bờ mòn mỏi gói sông già
Chỉ đôi bờ không thấy biển du ca
Không chảy được nên không thành biển được
Em tập nhìn anh như một người dưng
Nhắm đôi mắt giấu đời giọt nước.
Lê Thị Thanh Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 14:12:29 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Lời cuối Khi nào buồn anh hãy đến với em
Cửa vẫn mở và lòng em vẫn đợi
Con ngõ quanh co quen bước chân thầm lặng
Chắc anh chẳng lạc đường khi trở lại nhà xưa
Khi nào đường đời không còn chỗ trú mưa
Vai gầy em vẫn cong che giông bão
Dù rêu xanh tường loang mốc úa
Dù thời gian có nhạt bóng chiều.
Em chờ anh như lúc mình mới yêu
Như lần đầu tiên ta trong căn nhà mới
Em chờ anh dẫu anh không về nữa
Hoa tuyết tan hun hút bóng chim di.
Em chờ anh nơi ngưỡng cửa hoàng hôn
Phía trời tây trăng già bạc thếch
Em chờ nghe một bước chân quen thuộc
Mùi hương xưa cay mắt những đêm dài
Ta bây giờ như chim lạc đường bay
Mùa đông khóc mùa thu phai lặng lẽ
Em mở cửa đêm đêm nhìn giông bão
Đã dối lòng, rồi anh sẽ về thôi.
Phan Ngọc Thường Đoan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 14:14:13 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Vắng người Vắng Người trời đất rộng rênh Hàng cây trút lá, chẳng thành mùa đông
Ta tìm trong cõi hư không
Một câu thơ cũ, dối lòng rằng chưa
Rằng không, rằng đã bao giò
Ta có đợi, có chờ chi ai…
Cỏ mềm xanh tận giêng hai
Hạt sương đã nặng, ban mai đã hừng
Chân người đã rộn đằng đông
Tiếng Người đã cất, sao không thấy Người?
Người đi, Người đã đi rồi
Mình ta, ta nói, ta cười đợi… ta
Ta làm người của bao la
Ta như hạt nắng đi qua bốn mùa
Rồi Người hiện giữa trang thơ
Lung linh Người hát với mùa xuân xanh.
Dương Kì Anh
Báo Phụ nữ Việt Nam
Xuân Quý Mùi - 2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 14:15:16 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Tình muộn Trách trời xanh sao lỡ đa đoan Gặp gỡ nhau chi khi muộn màng Tôi: lãng tử - và – em:đơn chiếc Mà tình nặng, nợ thì mang. Ta còn gì đâu đành cho nhau Hai mái đầu xanh đã bạc màu Mộng đã tàn rồi, duyên đã khép Nghiêng bầu dốc cạn nỗi buồn đau. Gạt chút men còn trong nhạt phai Nương vào nhau cho quên đường dài Tựa vào nhau – vai kề vai bước Đi nốt quãng đường gai mặc gai. Hoàng Anh Văn. (Trích trong tập thơ: “130 bài thơ tình, 490 lời bình)
Xem ảnh Em vẫn chưa già đâu Còn anh không trẻ nữa Nếu hạnh phúc cho nhau Luật trời ta cũng sửa Hồng Thanh Quang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2008 22:55:06 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Thời yêu em Không đủ chữ để viết Không đủ ác để ghen Lệ không đủ để khóc Đời không đủ dài để lận đận cùng em. Hồng Thanh Quang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/A6FDFBA26FEC4220A6784ACA199ED4AE.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2008 00:43:02 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Từ đây bèo nổi mây chìm Để cho ngày tháng nguôi niềm nhớ thương ( Hồ Văn Hảo) *********************** Cây cúc đắng, quên lòng mình đang đắng Nở hoa vàng dọc suối để ong bay ( Phạm Tiến Duật)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2008 00:41:04 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: