Băng Tâm ơi,thời học sinh mình thích Xuân Diệu lắm,"Lời Kỹ Nữ" mình thích nhưng thấy nó bồi hồi đau xót quá.Sau nay ông viết"Anh không xứng là biển xanh..." thấy êm dịu và đằm thắm...!
Thời thơ mới,mỗi tác phẩm mới ra đời nhà văn nhà thơ thường hay nối đuôi họa vần cho nhau,nhưng bảo Nguyễn Bính ca ngợi phong trào thơ mới thì chắc không đúng.Thơ Nguyễn Bính mang đậm chất CHÂN QUÊ,Ông lại là người đứng đầu nhóm đối lập với phong trào cách tân mà Xuân Diệu là đại biểu của nhóm này.Hai bên đấu đi đấu lại liên tục.
Ở đây có lẽ là bài thơ tựa đề của Thế Lữ viết tặng tác giả "Đoạn Tuyệt" của Nhất Linh hay Khái Hưng gì đấy, lâu cũng không rõ lắm.Bài thơ dài,mình ghi một khổ,bạn nào thích thì thử tìm trong thư quán.
Lấy câu khảng khái tiễn đưa nhau
Em muốn cho ta chẳng thêm sầu
Nhưng chính lòng em còn thổn thức
Buồn kia em giấu được ta đâu
Em đứng nghiêng mình dưới gốc mai
Vin cành sương đọng lệ hoa rơi
Cười nâng tà áo bay lên gối
Em bảo hoa kia khóc hộ người...
Mỗi chúng ta ai cũng đôi lần chia tay,người vào đại học kẻ đi quân trường,khi tốt nghiệp lúc ra quân, tất cả có thương nhớ luyến lưu.
Băng Tâm thân..! Đời Mưa Gió và Lời Kỹ Nữ nghe cũng dễ sợ ,ngang ngửa với mấy tay Hiệp Khách sống Giang Hồ,một tiêu đề bây giờ vốn là số một.Gợi ý để BT tìm đọc ''Tra Hoa Nữ" mà trong thư quán có nhắ tới.Trong thư bạn có nói tủ sách toàn tiếng nga,vậy thử tìm xem có cuốn ''Cặn bã peterbua'' hay ''Phuc Sinh'' không,đọc thử nhé.
Mượn tạm Xuân Diệu thay lời kết <tôi chỉ là con chim bé nhỏ,ngứa cổ hót chơi...>