Địa chỉ những mạnh đời bất hạnh.
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 73 bài trong đề mục
Ngày Xưa Tím 23.04.2008 00:44:43 (permalink)
Đau đớn nhìn con lâm trọng bệnh!




 Năm 2003, vợ chồng anh Võ Xuân Tâm - chị Hồ Thị Bích Thủy (ngụ xã Phú Lộc, huyện Tân Phú, Đồng Nai, tạm trú 55/24/45A Thạnh Mỹ, phường 8, quận Tân Bình, TPHCM) hạnh phúc đón nhận một thành viên mới của gia đình. Đó là đứa con trai đầu lòng Võ Tấn Sang (ảnh) kháu khỉnh, dễ thương. Niềm vui của gia đình chưa được bao lâu thì nỗi đau bất ngờ ập đến. Năm 2 tuổi, đột nhiên bé Sang xuất hiện nhiều vết bầm ở chân. Vợ chồng anh Tâm dẫn con đi khám bệnh thì phát hiện Sang mắc chứng bệnh nan y: xuất huyết giảm tiểu cầu. Dù hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, vợ chồng đều là công nhân với số tiền lương ít ỏi nhưng anh Tâm, chị Thủy đã cố gắng chạy vạy vay mượn hơn 60 triệu đồng để điều trị cho Sang. Giữa lúc khó khăn đó, em trai Sang lại bị nhiễm trùng sơ sinh nên vợ chồng anh Tâm gần như kiệt sức. Do không còn khả năng chi trả tiền thuốc men, viện phí nên vợ chồng anh Tâm đành mang Sang về nhà trọ, chờ tái khám theo định kỳ. Hàng ngày phải chống chọi với bệnh tật lại không có điều kiện bồi bổ sức khỏe nên thể trạng Sang ngày càng suy kiệt. Rất mong những nhà hảo tâm mở rộng tấm lòng cứu giúp bé Sang thoát khỏi căn bệnh hiểm nghèo!


TIN BÁO CÔNG AN (22/04/08)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2008 00:46:34 bởi Ngày Xưa Tím >
#31
    Ngày Xưa Tím 23.04.2008 00:49:33 (permalink)
    Khối u hành hạ bé Tình



    Cha con bé Tình tại tòa soạn Báo CATP Người đàn ông phờ phạc ôm đứa con gái nhỏ trong lòng, nước mắt rơm rớm. Anh là Lê Văn Hùng, ngụ thôn Lộc Khánh, xã Cát Hưng, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định. Nhà quá nghèo nên hai vợ chồng anh gửi hai con gái cho ông bà nội trông giùm để đi làm ăn xa. Cháu lớn tên Lê Thị Ngọc Duyên đang học lớp 5, cháu nhỏ Lê Thị Ngọc Tình vừa tròn 6 tuổi. Một hôm bà nội phát hiện cháu Tình có khối u. Đang làm phụ hồ ở Vũng Tàu, hai vợ chồng lật đật về đưa con đi khám ở Bệnh viện đa khoa tỉnh Bình Định.

    Tiền kiếm được sau bao ngày làm phụ hồ của hai vợ chồng đều đổ vào thuốc men cho con, nợ nần ngày một chất chồng. Sau nửa năm điều trị, bệnh của cháu Tình có dấu hiệu thuyên giảm rõ rệt, thế nhưng gia đình thực sự cạn kiệt, không còn khả năng xoay xở nữa. Mấy ngày gần đây, cháu Tình cứ vật vã, rên khóc vì thiếu thuốc. Nhìn con đau đớn mà anh Hùng bất lực, nước mắt người cha cứ chảy dài. Mong bạn đọc giúp đỡ cháu Tình tiếp tục được điều trị. Hiện cháu đang nằm ở phòng 6, lầu 2, khu B, khoa Nhi, Bệnh viện Ung bướu TPHCM.



    Tin Báo CATP.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2008 00:51:00 bởi Ngày Xưa Tím >
    #32
      Ngày Xưa Tím 23.04.2008 00:54:12 (permalink)
      Bé Hồ Việt Bắc đang rất cần giúp đỡ



      Bé Hồ Việt Bắc (ảnh, SN 2007) ra đời đã mang bệnh tim bẩm sinh. Nhìn làn môi và bàn tay bé bỏng của con không hồng hào như bao đứa trẻ khác, lòng anh Hồ Sỹ Tường và chị Trần Thị Đông (bố mẹ bé) rất đau xót. Căn nhà nhỏ ở tổ 54, P. An Hải Bắc, Q. Sơn Trà, TP. Đà Nẵng không mấy khi có tiếng cười vì ai cũng lo buồn cho sức khỏe của Bắc. Anh Tường cho biết: “Việt Bắc không chỉ yếu tim mà còn hẹp động mạch phổi, vì thế thường xuyên bị viêm phổi. Lo chạy chữa bệnh cho con, nhà tôi đã nghèo lại càng nghèo thêm, đến nay vợ chồng tôi không còn khả năng nữa”. Thực tế, gia đình anh Tường rất nghèo. Chị Đông vừa làm nội trợ, vừa lo cho hai con nhỏ; anh Tường hằng ngày cặm cụi với nghề sửa xe gắn máy, thu nhập chỉ vừa đủ tiền ăn cho cả nhà. Toa thuốc của Việt Bắc dày lên cùng với những món nợ của bố mẹ. Anh Tường đã hy vọng rất nhiều vào đoàn bác sĩ ra TP. Đà Nẵng mổ tim từ thiện nhưng tất cả đều vụt tắt khi biết bé phải vào phẫu thuật tại Viện Tim TPHCM. Hiện bé Hồ Việt Bắc đang rất cần sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm để vào TPHCM và có đủ kinh phí chữa bệnh.
      TIN BÁO CATP.
      #33
        Ngày Xưa Tím 09.05.2008 18:42:16 (permalink)
        Sống trong tận cùng đau khổ!




            Bà Nguyễn Thị Cậy (ngụ tổ 1, ấp 3, xã Gia Canh, huyện Định Quán, tỉnh Đồng Nai) là cựu thanh niên xung phong. Sau khi xuất ngũ, bà lấy chồng, sinh năm người con thì người chồng bỏ đi biệt tích. Một mình bà lăn lộn bằng đủ thứ nghề để nuôi các con khôn lớn. Cuối năm 2005, cậu con trai út Nguyễn Duy Hòa xin phép mẹ cưới vợ khiến bà Cậy mừng chảy nước mắt vì thấy con cái đã trưởng thành. Nào ngờ, trên đường đi gửi thiệp cưới Hòa bị tai nạn giao thông, chấn thương sọ não, thương tật 91%. Cậu thanh niên 23 tuổi tràn đầy sức sống bỗng chốc trở thành kẻ vô tri vô giác nằm bất động, chân tay teo tóp...

        Nói đến con, bà Cậy ứa nước mắt: các anh chị của Hòa đều nghèo, người làm công nhân, người đi bộ đội, thi thoảng về thăm cho vài trăm ngàn chẳng bõ bèn gì. Tội nhất là cô con dâu hụt, lần nào đến thăm cũng khóc ròng, nghèo quá chỉ mang cho người yêu vài lon sữa và ít báo cũ để lót chỗ nằm. Bà Cậy đi làm cỏ mía, gặt cấy thuê nhưng công việc lúc có lúc không. Hôm nào có tiền bà mua miếng thịt nạc nấu cháo cho Hòa, còn lại là những bữa ăn lõng bõng. Mỗi khi trái gió trở trời đầu Hòa nhức buốt, nghe tiếng con rên rỉ bà Cậy đứt từng khúc ruột mà không có tiền mua thuốc. Nằm một chỗ mấy năm liền, chân tay Hòa ngày càng cứng, bà Cậy chỉ biết xoa bóp cho con đỡ mỏi chứ không có điều kiện đưa đi tập vật lý trị liệu. Quẫn quá, bà từng nghĩ đến việc tự tử nhưng chẳng người mẹ nào lại nỡ dứt tình ruột thịt...

        Hai mẹ con bà Cậy đang sống trong tận cùng đau khổ! Mong bạn đọc cứu giúp mẹ con họ thoát khỏi cơn bĩ cực, giúp Hòa có tiền uống thuốc và trị liệu để hồi phục phần nào sức khỏe, đỡ đần mẹ già khi tuổi đã về chiều.

         
        Tin Báo CAND
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2008 18:44:11 bởi Ngày Xưa Tím >
        #34
          Ngày Xưa Tím 09.05.2008 18:46:56 (permalink)
          Một trái tim nhỏ đang thoi thóp!



          Phương Ánh rũ rượi trên giường bệnh.
               Năm lên 7 tuổi, Lê Phương Ánh, SN 1989, ngụ thôn Phước Vĩ, Đức Phú, Mộ Đức, Quảng Ngãi gặp phải một bất hạnh - mắc bệnh hở van tim. Bệnh tình khiến em gầy yếu xanh xao và luôn ngất xỉu. Sức khỏe èo uột, nhà quá nghèo lại đông em (Ánh là chị của ba em nhỏ), song Ánh vẫn cố gắng học hết lớp 12. Suốt 10 năm trời sống cùng căn bệnh hiểm nghèo, vì không có điều kiện thuốc men, thăm khám thường xuyên nên bệnh tình ngày càng nặng, vắt kiệt sức lực của em. Biến chứng bệnh tim làm cho sự lưu thông máu kém dẫn đến hậu quả là đầu năm 2008, em đã bị liệt nửa người. Ông Lê Văn Hai, cha của Phương Ánh nói trong nước mắt: “Nhìn con bị những cơn đau tim hành hạ, lại nghe bác sĩ bảo nếu không được mổ sớm, Phương Ánh có thể đột tử bất cứ lúc nào, vợ chồng tôi đau lòng lắm. Nhưng biết chạy đâu ra tiền mà mổ bây giờ...”. Để tiết kiệm viện phí, hai cha con đến ở nhờ nhà thuê của một người thân tại số 33/1R ấp Đông Lân, xã Bà Điểm, huyện Hóc Môn. Hàng tuần, ông Hai đưa Ánh lên Viện Tim khám theo lịch hẹn của bác sĩ. Hiện sức khỏe của em rất yếu, các bác sĩ đã chỉ định mổ với chi phí là 4.010 USD. Gia đình Phương Ánh không thể lo đủ số tiền này để cứu em. Rất mong những tấm lòng hảo tâm của bạn đọc giúp em giành lại sự sống.


          Tin Báo CAND
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2008 18:48:41 bởi Ngày Xưa Tím >
          #35
            Ngày Xưa Tím 17.05.2008 01:35:35 (permalink)
            Người đàn bà chạy thận và nỗi niềm về hai đứa con thơ!
             
             
            Chứng bệnh thận của chị Tuyết bị nặng hơn vào năm 2002. Năm 2007, chứng bệnh thận của chị Tuyết một lần nữa tái phát. Chị phải nằm bẹp một chỗ để chạy thận. Con gái lớn của chị phải nghỉ học hàng ngày đi bán nước rong để kiếm tiền nuôi mẹ và em.



            Tôi tình cờ gặp chị Chu Thị Thanh Tuyết trong một buổi chiều mưa tầm tã tại ngôi nhà cũ kỹ trong một con hẻm nhỏ của Tổ dân phố số 34, phố Khâm Thiên, phường Phương Liên, quận Đống Đa, Hà Nội.
            Chị Tuyết nằm bẹp ở một góc giường trong gian nhà rộng chừng 10m2, giọng nói yếu ớt, hơi thở nhọc nhằn, khuôn mặt có nhiều dấu hiệu của chứng phù nề.
            Chị Tuyết năm nay 45 tuổi, quê ở huyện Phú Xuyên, tỉnh Hà Tây. Chị rời quê hương về sống ở Thủ đô từ khi còn nhỏ, rồi lấy chồng, sinh 2 con. Trong một lần ốm nặng, chị Tuyết đi khám và đã phát hiện ra mình bị bệnh thận. Các bác sỹ khuyên phải làm việc điều độ và giữ gìn sức khỏe.
            Chứng bệnh thận của chị Tuyết tái phát trở lại vào năm 2002, với mức độ nặng hơn thời điểm trước. Chính trong thời điểm chị Tuyết bị tái phát bệnh thận, người chồng của chị đã bỏ đi, để mặc ba mẹ con chị với đủ mọi khó khăn.
            Cũng do hoàn cảnh gia đình nên hai người con của chị Tuyết là cháu Đặng Thu Hường (17 tuổi) và cháu Đặng Anh Tuấn (15 tuổi) phải bỏ học giữa chừng. Năm 2007, chứng bệnh thận của chị Tuyết một lần nữa tái phát. Chị phải nằm bẹp một chỗ để chạy thận. Người con gái lớn của chị hàng ngày phải đi bán nước rong để kiếm tiền nuôi mẹ và em.
            Trước hoàn cảnh đặc biệt khó khăn của gia đình chị Tuyết, mong các tổ chức từ thiện, các nhà hảo tâm, bạn đọc gần xa hãy quan tâm giúp đỡ chị có điều kiện chữa trị bệnh tật, có sức khỏe làm ăn nuôi hai người con nhỏ dại khôn lớn.
            Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: Báo CAND, 66 Thợ Nhuộm, Hoàn Kiếm, Hà Nội. Tel: 8222157


            #36
              Ngày Xưa Tím 17.05.2008 01:39:00 (permalink)
               4 mảnh đời bất hạnh trong ngôi nhà tranh xiêu vẹo
               
               
              Ngôi nhà tranh xiêu vẹo ẩn mình dưới luỹ tre xanh ở xóm Giang Hải 1, xã Thạch Long, huyện Thạch Hà (Hà Tĩnh) là gia đình cụ Trần Thị Em 79 tuổi. Căn nhà là nơi tá túc của 4 người phụ nữ quanh năm bị ốm đau, bệnh tật hành hạ. Cả 4 người trong một gia đình đang sống khắc khoải trong nỗi đau tận cùng về tinh thần và thể xác.



              Tuy đã ở vào tuổi "xưa nay hiếm" nhưng cụ Em đang phải trải qua những ngày khốn khó nhất trong đời. Con gái đầu của cụ là chị Nguyễn Thị Việt, 51 tuổi bị tàn tật từ nhỏ, 2 chân bị bại liệt không đi lại được. Người con kế là chị Nguyễn Thị Hợp bị căn bệnh sỏi thận hành hạ, đã 2 lần đi bệnh viện mổ và điều trị nhưng bệnh vẫn chưa lành hẳn.
              Năm 37 tuổi chị kết duyên với người đàn ông đã một đời vợ và sinh được cháu gái. Ngay từ khi mới sinh ra, cháu Lục đã có những biểu hiện bất thường, bác sỹ cho biết cháu Lục bị căn bệnh "rối loạn hành vi sàn lỵ trong có phủ sóng kịnh phát" (một chứng bệnh của não).
              Bĩ cực hơn, trong những ngày đưa con đi chữa bệnh, người chồng đã ruồng bỏ hai mẹ con, chị đành phải mang cháu Lục về nương nhờ người mẹ già. Từ ngày 2 mẹ con chị Hợp về, căn nhà của cụ Em càng trở nên cám cảnh.
              Vì căn bệnh động kinh quái ác mà cháu Lục đã trở thành nỗi kinh hoàng khi lên cơn co giật: "Gần đây cháu lên cơn liên tục. Khi lên cơn, cháu đập phá hết thứ này đến thứ khác, rồi nằm lăn xuống nền nhà sùi bọt mép..."- bà cụ đau khổ kể về căn bệnh quái ác đang ngày đêm hành hạ đứa cháu tội nghiệp.
              Chia sẻ với gia cảnh gia đình cụ Em, bà con lối xóm không ai bảo ai đã quyên góp giúp đỡ gia đình cụ một ít tiền, chị Hợp vay mượn thêm của một số người quen đưa con ra Hà Nội chữa trị nhưng bệnh tình của con không thuyên giảm...
              Rất mong bạn đọc xa gần giúp đỡ gia đình cụ Em vượt qua khốn khổ của cuộc sống. Mọi sự giúp đỡ xin liên lạc về địa chỉ: Báo CAND số 66 phố Thợ Nhuộm, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội; ĐT: 04.9420595

              Tín CAND
              #37
                Ngày Xưa Tím 29.05.2008 22:22:28 (permalink)
                Ba người phụ nữ tàn tật, thiểu năng trí tuệ rất cần được giúp đỡ
                4:20, 29/05/2008

                 

                 
                 
                Người dân thôn Trại Quân, xã Đồng Kỳ, huyện Yên Thế, tỉnh Bắc Giang nhiều năm qua rất thương cảm với hoàn cảnh của ba người phụ nữ không chồng, tàn tật và thiểu năng trí tuệ từ bé. Đó là các bà: Nguyễn Thị Thu - 62 tuổi, Nguyễn Thị Tám - 55 tuổi, Nguyễn Thị Chín - 52 tuổi.



                Ba bà là chị em ruột, do tàn tật và thiểu năng trí tuệ nên phải dựa vào nhau để sống trên 3 sào ruộng khoán nhưng lại không thể tự cày cấy được.
                Bà Nguyễn Thị Tám ngay từ bé đã bị tật vặn xương sống, đi lại rất khó khăn và đần độn. Bà Nguyễn Thị Thu ngoài thiểu năng trí tuệ còn bị giảm thị lực nặng nên không làm được việc gì. Bà Nguyễn Thị Chín tuy khá hơn hai chị một chút, nhưng cũng bị thiểu năng trí tuệ từ bé và rất gầy yếu.
                Tháng 3/2008 vừa qua, ông Lê Văn Tích, Chi hội trưởng Hội Người cao tuổi thôn Trại Quân thấy đời sống các bà khổ quá đã giúp các bà làm đơn giám định sức khỏe để xin trợ cấp thường xuyên.
                Mặc dù chính quyền, chi hội người cao tuổi, chị em phụ nữ và bà con thôn xóm đã tận tình giúp đỡ cấy, gặt hoặc những lúc ốm đau, thiếu ăn khi giáp hạt… nhưng cuộc sống của các bà vẫn còn rất khó khăn. Hằng ngày, ba người phụ nữ sống trong ngôi nhà hai gian do tổ chức Plan tài trợ, nhưng thiếu thốn đủ thứ. Các bà chỉ mong mỗi ngày có 2.000 đồng để mua mấy bìa đậu cho bữa ăn đỡ đạm bạc, nhưng cũng không kiếm nổi.
                Kính mong bạn đọc xa gần mở rộng vòng tay nhân ái để giúp đỡ các bà vơi bớt khó khăn trong những năm tháng tuổi già.
                 
                 Mọi sự giúp đỡ xin gửi về địa chỉ: Bà Nguyễn Thị Chín, thôn Trại Quân, xã Đồng Kỳ, huyện Yên Thế, tỉnh Bắc Giang hoặc Báo CAND, 66 Thợ Nhuộm, Hoàn Kiếm, Hà Nội. ĐT: 04.9420595
                 
                Tin CATP.


                #38
                  Ngày Xưa Tím 18.06.2008 16:37:53 (permalink)
                  Họa vô đơn chí !



                  Em Trần Tiến Dũng
                       Thuộc diện hộ nghèo (mỗi ngày cả hai vợ chồng chỉ kiếm được 30.000 - 40.000 đồng), gia đình anh Trần Hậu Thọ (thôn 17, xã Eabar, huyện Buôn Đôn, tỉnh Đắk Lắk) lại phải liên tiếp gánh chịu những nỗi đau không gì bù đắp được. Tháng 9-2004, vợ anh là chị Nguyễn Thị Nở mắc bệnh ung thư cổ tử cung. Hai tháng sau, con anh tên Trần Tiến Dũng (SN 1992) đang học lớp 6 trường Phan Bội Châu, TP. Buôn Ma Thuột cũng phát bệnh ung thư xương. Năm 2006, khi còn đang điều trị dang dở thì chị Nở mất. Nén nỗi đau, anh Thọ dồn hết tình thương và mọi điều kiện để chăm sóc con nhưng do bệnh quá nặng, Dũng phải tháo khớp vai trái, tiếp tục trị liệu tránh di căn, tiền thuốc mỗi lần xạ trị hết 4 triệu đồng. Để có tiền chữa trị cho con, anh Thọ phải bán tất cả nhà cửa, tài sản, đến nay tiền đã hết mà bệnh vẫn còn đeo đẳng.

                  Hiện Dũng đang điều trị tại khoa Nhi, phòng số 8, khu B, Bệnh viện Ung bướu. Mong bạn đọc giúp đỡ cha con anh Thọ cùng chống chọi qua nỗi đau này và giúp em Dũng được sống để tiếp tục đến trường.
                   
                  TIN NHÂN ĐẠO
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2008 16:39:47 bởi Ngày Xưa Tím >
                  #39
                    Ngày Xưa Tím 18.06.2008 16:41:52 (permalink)
                    Bất hạnh dồn dập đổ xuống một gia đình!
                     



                    Bé Tú Uyên đang cấp cứu tại BV Nhi Đồng 1
                         (CATP) Niềm hạnh phúc có khi chỉ thoáng qua, nhưng nỗi bất hạnh thì lại dồn dập đến. Đó là hoàn cảnh của gia đình anh Nguyễn Hồng Thanh (ngụ khu phố 6, P. Hưng Long, TP. Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận). Tháng 7-2004, chị Lê Thị Mỹ Hoàng (vợ anh Thanh) bị ôtô đụng phải gây chấn thương sọ não. Sau 4 tháng điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy, chị Hoàng thoát khỏi lưỡi hái tử thần nhưng bị liệt nửa người phía dưới. Vốn liếng dành dụm bao nhiêu năm làm thuê trên tàu đánh cá anh phải dồn hết để cứu chữa cho chị Hoàng. Đứa con gái nhỏ của anh chị tên Nguyễn Lê Tú Uyên (SN 2001) phải rời xa hơi ấm bàn tay mẹ từ khi còn rất nhỏ. Cứ tưởng bất hạnh như vậy đã là quá lớn với gia đình anh, ngờ đâu đầu tháng 4 vừa qua anh Thanh phát hiện con gái có dấu hiệu bị phù mặt, tay, chân, bụng chướng to nên đưa đi khám tại bệnh viện. Bác sĩ chẩn đoán bé bị suy thận, anh Thanh chạy vạy vay mượn tiền đưa con vào Bệnh viện Nhi Đồng 1, TPHCM điều trị. Tại đây, sau khi làm các xét nghiệm, bác sĩ kết luận bé bị “viêm cầu thận xơ hóa khu trú kèm hoại tử một số ống thận”. Anh Thanh nghẹn ngào: “Nếu chết để cứu được vợ con tôi xin sẵn sàng. Nhìn họ trong cơn thập tử nhất sinh, tôi đau đớn vô cùng”. Hiện chị Hoàng được đưa về gia đình bên ngoại giúp đỡ, còn anh Thanh phải nuôi con tại phòng cấp cứu khoa Thận, Bệnh viện Nhi Đồng 1. Tình cảnh gia đình bé Tú Uyên quá bất hạnh, rất mong được những tấm lòng hảo tâm của bạn đọc giúp đỡ.

                    TIN CATP
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2008 16:44:56 bởi Ngày Xưa Tím >
                    #40
                      Ngày Xưa Tím 18.06.2008 17:02:55 (permalink)
                      Vợ chồng nghèo đi làm việc phước: Thu nhặt trên 200 thai nhi bị bỏ rơi đưa về nơi an nghỉ



                      Chị Nguyệt bỏ thai nhi vào hủ nhỏ
                      và cẩn thận ghi số thứ tự


                      Nỗi đau gia đình:
                      Vợ chồng anh Nguyễn Dũng và chị Nguyễn Thị Thúy Nguyệt (trú tại đội I thôn Hạ, xã Diên Lâm, Huyện Diên Khánh, Khánh Hòa) đang sống cùng 3 đứa con trong căn nhà xiêu quẹo, cây ván mục cũ kỹ, mái tôn dột nát. Đời sống cơ cực khó khăn vẫn đeo bám gia đình anh chị mãi.
                      Anh Dũng đi làm thuê mướn với nghề thợ mộc, hằng ngày đồng tiền kiếm được cũng chẳng là bao, khi một mình phải gồng gánh lo toan kinh tế gia đình, cạnh đó còn chịu đựng những căn bệnh hiểm nghèo của vợ và các con.

                      Chị Nguyệt bị bệnh phụ sản khá nghiêm trọng nên đồ đạc trong nhà lần lượt đội nón ra đi và số tiền đi vay mượn không phải là nhỏ khi tập trung chữa bệnh cho chị. May mắn căn bệnh của chị có phần thuyên giảm nhưng sức khỏe vẫn còn yếu ớt.

                      Rồi tiếp đến cháu Huy con của anh chị lại mắc bệnh tim, loay hoay đau đầu khi không tiền chữa bệnh cho cháu Huy thì cháu Phương đứa con gái út của anh chị lại bị mắc bệnh viêm màng não ảnh hưởng đến hệ thần kinh. Lúc này anh chị hoàn toàn bất lực, chỉ biết nhìn nhau trong giọt nước mắt tuyệt vọng.

                      Cuối cùng anh chị chỉ biết gởi đơn thư khẩn cầu đến các cơ quan, hội từ thiện... và nỗi đau kham khổ của gia đình anh chị đã được không ít người có tấm lòng tốt giúp đỡ.

                      Gần đây, gia đình anh chị được chương trình “Vượt Lên Chính Mình” xét duyệt chấp nhận. Anh chị xóa được số nợ 13 triệu đồng tiền vay của ngân hàng từ năm 1995 (số tiền gốc vay ban đầu chỉ 2,5 triệu đồng), trong vòng cấp vốn anh chị may mắn được 8,5 triệu đồng. Niềm vui mừng khôn xiết của gia đình khi được số tiền lớn như vậy.

                      Đi làm việc phước:
                      Từ đó, đời sống gia đình anh chị tuy vẫn còn chút khó khăn nhưng cũng tạm ổn hơn trước. Tuy nghèo nhưng tấm lòng của anh chị luôn giàu tình cảm, biết ứng xử trong cuộc sống, nên việc “uống nước nhớ nguồn” luôn lắng đọng mãi trong con tim anh chị. Anh chị hứa nguyện sẽ làm một việc gì đó mang tính nhân đức nhằm “chuộc lại” công ơn của các vị ân nhân đã cưu mang gia đình mình.

                      Ngày nọ, qua nhiều nguồn tin người dân cho biết các thai nhi đủ loại tháng tuổi của những người “lầm lỡ” thường bỏ trong bị nylông màu đen rồi quăng vứt khắp nơi: Nơi chùa chiềng, nhà thờ (đây là hành động còn chút “tâm đức” của những người “lầm lỡ” khi họ quan niệm đặt để nơi đây thì vong linh con mình, cháu mình sẽ được phù hộ siêu thoát?!) nơi các đống rác, thùng rác công cộng bên đường và còn lại là nơi bệnh viện.

                      Nghe tin này anh chị cảm thấy xót xa trong lòng thương thay cho những thai nhi vô tội, không được chôn cất đàng hoàng và e rằng các mèo chó… sẽ cắn xé tha đi, dù vẫn còn là “cục thịt” máu chưa đủ hình hài nhưng chính nó là nguồn gốc xác thân của con người mà ai đó đành nhẫn tâm không tôn trọng xem thường ngay giọt máu của mình. Nên với tinh thần nhân đạo đã có sẵn, anh chị bắt tay vào công việc tìm kiếm thu nhặt các thai nhi một cách đầy nhiệt huyết.

                      Hằng ngày cứ vào 5 giờ chiều, tuy thân thể mệt mỏi rã rời, mồ hôi vẫn còn ướt trên người khi anh Dũng đi làm về nhưng anh cũng cố gắng chở chị Nguyệt đi hàng năm bảy chục cây số để tìm nhặt các thai nhi bị bỏ rơi, nhiều nhất là thai nhi độ 2, 3 tháng tuổi,  rồi gói cẩn thận đem về nhà.

                      Vợ chồng bắt đầu thực hiện làm vai “bác sĩ”, anh chị bịt khẩu trang, mang bao tay cầm từng thai nhi bỏ vào trong hủ nhỏ, có thai nhi lớn bằng cái chén hoặc bắp tay thì anh chị phải dùng hộp gỗ để bỏ vào và tẩm liệm như một xác chết bình thường.

                      Chị Nguyệt cười kể: “Lúc đầu khi tiếp xúc với các thai nhi (có thai nhi bị để lâu) thì mùi hôi thối nồng nặc bốc lên rất khó chịu, tanh ói và nhắm mắt bấm bụng khi cầm “cục thịt” ướt nhão máu đỏ trông ghê tởm quá, rồi chợt nghĩ chán nản chẳng muốn làm việc này nữa bởi ngày nào cũng ngửi mùi “chất độc”, đến nỗi dùng cơm cũng không được.

                      Nhưng từ từ cũng quen dần, điều quan trọng vượt qua và tồn tại việc làm này là nhờ ý chí nghị lực biết hy sinh giàu tình nhân ái bảo bọc các thai nhi bị bỏ rơi này để “các cháu” ở được nơi ấm cúng an lành…”.

                      Việc làm với nghĩa cử cao đẹp của anh chị đã gây tiếng đồn gần xa làm ai ai cũng biết đến và xuýt xoa khen ngợi. Có người vì thương hại anh chị nên mách bảo đừng vì quá làm việc bác ái mà gieo họa vào thân, bởi mùi hôi của thai nhi này sẽ gây nhiều căn bệnh chẳng hạn như bệnh ung thư. Nghe vậy anh chị cũng lo sợ, nhưng anh chị luôn đặt niềm tin và hy vọng làm phúc sẽ gặp lành không đến nỗi nào.

                      Và thời gian anh chị vẫn chịu khó tiếp tục hành trình công việc tìm kiếm thu nhặt thai nhi, cho đến nay ước tính được trên 200 thai nhi và tất cả được anh chị đưa về nơi an nghỉ sạch đẹp khang trang cạnh những nén nhang, đóa hoa tươi đẹp tỏa ra những làn khói, mùi hương thơm nghi ngút làm sưởi ấm và xoa dịu phần nào của những thai nhi bất hạnh vô danh vô chủ này.

                       

                      Tin Hiến Máu Nhân Đạo.

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2008 17:10:48 bởi Ngày Xưa Tím >
                      #41
                        Ngày Xưa Tím 28.06.2008 12:56:27 (permalink)
                        Xin giúp đỡ hai cháu bé mồ côi!
                         
                        Tại tổ 36, khu vực số 6, số nhà 372 Nguyễn Thị Minh Khai, phường Nguyễn Văn Cừ, TP Quy Nhơn, hiện có 2 cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ là cháu Phạm Thị Nhật Lệ, 15 tuổi, học sinh lớp 9 Trường THPT cơ sở Quang Trung và em ruột là Phạm Gia Huy, 4 tuổi, đang học lớp mẫu giáo.

                        Cha mẹ hai cháu là anh Phạm Mươi, 44 tuổi và chị Nguyễn Thị Sáu.
                        Ngày 24/4, anh chị cùng đi xe Honda từ TP Quy Nhơn về quê ở xã Hoài Hương, huyện Hoài Nhơn để giỗ 100 ngày của cha thì gặp tai nạn giao thông, cả hai vĩnh viễn ra đi, không kịp để lại một lời trăng trối với 2 con và những người thân trong gia đình.
                        Đã hơn 40 ngày mất cha, mất mẹ, hai cháu Lệ, Huy đầu trắng khăn tang đứng trước bàn thờ cha mẹ khói hương nghi ngút, đỏ nhòa đôi mắt. Bà nội 2 cháu là Mẹ Việt Nam Anh hùng cũng đã mất từ lâu. Gia đình ông bà nội hai cháu có ba liệt sĩ trong đánh Mỹ, còn ông bà ngoại già yếu ở quê không đủ khả năng nuôi các cháu.
                        Hiện cô dượng các cháu là Hoàng Thanh Tân lo nuôi 2 cháu nhưng cũng gặp nhiều khó khăn. Rất mong bà con cô bác, các nhà hảo tâm thương tình giúp đỡ hai cháu. Mọi sự giúp đỡ xin gửi về gia đình ông bà Hoàng Thanh Tân theo địa chỉ trên, hoặc gửi về Hội Chữ thập đỏ phường Nguyễn Văn Cừ - Hội Chữ thập đỏ tỉnh Bình Định, TP Quy Nhơn

                        #42
                          Ngày Xưa Tím 28.06.2008 13:11:13 (permalink)
                          Xin giúp đỡ một hoàn cảnh nguy kịch!




                          Cháu Lê Thị Bích Tuyền, sn: 1992 ờ gần nhà mình, huyện Châu Thành, tỉnh Tiền Giang, đang làm công nhân. Trên đường đi làm về không may bị tai nạn giao thông, hiện đang nằm ở khoa ngoại thần kinh 3B1, giường số 23, bệnh viện Chợ Rẫy, đang chờ phẩu thuật. Hoàn cảnh gia đình rất khó khăn: Mẹ cháu đi bán vé số còn Ba thì làm phụ hồ, cháu là lao động chính trong gia đình. Bác sĩ cho biết chi phí điều trị là 20.000.000 đồng, gia đình cháu hiện nay không có khả năng chửa trị cho cháu. Rất mong lòng hảo tâm của các bạn để cháu qua hoàn cảnh nguy kịch này! So DT cua than nhan chau Tuyen: 01696.608.432
                          #43
                            Ngày Xưa Tím 28.06.2008 13:15:12 (permalink)
                            Cháu Nguyễn Đức Mạnh cần được giúp đỡ
                             

                            Các bạn ơi, sang nay vừa đọc được bài này trên trang www.baoquangninh.com. Các bạn xem có giúp đỡ gì được cho bé Mạnh không ạ.

                            Cháu Nguyễn Đức Mạnh, sinh năm 1996 tại tổ 1, khu 2, phường Giếng Đáy (TP Hạ Long). Ngay từ lúc sinh ra, cháu đã bị bệnh tim bẩm sinh. Gia đình cháu đã chạy chữa cho cháu qua rất nhiều bệnh viện từ khi cháu chào đời đến nay đã 13 năm, song bệnh tình của cháu không thuyên giảm.

                            Cháu Nguyễn Đức Mạnh.

                            Vừa qua hai bên gia đình nội ngoại, họ hàng và bạn bè, người giúp đỡ, người cho vay, cho mượn được mười triệu đồng. Với số tiền này gia đình cháu đã đưa cháu về Bệnh viện Bạch Mai - Hà Nội để khám. Sau khi tiến hành các thủ tục khám, xét nghiệm... các thầy thuốc ở đây tư vấn đưa cháu sang Bệnh viện Việt - Đức. Ngay sau đó cháu Nguyễn Đức Mạnh đã kịp thời được đưa đến Bệnh viện Việt - Đức, các thầy thuốc ở đây cho biết: Mỗi ca mổ tim hiện nay phải có tới sáu mươi triệu đồng trở lên, đó là chưa kể đến những biến chứng, phát sinh khác. Bệnh viện hẹn ngày gia đình cháu chuẩn bị đủ số tiền nêu trên, thì đưa cháu Nguyễn Đức Mạnh lên chuẩn bị tiến hành phẫu thuật. Số tiền được họ hàng, bè bạn cho vay, cho mượn trên gia đình đã sử dụng hết trong chuyến đưa cháu đi khám bệnh vừa qua.
                            Hiện nay gia đình cháu Nguyễn Đức Mạnh rất khó khăn về kinh tế. Cả nhà chỉ có một gian nhà ở tập thể, rộng khoảng 15m2, ở khu tập thể 5 tầng của Nhà máy đóng tàu Hạ Long. Mẹ cháu, chị Nguyễn Thị Ươm là công nhân giao thông công chính. Trước hoàn cảnh gia đình phải chăm sóc cho con bị bệnh tim bẩm sinh nên được đơn vị cho nghỉ việc trước hạn định, mức phụ cấp rất thấp. Bố cháu là công nhân ở Nhà máy đóng tàu Hạ Long, mắc bệnh nghề nghiệp. Cháu Nguyễn Đức Mạnh và gia đình rất cần được sự giúp đỡ của các tổ chức nhân đạo, từ thiện, các nhà hảo tâm... để có kinh phí phẫu thuật cho cháu.

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2008 13:16:55 bởi Ngày Xưa Tím >
                            #44
                              Ngày Xưa Tím 28.06.2008 13:18:47 (permalink)
                              Số phận bé trai 15 tháng tuổi bị u máu
                               
                              Các bạn ơi, thương em bé quá, đọc tin mà  không cầm được nước mắt, bé đã bị bệnh lại ở trong hoàn cảnh thương tâm, mẹ tự tử, bố đi tù. Mọi người hãy chung tay giúp bé với.http://www.ngoisao.net/News/Thoi-cuoc/2008/05/3B9C4966/
                              Mới sinh ra, Linh không có may mắn như những đứa trẻ khác, thiếu vòng tay ẵm bồng của mẹ, sự nâng đỡ của cha. Đứa trẻ 15 tháng tuổi lại đang mang trong mình căn bệnh nguy hiểm: u máu.
                              Một buổi chiều nắng mùa hè, con đường quanh co, hun hút đưa phóng viên Ngôi Sao tới nơi ở nhờ của bé Linh, con trai của can phạm Lê Chí Dũng (29 tuổi, giáo viên trường THPT Phương Sơn, Bắc Giang) phạm tội giết người năm 2007. Vụ án gây xôn xao tỉnh Bắc Giang khi một thày giáo giết tình địch bằng nhiều nhát dao.
                              Căn nhà, nơi trú ngụ từ nhiều tháng nay của bé Linh sau khi cha bị vào tù, mẹ tự tử, nằm trên một quả đồi đầy nắng (nhà chị Phùng Thị Hồng, người nhận chăm sóc bé Linh, thuộc thôn Quyết Tâm, xã Yên Sơn, huyện Lục Nam, Bắc Giang). Cậu bé nằm ngủ trên chiếc võng, nhưng gương mặt non nớt chứa đựng nhiều bất an, thỉnh thoảng lại nhíu mày trong giấc mơ. Chị Hồng, mới bước sang tuổi 20, ngồi bên nhìn đứa trẻ mới hơn một tuổi mà chịu nhiều cay đắng, không khỏi xúc động. Chị đu đưa chiếc võng để cho “con” ngủ sâu.
                              Nhìn gương mặt kháu khỉnh, không ai nghĩ bé Linh đang phải đối chọi từng ngày với bệnh u máu.
                              Chị Hồng tâm sự: “Cháu khó ngủ lắm, bệnh u máu đang gây đau đớn về thể xác”. Từ ngày nuôi cháu, bé Linh cứ quấn lấy chị, chỉ có chị mới có thể cho bé ăn, tắm được. Bé Linh ở với gia đình chị đã hơn nửa năm, nhưng nhà cũng chẳng có điều kiện cho cháu đi bệnh viện khám. Hàng ngày, bé Linh chỉ ăn được cháo loãng và uống sữa.
                              Mỗi lần tắm rửa cho "con", chị Hồng phải nhẹ nhàng vì sợ phần khối u chảy máu. Khổ nhất là đợt rét cắt da cắt thịt năm ngoái, mặc nhiều quần áo ấm, cọ xát vào chỗ đau, nên bé khó chịu khóc suốt. Đến hè, mặc đồ rộng hơn cho bé dễ chịu nhưng cả nhà vẫn phải thay thường xuyên vì máu từ những khối u liên tục chảy ra.
                              Đang nói chuyện, bé Linh tỉnh giấc. Thấy nhà đông người lạ đến, cậu bé khóc nức nở. Bà Tám, mẹ chị Hồng bế cháu dỗ dành, một lúc thì bé Linh ngừng khóc. Bà cho biết, bệnh tật bé đang dần nặng lên. Đã 15 tháng mà bé chưa biết nói, biết đi, chỉ thỉnh thoảng đứng men theo mép giường. Gương mặt bé rất kháu khỉnh nhưng từ phần thắt lưng xuống chân, mọc lên những khối u cả ẩn bên trong lẫn lộ ra ngoài.
                              “Bây giờ lớn hơn nên biết cảm giác, lúc đau, ngứa, cháu thường đưa tay ra gãi. Máu chảy ra nhiều lắm, nhìn mà đau đớn anh à. Nhưng biết làm sao được, chúng tôi nhà có 7 khẩu, sống bằng nghề nông và nhận chăm sóc cháu vì cái tình. Nói thật, thuốc thang, tiền nong để chữa trị cho cháu, chúng tôi không có”, mẹ chị Hồng tâm sự. Cũng theo bà cho biết, căn bệnh u máu khiến chân bé thành một thấp, một cao, và sẽ có nhiều biến chứng khác nếu không được chữa trị kịp thời.
                              Thực tế, Linh cũng còn ông bà ngoại ở tận Ninh Bình, sau vụ án mạng, anh trai bé được bà nuôi. Vì vất vả nên họ cũng không giúp đỡ được trong việc chữa trị cho bé. Số tiền nhà trường nơi Dũng dạy quyên góp để bé Linh ăn uống đã gần hết, tiền thuốc thang không có. “Thôi thì quýt làm cam chịu, chúng tôi chỉ mong mọi người nhìn vào một số phận đáng thương, giúp đỡ để cháu bớt đau đớn”, chị Hồng sụt sùi.
                              Linh và bà ngoại nuôi. Quần bé thường xuyên ướt chất dịch chảy ra từ những u máu...
                              Chị Hồng quen và trở thành người giúp việc cho vợ chồng thày giáo Lê Chí Dũng, khi đứa con trai đầu của họ ra đời năm 2004. Sống được hai năm cùng anh chị Dũng, Hồng vào Nam cùng bạn bè làm công nhân cho một công ty và về lại quê đầu năm 2007. Lúc này, vợ chồng thày giáo Dũng sinh thêm một bé trai nhưng đẻ thiếu tháng, phải nuôi trong lồng kính ở Hà Nội.
                              Sau nhiều lần qua lại nhà thày giáo Dũng, cô gái lại trở thành “vú nuôi”, chăm nom bé Linh và cậu anh 4 tuổi. Công việc của vợ chồng Dũng tất bất suốt nên họ không có nhiều thời gian bên đứa con út bệnh tật. Ngoài việc dạy học, Dũng chạy chợ, cố gắng kiếm tiền để chữa bệnh cho con. Vợ anh cũng tốt nghiệp khoa Văn nhưng chỉ đi dạy hợp đồng. Cuộc sống đang hạnh phúc, bỗng nhiên tai họa ập đến: chồng vào tù, vợ nhảy sông tự tử.
                              Nguyên nhân bắt đầu từ việc Dũng đi học lái xe ôtô và quen biết với anh Bình (34 tuổi, cán bộ Cục thuế Bắc Giang). Sau nhiều lần đưa bạn về nhà chơi, ăn uống, Dũng không ngờ, anh này đã thầm thương trộm nhớ vợ mình. Không chỉ tình cảm một phía, vợ Dũng, chị Lan cũng cảm mến người đàn ông thường đến nhà mình chơi. Hai người mới đầu lén lút quan hệ rồi trở nên công khai: chị Lan đòi bỏ chồng, con để đi theo người tình mới; anh Thư cũng đến tận nơi bảo với Dũng buông tha cho vợ để cô ấy xây dựng hạnh phúc mới.
                              Rất yêu vợ và thương hai đứa con nhỏ, Dũng cũng đã nghĩ nhiều đến thời kỳ hai người gắn bó với nhau từ khi còn sinh viên ở ĐH Sư phạm II Xuân Hòa, ở Vĩnh Phúc, nên cố gắng khuyên can vợ. Dũng là thanh niên tự lập từ sớm, bố mẹ và hai người thân trong gia đình mất khi anh đang học cấp 3. Cũng từ dạo đó, Dũng trở thành người “lạnh lùng” nhưng nặng tình. Anh luôn cảm thấy tự hào vì lấy được một người vợ xinh đẹp, khéo ăn nói.
                              Tốt nghiệp đại học, Dũng xin vào trường Phương Sơn, dạy môn Vật lý. Vợ chồng thuê nhà gần trường để tiện đi lại. Hàng ngày Dũng đi dạy học chính ở trường, tối lại phóng xe vào thành phố Bắc Giang dạy thêm. Những ngày nghỉ, hoặc không có tiết dạy ở trường, Dũng buôn bán, tiền kiếm cũng dư dả.
                              Khối u nơi mông, chân và các khối u "lộ thiên" thường bị vỡ, chảy máu khi Linh gãi.
                              Dũng không ngờ, vợ mình lại có thể bỏ chồng con để tìm đến người đàn ông khác. Trước hôm gây ra án mạng, chị Lan và người tình bỏ đi cả đêm với nhau. Đó là ngày 19/9/2007. Sau khi về nói với chồng sẽ đi ăn tối với “anh Bình”, chị Lan bỏ mặc cho chồng đứng chết lặng trong căn phòng hai người thuê. Nhiều lần tha thứ, khuyên can vợ, lần này, Dũng thấy “cay mũi” cầm dao nhọn, bám theo vợ đến một nhà hàng. Thấy vợ âu yếm với Bình trước mắt, Dũng đã xông tới đâm nhiều nhát vào người “tình địch”. Nạn nhân chết.
                              Sự việc xảy ra, Dũng chạy về nơi trọ khẩn thiết và lạy Hồng chăm nom hai đứa nhỏ. Dũng kiểm tra số tiền tích cóp từ mấy năm nay định đưa cho Hồng nhưng không còn vì trước khi đi, vợ đã cầm theo hết. Lúc ấy, Hồng cũng khóc và hứa sẽ chăm nom hai đứa nhỏ giúp chú Dũng. Sau đó, thủ phạm đến cơ quan công an tự thú. Một ngày sau vụ án mạng, Lan cũng gieo mình xuống sông Thương (Bắc Giang) tự tử.
                              Vừa qua, Dũng bị TAND tỉnh Bắc Giang đưa ra xét xử và tuyên phạt 9 năm tù về tội giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh. Hai đứa trẻ được gặp bố trong những phút cuối của phiên tòa. Đứa lớn khóc, hỏi bố sao không về với mình, Dũng phải nói dối là đi dạy học. Ôm con nhỏ bệnh tật trong lòng mà nước mắt người đàn ông “lạnh lùng” chảy dài.
                              __________________
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 73 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9