Địa chỉ những mạnh đời bất hạnh.
Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 73 bài trong đề mục
Ngày Xưa Tím 11.07.2008 00:04:50 (permalink)
Một gia cảnh bi đát!
 
(Thứ năm ,  10/07/2008, 14:29) 
 Số phận chị Trần Thị Thanh Hiếu (SN 1972) thật bất hạnh, khi mới sinh ra đã bị bại liệt phải nằm một chỗ, đầu óc lúc mê lúc tỉnh. Trong khi đó gia đình lại quá khó khăn: mẹ chị là bà Đặng Thị Chớ (SN 1955, ngụ 113/4/113 Võ Duy Ninh, KP4, P22, Q.Bình Thạnh) sớm chia tay chồng, một mình nuôi 4 người con, đứa út hiện còn đi học. Càng bi đát hơn khi chị Hiếu 25 tuổi, bị một kẻ tà tâm nào đó làm nhục dẫn đến có thai, sinh con nay đã 12 tuổi và đang đi học. Sau khi sinh, thể chất chị Hiếu càng suy sụp, gia đình không có tiền chạy chữa, chăm sóc nên gửi về quê nhờ người thân giúp đỡ và hàng tháng gửi tiền về. Những người con của bà Chớ cũng chỉ làm công nhân thời vụ, nuôi bản thân đã khó nói chi phụ giúp gia đình. Một mình bà Chớ bán trà đá ở chân cầu Sài Gòn không thể nuôi nổi đứa con tật nguyền và tiền học cho con cháu. Hoàn cảnh thương tâm của bà Chớ đã kéo dài nhiều năm. Mong bạn đọc gần xa có lòng hảo tâm giúp gia đình bà Chớ, chị Hiếu vượt qua cơn khốn khó.
TIN CATP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2008 15:03:13 bởi Ngày Xưa Tím >
#46
    Ngày Xưa Tím 11.07.2008 00:08:42 (permalink)
    Xin giúp bé Vàng Anh thoát khỏi bệnh u máu!
     
        Chị Nguyễn Thị Hồng Hợi (SN 1983, tạm trú tại số 234 QL13, tổ 8, ấp Thủ Chánh, xã Thành Tâm, huyện Chơn Thành, Bình Phước) gạt nước mắt khi trình bày hoàn cảnh éo le của gia đình. Lớn lên trong cảnh mồ côi cha mẹ, chị lập gia đình với anh Vũ Văn Phan (quê Ninh Bình) cũng cùng hoàn cảnh. Hai vợ chồng nghèo dắt nhau vào Bình Phước làm công nhân. Lương của anh Phan chỉ 1,3 triệu đồng/ tháng không đủ trang trải cho gia đình 3 người đang ở cảnh mướn nhà. Tháng 6-2007, chị Hợi sinh thêm bé Vàng Anh. Cuộc sống vốn đã khó khăn giờ càng thêm nan giải khi bé Vàng Anh bị bệnh u máu. Thương con và lo rằng nếu không chữa trị kịp thời, những cục u máu sẽ lan rộng, lớn dần và khó chữa trị nên anh chị đã vay mượn người thân đưa bé Vàng Anh lên BV Nhi Đồng để chữa trị. Trước khi lên TP, anh chị đã khóc khi phải gửi lại đứa con trai gần 5 tuổi đang bị suy dinh dưỡng cho người hàng xóm trông nuôi giùm để đưa Vàng Anh đi chữa bệnh. Khi biết chi phí mổ khoảng 30 triệu đồng, vợ chồng anh Phan rất lo lắng vì số tiền đó quá lớn so với hoàn cảnh của gia đình. Biết Báo CATP là nơi đón nhận những tấm lòng hảo tâm của bạn đọc nhằm giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh, chị Hợi đã đưa bé Vàng Anh đến để nhờ giúp đỡ. Mong sao những tình thương của bạn đọc sẽ giúp bé sớm chữa lành căn bệnh u máu nàY
    #47
      Ngày Xưa Tím 11.07.2008 00:12:27 (permalink)
      Một quả tim thoi thóp đang chờ cứu giúp !
       
          Niềm mong mỏi bấy lâu nay của Lê Thế Hùng (SN 1982, ngụ xã Đông Lĩnh, Đông Sơn, Thanh Hóa) là được mổ tim. Nhìn Hùng không ai đoán được chàng trai này đang ở tuổi 27 bởi dáng vóc nhỏ bé, yếu đuối (chỉ cao cỡ 1,4m và nặng chừng 30 kg). Gia đình Hùng lại thuộc diện nghèo nên mẹ Hùng - bà Nguyễn Thị Tiến - đã vay mượn tiền của khắp nơi để lo cho Hùng và ba Hùng, bởi cả hai đều mắc bệnh tim. Cuộc sống cứ kéo dài trong hơi thở thoi thóp của hai cha con. Đến năm 2002, ba Hùng qua đời vì căn bệnh trở nặng, để lại bà Tiến cùng hai đứa con đau ốm liên miên. Bản thân bà Tiến cũng mắc nhiều bệnh nên sức khỏe ngày một giảm sút. Vậy mà trước mặt các con, bà Tiến vẫn cố gắng tỏ ra bình thường, làm lụng kiếm tiền nuôi cả gia đình. Nhìn thấy mẹ hốc hác, vất vả vì bệnh tật, Hùng thương mẹ vô cùng nhưng em không thể làm gì khi chính mình cũng lâm trọng bệnh, chưa biết sống chết lúc nào. Giờ đây, Hùng chỉ mong được phẫu thuật, bảo toàn mạng sống để trở thành chỗ dựa cho mẹ và nuôi nấng đứa em thơ. Rất mong bạn đọc gần xa mở rộng tấm lòng giúp Hùng vượt qua căn bệnh hiểm nghèo


















      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2008 15:01:53 bởi Ngày Xưa Tím >
      #48
        Ngày Xưa Tím 18.07.2008 21:40:20 (permalink)
        Anh Diệp Anh Tuấn đang cần những tấm lòng nhân ái!
         
         
          Anh Diệp Anh Tuấn (SN 1977), con của ông Diệp Văn Châu (SN 1943) và bà Nguyễn Thị Ký (SN 1945), trú tại Đội 1, thôn Lạc Lợi, xã Diên Hòa, huyện Diên Khánh (Khánh Hòa). Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự xuất ngũ trở về gia đình, anh Tuấn kiếm việc phụ giúp kinh tế thêm cho cha mẹ. Trên đường đi làm, anh Tuấn không may bị TNGT. Anh được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa, sau chuyển đến Bệnh viện Chợ Rẫy, TP Hồ Chí Minh.

        Anh Tuấn bị chấn thương sọ não rất nặng, bị tê liệt nửa người, càng ngày khuôn mặt càng phình to (phù não lan tỏa). Từ ngày vào bệnh viện, tiền thuốc, tiền viện phí đã lên đến hàng chục triệu đồng, ngoài số tiền làm mướn ít ỏi kiếm được, gia đình anh Tuấn phải đi vay mượn, thế chấp đồ đạc.
        Để cứu sống anh Tuấn cần phải mổ ghép sọ, tốn vài chục triệu đồng, gia đình anh đành bó tay. Bà Ký (mẹ anh Tuấn) nghẹn ngào: "Gia đình tôi quá nghèo không có tiền nên đành phải đưa cháu về nhà, tiền thuốc men hằng ngày tính cả trăm ngàn. Hiện cháu nằm một chỗ, nếu không có tiền để mổ tính mạng của cháu sẽ rất nguy kịch...".
        Gia đình anh Tuấn thiết tha khẩn cầu những tấm lòng nhân ái của các nhà hảo tâm, các cơ quan, hội từ thiện và bạn đọc xa gần giúp đỡ anh Tuấn có tiền để chữa trị vết thương.
        Mọi sự giúp đỡ xin gửi về địa chỉ ông Diệp Văn Châu (cha anh Tuấn) theo địa chỉ trên hoặc Quỹ Xã hội từ thiện, Báo CAND, 66 Thợ Nhuộm, Hoàn Kiếm, Hà Nội
        Tin CAND.
        #49
          Ngày Xưa Tím 18.07.2008 21:48:08 (permalink)
          CÔ GIÁO NGHÈO VÀ ĐỨA CON BỆNH NẶNG
           
             Cuối tháng 1-2008, bé Lê Thị Hạ Uy (SN 2002 ngụ ấp 2 xã Vĩnh Hòa Hưng Nam, quận Gò Quạo tỉnh Kiên Giang) bỗng sốt và ho. Nghĩ con bệnh như mọi khi, chị Phạm Thanh Huyền ((giáo viên trường THCS Vĩnh Hòa Hưng Nam 1) điều trị cho con tại nhà. Đến khi bệnh nặng phải chuyển vào bệnh viện đa khoa Kiên Giang thì bụng bé Uy càng lúc càng to. Theo kết quả chẩn đoán, Uy bị bướu sarcom dạng phôi. Sau gần 10 ngày phát bệnh. Bệnh viện Nhi Đồng 1. đã phẫu thuật lấy 3 khối u lớn còn 9 khối u nhỏ do nằm cạnh ruột nên cần tiếp tục vào hóa chất giúp chúng teo bớt. Hiện Uy đang nằm điều trị tại phòng 4 khoa nội 3(Nhi) bệnh viện Ung bướu. Bác sĩ điều trị cho biết bệnh của Uy cần phải vào 6 toa thuốc, mỗi toa 1,2 triệu đồng.

          Chị Huyền là giáo viên mới ra trường, lương hàng tháng chỉ khoảng 1,6 triệu. Để có tiền chữa cho con, chị Huyền đã ứng trước tiền lương mấy năm, đến nay vẫn phải đi dạy để trừ nợ. Ngoài ra vợ chồng chị còn phải thế chấp bằng khoán nhà đất và vay nợ hơn 20 triệu đồng. Chi phí sinh hoạt gia đình và tiền thuốc cho con chỉ trông cậy vào tiền làm công thợ sửa điện của anh Lộc. Hiện nay sức khỏe của bé Uy đang chuyển biến tốt song vợ chồng chị Huyền đã kiệt quệ hoàn toàn. Mong Bạn đọc giúp đỡ bé Uy được tiếp tục chữa trị, thoát khỏi căn bệnh hiểm nghèo.

          Bài của Minh Thư.
          ( Tin từ Báo Công An số ra ngày thứ Bấy, 12.07.2008)
           

          Ý kiến của Ban biên tập
          Ban biên tập trang web họ Phạm Việt Nam mong bà con cô bác dòng họ ta mở lòng từ thiện cưu mang một đứa trẻ của một bà mẹ trẻ họ Phạm để cháu được tiếp tục điều trị. Bà con có thể gửi tiền về thẳng địa chỉ của gia đình cháu đồng thời thông báo cho chúng tôi để mọi người đều biết
          Địa chỉ liên hệ:Điện thoại cho Tổng Thư ký Ban liên lạc Phạm Đạo: 0904298388 hoặc Email: banbientapweb@hopham.org

          #50
            Ngày Xưa Tím 18.07.2008 21:53:53 (permalink)
            Cậu bé câm và 4 dòng máu nhân ái
             
             Nhờ tình yêu thương của Jessica, Kim đã tìm thấy nhiều niềm vui trong đời.Sinh ra trong một gia đình quá bi đát, rồi bị “đẩy” ra đời chỉ với cái tên “Kim” cô độc. Thế nhưng, dòng đời không bạc bẽo, cậu bé “không mang họ” đón nhận một tình yêu đẹp từ phía bên kia đại dương.
            “Mối tình” giữa Kim và Jessica được xem là một trong những câu chuyện tình người đẹp nhất về lòng nhân ái.

            Người “không mang họ”

            Qua một vài lời giới thiệu, chúng tôi tìm đến Tổ chức phi chính phủ Global Volunteer Network (GVN), nơi nhận chăm sóc cậu bé Kim để tìm hiểu nguồn cơn câu chuyện. Thật buồn biết bao, thông tin về quãng đời trước khi GVN nuôi dưỡng Kim chỉ có vẻn vẹn tờ giấy chứng sinh ghi ngày tháng năm sinh (sinh năm 1990) của cậu. Những tình nguyện viên của GVN kể lại rằng, khi hỏi cậu bé về tên tuổi thì chỉ bập bẹ nói được từ Kim (tên cậu).

            Chị Hoàng Thị Hương, tình nguyện viên GVN nhớ lại: Dịp sau tết Nguyên Đán 2008, có một người phụ nữ ốm yếu đến tự nhận là cô của Kim. Người phụ nữ này cho biết, Kim có người cha đã mất tích trên biển trong cơ bão Chanchu 2006, người mẹ buồn quá phát bệnh và đang chờ chết.

            Kim có 2 người anh, người anh đầu 25 bị bệnh thần kinh đang sống tại Trung tâm bệnh nhân Tâm thần Thành phố Đà Nẵng. Chỉ còn một người anh 20 tuổi khỏe mạnh đi làm thuê để chăm sóc người mẹ. Nhưng khi hỏi địa chỉ gia đình Kim, thì người phụ nữ đó òa khóc rồi bỏ đi mà không một lời nhắn lại.

            Gặp Kim, khi mọi người chưa giới thiệu thì chúng tôi ước đoán cậu bé nay mới khoảng lên mười. Thế nhưng, Kim đã 18 tuổi nhưng chỉ cao có 1,2m và nặng 25 kg. Theo những tình nguyện viên của GVN, Kim đến với GVN là một sự tình cờ kỳ diệu.

            Vào một ngày tháng 10/2007, trời Đà Thành mưa tầm tã, thời điểm bấy giờ miền Trung đón những trận lụt liên tiếp. Jessica, một cô gái 25 tuổi, thạc sĩ trẻ đến từ Canada, tình nguyện viên của tổ chức phi chính phủ GVN bắt gặp cậu bé mặc chiếc áo mưa rách tả tơi xòe tay xin tiền. Nhưng ánh mắt của cậu bé nhìn vào cô có điều gì đó rất lạ, nó khiến cô nghĩ rằng điều mà cậu bé này cần không phải chỉ là mấy đồng bạc lẻ. Khi nhận cầm mấy đồng tiền từ Jessica, Kim lặng lẽ.

            Jessica chăm sóc Kim như những người ruột thịt.

            Jessica nhớ lại: “Đôi mắt ấy vẫn ám ảnh khiến tôi không thể nào ngủ được đêm đó”. Hôm sau cô quyết định tìm bằng được Kim để đưa cậu về chăm sóc. Định mệnh dường như sắp đặt, dẫu gian nan nhưng rồi Jessica cũng gặp lại được Kim, Jessica vui quá bèn ôm Kim vào lòng giữa phố phường khiến bao người trố mắt, ngạc nhiên không hiểu điều gì đã, đang xảy ra.

            Jessica vui đùa kể cho chúng tôi, ngày đầu gặp không hề biết Kim đã 18 tuổi, Jessica thương Kim như đứa em nhỏ tuổi lên 10. Đến một ngày Tổ chức GVN tìm hiểu được đích xác tuổi Kim đã 18, Jessica ngỡ ngàng hết sức, Jessica lại ôm Kim vào lòng, khóc như chưa bao giờ được khóc. Kim cũng hôn lên má Jessica, thấm đầy nước mắt hạnh phúc sướng vui.

            4 dòng máu hòa tình nhân ái

            Bác sĩ Ross Bernays, quốc tịch Australia, Giám đốc Phòng khám Gia đình (PKGĐ) Đà Nẵng cho biết khi Jessica đưa Kim đến phòng khám cậu ta rất gầy, xanh đét. Bệnh án ghi: Mắc các bệnh tự kỷ, rối loạn thần kinh, suy dinh dưỡng lâu năm...

            “Việc đầu tiên cần làm ngay là truyền máu cho Kim, vì cậu ta thiếu máu trầm trọng”- Ross Bernays nói. Ba nữ tình nguyện viên của tổ chức GVN là các bạn Jessica, Hoàng Thị Hương và Sarah (quốc tịch Anh) đã tình nguyện cho máu. Thế nhưng vẫn còn thiếu. Các y bác sĩ PKGĐ Đà Nẵng ai cũng tình nguyện cho máu, nhưng chỉ có bác sĩ Ross Bernays là hợp với nhóm máu của Kim. Thế là bác sĩ Ross Bernays, người trực tiếp đang điều trị cho Kim đã cho truyền sức sống thêm cho cậu. 4 dòng máu trong Kim (Việt Nam, Canada, Anh và Australia) đang tạo cho Kim có một cuộc sống, sức khỏe ngày càng tiến triển.


            Từ phải sang trái: Sarah, Hương và Jessica - 3 người đã cho máu để cứu Kim.

            Nhiều người đùa bảo, nhờ có tình thương yêu của Jessica dành cho Kim mà cuộc sống của em giờ như giấc mơ. Hỏi Jessica, cô cười cho rằng, cô rất quý Kim, đó là tình thương yêu.

            Từ nay Kim được tổ chức GVN chăm sóc, được PKGĐ Đà Nẵng giúp đỡ chữa trị bệnh tật. Tuy nhiên, căn bệnh tự kỷ và rối loạn thần kinh của Kim không chỉ có thể chữa bằng thuốc, mà cả bằng tình yêu thương. Điều mà mọi người lo ngại là Jessica sắp phải chia tay Kim, về nước để bảo vệ luận án tiến sĩ.

            Jessica nói cô thương yêu Kim nhiều lắm. Jessica sợ khi chia tay lại phải nhìn thấy Kim khóc, cô không thể cầm lòng. Nhưng khi hỏi về thì tương lai, Jessica cho rằng có thể trở lại và giúp đỡ Kim trên mọi đường đời...
            Theo Xuân Hoài
            Giadinh.net




            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2008 15:03:59 bởi Ngày Xưa Tím >
            #51
              Ngày Xưa Tím 05.08.2008 05:42:39 (permalink)
              Đứa bé mang số phận nghiệt ngã!
               

               
                Cách đây đúng một năm, tháng 7-2007, chị Nguyễn Thị Phương (ở tổ dân phố 12, ấp Núi Két, xã Thới Sơn, huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang) tràn ngập vui sướng biết bao khi hạ sinh đứa con trai kháu khỉnh. Song, niềm vui quá ngắn. Chỉ mới năm tháng tuổi thì đầu cháu Trần Văn Bé bỗng to dần, rốn bị lồi ra như khối u và lưng nổi nhiều quầng màu đỏ rất ngứa (ảnh). Từ đó cháu đau ốm triền miên, không thể ngồi vững một mình vì đầu lớn. Trước đây tuy thu nhập của vợ chồng chị Phương ít ỏi (anh Nguyễn Văn Thi - chồng chị làm nghề vá xe, còn chị buôn bán vặt) nhưng cũng đắp đổi được qua ngày, bây giờ con mắc bệnh ngặt nghèo như thế gia cảnh suy sụp, túng bấn chất chồng. Đưa con đến trạm y tế xã khám thì ở đây cho biết không có khả năng điều trị, mà anh chị hoàn toàn không kiếm đâu ra tiền để đem con tới các bệnh viện tìm cơ may cho con mình. Nghe con khóc thét vì đau, anh chị chỉ biết khóc theo mà tủi buồn cho thân phận hẩm hiu. Bà con thôn xóm rất thương nhưng đa số hoàn cảnh của người dân vùng núi đều gặp khó khăn nên không thể giúp gì được cho gia đình anh chị.
              Rất mong bạn đọc gần xa với tấm lòng nhân ái rộng mở giúp đỡ cho đôi vợ chồng nghèo và hơn hết giúp cho đứa trẻ bất hạnh vơi bớt sự đau đớn đang hành hạ tấm thân bé nhỏ ngày đêm.
              (Tin CATP.)
              #52
                Ngày Xưa Tím 05.08.2008 05:45:16 (permalink)
                Người đàn ông cô độc trong bệnh tật!
                 

                 
                Anh Võ Văn Sơn, SN 1978, hiện ngụ ấp Rạch Đào, xã Mỹ Lệ, huyện Cần Đước, tỉnh Long An, hành nghề mài dao kéo. Trước đây, anh đã lập gia đình và có một con gái, năm nay cháu tròn 8 tuổi. Cha mẹ Sơn đã ly dị từ thuở Sơn còn bé nên phải nương tựa vào ông bà nội, nay ông nội đã mất, bà nội bị lẫn. Khi biết tin Sơn bị căn bệnh tắc nghẽn mạch máu, vợ Sơn đã làm đơn ly dị và dắt con theo, để lại mình Sơn trong căn chòi lá mục nát với căn bệnh hiểm nghèo, không ruộng vườn, không tài sản.

                Vừa qua anh được bà con lối xóm thương tình đưa lên Bệnh viện Chợ Rẫy khám. Anh đã phải cưa cả hai chân để giữ lại sự sống (ảnh).

                Trước tình cảnh khổ sở chất chồng của người đàn ông cô độc không may, chúng tôi kêu gọi lòng hảo tâm của bạn đọc Báo CATP giúp đỡ anh Sơn vượt qua nỗi bất hạnh và cơn đau thể xác đang hành hạ.
                Tin CATP
                #53
                  Ngày Xưa Tím 05.08.2008 05:48:04 (permalink)
                  Bà nội tật nguyền và bốn đứa cháu mồ côi!
                   

                   

                  Cuộc đời bà Phạm Thị Chủ (SN 1947), hiện ngụ xóm Kim Tân, xã Nghi Ân, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An là một chuỗi ngày dài bất hạnh. Tháng 8-1967, chồng bà trên đường đi công tác ở Hải Dương đã bị bom Mỹ sát hại. Hai ngày sau cái chết của chồng, bà Chủ cũng bị đại bác của Mỹ từ ngoài biển bắn vào gây thương tật (bị gãy đùi và một chân bị teo). Từ đó đến nay bà không thể đi lại được và hoàn toàn mất khả năng lao động. Cuộc sống hàng ngày nhờ vào bà con láng giềng giúp đỡ để nuôi con khôn lớn. Đến những ngày tuổi già, con trai lập gia đình và tưởng chừng sẽ qua đi nỗi bất hạnh, nhưng không ngờ tai họa lại một lần nữa ập xuống. Tháng 3-2006, người con dâu mắc bệnh hiểm nghèo qua đời. Còn lại anh Nguyễn Xuân Chương một mình nuôi mẹ già tật nguyền và bốn đứa con nhỏ. Chưa đầy một năm sau, anh Chương cũng chết vì tai nạn để lại cho bà Chủ bốn đứa cháu còn nhỏ dại. Cuộc sống một bà già bị tàn tật nuôi mình còn chưa nổi nay phải lo cho các cháu đã lâm vào thảm cảnh vô cùng bi đát. Vì không có điều kiện nên các cháu nhỏ buộc phải nghỉ học giữa chừng để làm thuê làm mướn, bà cháu nuôi nhau, cuộc sống hiện tại phải nhờ bà con láng giềng giúp đỡ khi cân gạo lúc mớ khoai để sống qua ngày. Bà Chủ rưng rưng nước mắt: “Nhiều đêm nằm không thể chợp mắt. Tại sao bất hạnh không buông tha cho thân già này? Tôi già rồi sống không bao lâu nữa, nhưng chỉ thương cho bốn đứa cháu thất học, cuộc đời chúng rồi đây sẽ ra sao?”.

                  Chúng tôi rất mong bạn đọc với tấm lòng tương thân tương ái hãy chung tay giúp đỡ bà Chủ và bốn đứa cháu tội nghiệp này.
                  Tin CATP.
                  #54
                    Ngày Xưa Tím 18.08.2008 14:56:10 (permalink)
                    NXT mới nhận được email bên hội từ thiện gởi qua ...cần giúp đỡ 01 số quần áo ,sách vở ,đồ chơi ,bánh kẹo ...v..v..
                    Xin posst lên đây mong nhận những đóng góp của các thành viên ...mỗi người 01 tí cho các em thơ ...vùng cao gió rét ....

                    Năm học mới sắp bắt đầu, mùa đông sắp đến. Những đứa trẻ mất cha mẹ, người thân  này sẽ ra sao?
                    Nhà cửa tan hoang, những con đường bị cắt ngang bởi sạt lở đất, lũ ống, lũ quét… Bao ngôi nhà bị cuốn đi, bao mảnh đời còn sót lại? Ngày yên ổn đã không đủ cơm ăn, áo mặc, giờ lại thêm cảnh không nhà không cửa? Đau xót thay cảnh những vành khăn trắng trên đầu trẻ thơ…
                     
                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/47054/D5D7430077604F00937C15777DFE997B.jpg[/image]
                                  (Chúng mình không còn bố mẹ nữa rồi )

                    Vùng cao khó khăn chồng tiếp khó khăn...
                    Bạn đã từng xem băng tuyết  ở Mẫu sơn, thật là tuyệt vời phải không


                    Cảnh đẹp như trong cổ tích,
                    chỉ có cái lạnh cắt da, cắt thịt mới khiến người ta trở về thực tại (Dân trí)

                    Thực tại là đây


                    Lạnh tới mức, người phụ nữ này vừa ra khỏi xe nước đã đóng băng trên tóc!(Dân trí)



                    Mặc dù đã quen với khí hậu khắc nghiệt vào mùa lạnh giá,
                    sinh hoạt của người dân nơi đây vẫn gần như đình trệ (Dân trí)


                    Lạnh thách thức khả năng chịu đựng của con người.
                    Những ngày ấy, các em nhỏ hẳn trốn đâu đó để tránh rét.


                    Nhưng có trốn được rét không khi áo ấm mùa đông vùng cao của các em chỉ thế này thôi?




                    Một gói bánh, một tấm áo có đủ ấm cho em khi mùa đông đến?


                    Còn em? Sao bơ vơ một mình giữa đường quốc lộ thế này? Nhỡ ai đó mang em đi thì sao?




                    Gói bánh hiếm hoi em được cho bên ven đường…


                    Ở tuổi đi học, nhưng luôn phải lang thang  một mình như thế…


                    Còn biết bao hoàn cảnh khác, khó khăn khác khi lũ về. Vậy, các em sẽ ra sao???
                    Nhân một chuyến công tác lên Lào Cai, các anh chị bạn tôi có ý định quyên góp quần áo cũ mùa đông để tặng cho các em bé. Các bạn nào có quần áo, đồ dùng mùa đông, khăn mũ, chăn, màn… xin gửi tới địa chỉ Nguyễn Khánh Toàn - Số nhà 11, ngõ 272/41 Trần Khát Chân, Hà Nội.


                    Hoặc liên hệ qua nick YM: tottochan_vn

                    Email: tottochan.vn@gmail.com

                    (Lưu ý: Chúng tôi không nhận tiền mà chỉ nhận quần áo, sách vở, truyện và đồ dùng cá nhân khác)

                    Hãy cùng chia sẻ nỗi đau và sự thiệt thòi của các em…

                    Vì một mùa đông ấm cho những trái tim bé bỏng


                    (Ảnh tư liệu: Lan Anh (VietnamJobs)

                    @@@: Các bạn ở tpHCM :đem những gì mình chia sẽ đến Hội Chữ Thập Đỏ thành phố ...nơi đây sẽ chuyển dùm ....
                    Xin chân thành cảm ơn tấm lòng của các bạn ....



                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2008 14:59:05 bởi Ngày Xưa Tím >
                    Attached Image(s)
                    #55
                      Bụi Tím 17.09.2008 11:42:14 (permalink)
                      Em cần máu để được sống với đời
                       
                      -16/09/2008 08:55:28 AM







                      Trần Cảnh Trung Hiếu và vết mổ sau khi cắt bỏ một lá lách.
                      Học lớp 2 nhưng đều đặn cứ một tháng một lần, em phải đến bệnh viện để được truyền máu. Nhờ những bịch máu ấy em mới có thể sống, vui chơi và học hành. Nếu không, em sẽ sớm rời xa ba mẹ và người thân.

                      Trần Cảnh Trung Hiếu sinh ra trong sự vui mừng của ông bà và cha mẹ. Nhưng chưa đầy một tuổi, em đã lặn lội cùng người mẹ tội nghiệp ra Bắc vào Nam để kiếm chút hy vọng mong manh chữa khỏi căn bệnh tội nghiệp của em: bệnh thiếu máu huyết tán.
                      Bà nội Hiếu kể: “Ngày mẹ nó ẵm vào thành phố Hồ Chí Minh, mọi người ở nhà lo, sợ nó chết giữa đường vì nó quá yếu, lại xanh xao vàng vọt. Nhưng mẹ nó bảo liều vì biết đâu...”, nói giữa chừng, nước mắt bà lưng tròng vì thương cho đứa cháu nội tội nghiệp vô phước.
                      Vào thành phố Hồ Chí Minh, ông trời cũng không phụ tấm lòng của hai mẹ con khi bệnh viện tìm ra được căn bệnh của Hiếu. Nhưng căn bệnh ấy lại xem như là bản án chung thân cho cả mẹ lẫn con. Kết luận của bệnh viện: Trung Hiếu bị thiếu mất một cặp nhiễm sắc thể tái tạo tế bào hồng cầu gây nên bệnh thiếu máu huyết tán. Cách điều trị duy nhất là em phải thường xuyên truyền máu cho đến hết đời.
                      Nhưng càng lớn con người cần nhiều máu hơn. Bà nội Hiếu cho biết: “Từ lúc học lớp 1 trở về trước, mỗi tháng cháu chỉ truyền một bịch máu. Nhưng khi lên lớp 2 rồi thì mỗi tháng phải truyền hai bịch. Vậy mà chỉ 20 - 25 ngày lại thấy cháu yếu hẳn. Mặt mày xây xẩm, không học hành gì được, thường xuyên rên la.”
                      Căn bệnh quái ác của Hiếu không chỉ gây ra sự đau đớn mỗi khi thiếu máu. Nó còn ảnh hưởng đến các cơ quan trong cơ thể. Hậu quả là em phải phẫu thuật cắt bỏ một lá lách để giữ lại mạng sống cho mình.
                      Ông nội Hiếu, từng là bộ đội, vì thương cháu nên ai bày phương thuốc gì cũng theo. Nhưng rồi đành bó tay khi một bác sĩ có tiếng ở bệnh viện huyết học cho rằng, chờ khoa học kỹ thuật phát triển có can thiệp được không chứ bây giờ thì bó tay. Ông nói: “Có đứa cháu như vậy cũng thương. Chừ lo cho cháu sống được ngày nào hay ngày đó chứ biết làm sao”.
                      Vì lo cho con, mẹ Hiếu, chị Doãn Thị Tiến, trước là một kế toán trong một công ty lớn, phải bỏ việc để được ở bên và chăm sóc cho con mỗi khi con không khoẻ.
                      Bây giờ Hiếu ở cùng ông bà nội. Hằng tháng phải đều đặn đến bệnh viện truyền máu. Em còn nhỏ, chưa biết thế nào là đau khổ khi mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo. Nhưng khi lớn, em có đủ dũng cảm để đón nhận “bản án tử hình” mà số phận đã dành cho em từ khi mới lọt lòng mẹ. Nhìn khuôn mặt sáng với nụ cười ngây thơ chào cả nhà khi đi học về, chúng tôi không khỏi cảm thương.
                       
                      (Tin Chữ Thập Đỏ )
                      #56
                        Bụi Tím 17.09.2008 17:59:30 (permalink)
                              Căn nhà chỉ vỏn vẹn 5m2, nằm ẩn mình trong một con hẻm của quận Bình Thạnh. Cảnh tượng đầu tiên mà  tôi nhìn thấy được khi bước chân vào nhà, một người phụ nữ ngồi tựa lưng vào tường, từ đầu xuống tay chỉ còn lại da và xương, phần bụng thì to ra, 2 chân chị bị phù lên căng bóng, chị ngồi thở hổn hển.
                         
                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55690/0326583FEF3D412AB059B5080962B038.jpg[/image]

                            Đó là chị Đỗ Ánh Nga, 38 tuổi, ngụ tại số nhà 99/12, đường Bùi Đình Tuý P.12, Q. Bình Thạnh, TP.HCM. Chị đã mắc phải căn bệnh ngặt nghèo 3 năm nay mà vẫn chưa khỏi và chưa xác định được bệnh. Hiện chị có một người chồng chạy xe ôm, chiếc xe máy là phương tiện kiếm sống duy nhất của cả gia đình, một bé gái 12 tuổi, công việc hằng ngày của bé là đi chợ, làm việc nhà và chăm sóc Mẹ, một bé trai khoảng 8 tuổi. Cả 2 cháu đã phải nghỉ học ở nhà vì gia đình khó khăn không đủ điều kiện để tiếp tục đến trường.
                            Cuộc đời ,cuộc đời có nhiều nỗi đau ,nhiều mảnh đời bất hạnh như thế này ,kính mong một tổ chức ,cá nhân, có lòng hảo tâm ,xin hãy giúp đỡ, chia sẽ khó khăn với gia đình chị Nga ...
                        Địa chỉ của chị Đỗ Ánh Nga :99/12, đường Bùi Đình Tuý, P.12, Q. Bình Thạnh, TP.HCM.
                        Ngay nhà thờ Thánh mẫu, đi vào độ 100m có nhà thu mua Phế liệu hỏi thăm nhà Anh Chấu (hay anh Châu).





                        (Tin và ảnh của Bụi Tím )



                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2008 21:40:32 bởi Bụi Tím >
                        Attached Image(s)
                        #57
                          Ngày Xưa Tím 24.09.2008 13:54:17 (permalink)
                          Cứu giúp cháu bé bị viêm não
                           

                           
                          (Mượn hình của báo Dân Trí )
                           
                           
                          Cháu Nguyễn Thùy Trang, con gái đầu lòng của anh Nguyễn Xuân Hiển (quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng) không may mắc bệnh viêm não Nhật Bản. Người chăm sóc cháu là chị Nguyễn Thị Liên, đang mắc bệnh tâm thần nhẹ.

                          Cháu Trang bị mắc bệnh viêm não, phải tốn nhiều tiền chữa trị, trong khi mẹ cháu lại mắc bệnh tâm thần nhẹ, vừa phải uống thuốc điều trị, vừa vào viện chăm sóc con. Trước đây, cũng vì căn bệnh này mà chị không thể đi làm, chỉ ở nhà chăm sóc 3 đứa con.

                          Bố cháu ngày ngày đi làm phụ hồ, kiếm được vài chục ngàn cũng chỉ đủ tiền lo bữa ăn cho gia đình. Hiện nay gia đình cháu Trang đang vô cùng khó khăn, lại thuộc diện gia đình nghèo khó cần bảo trợ xã hội. Từ ngày cháu Trang bị bệnh đến nay, tình cảnh kinh tế gia đình càng thêm khốn đốn.

                          Bác sĩ Lê Thanh Xuân, Trưởng khoa Nhi Bệnh viện đa khoa Đà Nẵng, cho biết: Thấy hoàn cảnh của cháu đáng thương, mẹ bị bệnh nhiều khi chăm sóc con còn không nên, vì thế các y tá phải thay nhau phụ giúp. Ngày cháu mới vào viện, người lịm đi không tự thở được, phải cho thở bằng máy mất hơn 2 tháng, mỗi ngày thở máy tốn 220.000 đồng.

                          Thương hoàn cảnh của cháu Trang, các bác sĩ tại đây đã chủ động xin các nhà hảo tâm để cháu có thêm tiền bồi dưỡng, giúp cháu chóng phục hồi sức khỏe.

                          Ngày ngày, chị Liên vì không có tiền nên phải đi xin cháo tình thương cho cháu ăn. Chồng chị hôm nào tới thăm con cũng trong tình trạng nhịn đói.

                          Hiện nay gia đình cháu Trang đang rất thiếu thốn, kiệt quệ. Rất mong bạn đọc gần xa, cộng đồng xã hội tạo điều kiện giúp đỡ cháu Trang có tiền tiếp tục chữa trị, sớm lành bệnh để được cắp sách đến trường.

                          Mọi sự giúp đỡ xin gửi về anh Nguyễn Xuân Hiển, tổ 10, phường Hòa Minh, quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng.
                          (Tin CTĐ trung ương )
                          #58
                            Ngày Xưa Tím 24.09.2008 13:58:20 (permalink)
                            Một cháu bé mắc bệnh máu trắng rất cần được giúp đỡ
                             

                             
                            (Mượn ảnh của tin tức Việt4phương )
                             
                            Chúng tôi tình cờ gặp cháu Nguyễn Quốc Hải Lâm đang cấp cứu tại Bệnh viện Nhi Trung ương vào cuối tuần vừa qua. So với hơn một tháng kể từ khi phát hiện ra bệnh máu trắng và phải nhập viện để điều trị, sức khỏe của cháu Lâm hiện giờ rất yếu.
                            Cháu Lâm sinh năm 2004 trong một gia đình nghèo ở thôn Văn Quán, xã Văn Khê, huyện Mê Linh, tỉnh Vĩnh Phúc. Lâm là một đứa trẻ đặc biệt vì phải đến 2 tuổi rưỡi, cháu mới biết nói. Nhưng bù lại, tố chất thông minh đã đến với cháu ngay từ khi còn nhỏ.

                            Ngay từ khi biết nói cũng là lúc cháu Lâm có khả năng đọc thành thạo tất cả các con số, chữ cái, cũng như các loại sách báo... Trong một trận ốm nặng phải đi viện cấp cứu, cháu Lâm đã được các bác sĩ chẩn đoán và xác định bị bệnh viêm bạch cầu cấp. Kể từ trận ốm này, sức khỏe của cháu Lâm suy giảm rất nhanh, trí nhớ giảm sút, cơ thể thường xuyên rơi vào trạng thái mệt mỏi.

                            Hơn một tháng qua, bố cháu Lâm là anh Nguyễn Quốc Chính phải thường xuyên túc trực ở Bệnh viện Nhi Trung ương để chăm sóc con. Nguồn kiếm sống duy nhất từ nghề sửa chữa xe máy ở quê phải tạm dừng lại.

                            Ông Đỗ Trung Hồng, Phó Chủ tịch UBND xã Văn Khê cho biết, kinh tế của gia đình anh Chính rất khó khăn. Ngoài cháu Lâm, vợ chồng anh Chính còn một người con gái mới được 5 tháng tuổi. Bố mẹ anh Chính tuổi đã ngoài 70, cũng chẳng thể làm gì để giúp được con cái. Để có thể chữa được căn bệnh viêm bạch cầu cấp thì phải cần một số tiền rất lớn. Trong những ngày này, cháu Lâm đang phải chịu đựng những cơn đau vì bệnh tật. Cơ thể cháu bé xanh xao, giọng nói yếu ớt, hơi thở mệt nhọc, nhưng riêng ánh mắt vẫn toát lên sự thông minh.

                            Trước bệnh tình hiểm nghèo của cháu Lâm và hoàn cảnh khó khăn của gia đình anh Chính, Báo CAND kêu gọi bạn đọc hãy giúp đỡ cháu có tiền chữa bệnh. Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: Báo CAND 66 Thợ Nhuộm, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
                            (Tin CAND)
                            #59
                              Ngày Xưa Tím 24.09.2008 14:06:33 (permalink)
                              Xin hãy giúp cháu Linh
                               

                               
                               (Mượn ảnh của báo Lao Động )
                               
                              Hai cháu: Trần Nhật Linh (SN 1995) và cháu Trần Trung Nhiệm (SN 2001) là con của anh Trần Trung Định và chị Nguyễn Thị Bích Thuỷ. Anh Định do bị bệnh lao phổi quá nặng nên đã chết cuối năm 2007.

                              Chị Thuỷ là công nhân CTCP nhựa - bao bì Quy Nhơn với đồng lương theo sản phẩm từ 400 đến 600 ngàn đồng/tháng. Đầu năm 2008, cháu Linh được BV Đa khoa Bình Định trả về nhà vì cháu bị bệnh ung thư máu giai đoạn cuối. Hàng ngày, cháu Linh phải chịu đựng từng cơn đau nhức trong xương và cơ, cháu phải nhờ tới bình ôxy trong những lúc khó thở.

                              Trong thời gian điều trị, các thầy - cô giáo nơi em Linh học tập và bà con hàng xóm cũng ủng hộ cho cháu Linh được một khoản tiền để chia sẻ bất hạnh với gia đình Linh, nhưng chẳng đáng bao nhiêu. Vì bệnh quá nặng, gia đình Linh phải đưa em lên tuyến trên điều trị. Nhưng hiện gia đình không tìm đâu ra đủ số tiền để chữa trị cho em. Hoàn cảnh khó khăn của ba mẹ con chị Thuỷ đang rất cần sự quan tâm giúp đỡ của các nhà hảo tâm, để cháu Linh có thể vượt qua căn bệnh hiểm nghèo này.

                              Mọi sự ủng hộ xin gửi về Quỹ Tấm lòng vàng Lao Động, địa chỉ: 51 Hàng Bồ, Hà Nội. ĐT: 04.9232756, 0946361838 hoặc 0973281102. Hoặc chuyển khoản về Quỹ xã hội từ thiện Tấm lòng vàng; số tài khoản: 10201.00000.13374; tại chi nhánh Ngân hàng Công thương Hoàn Kiếm, Hà Nội.
                               
                              (Tin từ Những tấm lòng nhân ái)


                              #60
                                Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 73 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9