Cậu bé câm và 4 dòng máu nhân ái Nhờ tình yêu thương của Jessica, Kim đã tìm thấy nhiều niềm vui trong đời.
Sinh ra trong một gia đình quá bi đát, rồi bị “đẩy” ra đời chỉ với cái tên “Kim” cô độc. Thế nhưng, dòng đời không bạc bẽo, cậu bé “không mang họ” đón nhận một tình yêu đẹp từ phía bên kia đại dương. “Mối tình” giữa Kim và Jessica được xem là một trong những câu chuyện tình người đẹp nhất về lòng nhân ái.
Người “không mang họ” Qua một vài lời giới thiệu, chúng tôi tìm đến Tổ chức phi chính phủ Global Volunteer Network (GVN), nơi nhận chăm sóc cậu bé Kim để tìm hiểu nguồn cơn câu chuyện. Thật buồn biết bao, thông tin về quãng đời trước khi GVN nuôi dưỡng Kim chỉ có vẻn vẹn tờ giấy chứng sinh ghi ngày tháng năm sinh (sinh năm 1990) của cậu. Những tình nguyện viên của GVN kể lại rằng, khi hỏi cậu bé về tên tuổi thì chỉ bập bẹ nói được từ Kim (tên cậu).
Chị Hoàng Thị Hương, tình nguyện viên GVN nhớ lại: Dịp sau tết Nguyên Đán 2008, có một người phụ nữ ốm yếu đến tự nhận là cô của Kim. Người phụ nữ này cho biết, Kim có người cha đã mất tích trên biển trong cơ bão Chanchu 2006, người mẹ buồn quá phát bệnh và đang chờ chết.
Kim có 2 người anh, người anh đầu 25 bị bệnh thần kinh đang sống tại Trung tâm bệnh nhân Tâm thần Thành phố Đà Nẵng. Chỉ còn một người anh 20 tuổi khỏe mạnh đi làm thuê để chăm sóc người mẹ. Nhưng khi hỏi địa chỉ gia đình Kim, thì người phụ nữ đó òa khóc rồi bỏ đi mà không một lời nhắn lại.
Gặp Kim, khi mọi người chưa giới thiệu thì chúng tôi ước đoán cậu bé nay mới khoảng lên mười. Thế nhưng, Kim đã 18 tuổi nhưng chỉ cao có 1,2m và nặng 25 kg. Theo những tình nguyện viên của GVN, Kim đến với GVN là một sự tình cờ kỳ diệu.
Vào một ngày tháng 10/2007, trời Đà Thành mưa tầm tã, thời điểm bấy giờ miền Trung đón những trận lụt liên tiếp. Jessica, một cô gái 25 tuổi, thạc sĩ trẻ đến từ Canada, tình nguyện viên của tổ chức phi chính phủ GVN bắt gặp cậu bé mặc chiếc áo mưa rách tả tơi xòe tay xin tiền. Nhưng ánh mắt của cậu bé nhìn vào cô có điều gì đó rất lạ, nó khiến cô nghĩ rằng điều mà cậu bé này cần không phải chỉ là mấy đồng bạc lẻ. Khi nhận cầm mấy đồng tiền từ Jessica, Kim lặng lẽ.
Jessica chăm sóc Kim như những người ruột thịt. Jessica nhớ lại: “Đôi mắt ấy vẫn ám ảnh khiến tôi không thể nào ngủ được đêm đó”. Hôm sau cô quyết định tìm bằng được Kim để đưa cậu về chăm sóc. Định mệnh dường như sắp đặt, dẫu gian nan nhưng rồi Jessica cũng gặp lại được Kim, Jessica vui quá bèn ôm Kim vào lòng giữa phố phường khiến bao người trố mắt, ngạc nhiên không hiểu điều gì đã, đang xảy ra.
Jessica vui đùa kể cho chúng tôi, ngày đầu gặp không hề biết Kim đã 18 tuổi, Jessica thương Kim như đứa em nhỏ tuổi lên 10. Đến một ngày Tổ chức GVN tìm hiểu được đích xác tuổi Kim đã 18, Jessica ngỡ ngàng hết sức, Jessica lại ôm Kim vào lòng, khóc như chưa bao giờ được khóc. Kim cũng hôn lên má Jessica, thấm đầy nước mắt hạnh phúc sướng vui.
4 dòng máu hòa tình nhân ái Bác sĩ Ross Bernays, quốc tịch Australia, Giám đốc Phòng khám Gia đình (PKGĐ) Đà Nẵng cho biết khi Jessica đưa Kim đến phòng khám cậu ta rất gầy, xanh đét. Bệnh án ghi: Mắc các bệnh tự kỷ, rối loạn thần kinh, suy dinh dưỡng lâu năm...
“Việc đầu tiên cần làm ngay là truyền máu cho Kim, vì cậu ta thiếu máu trầm trọng”- Ross Bernays nói. Ba nữ tình nguyện viên của tổ chức GVN là các bạn Jessica, Hoàng Thị Hương và Sarah (quốc tịch Anh) đã tình nguyện cho máu. Thế nhưng vẫn còn thiếu. Các y bác sĩ PKGĐ Đà Nẵng ai cũng tình nguyện cho máu, nhưng chỉ có bác sĩ Ross Bernays là hợp với nhóm máu của Kim. Thế là bác sĩ Ross Bernays, người trực tiếp đang điều trị cho Kim đã cho truyền sức sống thêm cho cậu. 4 dòng máu trong Kim (Việt Nam, Canada, Anh và Australia) đang tạo cho Kim có một cuộc sống, sức khỏe ngày càng tiến triển.
Từ phải sang trái: Sarah, Hương và Jessica - 3 người đã cho máu để cứu Kim. Nhiều người đùa bảo, nhờ có tình thương yêu của Jessica dành cho Kim mà cuộc sống của em giờ như giấc mơ. Hỏi Jessica, cô cười cho rằng, cô rất quý Kim, đó là tình thương yêu.
Từ nay Kim được tổ chức GVN chăm sóc, được PKGĐ Đà Nẵng giúp đỡ chữa trị bệnh tật. Tuy nhiên, căn bệnh tự kỷ và rối loạn thần kinh của Kim không chỉ có thể chữa bằng thuốc, mà cả bằng tình yêu thương. Điều mà mọi người lo ngại là Jessica sắp phải chia tay Kim, về nước để bảo vệ luận án tiến sĩ.
Jessica nói cô thương yêu Kim nhiều lắm. Jessica sợ khi chia tay lại phải nhìn thấy Kim khóc, cô không thể cầm lòng. Nhưng khi hỏi về thì tương lai, Jessica cho rằng có thể trở lại và giúp đỡ Kim trên mọi đường đời...
Theo Xuân Hoài
Giadinh.net