NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ
Huvo 18.03.2008 17:19:53 (permalink)
0
CHẢI TÓC

     Này em , nghiêng thấp đôi vai
     Để anh chải sợi tóc bay ngược dòng
     Này em , cúi xuống hư không
     Chải luôn sợi nắng cầu vồng trên vai.

     Thương em mái tóc xoã dài
     Chải trăm năm một hình hài đời sau
     Này em , bước tới bể dâu
     Chải chung hai nhánh cùng đau một lần.

     Tóc em sợi rối tơ trần
     Buông theo tiếng khóc trao thân vào đời
     Hình như em đã ướt môi
     Để anh gọi nắng về phơi mưa vào.
    
     Buồn ngang vết cắt kim đau
     Bóng em hoá hạt bụi đào ngây ngô
     Này em , ôm sát hư vô
     Chải vào hoang phế hương bồ kết xưa...

     Hư Vô


     PHỐ TÌNH NHÂN

     Có phải là em hay quá khứ?
     Bước chân nghe lạ phố phường quen
     Con đường ngắn dài theo nỗi nhớ
     Em về đánh rớt một mùi hương.

     Anh vấp bóng trăng ngang tiềm thức
     Đếm buồn riêng giữa cuộc vui chung
     Để được lần quên vừa đủ nhớ
     Anh nửa đời lãng phí , thôi em.

     Có phải em là đêm cổ tích
     Dìu nhau qua tấu khúc tình nhân
     Để anh tan vào em nhan sắc
     Đêm vô thường da thịt hoá thân.

     Bóng tối trở mình làm nhân chứng
     Một lần hôn phối nụ môi xưa
     Ba mươi năm đã là tiền kiếp
     Phố không người cúi xuống cơn mưa.

     Ướt vai em trên từng sợi tóc
     Tay anh đan dọc dấu mưa-trăng
     Muốn níu trần gian qua đời khác
     Kiếp sau còn chút nhớ để quên...

     Hư Vô

    
     DA TRẦN

     Kề môi ngang tháp ngực trần
     Nghe hương xưa chảy vô cùng thịt da
     Em về nhón gót kiêu sa
     Bỏ chăn bỏ áo lụa là bơ vơ.

     Có đau chắc cũng tình cờ
     Tôi hôn em giáp đôi bờ tháp cao
     Để yêu em tới biển dâu
     Tan theo từng lớp tế bào hóa thân.

     Yêu em tay trắng, da trần
     Dìu tôi nín thở giữa lần tái sinh
     Từ em nước mắt tượng hình
     Giọt thiên thu rớt động tình đời sau.

     Để tôi biết khóc lần đầu
     Nghe hư vô chảy qua cầu lạnh tanh
     Buồn em nghiêng xuống dung nhan
     Phơi tà áo lụa da trần , nhớ tôi...

     Hư Vô

      CÀ PHÊ ĐỜI

     Anh giọt cà phê đắng
     Em hạt đường chưa tan
     Muỗng khua vòng đáy tách
     Khuấy tình ta trăm năm.

     Anh lang thang cuối phố
     Đếm hạt mưa bay qua
     Đếm nỗi buồn ở lại
     Em mấy lần xót xa?

     Giọt cà phê đắng chát
     Chảy trên môi xanh xao
     Hạt đường chưa tan hết
     Mình đã vội mất nhau.

     Bên kia bờ biển lớn
     Em ngọt lịm thênh thang
     Anh trưa chiều ngồi quán
     Uống từng giọt rưng rưng

     Uống từng giọt rưng rưng...

     Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 18:42:00 bởi Huvo >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9