chiều buồn thơ thẩn lang thang bước
mỗi bước ta đi...nặng trĩu lòng
dư âm đầy ấp niềm thương nhớ
kỷ niệm ngày xưa...xóa vẫn còn
nâng tách cà phê ngàn nỗi nhớ
nghe từng vị đắng thấm vào tim
phố xá đông vui người qua lại
sao lòng chẳng thấy có một ai ?...
nào ai thấu hiểu đời hiu quạnh
hồn tôi lạc lõng giữa nhân gian
đôi môi tím nhạt niềm thương nhớ
hai chữ chia ly...buồn một đời
tình xưa tan vỡ theo mơ ước
tủi phận duyên tôi ! lệ ứa đầy
ngày xưa đằm thắm bao mơ ước
hôm nay mỗi hướng có một người....
màn đêm buông xuống mưa rơi nhẹ
làn gió từ đâu lướt qua người
cà phê tôi uống sao không đắng
vị đắng nào hơn đắng trong hồn
từng giọt cà phê từng giọt buồn
hồn tôi lạnh lẽo giữa màn đêm
bụi mưa thấm nhẹ lên mắt nhớ
say ngất niềm đau lệ tuôn tràn
lời yêu mới tỏ trên môi ấy
đã vội tàn phai ước mộng rồi
tương tư ấp ủ ngàn mong nhớ
mong nhớ rồi đây giết một người...
khi người yêu đến ta vui lắm
một lòng hiến trọn cả tình yêu
để rồi nhận lấy bao thương tiếc
tim chứa ngàn "cân" nỗi đau buồn
từng đêm lặng lẽ từng đêm nữa
ngày tháng âm thầm lặng lẽ trôi
ngỡ tình quên lãng theo mây gió
nào biết lòng ta vẫn nhớ người
tôi biết bây giờ người đã quên
người theo tình mới vui biết mấy
tháng năm hoài ngóng người quay lại
nhưng chỉ bằng không...đến cuối đời
uống cạn men tình trong thương nhớ
cho lòng thấm nổi nhớ đầy vơi
cho ta đắm đuối yêu mơ mộng
ta cùng với bóng lặng nhìn nhau.....
*hoài phương*
************************************