Rèm thưa ngả bóng tựa mình
Tìm trong dĩ vãng tự tình ngày xưa
Cho dù ong bướm đã thừa
Cho dù người đã trăng thưa lở đò
Ai còn nhớ câu hò năm cũ
Trái tim kia còn ủ hồn ai
Than thân trách nổi u hòai
Tiếc thương cho phận mưa đòai gió đông
Ta cảm tác trên dòng thơ đầy nước mắt
Lời nảo lòng se thắt hồn ta
Nhìn từng bông tuyết xót xa
Thấm "Đời Mưa Gió" Sao mà tái tê.
VX
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2004 11:26:04 bởi vienxu >