Trời định cho trăng ở trên cao
Muôn kiếp, xa xưa tự thuở nào
Vui buồn không dễ đi đi lại
Thở vắn dài than, lệ tuôn trào.
Ngỡ tưởng trăng tròn giữa mênh mang
Nhưng trăng đi lại mỗi một đàng
Vòng đời quanh quẩn luôn luôn thế
Chẳng có thời gian được mơ màng.
Nào hãy thương trăng một chút thôi.
Bóng hình đơn lẻ giữa xa xôi
Nhân gian đừng trách trăng xa quá
Có hứa yêu trăng nhớ giữ lời! ATT