Trích đoạn: lenthgo
Thi Nang cảm ơn Thanh Thanh Khiết đã ghé thăm nhà và họa thơ.Rất vui được đón tiếp bạn.
Tưởng rằng nối được nhịp cầu
Xi măng mất trộm, sắt đâu chẳng còn
Tưởng rằng chỉ có giận hờn
Ngờ đâu tình đã trắng hơn vôi rồi
Tưởng rằng chỉ có một người
Ngờ đâu bến lạ đã rời thuyền đi
Từ nay tất cả nhưng gì
Gọi là kỷ niệm cất đi tình buồn
T.T.K.2/6/2008
Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang
Cây cầu ô thước bắc ngang
Ngàn năm tình vẫn chứa chan lệ sầu
Làm cho tháng bẩy mưa ngâu
Nước tràn mặt đất, gió rầu nát cây
***
Dù tình tan, hợp...những ngày
Khoét sâu trong dạ ,chứa đầy vết thương
Giả như mỗi đứa một phương
Hỏi rằng có hết đau thương những ngày
T.T.K.3/6/2008
Đầu thu ô thước bắc cầu
Mỗi lần tái ngộ lệ sầu tuôn sa
Buồn rơi ngập bến Ngân Hà
Gặp nhau rồi lại cách xa nghìn trùng.
Nhưng lòng giữ vẹn thủy chung
Hằng năm tháng bảy tương phùng bên nhau
Làm sao kể hết nỗi đau?
Giọt sầu lã chã trắng màu mưa ngâu!
Thi Nang
Sông ngân ở tít trời cao
Mà sao nườc lại ngấm vào tim ta
Buồn trông một giải ngân hà
Thấy người lại ngẫm đến ta tình sầu
Sông ngân trời đã bắc cầu
Còn ta biển rộng sông sâu khó về
T.T.K.4/6/2008
Lặng nhìn trăng sáng,trời quang
Ngân Hà một dải vắt ngang bầu trời.
Đời chia hai nẻo,đôi nơi
Sông ngăn,núi cách,mù khơi dặm đường
Buồn trông về chốn cố hương
Luyến lưu kỷ niệm,vấn vương tơ lòng.
Thi Nang
Quê hưong với chút đèo bòng
Ngập tràn nỗi nhớ để lòng chẳng yên
Đường xa thẳm khuất bóng chim
Qua bao ghềnh thác vẫn tìm về nhau
Mặt trời đã mọc rất cao
Hành trang chuẩn bị ta mau về nguồn
T.T.K.5/6/2008
Về nguồn gội nước suối tuôn...
Cho vơi nỗi nhớ,cho buồn tan mau
Cho trôi đi những sầu đau
Cho lòng người mãi đậm màu sắt son
Góp phần phục vụ nước non
Làm cho rạng rỡ cháu con Tiên Rồng.
Thi Nang
Dù ai lưu lạc mọi miền
Vẫn là gốc của cháu tiên con rồng
Ai xa mà chẳng ngóng trông
Nhớ thương đất mẹ trong lòng không yên
Buồn đau day dứt triền miên
Dục người viễn xứ phải luôn về nguồn
T.T.K.6/5/2008