Trích đoạn: Đình Thế
Thu muộn
Thu muộn đổ loang vạt nắng chiều
Hiu hiu liễu rủ, gió vờn theo
Bóng ngả Tây Hồ, ngơ ngẩn sóng
Ai rơi ánh mắt cứ trong veo...
Tình vẫn ngàn năm là nước mắt!
Biết người còn nhớ tới duyên đầu
Muốn về nhặt lại mùa yêu cũ...
Chỉ sợ tim mình nhói nỗi đau..."
T.T.K.24.8.2008
Thu vừa mới đến đã muộn sao!
Thì nhặt chi duyên cũ ngày nào
Chỉ để bận lòng thêm hai đứa
Đâu chỉ một người biết nhói đau!!!
Thu đến lá chưa rụng, nắng chiều
Gió vờn liễu rũ, rũ đìu hiu
Đừng về em nhé! mùa thu trước
Sẽ chạnh lòng thêm, ray rứt nhiều
Để một mình anh, một mình thôi
Chiều thu tựa cữa nhặt lá rơi
Đếm từng chiếc lá, đong tình cũ
Để đón chiều thu "đã muộn rồi"
ĐT (người nhớ dai)
Heo may theo gió lạnh tái tê
Thu qua ,thu lại -chiều thu muộn
Dấu cũ ngày xưa lại kéo về
Nặng lòng đứng lặng buồn rơi lệ
gắng giữ lại chút nghĩa x ưa
Day dứt trong nhau đến bao giờ
Sẽ như quẩn gió mùa lá rụng
Dù để lòng muốn chút mộng mơ
Chiều thu , đã muộn ,chiều thu muộn
Khép lá trên giàn sắc tigôn
Chờ mùa hoa thắm đợi thu tới
Đừng nhặt làm chi lá cuối mùa
T.T.K.24.8.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2008 23:01:48 bởi ThanhThanhKhiet >