Di cảo thơ nguyệt thảo
Di cảo thơ nguyệt thảo Về một chuyến đi xa
Những ngày qua, trang này tạm đóng cửa vì một vài lý do... Mong tất cả bằng hữu lượng thứ. Người đã không còn trên cõi tạm thì không thể làm gì, việc đóng hay mở cửa lại, là do những người còn sống, tạm gọi là một nhóm bạn bè của người quá cố, dù tất cả, chưa hề chạm mặt với Nguyệt Thảo ở ngoài đời!
Chung quanh sự ra đi của Nguyệt Thảo, có nhiều uẩn khúc, bởi đơn giản là, chưa ai biết tường tận sự ra đi này.
Nhóm (tạm gọi) bạn bè của Nguyệt Thảo đã liên lạc được với gia đình của Thảo. Gia đình đồng ý, những thông tin này, có thể sẽ giúp bằng hữu, thi hữu hiểu hơn về một người bạn...
Sinh năm 1979 tại SaiGon. Thảo có gốc Bắc của bố và chất miền Tây của mẹ (mẹ Thảo ở Kiên Giang). Học giỏi môn văn, nhưng chỉ dở chừng ĐH thì lao vào đời bươn chải. Nhà có hai anh em, cùng cha khác mẹ, cũng ít gần gũi vì những điều kiện sống khác nhau. Rồi Thảo đi xuất khẩu lao động, có một baby ở Canada. Lại quay về Việt Nam sống bằng chính sự bươn chải của mình khi những trục trặc gia đình phát sinh...
Ngày 13.3.2008, Thảo ra đi vì một cơn đột quỵ (tiền sử bệnh tim). Tuy nhiên, sự ra đi này đã được chính Thảo dự báo trước. Đọc di cảo, có thể hình dung rõ điều này!
Hiện nay, các di cảo của Thảo đang được tập hợp lại, người chịu trách nhiệm chính là Hồ Bắc, theo ủy nhiệm của Thảo trước ngày đi xa!
Với blog Cõi Người của Thảo, Hồ Bắc cũng là người đang giữ quyền admin theo di ngôn của người đã khuất. Tạm thời, các comments sẽ đặt ở tình trạng kiểm duyệt để tránh những tổn thương không đáng có với người đã khuất!
Trân trọng!
Nhóm Bạn bè của Nguyệt Thảo tại VnWeblogs!
(Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
ĐÂU ĐÓ GIỮA ĐỜI
Một nhánh hồng trôi sông
một triều sông bỗng đục
một đời ta bỗng chốc
nổi lên tình bão dông
Bán nỗi buồn long đong
mua cơn vui vô phước
ai điên bằng ta được
ai tỉnh giống ta không
Hỏi đất trời mênh mông
thưa đêm ngày mộng mị
ai yêu hơn ta nhỉ
ai bạc như ta chưa
Giòng sông là kia xưa
vẫn trôi về mai nọ
em giữa đời đâu đó
hẹn nhau chờ quanh đây
Mắt vẫn buồn như mây
tóc vẫn dài như suối
ta vẫn còn mông muội
ta vẫn còn trông theo Một nhánh hồng
______________ ta yêu! Nguyệt Thảo (Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:27:23 bởi Viet duong nhan >
ĐỌC THƠ HỒ XUÂN HƯƠNG RU ANH NGỦ Cứ rúc vào ngực em mà ngủ
hé môi thơm ngậm núm trinh tuyền
mở hồ rêu quế hương trầm ngụ
khơi giòng sữa rịn ý khai nguyên
Lênh đênh tay ngón vo nguồn cuội
hai đỉnh hồng nhô nhọn thái dương
kê sông gối núi đo bờ cõi
vũ trụ mênh mông mấy cạnh giường
Cứ rúc vào ngực em mà ngủ
rồi chất chồng nhau ta hoá thân
em tan thành nước / anh thành khí
kiếp trứoc đời sau chẳng lộn phần
Chân xuôi tóc rũ chia hồn xác
cột chống trời rung ngoáy càn khôn
thác nghiêng lở nhỡ giòng nham bạc
một góc rừng nâu tím lịm buồn
Lại rúc vào ngực nhau mà ngủ
ngày sẽ dài thêm / đêm ngắn đi
Nguyệt Thảo
(Nguồn; nguyetthao.vnweblogs.com)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:31:30 bởi Viet duong nhan >
NHẬT TẬN ( giao thừa 31/12/2007)
Ngày sắp cạn
tháng sắp rời
năm sắp tận
với lòng tôi sắp cùng
Canh cong
khắc cuốn
bịt bùng
mắt chùng khép đáy / đáy trùng trùng vơi
nụ cười bán nguyệt ra khơi
tóc hương diễm phụ lìa ngôi nữ hoàng
Tôi chờ tôi rất bàng quan
như xe đêm đợi chuyến hàng mộng du
lũ dơi mỏng cánh nhân từ
buồn vui cũng á thần phù gọi khuya
Gío quàng khăn lạnh phân chia
nụ Quỳnh hương nở đêm lìa biệt thâu
Lạy mai
tháng mới
ngày đầu
năm nguyên vẹn
với tình sau đẫy đà
Cùng đêm tận nhật tà bà
đáy ly rượu
một giọt
nhoà
lệ tôi ?
nguyetthao
(Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:04:29 bởi Viet duong nhan >
CHO NGÀY LY... Em xuôi
anh chẳng ngược
vắt ngang nhau
thành cây thập tự
đời
Đóng đinh
cuộc tình
Nghiêng hay thẳng
lỡ giang tay
phải chạm đáy khôn cùng
Ôi địa ngục
linh hồn em chẳng đủ
còn chỗ nào
chừa cho gã satan
bởi chót thương
trái tim loài quỷ dữ
Chúa chết rồi
xác sống phải đi hoang
Vắt ngang nhau
Ta làm cây thập tự
vết thương tròn
xuôi ngược nữa mà chi
ba muơi năm
còn nụ hôn tình sử *
Chúa thật thà
dạy Ta chết ngu si
Nguyệt Thảo
(Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:34:38 bởi Viet duong nhan >
LẠI BÀI THƠ CHO TÓC Vòng ngày nối với vuông đêm giăng riêng mấy sợi buồn - nghiêng chỗ nằm
suối gần nhớ thác xa xăm
một ngôi nguồn cội
chẻ dăm nhánh về
chăn giường gọi / núi sông chia
tóc chùng xuống níu mai kia . .
ngắn
dài Nguyệt Thảo
(Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:37:19 bởi Viet duong nhan >
VÔ HƯƠNG TỰ
Đồng tôi gặt gió nâu chiều
tay hoàng hôn muộn níu diều nối dây
nối diều thắt gút vào mây
mây không bờ buộc núi quay lưng chờ
O0O
Tháng giêng phật rủ thăm chùa
hẹn nhau ở núi tịch thừa ngộ nhau
chợt đâu giang vĩ giang đầu
trên cây giác hạnh dưới cầu chúng sinh
*
giữa giòng hoan lạc bòng bềnh
con thuyền tam bảo tròng trành ngược xuôi
bến bờ luân kiếp loạn hồi
áo chùng ni khép mở trời ý yên
*
bỏ ta lạc giữa cổng thiền
em trôi vào suối lâm tuyền thỏa thuê
nhành lan dưới cội bồ đề
ngàn năm đợi đủ nhau về mới thơm
Nguyệt Thảo
(Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:40:13 bởi Viet duong nhan >
NHÁNH HỒNG TRÔI SÔNG Bỏ anh rồi em chẳng tiếc
đời còn vạn đứa đàn ông
với trăm cuộc tình náo nhiệt
với ngàn cốc rượu say nồng
Bỏ anh rồi em chẳng tiếc
cuộc tình như cái cuộc chơi
ơn trời cho em cũng đẹp
mai yêu người khác mấy hồi
Như dăm ván bài thua được
như vài giây phút buồn vui
có hơn gì bao người trước
những lần buông lá bài . . .rơi
Bỏ anh rồi em vẫn vậy
vẫn đi . . . đi giữa giòng đời
mà đời như con nước chảy
nhánh hồng ai thả sông . . .trôi
Nguyệt Thảo (Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:42:52 bởi Viet duong nhan >
THIÊN ĐÀNG HOANG VU Anh cứ hỏi : nếu hai ngàn năm truớc
có em rồi - thì đời Chúa ra sao !?
Nguời sẽ bỏ dở công trình cứu chuộc
dắt em về hang đá ở cùng nhau
Còn anh sẽ đuợc trao cây thập giá
mang danh Trời đi gánh tội nguời ta
để từ đó cuộc đời thêm vất vả
mỗi dấu đinh là mỗi vết đàn bà
Sao địa ngục thì không còn chỗ chứa
mà thiên đàng lại trống vắng hoang vu
anh ráng đợi mấy ngàn năm nữa để
chuộc em ra - giải phóng Chúa nhân từ
Cây thập giá - bẻ rời ra mỗi khúc
linh hồn anh - bằm nát đến từng phân
Vì em cứ
CẤT KỸ CHÚA TRỜI TRONG ÁO NGỰC
CỬA THIÊN ĐÀNG CHỐT CHẶT GIỮA HAI CHÂN !!!!!
Nguyệt Thảo
(Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:49:51 bởi Viet duong nhan >
THƠ TÂN NIÊN Gánh hương xuống chợ muôn trùng
tôi rao bán nốt nỗi cùng tận tôi
nhành mai goá bụa giữa trời
tiếc ngày xuân vội lỡ thời nhuỵ hoa
mùng hai mùng một người ta
giao thừa tôi đả mùng ba tết rồi
Thảo cùng Nguyệt tận xa xôi
thì trăng mờ cỏ dại thôi phải đành
phải đành mới tháng mới năm
mới mền mới chiếu mới chăn mới giường
ứơc chi mới được căn hồn
để tôi chứa đủ nỗi buồn mới tinh nguyetthao (Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
THÁNG GIÊNG! ÁO DÂY TÓC NHUỘM ĐI CHÙA Tóc se ngôi lựa ngắn dài
hương trầm tháng chạp trâm cài tháng giêng
tay mềm chắp ngón bình yên
buồn ơi ! xin một cõi
riêng mặt trời
Dây choàng áo ngực phân đôi
lưng vơi đau vết xiết bồi . .non da
thương từ trong ấy thương ra
tình như sóng tận bao la biển về
Ai đi nhặt lá bồ đề
cội trầm luân nhớ
nhánh bề bộn quên
hẹn nhau trước cửa môn thiền
nụ hôn nhang / khói
lời nguyên trái / hoa
Mùa xuân vẫn ở đâu xa
bình yên tôi
một món quà : tháng giêng
nguyetthao
(Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
HOA GỌI TA VỀ Thôi ! thế sắp cùng. cờ cạn nuớc
ngửa ván bài -ta bỏ cuộc chơi
trời sẽ tắt -trăng rồi sẽ lặn
hoa úa nhàu - nến cũng tắt thôi.
ngày không hết - ngày bình yên quá
tôi mơ tôi gối đất dựa trời
vài cơn gió từ đâu rất lạ
thổi tôi về lại bến bờ tôi
là rặng hoa cuối trời cô cuội
tôi trăm năm nhớ một nguyền thề
mai thân xác hóa về tro muội
xin đuợc nằm dưới cội lưu ly
thôi đừng khóc và đừng kinh kệ
đừng khăn, xô -- đừng cúng quả gì
tiễn nhau thì chút tình lộ phí
một đốt nhang và ruợu nửa ly.
Nguyệt Thảo (Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2008 03:12:47 bởi Viet duong nhan >
BÀI THƠ VÔ LƯỢNG Mỗi lần 8/3 là mỗi lần....Xin trang trải lại chút nỗi lòng riêng tư .
Ôm chặt nhau anh háo hức nghĩ đến một đêm thật nồng nàn . . nhưng tôi đã ghé sát tận tai anh thì thầm thật nhỏ .....anh ngồi hẳn dậy ép môi vào từng sợi tóc và đặt lên trán tôi một nụ hôn vô luợng .....Suốt đêm ấy tôi nhìn chồng - không ngủ / và lần đầu tiên trong đời tôi viết tặng chồng tôi một bài thơ:
Mình yêu nhau từ thuở
nhật nguyệt vừa phôi thoa
mẹ mới tuổi muởi ba
em còn là hạt trứng
rồi bao mùa trứng rụng
cho mẹ gặp đuơc cha
và em đuợc sinh ra
để làm....vợ anh đấy
cái điều thiêng nhiệm ấy
anh chẳng nghĩ bao giờ
nên anh rất ơ thờ
những ngày em khó ở ...
những ngày bông trứng vỡ
những giọt hồng kiêu sa
nụ nguyệt đời ra hoa
từ ngọn nguồn ân phận
và rồi ...em lại nhận
trăm triệu hạt giống trời
để có một mầm nguời
gửi vào em giữ hộ
là cây thập giá đỏ
em phải dấu trong nguời
mang theo nửa phần đời
để ....nhắc chừng anh đó
là bông hoa nho nhỏ
mỗi tháng nở một lần
để mỗi tháng một tuần
anh nhìn em độ luợng .......
với bảy ngày suy tuởng
về mẹ - về em và
về tất cả đàn bà ?!
........
nguyetthao
(Nguồn: nguyetthao.vnweblogs.com)
:: Đã đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 19:53:09 bởi Viet duong nhan >
TÔI PHẢI ĐI ĐÂY
tôi phải đi đây. ngày đã cạn
đêm đã cùng, năm tháng đã thôi
vui đã đủ, giận hờn đã chán
còn nghĩa gì mảnh xác thân hôi !
trời đất rộng, lòng tôi bỗng nhỏ
một nẻo về bốn gõ quanh co
tàu nguợc - tàu xuôi đều đã lỡ
hồn chạnh buồn như cái chợ trưa
giữa chợ trưa lại ngồi tính sổ
vay trăm năm góp trả một đời
trả một đời tôi còn vẫn nợ
vẫn nợ nguời tôi nợ cả tôi
nên dành dụm mỗi ngày mỗi tối
nên chắt chiu từng phút từng giây
mà thời gian thì qua rất vội
chẳng kịp rồi ! tôi phải đi đây !!!!!! nguyetthao (Nguồn: thivien.net đăng bởi Điệp Luyến Hoa)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 03:15:33 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: