Di cảo thơ nguyệt thảo
NHỮNG BÔNG HOA NƯỚC MẮT
(bài một Thơ nhãthảo viết ngày giỗ mẹ )
*một
con vẫn thương cha chỉ hận đời
ai đem tình nghĩa sẻ làm đôi
lòng cha một nửa chia người khác
là mẹ con con hết cả rồi
* hai
cha với người ta ở phố giàu
mẹ con con ở ngõ hẻm sâu
cha với người ta chung hạnh phúc
khi mẹ con con sẻ nỗi sầu
* ba
nhớ những đêm cha chẳng ngủ nhà
mẹ ngồi trong cửa mắt nhìn ra
con ngõ thâm u - đời của mẹ !
chửa héo xuân xanh đã sắp già
* bốn
bên con ngồi học trong chuỗi lệ
nhỏ xuống bài thi chữ mực nhòa
mực nhòa nét chữ trêu con trẻ
chữ nhòa nên chữ nở thành hoa
*năm
ôi ! những bông hoa - những bông hoa
nở vì nước mắt cứ chảy ra
nở trong cuốn vở thời con gái
nở giữa niềm đau tuổi ngọc ngà
* sáu
là những chùm hoa - nhũng chùm hoa
kết bằng bài luận - có thương cha ?
bằng bài học thuộc - luôn yêu mẹ !
bằng bài toán cộng - hận " người ta "
* bẩy
lệ nguổn nhỏ mãi rồi đã cạn
mấy mùa hoa nở chẳng tàn đi
"... ví dầu cầu ván..." không còn nữa
mẹ hỏng đời...và.. con hỏng thi !
* tám
mười năm con gái mẹ mồ côi
sống để mai sau trả hận đời
thù cha oán họ như biển núi
bao giờ con khóc được mẹ ơi
* chín
hôm nay lại đến ngày giỗ mẹ
muốn viết bài thơ tưởng nhớ về
những chồng sách cũ - ngày thơ bé
những đêm cùng mẹ học bài khuya
* mười
nhưng giòng thơ nghĩ chưa kịp viết
chữ khóc theo sau chữ "mẹ..."! và,
bao nhiêu lời ý đi đâu hết
chỉ đầy trang giấy những bông hoa !
* muời một
con viết bài thơ ngày giỗ mẹ
nước mắt từ đâu cứ ứa ra
rồi con bật khóc - và cứ thế....
giỗ này cúng mẹ một vườn hoa
nguyetthao (Nguồn: thivien.net được đăng bởi Điệp Luyến Hoa) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 03:20:16 bởi Viet duong nhan >
TÔI NGÀY XƯA KHÁC HẲN THẢO BÂY GIỜ
Tia mắt thu chiêu từng toan tính nhỏ
nụ cười quy cách lại những đong đo
với hồn nhiên đã qua thời quá độ
tôi ngày xưa khác hẳn thảo bây giờ
Đành chẳng nhớ chuyến đò nào vội vã
chở qua sông / ai mệnh phụ lên bờ
bỏ sau lưng một thời con gái đã
năm bảy lần khâu vá lại . . . ngây thơ
Để mái tóc đổi màu theo phong cách
để tình yêu đừng rớt giá thị trường
để đám cưới phải nằm trong kế hoạch
và con tim thay máu hợp mùi hương
Nên quýêt toán tình mình thôi anh nhé
những mượn vay / ta đóng gói cho vừa
tôi đã đổi cả đời con gái trẻ
Thảo bây giờ / không phải thảo ngày xưa !
Nguyệt Thảo (Nguồn: thivien.net đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 01:16:50 bởi Viet duong nhan >
MỖI NỖI BUỒN MANG MỘT TÊN RIÊNG
Mỗi nỗi buồn mang tên một gã đàn ông
em xếp lại cho ngay vần dễ đếm
những cái tên thường ngày phải kiếm
vẫn hồn nhiên chễm chệ ở đầu hàng
Mỗi nỗi buồn mang tên một đứa tình nhân
em đẹp thêm mỗi sau một phiên chợ
để sướt mướt nhiều hơn vào tráo trở
nên nụ hôn / đôi lúc cũng rất . .tình người
Có nỗi buồn mang tên đức Chúa trời
cây thập giá / ngã ba / lòng / thòng ân phước
mười ngón tay mân / mê miền cứu chuộc
môi mép còn rền rĩ / phúc âm / ai ?
Có nỗi buồn mang tên đấng như lai
vườn ngộ tịnh / luân hồi đêm tam bảo
em vô niệm / vô chấp / vô y áo
hoá thân đâu ? / mờ mịt khói nhang thiền
Mỗi nỗi buồn mang một cái tên riêng
em thích nhất tên nỗi buồn Tận Thế !
nguyetthao (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 03:23:39 bởi Viet duong nhan >
MÔI CÒN HÔN NGHĨA LÀ MÔI CỨ HỨA Em chỉ có một lời yêu chân thật
như môi trinh / hôn / chỉ một nụ đầu đời
em chỉ có một tình yêu thứ nhất
khi trao đi là đã hết cả rồi
Nhưng vẫn sống nghĩa là còn yêu lại
tội tình chi năm bảy cuộc chơi / và
môi vẫn hôn nghĩa là môi biết phải
cắn nồng nàn cho bật máu tình ra
Em chỉ biết một lần yêu chân chất
như con tim / quen / mỗi loại máu mình thôi
nên khi trót một lần làm rơi mất
là thịt da rách lở vết thương . . . / ôi
tình chưa hết phải đành lòng mà yêu nữa
triệu đàn ông / chọn lấy một hai người
môi vẫn hôn nghĩa là môi cứ hứa :
chỉ một mình anh
-----------------thôi
---------------------đấy nhé
------------------------------anh ơi !
nguyetthao (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 03:24:20 bởi Viet duong nhan >
BÀI THƠ CHO THÁNG MƯỜI HAI
Mỗi cơn bão có
đôi ba đường dự báo
mỗi chia ly còn
năm bảy cuộc mưu toan
mình gặp nhau
chỉ nói chuyện giá vàng
nên cưới hỏi
bỗng nhiên thành chuyện nhỏ
Những nụ hôn
ngày một thêm đắt đỏ
em cong môi làm dáng với thẹn thùa
chất nồng nàn còn
nửa mặn
nửa chua
chút run rẩy cho tròn vai mắc cở
Những tia mắt tự nhiên thành lễ độ
thèm nhìn nhau
sao chỉ lén nhìn nhau
để hai người / một hướng / ngẩng về đâu
trời quá rộng
hay lòng mình quá nhỏ
Những cái nắm tay bây giờ hiếm có
những hẹn hò rơi vãi lại sau lưng
những lần sau
những mai mốt
vô chừng !!!
như tháng mười hai còn vài cơn bão trễ
Em ngoại đạo bỗng dưng thèm đi lễ !
nguyetthao ( tháng 1206 ) (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 03:24:58 bởi Viet duong nhan >
LẠI MỘT GIÁNG SINH BUỒN
Tại sao đôi mắt buồn như thế
tội lỗi gì
xin Chúa thứ tha cho
đôi mắt / vẫn trông vào xa lắm
Tôi về / son phấn nhạt trăm năm
Ngày đông / nỗi nhớ vàng rất đậm
Tháng chạp trong nhau / một vết dằm
người vẫn vô tư / đời tất tả
gió vẫn cưu mang lạnh đất trời
ai đi quanh quẩn tìm hang đá
chỉ sợ Chúa buồn lây sang thôi
Tháng mười hai rét / khoanh tay chặt
Níu aó ai thơm / muợn chút mùi
buồn khua / thức mộng chưa tròn giấc
ngửi gối chăn nồng vay chút vui
tháng mười hai bận / không đi lễ
ai đã tê chân đổi chỗ quỳ
ở đâu đôi mắt buồn như thế
tội gì / xin Chúa thứ tha đi ?
Nguyệt Thảo 1206 (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 01:21:26 bởi Viet duong nhan >
TỪ LIÊU TRAI CÓ MỘT SƯƠNG PHỤ
Cây buồn vẫy gió buồn theo
hồn ai níu mảnh mây treo ngang trời
gió buồn rung lá buồn rơi
gốc mai sau có nằm phơi cội nguồn
thuyền trôi nước đáy sông còn
nhớ bao nhiêu để sóng mòn xô nhau
khôn nguôi tóc ngủ trên đầu
xoa tay vuốt bóng dưới cầu đục trong
người xa / cách một dặm lòng
như đầu sông cách một giòng /cuối sông
chong đèn nhắc lửa thu đông
giữa chăn gối cũ giường không ấm giường
đêm này tôi lại nhìn gương
từ liêu trai có một sương phụ về nguyetthao (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 01:24:18 bởi Viet duong nhan >
THỔI TRO TRONG NHÚM TRO TÀN
thổi tro trong nhúm tro tàn
níu hoàng hôn lại trong hoàng hôn phai
lòng trong biển rộng sông dài
giòng tôi từ cõi thừa thai chảy về
chảy về chốn bỏ tôi đi
trời cho có một dậy thì ấy thôi
gặp nhau sống một lần đời
nên yêu cũng chỉ một người . . . phải yêu
chút tình còn lại mang theo
chút ghen với họ
chút kiêu với lòng
nhặt ra trong mắt môi chồng
thây hồng nhan bạc phận hồng nhan / tôi ?
đời cho sống một lần thôi
sao không yêu hết / nhỡ rồi . . phải khi
một mai qua dốc xuân thì
muốn yêu nữa biết lấy gì mà yêu
nhặt buồn trong cõi hoang liêu
thấy tôi trong cái bóng chiều đời tôi
Nguyệt Thảo 1206 (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2008 03:17:00 bởi Viet duong nhan >
THƠ ĐƯỜNG (?)
bới tung đống cũ / tìm rác mới
chặn tháng / ngăn năm / bắt lấy ngày
một góc tư đời / bao nhiêu nỗi
ba phần hậu cuộc / biết ngọt cay ?
phúc cha / đức mẹ / thừa / không với
nhan sắc trời cho / đủ / chẳng sài !
tình chưa hết nợ ba sinh / đợi
duyên còn vay gọi tứ phương / ai ?
nguyetthao2007 (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả)
BA NĂM TÔI ĐỂ TÓC DÀI
*
..ai đem sợi tóc rối
giăng thả xuống giòng đời
cho hóa thành cọng trói
buộc chặt em vào tôi ..."
( thơ một người )
*
" em giăng tóc rối thả xuống đời...
Người ấy nay còn oán trách tôi
nhặt sợi thuyền quyên ôm vào gối
bỏ nhánh truân chuyên lạc giữa trời
tóc dài từ thưở năm muời bốn
còn vẫn ngập ngừng chưa dám buông
sợ mưa trôi mất mùi phấn dại
ngại gió thổi vào bay mất hương
chút mơ riêng thêm chút mộng thầm
tóc mềm thêm tóc tuổi mười lăm
ngắn dài mấy sợi chia phôi rụng
lạc trúng nhân gian những vạt dằm
năm này nắng nhạt lại mưa suông
lòng ai thanh lặng giữa hoang vườn
tóc mây nâng dáng tôi mười sáu
để vết dằm xưa hóa vết thương
*
*
*
người hỡi - bây giờ - biết nói sao
quanh gốc Linh Lan đã dậu rào
chồng tôi khác lắm - anh chỉ muốn
tôi : tóc nhuộm vàng tóc bới cao...
*
tìm về khe lược với khung gương
tôi nhặt đâu ra những sợi buồn
trăm năm trong búi muôn trùng ấy
có một sương hồn - tôi lỡ chôn ... ! nguyetthao
(Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) :: Đã có TV VNTQ ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 03:29:49 bởi Viet duong nhan >
CÓ BAO GIỜ TỰ DƯNG MƯA !
Trời mưa là để người đưa tôi về
*
ướt chiều đường vắng thưa xe
chụm đầu nhau lại để che nhau nhiều
chút buồn hoá chút kênh kiêu
nụ cười tôi chắc ngả liêu xiêu người
liêu xiêu người ngã xuống đời
vào cơn mưa nhỏ giữa trời bay bay !
chiều nay rừng động chân nai
cây thu gốc hẹp cành nhoài dáng thon
chiều nay nước lũ sông dồn
sóng mài bến cũ đá mòn neo xưa
chợt người ướt đoạn thơ mưa :
" đời lâm tấm bụi - tình lưa thưa bùn..." !
chiều nay gió ợ mây đùn
chùa nghiêng mái thấp tháp rùn hiên cao
chợt lòng nhau thấy hư hao
tôi nao nao tội - người nao nao tình
chiều nay môi mắt rập rình
mong câu chữ lạ - sợ hình bóng quen
chiêù nay phố sớm lên đèn
người cao thượng bớt - tôi hèn hạ thêm
....
cắn môi - môi chợt dưng mềm
mềm môi là bởi tôi...thèm nụ hôn
nguyetthao (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 03:32:14 bởi Viet duong nhan >
CHÚC SINH NHẬT NGƯỜI HĂM SÁU
Ngày rộn ràng tôi / bữa tiệc vui
đũa đôi ngồi lại / chén ly cười
lanh chanh môi mắt y áo mới
vuông bếp lòng xanh hoa trái tươi
và ngon như chiếc bánh bông lan
những mũi dao chia miếng dịu dàng
bao nhiêu thơm ngọt vun từ thuở
cha mẹ nuôi đởi nhau chứa chan
lại sẽ mềm như cây kem ướt
năm bảy quân thù ngấu nghiến / hôn
thịt da êm ái từng vết sượt
để lưỡi môi rung những nụ tròn
Lại
---- nến lung linh / nến bập bùng
một góc tư đời chưa bão dông
khách chẳng ai / người / đêm vắng / gió
tiếng hát đâu xa / lá động rừng
Lại
----- hoa . và những . . / thôi / tôi vậy..
trăm nhánh đời chia trăm nhánh thơm
gót sen bước xuống đài trang gẫy
có tiếng ly rơi / vỡ thật dòn
làm bữa tiệc ngày vui hối hả
để vắng thêm nhau một chỗ ngồi
ly cạn ly đầy không ai cụng
chỉ một ly buồn / tôi uống tôi
Nguyệt Thảo 2007 ( mỗi một đầu năm là mỗi một sinh nhật buồn ) (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 03:35:38 bởi Viet duong nhan >
Còn sống mẹ kể :
Hơn hai mươi năm trước / nghèo lắm , cả nhà ăn tết ( từ bánh , trà , thuốc , thịt , mắm , đường . . đến cà phong pháo đồt giao thừa nữa ) hoàn toàn chỉ trông vào tiêu chuẩn nhu yếu phẩm của cha . Năm ấy mẹ với cha gây lộn ( rồi chia tay nhau ) dữ dội chỉ vì một ký đường . . .
Ngày cha mất , đưa tôi một phong bì cũ , bên trong một tờ giấy cũ hơn . Tay run run và mắt rưng rưng , Dì ngẹn ngào :
“ Con xem , còn bài thơ nào ác độc hơn bài thơ này nữa không , bài thơ duy nhất của một người đàn ông , bài thơ làm hỏng cuộc đời hai người đàn bà . . .
Và tôi , cười trong nứơc mắt :
Bài thơ cũng còn đẻ ra một thi sỹ dởm nthảo nữa nè Dì ơi !
Bài thơ tết của cha tôi
( tặng Dì tôi )
Tôi hẹn gửi em một gói đường
Gói đường tôi gói những yêu thương
Và tôi gói bởi mùa xuân dục
Gói lại đời tôi gói đoạn trường
Tôi hẹn gửi em một gói đường
Gói đường tôi gói với tơ vương
đường ngọt / gửi em / em làm mứt
mứt này tôi ăn / để lấy hương
em cứ phân vân nghĩ ngợi hoài
xuân của người ta ? tết của ai ?
đường ai mang đến ? ai làm mất ?(*)
mất bí / mất dừa / hay mất khoai ?
tôi hẹn / em chờ / tôi lại hẹn
hai bữa / ba hôm / bốn buổi trời
gói đường tôi hẹn chưa mang đến
tết đã từ đâu lại trước rồi
là em xuân hết cùng gói ngọt
là tôi tết tận tuyệt mùi hương
lòng nhau đã cũ / thì năm mới
tình cũng xưa như chuyện mứt đường
tôi đến thăm em mùng bảy tết
gói đường đổi lại gói thơ thôi
tết đã qua rồi xuân đã hết
mứt dừa mứt bí mứt khoai ơi
. . . . . .
1978
(*) mất = một cách nói khác của mứt (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2008 03:20:20 bởi Viet duong nhan >
THƠ TẤT NIÊN
thôi phấn son đã nhũ màu hớt hải
nên mỗi ngày tay chắp lạy cành mai
tháng chạp ơi làm ơn chầm chậm lại
cho nỗi buồn tôi kịp trả / chia ai
ai áo ấm kịp khoe mùa tháng rét
tóc vàng nào nhớ ngã rẽ ngôi xanh
ai thiên hạ dục dồn mênh mang tết
mỗi riêng tôi chật chội tất niên mình
mong tết qua như xong ngày kinh nguyệt
để cuối năm tôi vui bữa giỗ tình người
ai mang cả mùa xuân đi biền biệt
mười hai tháng tròn mừng nỗi hận thôi nôi
thôi phấn son đã nhú lời hối hả
đêm nhìn gương / nhan sắc / lai giao thừa . . . .! Nguyệt Thảo (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2008 03:23:09 bởi Viet duong nhan >
THƠ VIẾT CHO NGÀY VALENTINE
tặng anh Đ
Ai cầm nụ hồng
Loanh quanh ngoài phố
Tôi trong quán nhò
ngồi giữa hoang vu
ly ca phê đắng
nỗi nhớ phin đen
bản nhạc quen quen
cây nến lạ
đôi mắt chong đèn
đêm bình yên quá
tôi buồn hoá đá
trên ghế thạch hoa
ai cầm nụ hồng
nhón bước chân qua
cây nến ngả
ba chiều hư không
ai cầm nụ hồng
quăng qua bãi cỏ
dấu gai rất nhỏ
vệt máu li ti
tôi bước nhu mì
vòng quanh góc nọ
nhặt nhành hoa đỏ
chịu vết thương nâu
về đâu
đi đâu
Nguyệt Thảo (Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2008 03:25:08 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: