DẤU CHÂN TRÊN CÁT
TÓC NHỚ BỜ MÔI Nhành phuợng vỹ sáng nay vừa trở lại khẻ hỏi tôi chuyện ngày xưa đâu rồi ? Có một thời :'' tôi thuờng dấu nụ cuời vào trong mái tóc '' lòng chua biết chờ mong ... anh đến ,rất tình cờ rồi bất ngờ...môi anh chạm tóc nhánh phuợng hồng ,hồng cả uớc mơ chung tôi bâng khuâng phút giao động đầu đời thế nhưng :cái nhứt thời đã không hóa thành miên viễn nỗi niềm riêng , khiến phuợng cũng buồn lây chúng tôi chia tay , đong đầy nỗi nhớ phuợng bao mùa ,vội nở... vội vàng rơi chỉ mình tôi biết TÓC NHỚ BỜ MÔI từ đó tôi thôi , không dấu nụ cuời vào trong mái tóc uớc mơ chung gửi lại nhánh phuợng hồng chuyễn ngày xưa tôi để ở ven sông
VÀO HẠ HẠ hình như... mới vừa hồng Vắng em... nên phuợng trổ bông không đều hàng cây buồn... đứng liu xiêu lá thì cũng có ít nhiều đổi thay
PHƯỢNG BUỒN Hạ về buồn lắm cố nhân ơi Từ lúc chia tay vạn nẽo đời Ôm bao kỷ niệm vào nhung nhớ Chợt buồn khi thấy xác hồng rơi. Hồng rơi nhuộm đỏ màu áo trắng Qúa khứ về ôm ấp hồn đơn Ve sầu gợi nhớ nỗi niềm riêng Thương nhớ lắm người em gái nhỏ... -NS-
Cám ơn tác giả MSN đã chia sẽ tâm sự mùa hạ Có rất nhiều kỷ niệm trong mùa HOA PHUỢNG Xin ghi lại đây những tâm sự rất PHUỢNG YÊU EM CÙNG HOA PHUỢNG Sân truờng hôm ấy đầy hoa phuợng ta chia tay vào mỗi độ sang hè ai biết truớc rằng đời nhiều dâu bể nên xa nhau hoa phuợng nhé đừng hờn có gì buồn hơn cả tiếng ve ngân em đứng lặng bâng khuâng , đôi mắt biếc mùa hè đến , rồi đi ,rồi cách biệt ta ngây ngô quên cả hẹn một mai ngày qua ngày ,qua mãi đến hôm nay khi trở lại tìm nhau hòai không gặp hoa phuợng thắm , thắm màu hồng hạnh phúc em xa rồi nên phuợng cũng rưng rưng ngập ngừng mãi , đành thôi hoa phuợng nhé giữ hộ tôi , tình... trên mỗi mùa hè trách gì đây? đành đổ tại tiếng ve giờ... lặng lẻ YÊU EM CÙNG HOA PHUỢNG
Trích đoạn: HÀMỸTRANG
VÀO HẠ
HẠ
hình như...
mới vừa hồng
Vắng em...
nên phuợng
trổ bông
không đều
hàng cây
buồn...
đứng liu xiêu
lá thì
cũng có
ít nhiều
đổi thay
Xin được chia xẽ chút tâm tư
Hạ là mùa...phượng nở bông
Vắng em...hoa cũng kém hồng hơn xưa
Hạ về...phượng vĩ reo đưa
Tôi về...đâu đã người xưa đón mừng!!!
lãngthi
hạuydi
Cám ơn người bạn có tên L- THI đã đọc và góp lời vào bài thơ VÀO HẠ
LỖI HẸN MƯỜI NĂM Ra đi ,tôi hẹn sẽ quay về
tin lòng , em đợi mỗi trăng khuya
trăng tròn , trăng khuyết ,trăng vàng úa
em chắc nghỉ tôi : quên đường quê
Ngày ấy tôi vừa tuổi đôi mươi
ngực căng bườm , hoài bão xa khơi
xa nhau thoắt chốc mười năm vội
ta bặt tin nhau đến vạn lời
Đã lỡ thôi rồi trăng thuở xưa
biết em còn đợi mỗi trăng khuya
sương đêm thắm ướt bờ vai nhỏ
em chắc buồn ta tận bến bờ
Mười năm , ta trở lại mười năm
ta tìm em mãi dưới trăng đêm
ta tìm em thưở mười năm trước
trăng bảo : tại ta ,chẳng tại em
Thôi vỡ từ đây những ước mơ
bể dâu tan mộng mấy ai ngờ
em đi ; ''nước vẫn quanh cầu nhớ ''
ta nợ nần nhau :'' chữ đợi chờ ''
,
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2008 23:24:07 bởi HÀMỸTRANG >
GẦN ...NHƯ HẠNH PHÚC Mặt trời rơi trên gối
nắng lười nên rong chơi
buồn , đem phơi kỷ niệm
mưa ướt sũng nỗi niềm
đêm , bên thềm đợi trăng
lá chen lá ngại ngần
bóng lần theo bóng , vắng
gió lùa gió bâng khuâng
mưa tội tình ăn năn
nắng hiền ngoan quanh sân
bóng đêm và ánh sáng
vẫn rộn ràng hân hoan
KHÚC SÔNG BUỒN Qua cầu ...gửi bóng bên cầu
áo hồng quyện với ,khói màu dỡ dang
vàng thu ...rụng tiếng lá vang
gập ghềnh sóng nước .ràn ràn hạt tuôn
miên man ...một khúc sông buồn
ĐỢI CHỜ "Qua cầu ngã nón trông cầu Cầu bao nhiêu nhịp dạ sầu bấy nhiêu"...
Cô lái ! Bây giờ em ở đâu Đò ngang vắng bóng bến u sầu Cây đa im bóng buồn hiu hắt Chờ đò trở lại bến sông xưa. Cô lái giờ đây đi lấy chồng Không còn ngồi đợi khách qua sông Con đò đã xuôi về bến khác Để người cô lữ mỏi mòn trông... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2008 17:31:28 bởi Mac Nhan Son >
NẮNG NGÀY XƯA ... Bây giờ bóng ngã về tây hoàng hôn cũng sắp chuyễn ngày sang đêm bây giờ tóc rũ môi mềm làm sao em dám buồn... thêm nỗi buồn cơn mưa nhỏ giọt giọt tuôn chỉ là mưa uớt , cội nguồn... xa xa mây bay ngang bỗng vỡ òa nắng ngày xưa đã nhạt nhòa ngày xưa... cám ơn ngưoì bạn thơ MSN đã chia sẽ thơ
GỢI BUỒN Cũng vì cái giậu mồng tơi tôi ngày xưa , đã phải rơi nụ cuời chuyện bây giờ , cũng ...qua rồi cái rào cãn của một thời.... xót xa aó hồng...hồng cả đuờng hoa mừng tôi hạnh phúc , mắt nhòa nhòa cay niềm riêg ,biết tỏ cùng ai mưa đêm dấu kín , nắng ngày ,không khoe đời chia đôi ngã đi về lời thơ chắp nhặt , mà nghe ...chạnh lòng
ĐÂU CÒN AI... Mai này xếp lại trăm năm còn ai đâu để lỗi lầm cùng ai niềm vui ngắn nỗi buồn dài nên đêm thường trách rằng ngày ...nhiều hơn dỗi hờn rồi lại yêu thương trong ơn hạnh ngộ , nữa mừng nữa lo con đò không gặp sóng to vẫn như có chút đắn đo giữa dòng sông không rộng chẳng hẹp lòng đừng ai chèo chống mênh mông... nỗi buồn .....
Trích đoạn: HÀMỸTRANG
ĐÂU CÒN AI...
Mai này
xếp lại
trăm năm
còn ai đâu
để lỗi lầm
cùng ai
niềm vui ngắn
nỗi buồn dài
nên đêm thường
trách rằng ngày
...nhiều hơn
dỗi hờn rồi
lại yêu thương
trong ơn hạnh ngộ ,
nữa mừng nữa lo
con đò
không gặp
sóng to
vẫn như có chút
đắn đo giữa dòng
sông không rộng
chẳng hẹp lòng
đừng ai chèo chống
mênh mông...
nỗi buồn .....
Cảm ơn nhà thơ Mỹ Trang về bài thơ rất hay trên
đây. HD xin họa ngay trọn bài 10 câu của MTr, cách
hoạ kinh điền cho
lục bát: họa đủ cước vận và yêu
vận,
hoạ nguyên vận đúng thứ tự các vần mà
dùng
đúng các chữ vần bằng đó của bài 'xướng':
năm, lầm;
ai, dài, ngày;
hơn, hờn, mừng;
lo, to, đo;
dòng, lòng, mông.
MÃI CÒN NHAU
(dẫu ít mừng nhiều lo)
Trăng tình tròn khuyết… quanh năm
trải bao phận rủi, bớt lầm tim ai
bớt so duyên số vắn dài
tự hài lòng đạt mỗi ngày đẹp hơn
*
Yêu thương - mau lệ giận hờn
mọi tình yêu lớn ít mừng nhiều lo
lỡ khi cao sóng, gió to
đồng tâm chèo chống (so đo lạc dòng)
*
Trường giang muôn khúc chung lòng
nửa đêm chợt tỉnh: minh mông tình đời.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2008 18:34:08 bởi huydungpro >
Viết theo bài MÃI CÒN NHAU qúi tặng tg HUY DUNG ÁNH TRĂNG VÀNG... Tình đời vẫn biết mênh mông trăng tròn ,trăng khuyết vẫn nồng ước mơ không gian đừng để bơ vơ tháng năm đừng để đợi chờ tháng năm gặp nhau góp chút đồng âm bận lòng chi mãi chữ tâm chữ tài ngày mai ...ai có đợi ai còn hôm nay hãy hôm nay... rộn ràng cùng nhau ngắm ánh trăng vàng...
Xin chào và cảm ơn thi hữu HaMyTrang về bài thơ ÁNH TRĂNG VÀNG rất hay viết tặng tôi.
Tôi thấy rõ ràng rằng tôi đã cầu kỳ sử dụng (không đạt) cách hoạ kinh điền cho lục bát (nào là "họa đủ cước vận và yêu vận", nào là "hoạ nguyên vận đúng thứ tự các vần mà dùng đúng các chữ vần bằng đó của bài 'xướng' v.v…") cho nên bài họa MÃI CÒN NHAU của tôi (họa bài ĐÂU
CÒN AI của HMT) đã trở thành gò bó, kém tự nhiên! Trong khi tiếp nối cuộc chơi thơ, HMT lại họa bài MÃI CÒN NHAU của tôi bằng bài ÁNH TRĂNG VÀNG, họa phóng khoáng, tự do nên thoải mái, nhẹ nhàng biết bao.
Ví dụ ý “minh mông tình đời…” đã được HMT họa:
“Tình đời vẫn biết mênh mông”
ý “Trăng tình tròn khuyết quanh năm” đã được họa:
“Trăng tròn, trăng khuyết vẫn nồng ước mơ”
Rồi cách chơi chữ lặp lại khá tế nhị
“tháng năm đừng để đợi chờ tháng năm”
“...ai có đợi ai”
“còn hôm nay hãy hôm nay rộn ràng”
Xin chúc mừng tác giả HMT.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2008 10:31:40 bởi huydungpro >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: