DẤU CHÂN TRÊN CÁT
Bài thơ viết từ cao nguyên VẮNG CHÚT TÌNH AI Chân chưa chạm đến cao nguyên đã nghe tiếng gió huyên thuyên gọi mời thông xanh ,xanh cả vòm trời núi nghiêng dốc núi, mây ngời màu mây nắng rơi nhè nhẹ trên ngày hòang hôn chầm chậm ,phủ đầy hòang hôn ở đây thiếu bếp lửa hồng cỏ rơm không sáng mãi trong đêm dài bập bùng... vắng chút tình ai...
Trích đoạn: HÀMỸTRANG
Bài thơ viết từ cao nguyên
VẮNG CHÚT TÌNH AI
Chân chưa chạm đến cao nguyên
đã nghe tiếng gió huyên thuyên gọi mời
thông xanh ,xanh cả vòm trời
núi nghiêng dốc núi, mây ngời màu mây
nắng rơi nhè nhẹ trên ngày
hòang hôn chầm chậm ,phủ đầy hòang hôn
ở đây thiếu bếp lửa hồng
cỏ rơm không sáng mãi trong đêm dài
bập bùng... vắng chút tình ai...
Đồng cảm với tác giả HAMYTRANG, tôi xin hoạ nguyên vận:
VẸN TRÒN TÌNH AI Mơ ngày trở lại Cao nguyên
có già, trẻ nít hồn nhiên nói cười nhìn thông ngất ngưởng khắp đồi cùng leo dốc núi rạng ngời mắt ai rồi cùng thơ thới dan tay trao niềm tâm sự nghe ngày êm ru mộng mơ thành-phố-sương-mù tình yêu xanh thắm đền bù lòng son Cao nguyên lạnh, trái tim hồng ru tình trong sáng, ru ngon giấc dài vẹn tròn nguyện ước bấy nay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2008 00:38:24 bởi huydungpro >
MƯA ƠI.... Nứơc bắt đầu tuôn nhanh gió ào ào thổi lạnh em nép vào bên anh mong mưa ơi...đừng tạnh
VƯỜN TRĂNG Tôi đi giữa vườn trăng ánh sáng hắt vội vàng trên tóc tôi nghe trăng khóc lẻ loi đã qua rồi trong tôi một thời trăng rơi trên tóc nụ hôn vòng cả ngày xưa bây giờ trăng không chở được nỗi nhớ nên uớc mơ lạc loài không ai hài tội nhưng tóc vẫn mang mãi cảm giác : ''như mình có lỗi với vuờn trăng
TA YÊU EM VỘI VÀNG Ta đọc câu thơ em nghe thèm lời ru của gió ước mơ bỡ ngỡ xua nỗi buồn lang thang em mang đến mùa xuân mà không cần báo truớc bất chợt hoa mai ...thổn thức vàng nắng choàng qua vai hương tóc ai nồng nàn quấn quýt để đam mê khắn khít thời gian bàng hoàng gì chăng / môi hiền em phẳng lặng hoàng hôn không đến gần nên vầng trăng xa xôi sợ mộng tan trên gối ta vội vàng ...yêu em
ĐƯỜNG XA - BÓNG NGÃ Con đường vắng , vẫn dịu dàng chiếc bóng đơn phương cùng thời gian nắng về ngang , đêm về ngang muộn màng khoảnh khắc ngạc nhiên chăng , bóng vẫn thủy chung ta đuổi bắt tận cùng tình yêu... không có thật mãi quay lưng , để bóng hắt hiu buồn nhận ra mình : ''cũng như bóng , đơn phương '' sự thủy chung buồn... da diết quá đừơng xa - bóng ngã ta về... thương ta
ĐỢI TRĂNG Đêm.... không trăng gió lặng và mây thôi lang thang tôi đi dưới những vệt sáng của ánh đèn dẫm lên con đường quen thuộc vệt sáng tựa như vầng trăng nhưng không dịu dàng mơ màng tôi ...khát khao trăng lối hẹn ngày xưa , có lần trăng soi bước tôi ngước mặt van xin : ''trăng đừng nhìn trăng nhé'' bây giờ có lẻ ...trăng không về nên bóng khẻ nghiêng con đường nằm yên , hiền như nỗi nhớ mây chờ gió... tôi chờ trăng một lần thôi trăng ơi...đừng vời vợi
CÓ THỂ VÀ KHÔNG THỂ Anh có thể gọi em là ...không thể từ buổi đầu em biết sẽ... ngày sau khi nắng qua mau mưa vội rủ nhau về rất có thể em sẽ là...không thể 28-08-08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2008 09:25:27 bởi HÀMỸTRANG >
NHÈ NHẸ ...NỖI BUỒN Hạt cát vô tình vương trong mắt ran rát giọt rơi đôi mắt đáng thương ơi đời vẫn thế :''những vô tình có thể '' rồi sẽ qua khe khẻ....tháng , ngày lặng lẻ thở dài chút cay cay nơi mắt thôi đừng chắp nhăt thiệt - hơn mai này nhỡ hạt cát quay lưng ta có thể : ''NỖI BUỒN NHÈ NHẸ'' đời vẫn thế :''điều tưởng như không thể '' hạt cát kia để lại sự vô tình...
KHÔNG CÒN AI dẫu là :''có thể... là không '' dẫu là có thể ngìn trùng biệt ly tạ từ quanh những lối đi ta về khép lại bờ mi dỗi hờn con đường...vẫn một con đường mình ta đếm buớc mà thương đêm dài không còn ai tay trong tay....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2008 09:20:55 bởi NGUYETQUE >
viết từ bài thơ ''có thể và không thể'' CÂU CHUYỆN MÙA THU thì em có thể là... không chuyện ngày xưa... chỉ ngập lòng phút giây bây giờ nắng trãi quanh ngày vàng thu chiếc lá rơi đầy lối thu gió về ngang hát lời ru à ơi câu chuyện mùa thu... thật buồn
THU VÀNG... CÓ LỖI Tháng tư , từ chối nắng phượng khăng khăng giận hờn ngại mùa thu sẽ buồn lá muộn lời tạm biệt chỉ con đường da diết thương..bóng ,đôi tình nhân chỉ mình em đôi lần để bàn chân lạc bước !!... vẫn cơn mưa quen thuộc như buổi chiều ...hôm nao lao xao...mưa hỏi nhau em dấu lời khấn nguyện ? có thể ...anh không biết em...một nỗi buồn riêng nỗi buồn hiền thật hiền nên lặng yên không nói nếu thu vàng có lỗi lặng im thôi... lá ơi !!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2008 20:58:34 bởi HÀMỸTRANG >
QUÁ KHỨ ...THU , CÒN ĐẦY Không phải tàn thu đâu chỉ vào đầu nỗi nhớ xin ai đừng bỡ ngỡ khi mưa vừa ngủ quên Gíó nhè nhẹ hiền lành vòng quanh qua lối cũ em xòe tay đếm đủ quá khứ... thu , còn đầy Gíó chạm nhẹ vào vai buồn...mảnh mai run khẻ chưa tàn thu đâu nhé chớ để phai nụ cười thu vàng , không có lỗi tại gió vô tình thôi lá hình như hờn dỗi lặng im rơi bên đời !!...
Tôi là cát Ai đạp lên còn để lại dấu chân Thuỷ triều đêm nay xuống dần Sóng biển không đủ cao để xoá Đời nghiệt ngã Đời người nghiệt ngã Bước đi để lại dấu buồn Chiều buông Thôi đành vậy Dấu ấy cay xé tâm hồn Và tôi nghĩ Người đi Để lại nỗi đau Trong tim êm ái Mà một thời ngây thơ vụng dại Đã tôn thờ Giờ thì đêm vắng bơ vơ Dấu chân để lại bao giờ thì phai!!! LCB
Hi sis... chúc mừng hội thơ sáng nay thành công tốt đẹp hén...
có thể ...anh không biết
em...một nỗi buồn riêng
nỗi buồn hiền thật hiền
nên lặng yên không nói
nếu thu vàng có lỗi
lặng im thôi... lá ơi !!!
Dấu đi nỗi buồn riêng
Bên trời thu lặng quá
Mặc đời người mặc cả
Lỗi là ở vô biên.
..
...
....
.....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: